Diệt Thế Kỷ

Chương 26 :

Ngày đăng: 13:21 18/04/20


Nếu như thật lòng quan tâm hắn, sẽ nghiêm khắc với mấy hành vi không quý trọng thân thể của hắn, chứ không phải phóng túng cùng ngầm đồng ý. Luật cúi thấp đầu để che giấu biểu tình của chính mình. Đối với Văn Nhân Chinh, trong lòng Luật thật ra rất phức tạp, bên ngoài tỏ vẻ không cần đến sự quan tâm của y, nhưng trong lòng lại thấy mâu thuẫn cùng mất mát.



Nếu nói hắn không có chút tình cảm nào với Văn Nhân Chinh, thì đó là nói dối. Chuyện tình năm đó, Văn Nhân Chinh cũng có thể xem như đầu sỏ. Hắn hận Văn Nhân Chinh. Nếu như không phải vì sự tùy hứng của y, mẫu thân hắn sẽ không chết, mà tuổi thơ của hắn, tuyệt đối cũng sẽ không thê thảm như thế, nếu như không phải vì y, mọi chuyện đều sẽ không phát sinh, nếu vậy, hắn sẽ là một con người đơn thuần, sẽ trải qua một cuộc sống hoàn toàn bình thường, không cần phải biết nhiều chuyện như lúc này, cho dù là một phế vật hoàn khố, cũng không cần phải gánh vác nhiều thứ đến vậy.



Thế nhưng, Văn Nhân Chinh lại là phụ thân của hắn, có thể là vì huyết thống, cũng có thể do y là người hắn hướng về thời thơ ấu, cho nên, hắn hận Văn Nhân Chinh, cũng tôn kính y, hy vọng nhận được sự quan ái từ y.



Không cần nghĩ nữa. Luật rũ mi xuống, giấu đi sự phức tạp nơi đáy mắt, khi mở ra lại trở về vẻ kiên định thản nhiên. Quan hệ giữa hắn và Văn Nhân Chinh dần trở thành xa lạ cùng không được tự nhiên thế này, bản thân hắn cũng có trách nhiệm, hắn không có tư cách để chỉ trích y. Huống chi, như vậy cũng tốt, càng đến gần thời khắc kia, hắn càng không hy vọng có quan hệ tốt đẹp với bất kỳ ai. Là sợ hãi cùng không dám đón nhận những ánh mắt khiến cho bản thân cảm thấy thống khổ, cho nên, cứ như hiện tại là tốt rồi, bởi vì không có nhiều cảm tình, trong lòng mới không cảm thấy quá sức khó chịu.



Thanh âm trên TV vẫn tiếp tục vang lên, phụ tử ba người đang dùng bữa trong nhà ăn cũng vô cùng trầm mặc.



Luật ăn xong phần của mình, liền đứng dậy chuẩn bị xuất môn.



“Luật, đi đâu vậy?” Văn Nhân Chinh quan tâm hỏi một câu, thế nhưng thanh âm lạnh băng của hắn khiến câu hỏi nghe như đang thẩm vấn.



Đối với ngữ khí này của Văn Nhân Chinh, Luật đã sớm hiểu rõ, cho nên hắn cũng không hề tức giận.



“Đi tìm Balberith.” Quan hệ của hắn và Balberith đã bại lộ một phần, nên lúc này cũng không cần thiết phải giấu giếm.



Nghe nhắc đến Balberith, Văn Nhân Lẫm đang dùng cơm cũng ngẩng đầu lên. Hắn là người hiểu rõ mọi chuyện nhất, tự nhiên sẽ biết sự thân cận của Luật và Balberith sẽ khiến Tần Trạm không thoải mái. Tần Trạm cũng thực đáng thương, trước kia chỉ phải phòng nữ nhân, hiện tại ngay cả nam nhân cũng phải phòng. Có cần đi nói cho Tần Trạm biết hay không? Là người đứng về phía Tần Trạm, Văn Nhân Lẫm tất nhiên sẽ lo lắng cho y.




“Chỉ mới xa nhau mấy giờ, Luật đã nhớ ta rồi sao?” Balberith bước ra từ phòng tắm, chiếc áo tắm buộc hờ, để lộ ra phần da thịt gợi cảm khiến người khác phải thèm muốn.



Một cái gối bay tới đáp lại lời nói vô liêm sỉ của Balberith.



Balberith nghiêng đầu khiến cho hung khí bay tới không đánh trúng được mục tiêu, cuối cùng đành chịu tác dụng của lực hấp dẫn, rơi xuống đất.



“Đừng nói ngươi không biết Tần Trạm đã làm gì?” Luật trực tiếp nói ra chuyện cần tính sổ.



Balberith không vội trả lời, cũng không để ý Luật cùng bí thư vẫn còn ở trong phòng, cởi áo tắm ra, cả thân hình hoàn toàn bại lộ trong không khí. Tiếp nhận quần áo mà bí thư dâng lên, Balberith tao nhã mặc vào.



Luật cũng không vội. Tuy rằng thân thể của Balberith rất hoàn mỹ, thế nhưng Luật không có chút hứng thú gì với Balberith, càng không bận tâm thưởng thức thân thể gợi cảm có thể khiến nữ nhân té xỉu của y. Hắn cũng không có hứng thú cùng nam nhân xích lõa nói chuyện a, vẫn là đợi Balberith mặc quần áo xong đã.



Balberith ngồi xuống, đối diện với Luật, bí thư trầm mặc rót nước cho hai người.



“Ta cũng không nghĩ tới Tần Trạm sẽ làm như thế.”



END 26.