Định Mệnh Anh Và Em - Quai Quai Băng

Chương 185 : Bây giờ cô rất hạnh phúc

Ngày đăng: 18:15 19/04/20


Gần đây Đàm Dịch Khiêm sống cuộc sống gia đình, sáng chín chiều năm, cũng

không sắp xếp bất cứ cuộc xã giao nào, tất cả thời gian ngoài công việc

dường như đều dành hết cho Hạ Tử Du.



Hôm nay, Đàm Dịch Khiêm về

nhà sớm hơn nhưng không hề nhìn thấy cô vợ xinh đẹp vốn nên trong phòng

nghênh đón mình, Đàm Dịch Khiêm cảm thấy lạ nên đi tìm người giúp việc

hỏi, "Cô chủ đâu?"



Người giúp việc trả lời thành thật, "Cô chủ gặp bạn xong sau đó về phòng luôn......"



Chân mày Đàm Dịch Khiêm nhíu lại, "Bạn?"



Người làm nói, "Đúng vậy, là một người bạn họ Kim của cô chủ."



Chữ "Kim" này làm cho đôi mắt đen u ám của Đàm Dịch Khiêm lại càng thâm

trầm thêm vài phần, Đàm Dịch Khiêm phất tay ý bảo người giúp việc lui

ra, sau đó đi lên lầu hai.



Đàm Dịch Khiêm giơ tay gõ nhẹ cửa phòng, trong phòng không có tiếng trả lời, Đàm Dịch Khiêm lập tức mở cửa phòng ra.



Đập vào mắt anh chính là hình ảnh Hạ Tử Du đang ôm đầu gối trầm tĩnh ngồi trên giường.



Hạ Tử Du rõ ràng nhìn thấy Đàm Dịch Khiêm, nhưng không lên tiếng.



Đàm Dịch Khiêm nhẹ bước đi vào phòng, ngồi bên mép giường, xoay người Hạ Tử Du đang không thèm để ý đến anh lại, "Bà xã, làm sao vậy?"



Hạ Tử Du vẫn quay mặt sang bên cạnh, không muốn nhìn Đàm Dịch Khiêm.



Đàm Dịch Khiêm dịu dàng dụ dỗ Hạ Tử Du, "Ai chọc bà xã đại nhân của anh tức giận vậy?"



Lúc này Hạ Tử Du mới xoay mặt sang nhìn Đàm Dịch Khiêm, khó khăn thốt lên một câu, "Anh lại gạt em!!"



Đàm Dịch Khiêm hỏi, "Tại sao lại nói như vậy?"



Ánh mắt Hạ Tử Du nhìn thẳng vào Đàm Dịch Khiêm, "Anh gạt em hết lần này đến lần khác, cho dù em đã cố gắng thuyết phục mình phải tin tưởng anh,

nhưng có rất nhiều rất nhiều chuyện em vẫn không có cách nào không quan

tâm."



Đàm Dịch Khiêm khẽ cau lông mày, "Kim Trạch Húc nói gì với em?"



Hạ Tử Du hít một hơi thật sâu, giọng điệu vẫn chua xót như trước, "Anh ấy nói một vài chuyện mà anh đã giấu em."
Hạ Tử Du trầm tĩnh lắc lắc đầu, suy tư một lúc lâu mới đáp, "Em đang nghĩ, hiện tại nhất định Nhất Thuần đang rất khó chịu...... Cô ấy yêu anh như thế, nhưng trước mặt anh lại làm như không thèm để ý gì hết, sau khi

chúng ta đến với nhau, cô ấy không đứng giữa cản trở, cũng không hề thể

hiện ra chút ghen tỵ nào, mà là rộng lượng rời khỏi, em vẫn nhớ sự thản

nhiên khi cô ấy giải thích với em giữa anh và cô ấy không hề có quan hệ

gì...... Em nghĩ nếu không yêu một người sâu đậm, một người phụ nữ tuyệt đối không thể làm được những việc đó."



Đàm Dịch Khiêm sợ nhất

chính là nhìn thấy Hạ Tử Du suy nghĩ nhân từ về người khác, anh dịu

giọng, "Trong một vài chuyện cần sự kiên định, không thể lạm dụng lòng

cảm thông của em được."



"Cô ấy muốn có một đứa con của anh, có lẽ chỉ là muốn lấy được một phần chờ mong......" Đứng trên lập trường của

Đan Nhất Thuần, Hạ Tử Duthất thật tội nghiệp cho cô ấy.



Đàm Dịch Khiêm không vui, nói, "Hay là, em cảm thấy anh nên cho phép Nhất Thuần sinh đứa bé kia?"



Hạ Tử Du sững sờ nhìn Đàm Dịch Khiêm, mãi không lên tiếng trả lời.



Đàm Dịch Khiêm mất kiên nhẫn khẽ rủa, "Đáng chết, chẳng lẽ em thật sự muốn nhìn thấy những người phụ nữ khác sinh con của anh?"



Hạ Tử Du đột nhiên lắc đầu, "Không phải!"



Lúc này nghe Hạ Tử Du nói như vậy, lòng phiền não của Đàm Dịch Khiêm mới

được trấn an đôi chút, anh chậm rãi hạ giọng nói, "Con người sống trên

đời có nhiều lúc phải đưa ra một lựa chọn chính xác, nếu như trong

chuyện này anh chọn cảm thông, có lẽ sau này sẽ phải đổi lấy đau khổ cho cả ba người......"



Hạ Tử Du dán chặt khuôn mặt mình vào lồng

ngực của Đàm Dịch Khiêm, nghẹn ngào nói đầy chua xót, "Ông xã, em biết

rõ anh vì em mới làm vậy, em cũng phải thừa nhận em không rộng lượng

được như vậy......" Cô chỉ đau lòng, đau lòng cho Đan Nhất Thuần, nhưng

nếu nghĩ đến trên thế giới này thật sự còn một người phụ nữ ôm con của

chồng mình, cô cũng không cách nào chuyển sự đau lòng này thành rộng

lượng.



Đàm Dịch Khiêm ôm chặt Hạ Tử Du, "Anh cũng không cho phép em rộng lượng như vậy!"



Hạ Tử Du nói từ tận đáy lòng, "Em tin rằng, ông trời nhất định sẽ không

bạc đãi một cô gái tốt như Nhất Thuần, cũng cho cô ấy một tình yêu chân

chính thuộc về mình."