Điền Viên Cẩm Tú

Chương 70 : Tiễn đưa

Ngày đăng: 17:32 30/04/20


“Vậy bọn muội đi trước nhé, Lưu đại ca cứ thu dọn đồ đạc đi.” Tử Vi nói.



Lưu Hoành thấy Tử Vi, lòng vô cùng lưu luyến, nhưng hắn không có lý do gì để giữ nàng lại, đành phải nói: “Ừ.” Nhưng không2biết ma xui quỷ khiến thế nào lại nói thêm một câu: “Huynh nhất định sẽ thi thật tốt, không để muội thất vọng đâu!”



Nói xong thấy tỷ muội Tử La đều dùng vẻ mặt kỳ quái nhìn mình, Lưu Hoành vội bổ thêm8một câu: “A La, Lưu đại ca chắc chắn sẽ đỗ tú tài cho muội xem!”



Tử La nghe xong suýt thì đứng không vững, ngã sấp mặt, đổi lại được một ánh mắt trách móc của Tử Vi: “Sao muội hậu đậu thế?”



Tử La6chỉ muốn khóc ròng! Tỷ, muội vô tội mà! Ai bảo Lưu đại ca nói linh tinh chứ, mấy lời kia rõ ràng huynh ấy muốn nói với tỷ mà, muội trúng đạn oan rồi!



Lưu đại ca của muội ơi, tú tài huynh thi3là vì Đại tỷ ấy chứ. Liên quan quái gì tới muội. Tử La ai oán...



Cơ mà lúc này chả ai để ý tới ánh mắt ai oán của Tử La. Tuy Đại tỷ người không hiểu nỗi khổ tâm của muội, nhưng muội5muội ta đây không thể không ra tay giúp tỷ được!



“Lưu đại ca, huynh cứ thi cho tốt, nhưng đừng lo lắng quá. Tỷ tỷ muội nói vạn sự bỏ công sẽ có thành quả, Lưu đại ca yên tâm, chắc chắn sẽ thành công. Tỷ tỷ nói huynh cứ như bình thường thôi, không vội vã, lúc đấy sẽ phát huy được hết trình độ của huynh, tất sẽ thành công thôi.” Tử La nói dõng dạc. Nàng biết Tử Vi sẽ không vạch trần mình.



Lưu Hoành nghe xong chấn động tinh thần, những lời này còn có chiều sâu hơn cả những lời phu tử nói, đặc biệt là câu: Vạn sự bỏ công sẽ có thành quả. Nó như một tiếng trống ủng hộ hắn.



Hắn tin mình đã tới lúc chín muồi, lần này chắc chắn sẽ thành công.



Lưu Hoành nghiêm túc nói với Tử Vi: “Cảm ơn Tử Vi muội muội đã nhắc nhở. Huynh sẽ nhớ kỹ lời muội nói, bình thản ung dung đối mặt với cuộc thi.”



Tử Vi thấy vẻ mặt Lưu Hoành nghiêm túc như vậy, nàng biết lúc này mình phải nói gì đó: “Lưu đại ca, tuy muội không hiểu nhiều về cuộc thi của các huynh, nhưng muội biết dù cuộc thi có quan trọng đến đâu cũng không thể bằng thân thể mình được, huynh nhất định phải bảo vệ sức khỏe. Cuộc thi cứ cố hết sức mình là được. Bọn muội chúc huynh thi tốt.”



“Đúng! Lưu đại ca, đệ chờ tin tốt của huynh!” Tử Thụ cũng mong đợi.



“Được rồi, được rồi, cảm ơn mọi người đã đến tiễn huynh. Huynh nhất định sẽ cố hết sức mình trong lần thi huyện này.”
Chờ huynh muội Tử La về đến nhà đã sắp tới trưa. Tử Đào cũng làm cơm xong rồi. Sau khi ăn cơm trưa, Tử Thụ và Tử Hiên bắt đầu ôn tập rồi làm bài tập thầy giáo giao. Bây giờ chủ yếu phải ôn tập công khóa và chuẩn bị nội dung bài học sau.



Mà Tử Vi, Tử Đào lại bắt đầu nghiệp lớn kim chỉ.



Còn Tử La và Tiểu Lục thì sao? Sau khi theo chân hai người Tử Thụ học tập một canh giờ, hai đứa bắt đầu lăn lộn trêu nhau trên giường đất.



“A La, Tiểu Lục, hai đứa muốn chơi thì ra ngoài chơi đi, đừng làm phiền Đại ca, Nhị ca. Nếu không thì yên tĩnh đi, tỷ đánh mông đấy nhé.” Tử Đào ra dáng bà cụ non.



Tử Thụ rời mắt khỏi trang sách, nhìn khung cảnh trong phòng, khoé miệng cong cong.



Năm tháng tĩnh lặng! Cậu thích cuộc sống như vậy, cậu âm thầm quyết tâm nhất định phải học tập thật tốt, để bản thân càng ngày càng mạnh mẽ, để bảo vệ những người mà cậu muốn chở che.



Những ngày yên tĩnh như vậy trôi qua thật nhanh. Đảo mắt đã tới tháng Tư, có một tin tốt là Đào Hoa tỷ sắp thành thân rồi. Mà mấy tỷ muội Tử La muốn thêm của hồi môn cho Đào Hoa tỷ.



Cái gọi là thêm của hồi môn chính là những thân thích bên nhà mẹ đẻ hay những hộ gia đình có quan hệ tốt trong thôn sẽ tới nhà đưa thêm hồi môn cho tân nương. Mấy thứ này sẽ được đưa cho tân nương mang sang nhà chồng, chỉ có nhà nào nghèo lắm mới không có cách thêm đồ cho cô dâu.



“Hai ngày sau phải tặng đồ hồi môn cho Đào Hoa tỷ rồi, nhà chúng ta đưa tỷ ấy cái gì đây?” Buổi tối, mọi người quây quần mở cuộc họp, Tử Vi trưng cầu ý kiến của mọi người.



Nhà Tử La vẫn luôn qua lại tốt với nhà thím Trần, nhà thím Trần cũng giúp Tử La rất nhiều, nên về tình về lý nhà nàng đều nên thêm hồi môn cho tỷ ấy.



“Bình thường mọi người hay tặng gì ạ?” Tử La tò mò hỏi.



“Thường là đưa mấy thước vải, hay đôi áo gối, hoặc là cái bàn gỗ gì đấy, còn nhà nào thân hơn hay giàu hơn sẽ đưa một số thứ khác hay trang sức thuần bạc.” Tử Vi nói.



Tử Đào hỏi: “Vậy giờ nhà mình đưa gì bây giờ?”