Điền Viên Cẩm Tú

Chương 69 : Lưu hoành đi thi huyện

Ngày đăng: 17:32 30/04/20


Trưa, tỷ muội Tử Vi nấu một nồi thịt kho tàu thơm ngào ngạt, một đĩa đậu phụ Ma Bà, một đĩa rau xào, một bát canh thịt. Tuy bữa cơm có chút đơn giản, nhưng món nào món ấy đều đầy đặn ngon miệng.



Gia đình Giang Tam thúc thấy nhà Tử La hào phóng như vậy thì càng ra sức làm việc.



Chưa đến ba ngày, lạc nhà Tử La đã gieo xong hết. Sau đó, huynh muội họ mất2gần ba ngày để trồng nốt bốn mẫu bắp còn lại.



Ngoài sự giúp đỡ của vợ chồng Giang Tam thúc, vợ chồng thợ mộc Trần Đại Ngưu cũng qua giúp họ hai ngày.



Cửa hàng ở trấn trên của vợ chồng Trần Đại Ngưu đã đến kỳ hạn, chủ thuê muốn thu hồi, không cho thuê nữa. Thế nên hai vợ chồng họ đành phải về quê trồng trọt tiếp, nhận thêm mấy mối làm mộc duy trì cuộc sống.



Ruộng của8hai vợ chồng họ trong thôn cũng không có nhiều, gieo xong của nhà mình, họ sang bận bịu giúp đỡ gia đình Tử La hai ngày trời.



Sau đó thì nhà Trần thẩm cũng gieo hạt xong. Thế là có nhà Trần thẩm, vợ chồng Trần Đại Ngưu và gia đình Giang Tam thúc giúp đỡ, hai mẫu ruộng nước nhà Tử La chỉ mất có một ngày đã gieo xong hết.



Cuối cùng huynh muội Tử La cũng không sợ6lỡ vụ mùa.



Sau khi xong việc, tỷ muội Tử La đưa cho mỗi người nhà Giang Tam Thúc hai mươi văn tiền làm tiền công. Giang Tam thúc từ chối không lấy, Tử La phải hao hết nước bọt, Giang Tam thúc mới chịu nhận phần tiền công của ba người, chứ nhất quyết không lấy bốn phần.



Còn vợ chồng Trần Đại Ngưu kiên quyết không cần tiền, khăng khăng nói rằng mình chỉ tiện tay, không mất chút công3sức nào.



Huynh muội Tử La vô cùng cảm động vì tình nghĩa xóm làng.



“Ôi, cuối cùng cũng xong vụ cày xuân.” Tử Hiên cảm thán.



“Ừ, cuối cùng cũng xong rồi!” Tử Thụ đau lòng nhìn huynh đệ tỷ muội ai cũng đen đi một ít. Cậu nói tiếp: “Kỳ nghỉ vụ mùa còn có hai ngày thôi, hay là chúng ta lên trấn trên chơi một ngày, mọi người thấy thế có được không?”



“Được đó, được đó, ngày mai chúng5ta lên trấn trên chơi!” Nghe Tử Thụ nói vậy Tử Đào vỗ tay nhảy cẫng lên. Lâu lắm rồi nàng không được lên trấn trên chơi đó!




Tất nhiên, Tử Vi với Tử Thụ không biết trong cái đầu nhỏ của Tử La đang nghĩ gì, bọn họ cũng không có gì để dị nghị. Vì thế, Tử Vi quyết định đi cùng Tử Thụ, Tử La lên trấn trên.



Lúc Tử La đến trấn trên cũng hửng sáng, khoảng chín giờ gì đấy.



Lưu Hoành thấy huynh muội Tử La đến tiễn mình thì cực kiỳ kinh ngạc, nhất là khi thấy Tử Vi cũng tới.



“Lưu đại ca, mấy cái bánh kem, bỏng gạo, bánh bao này huynh để dành ăn trên đường. Thời tiết này có thể giữ mấy thứ đó khá lâu, cứ ăn từ từ. Còn đây nữa, trứng gà này do gà nhà muội mới sinh, rất nhiều dinh dưỡng, muội bọc một lớp trấu rồi, không dễ vỡ đâu, lúc trước khi vào phòng thi huynh luộc mà ăn.”



“À! Đây nữa, còn cả món lạc rang này nữa, buổi tối đọc sách mà đói có thể lấy ra ăn, lúc vào trường thi huynh cũng cầm một ít vào nhé.”



Tử Vi dặn dò Lưu Hoành cẩn thận.



Lưu Hoành nhìn thiếu nữ trước mặt, dường như hắn nhìn thấy được hình ảnh thê tử đang ân cần dặn dò trượng phu trước khi đi xa, trong lòng có một cảm giác thỏa mãn không nói nên lời.



“Lưu đại ca, huynh nhớ kỹ chưa?” Tử Vi thấy Lưu Hoành không trả lời thì gọi thêm lần nữa: “Lưu đại ca?”



Lúc này, Lưu Hoành mới nhận thấy mình đứng ngây ra, vội tỉnh táo tinh thần, vỗ gáy một cái, thầm mắng bản thân, cũng thu lại những suy nghĩ không nên có.



Tử La thấy Lưu Hoành tự vỗ gáy, thiếu chút cũng bật cười ra tiếng.



“Lưu đại ca, huynh không sao chứ?” Tử Vi thấy Lưu Hoành tự đánh mình thì lo lắng hỏi.



“Huynh… huynh…”



May sao lúc này thư đồng Tiểu Trúc của Lưu Hoành lại gần, hỏi hắn còn cần thu thập thêm hành lý gì không mới cứu Lưu Hoành khỏi tình cảnh xấu hổ.