Định Mệnh Anh Và Em - Quai Quai Băng
Chương 206 : Anh chỉ không muốn nhìn thấy bà xã anh thua quá thảm (2)
Ngày đăng: 18:15 19/04/20
Sáng sớm ngày hôm sau.
Đàm Dịch Khiêm vừa đi vào phòng làm việc, thì nhìn thấy chị Dư và Đàm Tâm đã đứng ở trong phòng làm việc.
"Tổng giám đốc, cô hai nói có chuyện tìm cậu."
Đàm Tâm nhẹ giọng gọi, "Dịch Khiêm."
Đàm Dịch Khiêm đi đến sau bàn làm việc, thản nhiên nói, "Có chuyện thì nói đi."
Đàm Tâm từ từ đi đến trước mặt Đàm Dịch Khiêm, nhỏ giọng nói, "Chị muốn thương lượng với em chuyện này."
Đàm Dịch Khiêm mở văn kiện trên mặt bàn, giọng điệu vẫn cứng nhắc không có chút cảm tình, "Nói."
Đàm Tâm nói, "Chị muốn vào Đàm thị làm việc.”
Lúc nghe xong những lời này của Đàm Tâm, Đàm Dịch Khiêm ngước mắt lên nhìn
Đàm Tâm, sau đó dựa người vào ghế ngồi, điều chỉnh cho mình tư thế ngồi
thoải mái, hơi nhíu mày nói, "Tiền hàng tháng tôi đưa cho chị không đủ
sao?”
Đàm Tâm lập tức lắc đầu, "Không phải.... Trước đây vì chị
lười, không muốn làm việc, mấy năm nay cũng không có làm gì, chị cảm
thấy cuộc sống của chị thật nhàm chán, nên bây giờ chị muốn bắt đầu lại
cuộc sống mới.”
"Chị có ý nghĩ như vậy?” Suy nghĩ này của Đàm Tâm thật sự ngoài suy nghĩ và dự đoán của Đàm Dịch Khiêm.
Thật ra khi còn ở đại học Đàm Tâm cũng học về thương mại, thành tích ở
trường cũng coi như khá nổi bật, chỉ là sau khi quen biết Robert, mấy
năm nay cứ luôn giam mình trong trạng thái chán chường, dường như chưa
bao giờ để ý đến chuyện công việc.
Đàm Tâm rũ mắt xuống, "Giống như mẹ nói, chị không thể nào cả đời lệ thuộc vào em......... Chị muốn làm việc một phần vì muốn tự học cách tự lập.”
Đàm Dịch Khiêm
đưa mắt quan sát Đàm Tâm, hiển nhiên là rất khó có thể tin được giờ phút này người phụ nữ đứng trước mặt anh muốn học được cách sống độc lập lại là chị gái mình.
Đàm Tâm thấy Đàm Dịch Khiêm không trả lời, vì vậy lén dùng ánh mắt liếc nhìn chị Dư một cái.
Chị Dư cũng hiểu ý, lập tức phụ họa nói, "Tổng giám đốc, thành tích của cô
chủ lúc ở đại học cũng không tệ, sắp xếp cô ấy vào bộ phận đơn giản của
công ty cũng không có vấn đề gì.”
Trên thực tế, việc Đàm Tâm có thể vào công ty làm việc, Đàm Dịch Khiêm vô cùng phần tán thành ý kiến này.
Những năm qua, chuyện Đàm Tâm có tình cảm với Robert, Đàm Dịch Khiêm cũng có
biết, nhưng chuyện tình cảm không thể nào miễn cưỡng được, mặc dù Robert là bạn Đàm Dịch Khiêm, nhưng anh cũng không nói thêm vào được gì,
em không?”
"Không, không cần, thật ra thì lúc nãy em cũng sắp
ghép lại được rồi, tại anh làm rối loạn suy nghĩ của em........ Huống
chi em và con gái muốn so tài cho vui thôi.”
Đường đường là một tổng giám đốc trên thương trường, vậy mà lại cùng bà xã rảnh rỗi ngồi
chơi trò chơi, điều này dường như rất lãng phí thời gian.
"Anh chỉ là không muốn nhìn thấy bà xã anh thua quá thảm.” Đàm Dịch Khiêm cưng chiều vuốt vuốt tóc Hạ Tử Du.
"Anh lại giễu cợt em...."
"Không dám."
"Ông xã...." Hạ Tử Du vòng tay ôm eo Đàm Dịch Khiêm, cả người dựa vào Đàm
Dịch Khiêm, thuận thế vùi mặt vào trong ngực Đàm Dịch Khiêm: “Cứ như thế này, em cũng cảm thấy có anh thật là hạnh phúc.” Hai ngày sau.
Chị Dư đi vào phòng làm việc của Đàm Dịch Khiêm, báo cáo với Đàm Dịch
Khiêm, "Tổng giám đốc, tôi đã sắp xếp nhân viên phòng PR tối nay đi với
cậu đón tiếp mấy vị quan khách chính phủ.”
"Ừ."
Chị Dư
cẩn thận hỏi, "Quản lý phòng PR sắp xếp người đi với cậu chính là nhân
viên mà hôm qua công ty ta mới được tuyển vào, cậu cảm thấy có vấn đề gì không?”
Đàm Dịch Khiêm hờ hững nói, "Cứ sắp xếp như vậy đi."
"Vâng."
....
Buổi tối tại hội sở "Nhà Trắng".
Đàm Dịch Khiêm vừa bước vào trong phòng được bao, điều đầu tiên nhìn thấy
chính là Đan Nhất Thuần đang ngồi trên ghế sofa trò chuyện rất vui vẻ
với mấy vị quan chức chính phủ Los Angeles.
Đan Nhất Thuần vừa nhìn thấy Đàm Dịch Khiêm, vội đứng dậy cung kính chào anh, "Tổng giám đốc Đàm."
Mấy vị quan chức chính phủ cũng đứng dậy bắt tay với Đàm Dịch Khiêm, hài
lòng nói: “Tổng giám đốc Đàm, vị quý cô ở bộ phận ngoại giao của quý
công ty anh không những xinh đẹp, hơn nữa còn rất thông mình, tôi nghĩ
rằng tối nay chuyện hợp tác của chúng ta sẽ rất thú vị.........”