Diệt Thế Kỷ
Chương 108 :
Ngày đăng: 13:22 18/04/20
Từ lúc đưa nhóm đàm phán trở về, Luật vẫn đứng lặng dưới gốc cự mộc, Balberith sau khi liếc nhìn hắn một cái cũng rời đi, nơi này chỉ còn lại hắn cùng Tần Trạm đang yên lặng thủ hộ phía sau. Sau đó, cuộc sống của họ lại trở về quỹ đạo thường ngày, đến giờ ăn thì ăn, đến giờ ngủ thì đi ngủ.
Chỉ là, hôm nay Luật không có tâm tình nói chuyện, Tần Trạm cũng im lặng ở bên, làm bạn với hắn.
Trong đêm tối, Tần Trạm nhẹ nhàng ôm Luật vào lòng, hắn biết tâm trạng thực sự của Luật không hề bình thản như những gì y biểu lộ ra ngoài, cái nhếch môi của y khi nhìn thấy đủ loại hình thái khác nhau của nhân loại lúc biết được chân tướng, là bởi vì ẩn nhẫn.
Bởi vừa lên giường nên hai người vẫn chưa chìm vào giấc ngủ, hơn nữa với những gì xảy ra ngày hôm nay, bọn họ cũng sẽ không dễ dàng chợp mắt. Đêm nay, đối với nhân loại chắc chắn là một đêm không ngủ, mà hắn và Luật cũng vậy, chỉ có điều lập trường cùng lý do của bọn họ khác xa nhau mà thôi.
“Tần Trạm.” Luật khẽ gọi tên của Tần Trạm.
“Chuyện gì? Luật.” Tần Trạm mở mắt, cúi xuống nhìn người đang nằm yên trong ngực mình, ôn nhu hỏi.
“Ngươi muốn ôm ta sao?” Không khí ngưng lặng trong giây lát, rồi tiếng của Luật vang lên.
Tần Trạm trợn to mắt, cánh tay đang ôm Luật cũng cứng đờ, sau đó hắn mới chậm rãi đáp lời, “Sao bỗng dưng lại hỏi chuyện này?”
“Ngươi muốn không?” Luật ngẩng đầu lên, hỏi lại. Ánh sáng nhu hòa trong Thủy Tinh thành, xuyên thấu qua lớp màn tơ chiếu vào phòng, lại để cho Tần Trạm có thể nhìn thấy rõ biểu cảm trên gương mặt Luật.
“Ta muốn.” Tần Trạm thành thật trả lời, tuy hắn vẫn chưa biết tại sao Luật lại hỏi thế, nhưng hắn quả thật rất muốn ôm lấy Luật, mà việc này cũng không cần phải giấu giếm, bởi từ rất lâu về trước, hắn đã ôm ấp loại ý niệm xấu xa này, “Vẫn luôn luôn muốn.”
“Như vậy, hãy ôm ta đi.” Câu nói thốt ra từ bờ môi Luật khiến cho lý trí của Tần Trạm suýt chút nữa vỡ tan.
Hô hấp của Tần Trạm bỗng trở nên dồn dập, cảm giác khô nóng quen thuộc nhanh chóng lan ra khắp cơ thể, thế nhưng, hắn vẫn cố gắng áp chế, “Luật, không được trêu chọc ta.” Bởi cách trêu đùa này, hắn không tài nào chịu nổi.
Chỉ thấy Luật bỗng ngẩng đầu lên, ghé sát vào mặt hắn, và rồi hai bờ môi chạm vào nhau.
Luật định đứng dậy, không ngờ hai chân lại mềm nhũn, ngã khuỵ xuống, may mà trên đất có phủ một lớp thảm dày mềm mại nên cũng không bị thương.
Bất quá Tần Trạm lại bị dọa không nhỏ, hô to một tiếng “Luật” liền vội vã chạy đến bên người Luật, ngay cả dục vọng phía dưới cũng mềm nhũn đi.
“Sao thế?” Tần Trạm lo lắng hỏi han.
Luật lại hung hăng trừng Tần Trạm một cái, “Không đứng nổi.” Đều do người này không biết tiết chế.
“A”, Tần Trạm khẽ giật mình, sau đó lập tức hiểu ra là do lỗi của mình, trên mặt lập tức lộ ra nụ cười tươi rói trông cực kỳ vô sỉ, bởi vì chuyện đó mà khiến Luật trở nên như vậy, hắn cảm thấy rất vui vẻ, thỏa mãn cùng đắc ý, “Ta ôm ngươi đi.” Trước khi Luật kịp làm ra chuyện gì để trà thù, Tần Trạm đã bế Luật lên, sau đó ôm vào phòng tắm, dịu dàng đặt vào trong nước ấm. “Cần giúp đỡ gì thì gọi ta.”
Tuy Tần Trạm rất muốn được tự tay giúp đỡ Luật, nhưng nếu hắn làm như thế thật, thì rất có thể hắn lại ôm Luật thêm lần nữa, mà chuyện này không thể được a.
Nhìn thấy Tần Trạm thức thời bước ra ngoài như thế, Luật âm thầm gật đầu, rất tốt, bằng không hắn cũng sẽ đuổi y đi.
Sau khi tắm rửa xong xuôi, hồi phục vài phần khí lực, Luật đứng dậy chuẩn bị rời phòng tắm mới phát hiện ra nơi này chẳng có bộ y phục nào, mà lúc này Tần Trạm cũng vừa tiến vào, cầm một bộ quần áo mới tinh trên tay, thấy Luật ra khỏi phòng tắm, vội vàng bước qua giúp Luật mặc đồ, dù sao cũng không thể để Luật bị cảm được.
Xong xuôi hết mọi thứ, Tần Trạm nói, “Lát nữa ta làm cơm, giờ ngươi chịu khó ăn chút lê ướp lạnh lót dạ.” Lúc này Luật hẳn cũng đói bụng rồi.
Luật gật đầu, bước ra ngoài, còn Tần Trạm vẫn ở lại, dọn dẹp nhà tắm sạch sẽ.
Một ngày mới lại bắt đầu.
END 108.