Định Mệnh Anh Và Em - Quai Quai Băng
Chương 144 : Dường như đã quấy rầy người ta nghỉ ngơi (2)
Ngày đăng: 18:15 19/04/20
Khi Đàm Dịch Khiêm về đến biệt thự gia đình thì đã là tám giờ tối.
Trong phòng khách rộng lớn của nhà họ Đàm, mẹ con họ Đàm đang trò chuyện rất
vui vẻ với Đan Nhất Thuần, Đàm Ngôn Tư vẫn còn ngồi trong lòng Đan Nhất
Thuần liếc nhìn thấy Đàm Dịch Khiêm trước......
"Ba —" Đàm Ngôn Tư bò xuống khỏi người Đan Nhất Thuần, lập tức chạy về phía Đàm Dịch Khiêm.
Đàm Dịch Khiêm ôm lấy Đàm Ngôn Tư, yêu thương không tả xiết mà hôn con gái mình một cái.
Bà Đàm mỉm cười đứng dậy, "Dịch Khiêm, con về rồi à......"
Đàm Dịch Khiêm trả lời một câu hời hợt, "Dạ."
Bà Đàm biết Đàm Dịch Khiêm vẫn không thích gần gũi với bà, nên cũng không
quan tâm đến sự lạnh lùng của Đàm Dịch Khiêm, bà hiền lành nói, "Nếu con đói bụng mẹ bảo chị Hoan làm bữa tối cho con......"
"Không cần." Đàm Dịch Khiêm ôm Đàm Ngôn Tư sau đó đi lên lầu hai.
Đan Nhất Thuần cũng cất bước đi theo Đàm Dịch Khiêm lên lầu hai.
Đến phòng ngủ riêng của Đàm Dịch Khiêm, Đàm Dịch Khiêm ôm Đàm Ngôn Tư ngồi
trên giường anh, Đàm Ngôn Tư ngoan ngoãn ngồi ở mép giường chớp đôi mắt
to sáng trong ngây thơ hỏi Đàm Dịch Khiêm, "Ba, hai ngày nay ba đã đi
đâu vậy?"
Khuôn mặt lạnh lùng của Đàm Dịch Khiêm hiếm khi thấy
được sự hòa hoãn, giọng nói đầy thương yêu, "Hai ngày nay dì Đan ở cùng
với con à?"
Đàm Ngôn Tư gật đầu lia lịa, sau đó vươn tay ôm lấy Đàm Dịch Khiêm, "Dạ, nhưng mà Ngôn Ngôn muốn ba nhất......"
Lúc này, Đan Nhất Thuần gõ nhẹ hai cái lên cửa phòng, sau khi nghe thấy
giọng nói của Đàm Dịch Khiêm, Đan Nhất Thuần mỉm cười đi vào, "À, cái
đứa nhóc xấu xa này trước mặt dì thì nói con muốn dì nhất, làm hại dì
mấy ngày nay đều bỏ hết công việc để ở nhà chơi với con...... Bây giờ
lại còn nói với ba con là muốn ba nhất, hừ, dì không vui rồi đó!" Đan
Nhất Thuần cũng ngồi xuống mép giường, cố ý rũ tay sang bên cạnh.
Đàm Ngôn Tư lấy lòng bò lại sau lưng Đan Nhất Thuần, ôm lấy Đan Nhất Thuần
từ phía sau, "Dì Đan, Ngôn Ngôn muốn cả hai người...... Ngôn Ngôn không
nói dối đâu."
Đan Nhất Thuần ôm Đàm Ngôn Tư đặt lên đùi mình,
Cô cũng không biết tại sao có một số người có thể dễ dàng vứt bỏ tình cảm
cũng không hề cố chấp trong cuộc sống như vậy, còn cô có cố gắng như thế nào đi nữa cũng không thể làm được...... Cô thậm chí không thể xác định được nếu như lúc ở bãi biển, anh vẫn còn độc thân, anh không đến tìm cô bởi vì chuyện cô cứu anh hồi bến, khi anh nói "xin lỗi" và ôm lấy cô,
cô còn có thể kiên quyết được như thế hay nữa không?
......
Hít vào một hơi thật sâu, Hạ Tử Du lắc đầu xua đi những thứ vớ vẩn này khỏi đầu mình.
Cô cầm điện thoại lên vào một số.
Cô vẫn luôn nhớ rõ số điện thoại của Đàm Dịch Khiêm, chẳng qua ba năm nay cô chưa từng gọi......
Cô cho rằng vẫn còn sớm nên anh chưa ngủ, thế nhưng khi chuông điện thoại
di động vang lên một hồi, bên tai cô cuối cùng cũng vang lên giọng nói
ngọt ngào nhỏ nhẹ của con gái, tay cầm điện thoại của cô đột nhiên run
lên.
Dường như cô đã quấy rầy đến người ta nghỉ ngơi rồi.
"Xin chào?"
Cô nắm chặt điện thoại di động, giọng nói như thể không xen lẫn bất cứ
khác thường nào, cô bình tĩnh nói, "Xin chào, tôi là Hạ Tử Du, tôi có
hẹn với tổng giám đốc Đàm, anh ấy nói tôi có thể đến thăm Liễu Nhiên, à, là Đàm Ngôn Tư......"
Đan Nhất Thuần lập tức nhận ra giọng của
Hạ Tử Du, cô kích động thốt lên, "Cô Hạ, cô đợi một chút, tôi đưa điện
thoại cho Dịch Khiêm......"
Đan Nhất Thuần nhảy xuống giường định đưa điện thoại cho Đàm Dịch Khiêm đang xử lý công việc trì hoãn hai
ngày trong thư phòng thì vừa đúng lúc nhìn thấy Đàm Dịch Khiêm đang đẩy
cửa phòng ra.
Đan Nhất Thuần đưa điện thoại di động cho Đàm Dịch Khiêm, dùng miệng ra dấu, "Vợ trước của anh......"
Đàm Dịch Khiêm nhận lấy điện thoại, bên tai nghe thấy câu trả lời rất khách sáo của Hạ Tử Du, "À, cô Đan, không cần đâu, cô cứ nói với anh ta một
tiếng, ngày mai có thể sắp xếp cho tôi gặp Liễn Nhiên hay không. Ngày
mai anh ấy có thời gian thì hãy cho tôi một cái hẹn...... Vậy tôi không
quấy rầy hai người nữa."
Ngay sau đó, điện thoại Đàm Dịch Khiêm vang lên tiếng ‘tút tút’ kết thúc cuộc trò chuyện.