Diệt Thế Kỷ

Chương 25 :

Ngày đăng: 13:21 18/04/20


Khóa lại vòi sen, Luật đưa tay vuốt ngược những sợi tóc ướt đẫm trên trán lên, khuôn mặt tuấn mỹ siêu phàm nhờ đó mà hoàn toàn hiển lộ, sau khi đã được làn nước mát xoa dịu, lại có thêm vài phần mị hoặc. Hắn với lấy khăn tắm, tùy ý lau sơ qua thân thể của mình.



Bờ vai mảnh khảnh, vòng eo tinh tế, đôi chân thon dài, tuyệt đối là tỉ lệ xinh đẹp thuộc cấp bậc người mẫu, lại thêm làn da trắng nõn mịn màng đến nữ nhân cũng phải ghen tị. Thế nhưng trên một thân thể hoàn mỹ như vậy lại có rất nhiều vết thương dữ tợn.



Tất cả vết thương lớn bé đều trải rộng trên những vị trí mà bình thường luôn bị quần áo che lấp, không thể nhìn thấy được, hoàn toàn là do ai đó cố ý tạo thành như vậy.



Hình ảnh của Luật phản chiếu lên tấm gương trước mặt, nhìn những miệng vết thương tồn tại hơn mười năm nay, Luật đã sớm không còn cảm giác gì. Hắn có thể xóa bỏ những vết thương này, chính là, hắn không làm thế. Khi mới bắt đầu, là vì oán hận, lúc sau lại để cảnh cáo chính mình, mà hiện tại, đã không sao cả rồi. Có đôi lúc ngẫm nghĩ mới phát hiện, thời gian mới là lực lượng đáng sợ nhất trên thế giới này.



Lau khô người, Luật cầm lấy quần áo để ở một bên mặc vào, một cái áo lông cổ tròn được dệt kim màu xám nhạt dài đến thắt lưng cùng một chiếc quần tây đen bao lấy đôi chân thon dài, nhìn lại người trong gương, ân, dấu vết trên cổ vẫn là không nên để người khác thấy được, cũng không phải là vì giữ gìn Tần Trạm gì, mà là để bản thân bớt phiền toái.



Sau khi thay quần áo xong, một ngọn lửa màu lam nhạt không biết từ đâu xuất hiện trên đầu ngón tay Luật, bén đến bộ quần áo đã thay ra, biến chúng thành những nguyên tố tinh khiết nhất, trở về với người mẹ thiên nhiên.



Vừa lau khô mái tóc ướt sũng, vừa bước ra nhà tắm, đến trước tủ quần áo, chọn lấy một chiếc khăn choàng, quấn trên cổ một vòng, che đi dấu vết chói mắt kia, lại lấy thêm một chiếc áo khoác mặc vào, vứt chiếc khăn vừa lau tóc xuống, ngọn lửa màu lam nhạt giống như có linh tính, lập tức xuất hiện, trước khi chiếc khăn kịp chạm mặt đất đã bị biến thành những nguyên tố tinh khiết nhất.



Chuẩn bị tươm tất, Luật liền bước xuống lầu, vào đến nhà ăn đã thấy Văn Nhân Lẫm đang ngồi ăn điểm tâm.



Vài vị chủ nhân của Văn Nhân gia đều là những người bề bộn nhiều việc, thời gian với họ là vô cùng quý báu, nên sẽ không vì cố ý chờ ai cùng ăn cơm mà lãng phí thời gian, cũng không hề quy định lúc nào là giờ cơm, tất nhiên là vì chính bọn họ đều không thể xác định được mình sẽ ăn lúc nào. Điều này khiến cho chuyện những người trong nhà cùng nhau dùng cơm rất ít xuất hiện ở Văn Nhân gia. Mỗi người đều có tiến độ công việc riêng của mình.



Lúc này, Văn Nhân lão gia tử cùng phụ thân của Luật đều không xuất hiện ở bàn ăn cũng là chuyện bình thường. Ngày hôm qua vì tham dự lễ tang của Tống lão phu nhân, Văn Nhân lão gia tử đã phải ngừng công tác một đoạn thời gian, tối qua không tăng ca cũng không được, hẳn là đang ở bên kia, còn chưa trở về. Cuộc sống của người phải gánh vác lấy trọng trách của một quốc gia sao có thể thảnh thơi. Nắm trong tay quyền lực đồng thời cũng phải trả giá bằng đại giới cùng nghĩa vụ.




Thế nhưng, nhân loại tuyệt đối sẽ không lãng quên dị tượng của ngày hôm nay, bọn họ sẽ vĩnh viễn nhớ rõ ngày này, bởi đó là lúc quá trình biến cách bắt đầu, cũng là khúc nhạc dạo cho hết thảy mọi thứ. Chẳng qua, hiện tại nhân loại vẫn chưa biết được mà thôi.



“Phụ thân.” Văn Nhân Lẫm nhìn Văn Nhân Chinh đột ngột xuất hiện ở nhà ăn, ân cần chào hỏi.



Văn Nhân Chinh gật đầu với Văn Nhân Lẫm.



“Phụ thân.” Luật biếng nhác gọi một tiếng.



“Luật, sao không ngủ thêm chút nữa?” Thanh âm của Văn Nhân Chinh rất lãnh đạm, sự quan tâm trong lời nói cũng không thể hiện ra rõ ràng. Tối hôm qua Luật về lúc nào, hắn cũng không rõ lắm, nhưng hẳn là rất khuya, bởi bản thân hắn cũng ngủ rất muộn, mọi khi, Luật đều dậy trễ, mà hôm qua trở về khuya đến thế, lại dậy sớm như vậy.



“Không muốn ngủ.” Hôn mê một lần đã thiếu chút nữa bị Tần Trạm giết, Tần Trạm còn ngồi ở bên cạnh, bảo hắn ngủ sao được.



Văn Nhân Chinh cũng không nói nữa, đối với Luật, hắn luôn để y muốn làm gì thì làm.



Thái độ như vậy, rốt cuộc là tốt hay xấu a?



END 25.