Định Mệnh Anh Và Em - Quai Quai Băng
Chương 137 : Chuyện xảy ra ba năm trước
Ngày đăng: 18:14 19/04/20
Male, khách sạn Yarit.
Hạ Tử Du đứng trước bàn đăng kí xem ghi chép ra vào khách sạn, "Hôm nay có mấy vị khách check-in vậy?"
Lễ tân trả lời, "Cô Hạ, có mười sáu vị, trong đó có hai vị cô tiếp đón
năm trước, năm nay họ lại tới đây du lịch, họ nói muốn vẫn do hướng dẫn
cho họ tiếp."
Hạ Tử Du mỉm cười, "Được, đợi một chút tôi liền đi gặp họ"
Khi Hạ Tử Du đang định rời khỏi, lễ tân đột nhiên cung kính hô lên, "Tổng giám đốc Kiều."
Hạ Tử Du xoay người, cười nói, "Tổng giám đốc Kiều, anh về rồi......"
Không thấy nụ cười mê mị trên khuôn mặt của Robert,Hạ Tử Du lập tức thu hồi
nụ cười, không khỏi nghi ngờ, "Tổng giám đốc Kiều, anh làm sao vậy?"
Giọng nói của Robert nghiêm túc, "Cô ra ngoài với tôi."
Hạ Tử Du khẽ gật đầu, "Vâng”
Đi theo Robert ra ngoài cửa khách sạn, đón gió biển, Hạ Tử Du len lén đánh giá khuôn mặt yêu nghiệt hiếm khi tức giận của Robert.
Robert
hít một hơi thuốc, sau đó chậm rãi phun ra, dụi tắt thuốc, lúc này mới
quay mặt sang nhìn Hạ Tử Du, nghiêm nghị hỏi, "Tử Du, cô nói thật cho
tôi biết, rốt cuộc cô đang dối mình gạt người, hay là cô thật sự không
quan tâm tới Dịch Khiêm nữa rồi?"
Không ngờ rằng Robert sẽ hỏi vấn đề này, Hạ Tử Du nhất thời sững sợ.
Robert nói nặng nề, "Tôi biết tôi hỏi chuyện này rất đột ngột, dù sao mấy ngày trước tôi còn khuyên can cô không nên lưu luyến Dịch Khiêm nữa, nhưng
mà hôm qua tôi nhận được điện thoại của Đường Hân, cô ấy nói cho tôi
biết, năm đó cô hoàn toàn không độc ác vứt bỏ đứa con của cô và Dịch
Khiêm. Cô sảy thai vì gặp chuyện bất ngờ sau phiên tòa của Dịch
Khiêm......"
Ánh mắt của Hạ Tử Du khó có thể tin trừng lớn.Tổng giám đốc Kiều làm sao lại biết chuyện của cô?
lý của cô đâu nên lập tức lái xe về phía sân bay, ở một cột đèn giao
thông, Kim Trạch Húc nhìn thấy chiếc xe taxi bị đụng hư kia, sau đó liền nhìn thấy tài xế taxi ôm cô bị thương không nghiêm trọng lắm ra ngoài.
Thật ra thì trong lúc vô tri vô giác cô vẫn có thể nghe thấy bác sĩ nói với
Kim Trạch Húc, cô nghe thấy bác sĩ nói cô đã mất đứa bé, nên cô chìm
trong hôn mê không muốn tỉnh lại nữa.....
Cô liên tục hôn mê ba ngày, nhịp tim càng ngày càng yếu, lại vì vừa mới xảy thai,cô gần như đã kề cận cái chết.
Khi đó e sợ cô chống đỡ không nổi,nên Kim Trạch Húc liền nghe lời đề nghị
của bác sĩ đi tìm Đàm Dịch Khiêm —— Người có thể làm cho cô có ý chí nỗ
lực.
Trong cơn hôn mê cô hoàn toàn không biết Kim Trạch Húc đã đi tìm Đàm Dịch Khiêm, cô nghĩ nếu như lúc ấy cô có thể nghe thấy lời nói
của bác sĩ, cô nhất định sẽ không để cho Kim Trạch Húc đi tìm Đàm Dịch
Khiêm......
Có thể nghĩ, Kim Trạch Húc phí hơi sức đi tìm Đàm
Dịch Khiêm, đúng lúc Đàm Dịch Khiêm cũng ở thành phố Y, nhưng cho dù Kim Trạch Húc nói thẳng với thuộc hạ của Đàm Dịch Khiêm là cô sẩy thai mà
nguy hiểm đến tính mạng, thuộc hạ của Đàm Dịch Khiêm vẫn chỉ trả lời qua loa với Kim Trạch Húc, nói Đàm Dịch Khiêm không có ở đây. Vì vậy, cô
nằm bệnh viện suốt cả một tháng, Đàm Dịch Khiêm vẫn không xuất hiện ở
bệnh viện.
Cuối cùng cô mới biết, cô được dùng cách thức điện
kích hai lần mới sống được. Cô biết Kim Trạch Húc tuyệt không lừa dối
cô, bởi vì khi cô được điện kích lần đầu, trong ý thức mơ hồ, cô nghe
thấy Kim Trạch Húc đang mắng chửi Đàm Dịch Khiêm không ngừng, mà khi đó
cô hoàn toàn không biết tại sao Kim Trạch Húc lại mắng Đàm Dịch Khiêm.
Sau đó cô không bao giờ muốn nhớ lại hồi ức này nữa. Một năm sau, cuối cùng cô nghĩ nếu như như khoảnh khắc cô và anh ngồi trên xe gặp nhau kia,
một bên có thể có đủ dũng khí để bắt chuyện với đối phương. Như vậy, kết cục có thay đổi không?
Một năm đầu cô lại ảo tưởng nếu lúc đó cô bằng lòng giải thích với anh, như vậy khi bụng cô đau đớn,anh có thể sẽ ở bên cạnh cô. Nhưng rồi hai năm sau cô lại không còn ý nghĩ ngây thơ
như vậy, bởi vì cô biêt cho dù khi đó cô thật sự gọi anh dừng lại, cô
nghĩ anh cũng sẽ không xuống xe. Bởi vì, anh không tới bệnh viện đã
chứng minh sau phiên tóa anh không còn quan tâm tới bất cứ chuyện gì có
liên quan đến cô nữa, bao gồm đứa con đã mất, bao gồm cả cô......