Định Mệnh Anh Và Em - Quai Quai Băng

Chương 192 : Chỉ muốn yêu em nhiều hơn chút (2)

Ngày đăng: 18:15 19/04/20


Tại biệt thự.



Đêm khuya yên tĩnh, Hạ Tử Du ôm gối ngồi trên ghế sofa, cô không ngừng

ngước mắt nhìn đồng hồ trên tường, vậy mà đồng hồ đã báo mười hai giờ

đêm, thế nhưng anh vẫn không xuất hiện.



Hạ Tử Du ngồi trên ghế sofa, trong lòng mơ hồ cảm thấy đau đớn.



Anh đang giận cô sao? Cô không hiểu.... Tại sao anh lại phải tức giận với cô?



Bọn họ là vợ chồng, cô chỉ không muốn giấu giếm anh nên mới nói cho anh

biết suy nghĩ thật lòng cô, vì sao anh không hiểu cho cô?



Đúng lúc Hạ Tử Du đang trầm tư suy nghĩ thì nghe thấy tiếng bước chân trầm ổn của Đàm Dịch Khiêm bước vào biệt thự.



Nghe thấy tiếng bước chân Hạ Tử Du lập tức đứng lên khỏi ghế sofa, nhìn về

phía Đàm Dịch Khiêm, cô không biết phải làm sao nên do dự đứng im tại

chỗ.



Đàm Dịch Khiêm đi về phía Hạ Tử Du, ánh mắt đen láy dừng lại trên khuôn mặt đang che giấu vẻ mệt mỏi của Hạ Tử Du, nhẹ giọng hỏi,

"Sao còn chưa ngủ?"



Hạ Tử Du nhìn Đàm Dịch Khiêm, nghẹn giọng nói, "Chờ anh."



Đàm Dịch Khiêm ôm lấy hông của Hạ Tử Du, thương yêu nói, "Về sau anh có về muộn cũng không cần đợi, đi ngủ sớm đi...."



Hạ Tử Du thuận thế ôm lấy Đàm Dịch Khiêm, "Vậy về sau anh có thể đừng về muộn nữa có được không?”



Đàm Dịch Khiêm dừng lại bước chân, sau khi sâu sắc liếc mắt nhìn vào đôi

mắt của Hạ Tử Du, anh giơ tay nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt tinh xảo của

cô, "Thật xin lỗi."



Hạ Tử Du chụp lên mu bàn tay của Đàm Dịch

Khiêm, ra sức lắc đầu, "Đừng nên nói lời khách sáo với em như vậy.....

Ông xã, anh đáp ứng em rồi phải không?”



Ngay lập tức, bàn tay Đàm Dịch Khiêm đang đặt trên khuôn mặt của Hạ Tử Du chợt khựng lại.



Hạ Tử Du cảm nhận được cô dường như đang nín thở chờ đợi anh nói cho cô biết đáp án.



Đàm Dịch Khiêm tỉ mỉ vuốt ve khuôn mặt Hạ Tử Du, bỗng dưng anh rút tay về, đưa mắt nhìn về phía ánh sáng nơi vườn hoa xinh đẹp ngoài cửa sổ, "Em

lên ngủ trước đi, anh có việc muốn đến phòng sách xử lý.”



Hạ Tử

Du chỉ nhìn thấy ánh mắt của Đàm Dịch Khiêm trở nên thâm trầm, lại đoán

không ra ý định của anh vào giờ phút này, cô sững sờ hỏi, "Anh không đi với em trở về phòng ngủ sao?”



Đàm Dịch Khiêm xoay người, cất

bước đi về hướng phòng sách, bình tĩnh nói, "Còn chút việc chưa xử lý

xong, em lên trước đi.... Anh làm xong sẽ đi lên liền."



Hạ Tử Du nhìn bóng lưng xoay người của Đàm Dịch Khiêm như có vẻ xa cách nào đó, trong lòng không hiểu đó chính là cảm giác gì.



Trong phòng sách, Đàm Dịch Khiêm ngồi sau bàn làm việc cầm điện thoại bấm một dãy số.



Một giây kế tiếp giọng nói của chị Dư cung kính truyền đến bên tai Đàm Dịch Khiêm, "Tổng giám đốc."



"Thu mua hết toàn bộ cổ phần của “Trung Viễn”."



"Vâng."



Ánh mắt Đàm Dịch Khiêm lạnh lùng nhìn về phía trước, từ đôi môi lạnh lùng

gằn ra từng câu từng chữ: “Sai người giám sát mọi hành động của Kim

Trạch Húc, tôi muốn hắn ta vĩnh viễn không thể trở mình."



--- ---



Sau nửa đêm Hạ Tử Du thấy Đàm Dịch Khiêm trở về phòng ngủ, nhưng đêm nay Đàm Dịch Khiêm không hề ôm cô ngủ như trước kia……………..



Hạ Tử Du vốn là kiên trì đợi cho đến khi Đàm Dịch Khiêm chủ động ôm cô,

nhưng mà cô chờ đợi đến ngủ thiếp đi, đến khi trời gần sáng cô mới phát

hiện chẳng biết từ lúc nào anh đã ôm cô vào trong ngực.



Mọi bế

tắc căng thẳng dường như đã qua, nhưng giữa Hạ Tử Du và Đàm Dịch Khiêm

lại có vẻ như không còn được mặn nồng như lúc trước nữa, mặc dù ngoài

mặt đã hòa thuận, nhưng có một loại ngăn cách vô hình tồn tại giữa hai

người.



Nhìn theo bóng dáng Đàm Dịch Khiêm đến công ty, Hạ Tử Du

không có nhiều tâm trạng để cùng đi tản bộ với Liễu Nhiên đến vườn hoa

như thường ngày nữa, vì vậy cô và Liễu Nhiên ngồi trong phòng sách chơi


Sau khi người giúp việc rời đi, Hạ Tử Du bế Liễu Nhiên lên lầu hai.



Bác sĩ tới biệt thự sau đó kiểm tra tổng quát cho Liễu Nhiên, Hạ Tử Du lo lắng chờ đợi kết quả của bác sĩ.



Bác sĩ kiểm tra qua cho Liễu Nhiên xong sau đó nói: "Cô chủ, trong thời

gian tới đứa nhỏ sẽ có triệu chứng sốt và thiếu máu ngày càng thường

xuyên, đây chính là nguyên nhân trong hai tháng phải làm phẫu

thuật....... Tôi sẽ cho đứa nhỏ uống thuốc hạ sốt, có lẽ rất nhanh sẽ hạ sốt, đứa nhỏ sẽ không có gì đáng ngại, nhưng mà vẫn cần phải để ý nhiều hơn chút, tốt nhất lúc này phải luôn có người ở bên cạnh để chăm sóc

đứa nhỏ.”



Nghe xong lời bác sĩ nói, Hạ Tử Du lại như có một

tảng đá lớn nặng nề đè trong tim, cô nhìn khuôn mặt của Liễu Nhiên vì

phát sốt và trở nên đỏ hồng, trong lòng lo lắng không thôi.



Bác

sĩ an ủi Hạ Tử Du, "Cô chủ, không cần lo lắng quá mức, cấy ghép tủy tỷ

lệ thành công rất cao, sau hai tháng con bé nhất định sẽ có thể khỏe

mạnh."



Hạ Tử Du gật nhẹ đầu một cái, "Dạ, cám ơn bác sĩ."



Sau khi bác sĩ rời đi, Hạ Tử Du gọi Liễu Nhiên tỉnh lại, theo dõi cho Liễu

Nhiên uống thuốc xong, Hạ Tử Du một tấc cũng không rời giường mà ở bên

cạnh chăm sóc Liễu Nhiên.



Thời gian trôi qua, mặc dù Liễu Nhiên

còn đang ngủ nhưng đã dần dần hạ sốt, lúc này tảng đá trong lòng Hạ Tử

Du mới được đặt xuống.



Lúc Hạ Tử Du đứng dậy đang chuẩn bị đến phòng rửa tay rửa mặt, người giúp việc đi tới trước mặt cô nói, "Cô chủ!"



"Hả?"



"Bệnh viện ‘JHE’ gọi điện thoại tới, nói cô có một người bạn họ Kim bị tai

nạn xe cộ đưa đến bệnh viện này, bởi vì bệnh viện thấy trong điện thoại

di động của anh ấy chỉ có mỗi số điện thoại của cô, cho nên bệnh viện

gọi điện thoại cho cô mong cô có thể lập tức đến bệnh viện một

chuyến.”



Tai nạn xe cộ?



Bạn cô chỉ có Trạch Húc họ Kim, chẳng lẽ người xảy ra chuyện là Trạch Húc sao?



Ý thức được sự nghiêm trọng của chuyện này, Hạ Tử Du không dám chậm trễ,

cô căn dặn người giúp việc, "Liễu Nhiên đã hạ sốt, chị chăm sóc Nhiên

cho thật tốt, tôi ra ngoài một chút sẽ lập tức trở lại ngay.”



Người giúp việc gật đầu, "Dạ."



....



Hôm sau, tại phía Đông Los Angeles.



Đàm Dịch Khiêm đang cùng bác sĩ thảo luận chuyện phẫu thuật của người mang

thai hộ, điện thoại Đàm Dịch Khiêm giờ phút này bất chợt vang lên.



Đàm Dịch Khiêm liếc thấy trên màn hình điện thoại di động hiện lên số điện

thoại nhà, anh lập tức ấn nút trả lời: "Tổng giám đốc."



Nghe thấy giọng nói của chị Dư, Đàm Dịch Khiêm nhất thời nhíu mày, "Chuyện gì?"



Chị Dư lo lắng nói, "Lúc nữa đêm tới sáng cô Ngôn Tư đột nhiên phát sốt,

bác sĩ đến kiểm tra rồi nói bây giờ có chích thuốc hạ sốt cũng không

kịp, hiện giờ không có cách nào để hạ sốt, bệnh tình có chiều hướng xấu, bác sĩ đề nghị phải lập tức đưa cô Ngôn Tư đến bệnh viện uy tín chỗ

phía Đông cậu đang ở...."



Đàm Dịch Khiêm nhíu chặt đầu lông mày, "Sao lại là chị báo với tôi? Tử du đâu?"



Chị Dư thành thật nói, "Người giúp việc không liên lạc được với Bà tổng

giám đốc, cũng không thể liên lạc được với cậu, cho nên gọi điện thoại

bảo tôi liên lạc với cậu, lúc tôi đến biệt thự Bà tổng giám đốc cũng

không có ở đấy, tôi nghe người giúp việc nói buổi trưa hôm qua Bà tổng

giám đốc rời khỏi biệt thự sau đó không có trở về...... Buổi tối là do

người giúp việc chăm sóc cô Ngôn Tư, nhưng sau nửa đêm người giúp việc

ngủ quên nên không kịp phát hiện Cô Ngôn Tư đột nhiên phát sốt cao, đến lúc bác sĩ đến thì tình trạng đã nghiêm trọng như thế...."



Đàm

Dịch Khiêm lạnh giọng ra lệnh, "Lập tức sai người đưa Liễu Nhiên tới

bệnh viện, chị cũng đi theo đi, tôi không cho phép giữa đường Liễu Nhiên xảy ra bất kỳ chuyện gì!"