Diệt Thế Kỷ

Chương 57 :

Ngày đăng: 13:22 18/04/20


Ở nơi này, Tần Trạm căn bản không cần phân tâm đề phòng bất cứ chuyện gì, nên hắn gần như hao hết tâm tư vào việc đấu tranh xem có nên làm hay không, mà sau khi nghe thấy tiếng của Luật, hắn lập tức nhìn về phía y, trong lòng mang theo vài phần chột dạ.



Luật vừa ra khỏi phòng tắm liền thấy Tần Trạm đang nhìn chằm chằm chai rượu đặt trên bàn với vẻ mặt rối rắm, hắn tự động lý giải thành y đau lòng, nén giận khi thấy hắn tự tiện lấy rượu y cất chứa ra uống, nên mới mở miệng hỏi.



Luật chỉ dùng khăn lau tóc vài cái rồi ném nó vào phòng tắm, trên cơ thể vẫn còn lưu lại bọt nước, áo ngủ bằng tơ tằm ướt đẫm bám vào người, mơ hồ lộ ra phần da thịt phía sau, so với việc lộ ra toàn bộ, hắn bây giờ càng dễ khiến người ta mơ màng.



“Luật, như vậy sẽ bị cảm đấy.” Tần Trạm không phải là không bị hấp dẫn, vừa nhìn thấy bộ dáng kia của Luật, hắn đã cảm thấy cổ họng khô khốc, dục vọng vẫn chưa hoàn toàn bình ổn lúc này lại bốc lên càng thêm mãnh liệt. Hắn là một nam nhân bình thường, người mà hắn khát cầu nhiều năm lại không dám làm càn còn bày ra tư thái quyến rũ như thế trước mặt hắn, Tần Trạm cảm thấy lý trí của mình không ngừng bị khảo nghiệm.



Không để tâm đến sự lo lắng của Tần Trạm, cũng không biết đến những suy nghĩ đen tối trong lòng y, Luật ác liệt nói, “Với ngươi, có lẽ ta còn chẳng đáng bận tâm bằng chai rượu kia ấy chứ?” Hắn đã quen nói chuyện với Tần Trạm như thế, vừa nói vừa đi đến cạnh bàn, uống hết phần rượu còn lại trong ly.



“Luật, coi chừng say, uống rượu nhiều không tốt cho thân thể đâu.” Nhìn Luật còn định rót thêm rượu vào ly, Tần Trạm lập tức đưa tay cản lại.



“Buông ra.” Luật lạnh lùng nói, “Cảm thấy ta đang lãng phí rượu quý của ngươi sao?”



“Không phải, ta không nghĩ vậy, vừa rồi ta đang nghĩ chuyện khác.” Tần Trạm không muốn khiến Luật hiểu lầm. Đó chỉ là một chai rượu thôi, cho dù trên thế giới chỉ có một chai, đối với hắn mà nói, cũng không bằng một sợi lông tơ của Luật, càng đừng nói chai rượu này cũng không quý đến mức ấy, Luật của hắn mới chính là độc nhất vô nhị. Thế nhưng, hắn không thể nói cho Luật biết hắn có những suy nghĩ không nên có đối với y, nghe tiếng động trong phòng tắm liền nghĩ lung tung, hay có ý tưởng biến thái đối với ly rượu y đã chạm môi vào. Bất quá, đầu óc của Tần Trạm vẫn rất tốt, hắn nhanh chóng tìm được lý do, đó chính là vấn đề khiến hắn suy tư suốt mấy ngày nay.



“Ta đang suy nghĩ về nhiệm vụ mà lực lượng hạt giống vừa tuyên bố.” Đây là lý do của Tần Trạm.




“Thứ muốn thủ hộ?” Đây là lần đầu tiên Tần Trạm biết được Luật cũng có thứ muốn thủ hộ, đương nhiên hắn rất tò mò muốn biết đó là thứ gì.



“Cho dù phản bội tất cả, ta cũng muốn thủ hộ nó.” Trước khi cánh cửa phòng khép lại, đáp án của Luật bay vào tai Tần Trạm.



Tần Trạm nhìn cánh cửa đã khép chặt, đáy mắt xuất hiện một mạt rung động, bởi vì ý chí kiên định, tuyệt đối không dao động của Luật.



“Cho dù phản bội tất cả, cũng muốn thủ hộ nó?” Tần Trạm rất muốn hỏi, đó là cái gì, thế nhưng Luật sẽ không cho hắn biết đáp án. Đêm nay là vì men say, nên hắn mới có thể nhìn trộm tâm tư của Luật, chỉ là, kết quả khiến hắn nhận ra hắn thật sự không hiểu biết Luật.



Một Luật luôn xem nhẹ tính mạng của chính mình, một Luật luôn mang theo châm chọc nơi đáy mắt, mà trong lòng cũng có thứ quan trọng đến vậy sao? Nếu đổi lại là hắn, nếu là vì Luật, liệu hắn cũng có thể phản bội tất cả hay không? Tần Trạm không biết. Lúc này, Tần Trạm thật sự không biết, trong một tương lai không xa, hắn sẽ phải đưa ra đáp án của chính mình cho vấn đề này.



Trong phòng, Luật nằm trên giường, dùng một tay nắm cánh tay còn lại, “Đúng vậy, cho dù phản bội tất cả,” là đang tự nói cho bản thân nghe, là để giữ vững tín niệm của chính mình. Hắn là người khởi xướng những tai họa xảy ra gần đây, nhưng hắn là nhân loại, nhìn thảm kịch một tay mình chế tạo, sao có thể không cảm thấy gì? Hắn không lương thiện, nhưng cũng chưa mất hết nhân tính, chỉ là, “Ta không hối hận.”



Tuyệt đối không hối hận, vô luận nhân loại có rơi vào tình cảnh thê thảm thế nào, hắn cũng sẽ không dao động, không thay đổi lập trường của mình, bởi vì hắn không có lựa chọn nào khác.



END 57.