Định Mệnh Anh Và Em - Quai Quai Băng

Chương 213 : Từ trước đến nay anh chưa bao giờ thua

Ngày đăng: 18:15 19/04/20


Sau khi vệ sĩ đi khỏi, Hạ Tử Du sửng sốt tại chỗ một hồi lâu, mãi sau thật

lâu mới lên tiếng: "Ông xã, em muốn cầu xin anh một chuyện!"



Đàm

Dịch Khiêm ôm Hạ Tử Du vào lòng, dịu dàng nói, "Ngoại trừ việc bỏ qua

cho Kim Trạch Húc, bất kể em yêu cầu việc gì anh cũng đều đồng ý với

em!”



Hạ Tử Du chậm rãi nói, "Em muốn gặp Kim Trạch Húc một lần.”



Đàm Dịch Khiêm nhíu mày, "Tại sao?"



Hạ Tử Du nhìn kỹ Đàm Dịch Khiêm, sau đó nói, "Bởi vì —— Em muốn nhắc nhở anh ấy rằng anh muốn đối phó với anh ấy.”



Đàm Dịch Khiêm ôm sát Hạ Tử Du, "Em bảo vệ hắn ta là vì bí mật trong lòng em sao?”



Hạ Tử Du gật đầu, "Ông xã, tha lỗi cho em không thể nói cho anh biết bí mật trong lòng em, nhưng em có lý do của em.”



Đàm Dịch Khiêm trầm ngâm một lúc rồi nói, "Anh tôn trọng quyết định của em!"



Hạ Tử Du đưa tay vòng qua cổ Đàm Dịch Khiêm, nghẹn ngào nói, "Cám ơn anh."



Đàm Dịch Khiêm ôm Hạ Tử Du ngồi trên đùi, nhẹ giọng hỏi, "Tại sao hôm nay em muốn đi gặp hắn ta?”



Hạ Tử Du gật đầu, "Em cần nói chút chuyện riêng với anh ấy.”



Đàm Dịch Khiêm gác đầu xuống đôi vai mỏng manh của Hạ Tử Du, nhỏ giọng nói, "Em không sợ anh cho người đi theo em sao?”



Hạ Tử Du nói, "Nếu như anh muốn làm như vậy, anh sẽ không cho em đi gặp

anh ấy, huống chi, anh cũng biết Kim Trạch Húc tuyệt đối sẽ không làm

tổn thương em.”



Đàm Dịch Khiêm chỉ cười nhẹ, "Bà xã, hứa với anh, phải về sớm, anh chờ em về cùng ăn tối.”



Hạ Tử Du quay mặt sang hôn lên gò má Đàm Dịch Khiêm, "Cám ơn ông xã."



....



Ra khỏi Đàm thị, Hạ Tử Du lấy điện thoại di động ra gọi cho Kim Trạch Húc.



Từ sau chuyện vì Kim Trạch Húc khiến hai người cãi nhau rồi lại hòa thuận, Đàm Dịch Khiêm để cho Hạ Tử Du sử dụng điện thoại di động tự do như

trước.... Điều này nói rõ Đàm Dịch Khiêm đang từng bước thay đổi tính

cách của anh, anh không ngang ngược nữa, hơn nữa còn thấu hiểu và tin

tưởng Hạ Tử Du.



Điện thoại di động rất nhanh được nhận, giọng nói Kim Trạch Húc truyền đến: “Xin chào!”



"Là em."



"Tử Du?" Khi vừa nhìn thấy cuộc gọi đến là số của Hạ Tử Du, Kim Trạch Húc vô cùng kinh ngạc, "Là em sao?"



Hạ Tử Du lạnh nhạt nói, "Em muốn gặp anh….. Em biết anh đang ở Los Angeles, bây giờ anh ở đâu?”



Kim Trạch Húc khó kiềm chế được vui sướng, "Anh còn tưởng rằng em sẽ không gọi điện cho anh nữa……….”



Hạ Tử Du không muốn nhiều lời với Kim Trạch Húc, cô lạnh lùng nói, "Bây giờ anh ở đâu, em tới tìm anh!”



Kim Trạch Húc nói, "Không cần, em nói địa điểm đi, anh sẽ đến tìm em."


phòng, trong tay cầm một bản kết quả báo cáo, vẫn đang chìm trong suy

nghĩ sâu xa.



Hạ Tử Du đi tới, liếc thấy phần báo cáo kiểm tra

trong tay Đàm Dịch Khiêm, cô nhỏ giọng giải thích, "Em vẫn không yên

tâm, cho nên đến bệnh viện kiểm tra lại....... Bác sĩ nói cơ thể em

hoàn toàn bình thường.”



Đàm Dịch Khiêm đứng dậy, cầm lên hai tay lạnh như băng của Hạ Tử Du, nhẹ giọng trách nói, "Em ngốc quá, làm gì

có ai mỗi ngày chỉ quan tâm đến chuyện sinh con vậy chứ?”



Hạ Tử Du lầu bầu nói, "Em chỉ là lo lắng.... Ngày nào cũng uống ít nhất một viên thuốc an thần.”



Đàm Dịch Khiêm không nỡ trách cô nữa, dịu giọng nói, "Được rồi, sau này

không cho phép gạt anh tới bệnh viện nữa, một mình em đi anh không yên

tâm.......”



Hạ Tử Du ngoan ngoãn gật đầu, "Dạ."



Đàm Dịch Khiêm đứng dậy ôm vòng eo mảnh mai của Hạ Tử Du, "Chúng ta xuống dùng cơm đi!"



"Ông xã...." Hạ Tử Du đột nhiên cất tiếng gọi.



Đàm Dịch Khiêm dừng chân lại, "Ừ?"



Hạ Tử Du hỏi, "Em đi gặp Kim Trạch Húc, chẳng lẽ anh không muốn hỏi em điều gì sao?”



Đàm Dịch Khiêm hờ hững nói, "Khi nào em muốn nói thì tự em sẽ nói với anh..... Chúng ta đi xuống đi!"



Bước chân Hạ Tử Du dừng lại, bỗng thốt lên, "Ông xã, thật ra em gặp Kim

Trạch Húc chỉ gần mười phút thôi, em về muộn như vậy là vì........Em

vừa đưa Kim Trạch Húc lên máy bay."



Đàm Dịch Khiêm nheo mắt lại.



Hạ Tử Du nhỏ giọng nói, "Chuyện ngày hôm qua, Kim Trạch Húc đã thừa nhận rồi...."



Đàm Dịch Khiêm lạnh lùng nói, "Quả nhiên, thủ đoạn của hắn cũng chẳng hay ho chút nào."



Hạ Tử Du bước đến bên cạnh Đàm Dịch Khiêm, vịn lấy cánh tay Đàm Dịch

Khiêm, nhẹ giọng nói, "Ông xã, em biết anh rất giận nhưng mà em có thể

cầu xin anh một lần cuối cùng được không?”



Khuôn mặt Đàm Dịch Khiêm chợt lạnh lẽo, "Cho tới bây giờ em vẫn muốn anh bỏ qua cho Kim Trạch Húc?"



Cảm thấy toàn thân Đàm Dịch Khiêm tản ra sự lạnh lẽo, Hạ Tử Du cắn môi nói, "Một lần cuối cùng...."



Đàm Dịch Khiêm lạnh lùng nói, "Không thể."



"Ông xã, em thề đây là lần cuối cùng em cầu xin anh...." Hạ Tử Du nắm chặt

cánh tay Đàm Dịch Khiêm, khẩn cầu nói, "Em đã thuyết phục Kim Trạch Húc

rời khỏi Los Angeles, em tin rằng từ nay về sau anh ấy sẽ không xuất

hiện trước mặt chúng ta nữa!”



Đàm Dịch Khiêm đưa lưng về phía Hạ Tử Du, lạnh nhạt nói, "Anh nói rồi, hắn đã không còn cơ hội.”



Dứt lời, Đàm Dịch Khiêm lập tức mở của đi ra ngoài.