Định Mệnh Anh Và Em - Quai Quai Băng
Chương 174 : Mọi chuyện dường như đều tốt đẹp (2)
Ngày đăng: 18:15 19/04/20
Hôm sau, Đàm Dịch Khiêm đến bệnh viện phụ khoa uy tín lớn nhất Los Angelesvới Hạ Tử Du.
Do Đàm Dịch Khiêm đã có hẹn trước với bác sĩ, nên Hạ Tử Du không cần chờ lâu đã được vào phòng làm kiểm tra.
Sau khi Hạ Tử Du vào phòng xét nghiệm, Đàm Dịch Khiêm đi tìm bác sĩ Hoffman cũng làm việc ở bệnh viện này.
Sau phòng bác sĩ làm việc, lúc này ngồi đối diện với Đàm Dịch Khiêm chính
là bác sĩ Hoffman hai ngày trước gọi điện thoại cho Đàm Dịch Khiêm.
Hoffman nhìn thấy Đàm Dịch Khiêm ngay lập tức tỏ vẻ lễ độ cung kính, "Tổng giám đốc Đàm, đợi cô Hạ kiểm tra cơ thể xong, lấy được trứng khỏe mạnh,
chúng ta có thể tiến hành phẫu thuật rồi......"
Đàm Dịch Khiêm
nói lạnh lùng, "Ông nhanh chóng sắp xếp đi, tôi không mong muốn xảy ra
bất kỳ sai sót nào." Anh đã không thể tiếp tục chờ đợi thêm nữa.
Hoffman gật đầu, "Tổng giám đốc Đàm yên tâm, nhất định sẽ không có sai lầm gì."
Trong lúc đang nói chuyện, ngoài cửa phòng làm việc của Hoffman đột nhiên truyền đến tiếng gõ cửa.
Hoffman nói, "Vào đi."
Cửa phòng được mở ra, nữ bác sĩ trung niên vừa làm kiểm tra cho Hạ Tử Dubước vào phòng làm việc của Hoffman.
Hoffman hỏi bác sĩ nữ, "Lynda, suôn sẻ không?"
Nữ bác sĩ cười trả lời, "Trứng của cô Hạ rất khỏe mạnh, phẫu thuật mang
thai hộ có thể tiến hành nhanh chóng...... Ngoài ra, còn có một chuyện
thật đáng mừng. Vừa rồi lúc làm kiểm tra cho cô Hạ thì phát hiện tình
trạng thân thể của cô Hạ cũng không nghiêm trọng như chúng ta tưởng
tượng, tôi tin rằng nếu cho cô Hạ thời gian trị liệu nửa năm, cô Hạ vẫn
có cơ hội chữa khỏi."
"Thật không?" Hoffman nhất thời vui sướng,
lập tức báo với Đàm Dịch Khiêm, "Tổng giám đốc Đàm, Lynda là bác sĩ khám và chữa bệnh uy tín nhất trong bệnh viện, bà ấy nói cô Hạ có thể chữa
khỏi tất nhiên chắc chắn vài phần...... Đây thật sự là một chuyện đáng
vui mừng."
Khuôn mặt lạnh lùng vốn có của Đàm Dịch Khiêm vào lúc
này đã được thả lỏng đôi chút, anh không dám khẳng định hỏi nữ bác sĩ,
"Có thể chữa khỏi nhanh chóng không?"
Bác sĩ nữ lắc đầu, "Tổng
giám đốc Đàm, cô Hạ là gặp tai nạn giao thông nên đã khiến xương chậu
của cô Hạ bị hẹp, trước đó có bác sĩ nói cô Hạ không dễ dàng chữa khỏi
là bởi vì xương chậu cô Hạ bẩm sinh đã hẹp, tôi nghĩ lần sinh trước đây
của cô Hạ nhất định là rất khó khăn chắc hẳn ý chí cô ấy mạnh mẽ lắm mới có thể sinh nở được thuận lợi, hiện tại xương chậu cô Hạ càng hẹp thêm, bởi vì phẩu thuật theo kiểu chính làm không tốt sẽ rất dễ dàng dẫn đến
về sau cả đời cô Hạ không thể sinh con, nên trước khi sự việc đó xảy ra
lại không thể làm được gì, anh quả thực là bị tra tấn.
Hạ Tử Du
sửng sốt một giây, sau đó ngượng ngùng chủ động hôn Đàm Dịch Khiêm một
cái, không quên căn dặn, "Anh phải đi đón Liễu Nhiên sớm một chút nha,
em ở nhà làm món thơm chiên trứng ốp lếp mà con bé thích ăn nhất, lúc
con về nhìn thấy nhất định sẽ rất vui." Vì Liễu Nhiên, mấy ngày trước cô đã lên mạng học làm món ăn sáng này.
Đàm Dịch Khiêm có vẻ hài lòng cười nhẹ, nhưng lúc này, xe của anh lại đột nhiên rung mạnh một cái, sau đó dừng hẳn lại.
Hạ Tử Du không hiểu được chuyện gì xảy ra, thì lúc này Đàm Dịch Khiêm vỗ
một cái lên vô-lăng, chửi thầm, "Chết tiệt, xe chết máy rồi!"
Hạ
Tử Du nhíu lông mày, "Vậy làm sao bây giờ?" Từ đây về đến nhà trọ của cô còn tới nửa đường xe, nếu chờ xe đến đón họ, thì chắc phải đợi rất
lâu...... Cũng may là xe họ không ngừng ở giữa đường.
Đàm Dịch
Khiêm nói với Hạ Tử Du, "Trong cốp sau có hộp đồ nghề, em lấy đến dùm
anh, để anh kiểm tra xem nguyên nhân chết máy là gì, có lẽ giải quyết
nhanh chóng thôi."
Hạ Tử Du không suy nghĩ nhiều liền bước xuống xe, sau đó mở ra cốp sau xe ra.
Ngay lúc này, từng cánh hoa hồng đầy kín ở sau cốp xe bỗng nhiên xuất hiện trước mặt Hạ Tử Du.
Hạ Tử Du sững sờ.
Lúc này Đàm Dịch Khiêm bước tới ôm ngang chiếc eo nhỏ nhắn của Hạ Tử Du, yêu thương hỏi cô, "Thích không?"
Hạ Tử Du nhìn những cánh hoa hồng chất đầy trong cốp xe, lòng cảm thấy vô
cùng lãng mạn, sống mũi bỗng cay cay, cảm động nói, "Anh lại gạt em?"
Khóe miệng Đàm Dịch Khiêm hơi nhếch lên, "Em nhìn kỹ những cánh hoa hồng này đi."
Hạ Tử Du lập tức nhìn lại những cánh hoa hồng lần nữa, bỗng nhiên Hạ Tử Du phát hiện trong một đóa hoa hồng đỏ thắm mọng nước lại được lồng với
một chiếc nhẫn kim cương lóng lánh.
Chiếc nhẫn kim cương này Hạ
Tử Du biết, đó là chiếc nhẫn kim cương ánh huỳnh quang mà ba năm trước
Đàm Dịch Khiêm chuẩn bị cho hôn lễ bù của họ......
Hạ Tử Du kinh ngạc cầm chiếc nhẫn lên, vành mắt đỏ hoe nhìn anh.
Đàm Dịch Khiêm đưa mắt nhìn Hạ Tử Du, nghiêm túc hỏi, "cô Hạ Tử Du, một
tuần lễ sau, không biết em có bằng lòng làm cô dâu của anh hay không?"