Định Mệnh Anh Và Em - Quai Quai Băng

Chương 228 : Kết quả của dùng cách xử phạt về thể xác (2)

Ngày đăng: 18:15 19/04/20


Đó là ngày hôm sau khi cô tới Los Angeles.... Kim Trạch Húc muốn mời cô tham gia buổi tiệc khai trương khách sạn.



Cô không muốn làm Kim Trạch Húc không vui, cho nên đã đồng ý với anh.



Đêm đó Kim Trạch Húc uống say đến mê man, là cô đỡ Trạch Húc về phòng của

anh, nhưng cô không ngờ Kim Trạch Húc say rượu nên nói nhầm số phòng,

làm cho cô vào nhầm phòng người khác.



Cô không biết người ở

trong phòng đó là ai, nhưng dường như người đó cũng đang say, anh ta vừa thấy cô đỡ Kim Trạch Húc vào phòng anh ta thì tức giận kéo Kim Trạch

Húc ra khỏi người cô.....



Kim Trạch Húc vì say rượu mà ngã nhào xuống đất, cô muốn đỡ Kim Trạch Húc dậy, người kia lại kéo cô vào phòng.



Người đó có ý đồ xàm sỡ với cô, cô rất sợ, khóc kêu cứu, cũng cố gắng hết sức giãy giụa.



May mắn là lúc người đàn ông đó lôi kéo quần áo của cô thì Kim Trạch Húc đá văng cửa phòng ra.



Kim Trạch Húc đã nghe thấy tiếng kêu khóc của cô, trong phút chốc tỉnh hẳn

rượu đá văng cửa phòng chạy vào, sau khi nhìn thấy người đàn ông có ý đồ bất chính với cô, anh lập tức cầm bình hoa trang trí trong phòng lên

hung hăng nèm vào người kia, làm cho người đó bị thương hôn mê bất tỉnh.



Ánh mắt anh chợt sẫm lại, lên tiếng hỏi, "Kim Trạch Húc cứu em?"



Cô gật mạnh đầu, "Anh ấy vì cứu em đã bị người kia làm bị thương, cánh tay anh ấy còn bị người đó cắt một đường thật lớn...... Cho nên em đưa

Trạch Húc trở lại phòng của anh ấy, lúc đó em định báo cảnh sát.”



Anh đột nhiên hỏi, "Hắn ta bảo em đừng báo cảnh sát?"



Cô kinh ngạc, "Làm sao anh biết?"



Anh không giải thích, "Em nói tiếp đi."



Cô từ từ kể tiếp, "Lúc em chuẩn bị báo cảnh sát, Trạch Húc nói anh ấy chỉ

bị một vết thương nhỏ, nên bảo em đừng báo cảnh sát, bởi vì nếu báo cảnh sát, dựa vào thân phận đại chúng của anh ấy thì chuyện này sẽ rất nhanh bị đồn thổi lên, mà đối với danh dự của em cũng không tốt, cộng thêm

lúc đó em vì nếu đưa chuyện này ra ánh sáng rồi anh sẽ biết em đến Los

Angeles, cho nên em đồng ý với Trạch Húc........... Trạch húc nói rằng

chỉ là vết thương nhỏ không chịu đi bệnh viện, nhưng vì vết thương bị

nhiễm trùng cho nên anh ấy bị sốt, vì thế suót hai ngày em ở trong phòng chăm sóc cho anh ấy, may mắn là đến ngày thứ ba thì anh ấy cũng hạ sốt, tình trạng cánh tay cũng chuyển biến tốt, do đó mà em ở lại Los Angeles thêm mấy ngày....Lúc em muốn quay lại Male, Trạch Húc nói anh ấy vừa

hoàn thành xong một hạng mục khách sạn đang muốn đi du lịch chơi cho
"Những chuyện đó em cho rằng chỉ là trùng hợp nhưng Kim Trạch Húc là đang lợi dụng em.”



"Không thể nào.... Những chuyện này sao có thể trùng hợp được?"



"Anh sẽ chứng minh cho em xem."



Cô sững sờ.



Anh thật sự tức giận và buồn bực với cô, nhưng anh lại không thể trách móc gì được cô.



Suy nghĩ của cô anh có thể hiểu, nhưng trên phương diện về mặc tinh tưởng cô vẫn chưa hoàn toàn đứng về phía anh.



Nếu như cô toàn tâm toàn ý tin tưởng anh, sau khi cô biết sự thật Kim

Trạch Húc và cô là anh em thật sự, cô sẽ nói cho anh biết, sau đó cố

gắng thuyết phục anh tha thứ cho những việc làm của Kim Trạch Húc, cô là vợ của anh, ít nhất cô nên có tự tin có thể thuyết phục anh, bởi vì cô

phải tin tưởng rằng vì cô bất cứ chuyện gì anh cũng có thể sẵn lòng

làm.........



Anh khẽ thở dài, "Anh cảm thấy may mắn vì em không có cố chấp giấu anh chuyện này đến cùng.”



Không hiểu sao, cô cảm thấy tâm trạng anh lúc nói câu này có một chút thất vọng, cô nghiêm túc hỏi anh, "Anh trách em sao?"



Anh lắc đầu, giọng xúc cảm nói, "Anh đã hết cách với em."



Trên đời này cũng chỉ có có một người mà anh mãi mãi không thể để cho kẻ khác cướp đi.



Cô dựa vào trong ngực anh, nhỏ nhẹ nói, "Em hứa với anh từ nay về sau sẽ không gạt anh bất cứ chuyện gì nữa.”



Anh nâng nhẹ khuôn mặt cô lên, lời thấm thía sâu xa nói, "Bà xã, anh chỉ

cần em hứa với anh một chuyện, sau này, mặc kệ như thế nào cũng phải tin tưởng anh, tin anh có thể vì em mà làm bất cứ chuyện gì.”



Cô gật đầu, "Dạ."



Anh đặt lên đôi môi cô một nụ hôn yêu thương, giống như đã trải qua một

trận hết sức mệt mỏi nói, “Chuyện của Kim Trạch Húc anh không cho phép

em tham dự, bất kể anh ta có phải là anh trai em hay không, em phải tin

tưỡng ông xã em sẽ xử lý tốt chuyện này.”



"Dạ."