Định Mệnh Anh Và Em - Quai Quai Băng

Chương 242 : Dọn ra ngoài (2)

Ngày đăng: 18:16 19/04/20


Hôm sau.



"Cô Hạ, cô nhất định phải xuất viện hôm nay sao? Bác sĩ đề nghị cô nên ở

bệnh viện nghỉ ngơi thêm mấy ngày nữa, sức khỏe cô tuy đã phục hồi nhưng vẫn cần được chăm sóc....”



"Tôi không sao...."



Y tá nói, "Vé máy bay tôi đã đặt cho cô rồi, đây là giấy chứng nhận.”



Hạ Tử Du nhận lấy giấy chứng nhận của mình, cảm kích nói, "Cám ơn cô mấy ngày nay đã giúp đỡ tôi."



Y tá mỉm cười nói, "Phục vụ cô là vinh hạnh của tôi.... Hy vọng lúc này rời đi có thể làm cho cô vui vẻ một chút."



Hạ Tử Du gật nhẹ đầu, "Cám ơn."



Mang theo giấy tờ tùy thân và thẻ tín dụng thường ngày mà chị Dư đưa cho cô, Hạ Tử Du một mình tới sân bay.



Lúc máy bay bay trên bầu trời Thụy Sĩ, cả người không còn hơi sức của Hạ Tử Du dựa vào thành ghế.



Đúng vậy, sức khỏe cô thật ra vẫn chưa tốt, cô biết cô còn cần phải nghỉ

ngơi, nhưng cô không thể tiếp tục ở lại bệnh viện thêm nữa, mỗi phút mỗi giây cô đều mong được nhìn thấy anh, không biết vì sao trong lòng cô

thật bất an...........



....



Khi Hạ Tử Du đến Mỹ đã là buổi chiều tại Los Angeles.



Không chậm trễ một giây phút nào, Hạ Tử Du lập tức ngồi tắc xi về lại biệt thự.



Người giữ cửa nhìn thấy Hạ Tử Du một mình trở lại vô cùng hoảng sợ, một hồi lâu mới cung kính gọi Hạ Tử Du, "Cô chủ."



Hạ Tử Du không bận tâm, trong lòng muốn nhìn thấy Đàm Dịch Khiêm làm cô bước nhanh đi vào phòng khách biệt thự.



Bên trong phòng khách biệt thự vẫn ấm áp như thường ngày, đèn thủy tinh

phía trên chiếu sáng cả căn phòng, tản ra ánh sáng mờ mịt nhưng rất nhu

hòa.



"Cô chủ...."



Người giúp việc đều tỏ vẻ giật mình

ngạc nhiên khi nhìn thấy Hạ Tử Du đứng trong phòng. Cũng không phải

những người giúp việc này nghe nói chuyện xảy ra ở Thụy Sĩ mà có thành

kiến với Hạ Tử Du, mà là những người này trước đó không biết gì về tin

tức Hạ Tử Du từ Thụy Sĩ trở về, bất chợt nhìn thấy Hạ Tử Du đứng ở phòng khách biệt thự, bọn họ đương nhiên có chút kinh ngạc.



Hạ Tử Du


Dùng xong bữa ăn tối Hạ Tử Du bế Nhiên về lại

phòng, chơi xếp hình với Liễu Nhiên một lát, rồi kể chuyện cổ tích dỗ

Liễu Nhiên ngủ có vậy Liễu Nhiên mới quên được sự uất ức mấy ngày qua,

cuối cùng ở trên giường ngủ thật say.



Sau khi cho Liễu Nhiên ngủ xong Hạ Tử Du vẫn ngồi lại ở mép giường nhìn Liễu Nhiên ngủ.



Lúc này Hạ Tử Du không suy nghĩ gì cả, cô chỉ yên tĩnh ngồi chỗ này nhìn con gái yêu của cô..........



Lúc kim đồng hồ chỉ 11 giờ, ngoài cửa phòng trẻ truyền đến tiếng đang mở cửa.



Hạ Tử Du nghe thấy thanh âm mới quay đầu lại, bóng dáng ngạo nghễ mạnh mẽ

rắn rỏi của Đàm Dịch Khiêm đã xuất hiện trong tầm mắt Hạ Tử Du.



Hạ Tử Du chậm rãi đứng lên, mặt trông ngóng về hướng Đàm Dịch Khiêm.



Đối với sự xuất hiện của Hạ Tử Du, ánh mắt Đàm Dịch Khiêm chỉ dừng lại trên người cô đúng một giây, cũng không cảm thấy kinh ngạc, anh không do dự

rời tầm mắt sang hướng khác, sau đó nhìn đến khuôn mặt Liễu Nhiên đang

ngủ sau trên giường.



Nhìn con gái ngủ say thật lâu, một lúc sau Đàm Dịch Khiêm mới thu lại ánh mắt.



Giống như không để Hạ Tử Du vào trong mắt, Đàm Dịch Khiêm xoay người bỏ đi ra ngoài.



Lúc Đàm Dịch Khiêm chuẩn bị bước đi, Hạ Tử Du đột nhiên đưa tay kéo lấy cánh tay anh, "Ông xã...."



Bên tai là tiếng gọi mang theo sự tức tưởi của Hạ Tử Du, Đàm Dịch Khiêm

không có bất kỳ động tác gì, cũng không lên tiếng đáp lại Hạ Tử Du.



Hạ Tử Du đến trước mặt Đàm Dịch Khiêm, kiềm chế đau lòng mà chua xót nói, "Chuyện đứa nhỏ, em thật xin lỗi...."



Đàm Dịch Khiêm vẫn dửng dưng không động đậy, đôi mắt đen u ám nhìn chăm chú vào Hạ Tử Du, nhưng không lên tiếng.



Hạ Tử Du đưa tay ôm lấy Đàm Dịch Khiêm, bật khóc nói, "Ông xã, đừng không

quan tâm em, có được không?” Có trời mới biết vào giờ phút này cô thật

sự cần một vòng ôm của anh biết bao....



Mỗi lần Hạ Tử Du ôm Đàm

Dịch Khiêm như thế, Đàm Dịch Khiêm đều không thể cự tuyệt, lại càng

không thể nhìn cô uất ức rơi lệ như lúc này....



Thế nhưng lúc

này, Đàm Dịch Khiêm lại hờ hững gỡ bàn tay của Hạ Tử Du đang túm láy tay anh, bình thản nói, "Anh sẽ dọn ra ngoài ở một thời gian."