Định Mệnh Anh Và Em - Quai Quai Băng
Chương 183 : Cô đã biết chuyện Nhất Thuần có con của anh
Ngày đăng: 18:15 19/04/20
Tại biệt thự.
Buổi tối, Hạ Tử Du mở to mắt nhìn trần nhà, cứ thế trằn trọc không sao ngủ được.
Đàm Dịch Khiêm thấy vậy liền ôm cô vào ngực, nhẹ giọng hỏi, “Đang suy nghĩ gì?”
Cô đưa tay ôm lấy Đàm Dịch Khiêm, như thể không có cảm giác an toàn, cô khẽ nhíu mày.
Đàm Dịch Khiêm dường như hiểu rõ tâm tư của cô, "Đang nghĩ về chuyện lúc sáng?"
Hạ Tử Du khẽ thở dài, ngâp ngừng nói, "Ông xã, có phải em ích kỷ lắm
không? Ban ngày nhìn thấy vẻ lưu luyến của Liễu Nhiên đối với Nhất Thuần em rất khó chịu..."
Đàm Dịch Khiêm điềm tĩnh an ủi, "Liễu Nhiên
và cô ấy thân nhau cũng được ba năm, con bé lưu luyến như vậy cũng là
chuyện tự nhiên. Đợi sau này lớn lên một chút, đương nhiên cũng sẽ chỉ
biết có mỗi mình em thôi!"
Hạ Tử Du buồn bã cắn cắn môi, khổ tâm
nói, "Em cũng muốn Liễu Nhiên có thể ôm em giống như ôm Nhất Thuần vậy,
con bé trước kia cũng rất quấn lấy em......" Đêm đến cô không thể không
nghĩ tới chuyện này, có lẽ là ông trời đang trừng phạt cô vì không có
làm tốt vai trò của một người mẹ.
Đàm Dịch Khiêm cúi đầu hôn tóc cô, "Đừng nên suy nghĩ nhiều......Thời gian trôi đi mọi chuyện sẽ ổn thôi."
“Thật không?" Hạ Tử Du không dám tin nhìn Đàm Dịch Khiêm.
Đàm Dịch Khiêm gật đầu, "Dĩ nhiên."
......
Hôm sau, tại tập đoàn Đàm thị.
Đàm Dịch Khiêm ngồi ở sau bàn làm việc, yên lặng trầm tư.
Lúc này chị Dư đi vào phòng làm việc, kính cẩn nói, "Tổng giám đốc, cô chủ tới."
Đàm Dịch Khiêm cũng không ngẩng đầu lên, lạnh nhạt đáp, "Không gặp!"
Ngay lúc đó Đàm Tâm cũng đã bước vào phòng làm việc, gấp gáp kêu, "Dịch Khiêm."
Đàm Dịch Khiêm nghe vậy liền khẽ nhíu mày, nhiệt độ phòng làm việc dường như ngập tràn hơi lạnh.
Đàm Tâm cảm thấy được rõ ràng em mình đang không vui, cô nơm nớp lo sợ đứng yên tại chỗ áy náy nói, "Dịch Khiêm, xin lỗi...... Chị biết rõ chị và
mẹ tự ý quyết định chuyện Nhất Thuần mang thai thật không đúng, nhưng
mọi người cũng là vì tốt cho em, hy vọng em có thể tha thứ cho chị và
Đàm Tâm kéo lấy cánh tay Nhất Thuần, "À, Nhất Thuần, em đừng đi vội, chị còn lời muốn nói với em."
Nhất Thuần nghi ngờ, "Dạ?"
Đàm Tâm thử dò xét nói, "Em cảm thấy Robert là người như thế nào?"
Nhẩt Thuần nhẹ giọng cười một tiếng, "Chị Tâm, em không ngốc, em biết chị
muốn nói gì với em...... Lúc em ở bệnh viện Robert thật sự có đến thăm
em mấy lần, tuy rằng em không biết tại sao Robert lại quan tâm tới em,
nhưng em vẫn luôn coi Robert là bạn cũng như Dịch Khiêm...... Trái tim
của cô thật ra thì rất nhỏ, đời này chỉ có thể chấp nhận một người mà
thôi.
Đàm Tâm thở phào nhẹ nhõm, áy náy nói, "Nhất Thuần, em đừng trách chị.. Chị cũng chỉ là vì bị tình cảm trói buộc, chị ích kỷ là bởi vì chị quan tâm."
"Chị Tâm, em chúc chị sẽ sớm tìm ra tình yêu đời mình."
Đàm Tâm cảm kích gật đầu.
Nhất Thuần định nói lời cuối cùng với bà Đàm, đột nhiên tiếng chuông điện thoại di động của cô vang lên.
Thoáng nhìn số điện thoại hiển thị trên màn hình, cô liền nói tiếng xin lỗi
với hai mẹ con họ Đàm, ngay sau đó ấn nút trả lời, "Chị Dư!"
Giọng nói chị Dư trong điện thoại thể hiện rõ sự khó xử, muốn nói lại thôi,
sau cùng vẫn không thể không nói ra, "Cô Đan, tổng giám đốc bảo tôi
chuyển đến cô một vài câu.....”
Nhắc tới Đàm Dịch Khiêm, trong lòng cô run lên."Chị nói đi."
Chị Dư nhắm mắt nói, "Tổng giám đốc đã sắp xếp cho ba mẹ của cô đến Pháp
làm việc, tổng giám đốc hy vọng cô có thể đi theo gia đình đến Pháp định cư, về sau đừng đặt chân tới Mỹ nữa!" Muốn vợ chồng nhà họ Đan đến Pháp làm việc thực ra chỉ cần tốn ít tiền.
Nghe vậy, tay cầm điện
thoại của Nhất Thuần liền run rẩy, nước mắt dần dần ngưng tụ nơi hốc
mắt, nghẹn ngào đáp, "Chị nói với Dịch Khiêm, tôi sẽ làm được."
Chị Dư nghe tiếng nói đầy chua xót của cô, tâm tư cũng trở nên khó chịu "Xin lỗi, cô Đan."
Nhất Thuần từ từ bỏ điện thoại xuống, thân thể vô lực tựa vào mặt tường lạnh như băng ở phía sau. Anh ấy không muốn mình đặt chân tới Los Angeles
nữa là bởi vì không muốn Hạ Tử Du và Liễu Nhiên gặp lại cô...... Anh bảo vệ Hạ Tử Du như vậy, yêu thương Hạ Tử Du như vậy, tất cả sự thương yêu
anh đều chỉ dành cho Hạ Tử Du, cô thừa nhận, cô rất ghen tỵ......
Song, cô hiểu rõ, vào lúc này cô không nên đa cảm, dù sao cô cũng đã sớm
biết, chỉ có người phụ nữ được anh ấy yêu mới có thể hạnh phúc.