Định Mệnh Anh Và Em - Quai Quai Băng
Chương 179 : Thật ra anh vẫn lạnh lùng như trước, bởi vì tất cả nhiệt độ đều dành hết cho Hạ Tử Du
Ngày đăng: 18:15 19/04/20
Hạ Tử Du thấp thỏm bất an ngồi trên ghế sofa, không ngừng nhìn đồng hồ
trên tường, đáy lòng không hiểu sao có loại cảm giác bất an sợ hãi.
Cô cảm thấy rất phiền rất loạn, trong đầu đều vang lên giọng nói của Đan
Nhất Thuần mà cô nghe được trong điện thoại di động...... Sau khi gả cho anh, cô tin tưởng anh tuyệt đối, cô không muốn nghi ngờ điều gì về anh, nhưng hai chữ "Em bé" đó là mấu chốt cô không thể tùy tiện xem nhẹ.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút......
Rốt cuộc, bóng dáng của Đàm Dịch Khiêm đã xuất hiện trong tầm mắt cô.
Chăm chú nhìn Đàm Dịch Khiêm, đáy lòng Hạ Tử Du dâng trào lên nỗi nhớ nhung
vô bờ, nhưng lại không thể nào đứng lên ôm chầm lấy anh...... Sống mũi
đột nhiên cay cay, cô quay đầu đi, không nhìn anh.
"Bà xã......"
Đàm Dịch Khiêm ngồi xuống vị trí bên cạnh Hạ Tử Du rồi ôm nhẹ cô.
Hạ Tử Du đẩy anh ra, nghẹn ngào nói, "Anh nói muốn đi nửa năm, em không hề nghi ngờ...... Nhưng mà, tại sao anh lại ở với Đan Nhất Thuần?"
Đàm Dịch Khiêm xoay cơ thể mỏng manh của Hạ Tử Du lại, ôm cô vào trong
ngực, khẽ nói: "Còn suy nghĩ điều gì nữa? Tất cả hãy nói hết với anh."
Hạ Tử Du tựa vào vai Đàm Dịch Khiêm khóc nức nở, "Anh gạt em, anh không đi thị sát công việc gì hết, anh đã hứa không gạt em......"
Đàm Dịch Khiêm vẫn yên lặng, mặc cho Hạ Tử Du tùy ý phát tiết.
Một hồi lâu sau, Đàm Dịch Khiêm ôm chặt Hạ Tử Du vào trong ngực, anh không giải thích bất cứ điều gì, chỉ lẳng lặng ôm lấy cô.
Sau khi sự chua xót uất ức trong lòng Hạ Tử Du qua đi thì tiếng khóc dần
dần ngưng lại, cô tựa vào ngực Đàm Dịch Khiêm, tủi thân hỏi: "Đó là lí
do mà anh và Đan Nhất Thuần đã có con với nhau sao?"
Đàm Dịch Khiêm đỡ người Hạ Tử Du lên, nói lạnh lùng nghiêm túc: "Anh không cho phép em suy nghĩ lung tung như vậy!"
Hốc mắt Hạ Tử Du lại trào ra nước mắt thê lương nhìn Đàm Dịch Khiêm, "Là em đang suy nghĩ lung tung sao? Dịch Khiêm, trong điện thoại em nghe được
rất rõ ràng...... Coi như anh có thể giải thích rõ với em, em cũng chỉ
muốn hỏi anh, tại sao kết hôn với em rồi lại còn muốn dành thời gian cho Đan Nhất Thuần? Em thừa nhận mình là một người phụ nữ bụng dạ hẹp hòi,
trước khi chưa kết hôn với anh em cũng đã từng nói, em không có hào
phóng như vậy, em không làm được việc nhìn thấy anh và những phụ nữ khác ở bên nhau......"
Nước mắt cô rơi khiến lòng Đàm Dịch Khiêm đau nhói, giọng anh khàn và nhỏ: "Ai nói với em anh dành thời gian để ở bên cạnh cô ấy?"
Hạ Tử Du quay đầu sang một bên, uất ức nói, "Chẳng lẽ anh muốn nói với em là hai người chỉ tình cờ gặp nhau thôi sao?"
Đàm Dịch Khiêm quay mặt cô qua, ép cô đối mặt với anh, trả lời: "Đúng, bọn anh quả thật là có gặp nhau."
Nước mắt Hạ Tử Du rơi xuống càng dữ dội hơn.
khác......
Đàm Dịch Khiêm dường như đoán được sự lo lắng trong lòng cô, "Chỉ cần trong một năm chúng ta có một đứa con là được rồi."
Hạ Tử Du chợt nhìn Đàm Dịch Khiêm, "Có một đứa con? Nhưng hiện tại
em......" Bỗng chốc, cô đột nhiên ý thức được điều gì, cô kinh ngạc mà
nhìn Đàm Dịch Khiêm, "Anh tìm người thay thế?" Nếu như đợi cô mấy tháng
sau chữa khỏi bệnh mang thai lần nữa, Liễu Nhiên không thể đợi được, mà
lựa chọn duy nhất của họ chính là tìm người sinh thay.
Đàm Dịch Khiêm không giấu diếm: "Phải!"
Mặc dù đã chuẩn bị tâm lý, nhưng khi nghe thấy sự thật này, Hạ Tử Du vẫn lảo đảo lui về sau một bước.
Đàm Dịch Khiêm vội vàng đỡ thân thểHạ Tử Du, "Em đừng nghĩ nhiều, sinh con giùm trong giới y học không phải chuyện kỳ lạ."
Hạ Tử Du chợt nghĩ tới chuyện Đàm Dịch Khiêm đã từng khuyên cô đi bệnh
viện kiểm tra thân thể, bây giờ suy nghĩ lại, khi đó chính anh đã dự
tính đang tìm cách "sinh thay".
Ngay tức khắc, Hạ Tử Du đẩy Đàm Dịch Khiêm ra, khó có thể tin nói, "Thế nên Đan Nhất Thuần chính là người sinh thay?"
Đàm Dịch Khiêm ôm cô vào trong ngực lần nữa, cau mày, "Ai nói với em như vậy?"
Hạ Tử Du nói: "Em nghe được trong điện thoại......"
Đàm Dịch Khiêm nhẫn nại nói: "Bà xã, tìm người mang thai hộ là một việc rất quan trọng, sao anh lại tìm Đan Nhất Thuần chứ?"
Hạ Tử Du thương tâm lên án: "Em nghe thấy cô ấy nói với anh chuyện ‘em bé’......"
Đôi tay Đàm Dịch Khiêm ôm chặt Hạ Tử Du, giọng điệu cưng chiều, "Đồ ngốc,
anh tìm người mang thai hộ chuyên nghiệp tại Los Angeles, người thay thế thậm chí ngay cả thân phận của chúng ta là ai cũng không biết...... Về
phần Đan Nhất Thuần, cô ấy có em bé là bởi vì ba tháng trước cô ấy đã
tái hợp với bạn trai cũ, cô ấy tới bệnh viện để Liễu Nhiên, nhưng bởi vì thân thể khó chịu, nên cô ấy mới khám thai ở bệnh viện làm kiểm tra
thai nhi......"
Hạ Tử Du chậm rãi ngước mắt nhìn Đàm Dịch Khiêm, "Vậy sao?"
Đàm Dịch Khiêm cưng chìu hôn trên trán Hạ Tử Du, "Dĩ nhiên!"
Hạ Tử Du chùi nhẹ nước mắt nước mũi trên y phục đắt giá của Đàm Dịch
Khiêm, cảm xúc đã hòa hoãn, "Ông xã, em tin tưởng anh......" Từ ngày cô
kết hôn với anh, trong lòng cũng đã thề, cô không muốn có sự nghi ngờ
nào, cũng không cần vì vấn đề tin tưởng lẫn nhau mà giẫm lên vết xe đổ
nữa, lần này nếu không phải bởi vì lo lắng anh có chuyện, cô hoàn toàn
cũng sẽ không gọi điện thoại chất vấn anh đang ở đâu, hôm nay anh đã trả lời cô, cô không bao giờ muốn chất vấn nữa.