Định Mệnh Anh Và Em - Quai Quai Băng

Chương 252 : Cô chỉ có một yêu cầu (2)

Ngày đăng: 18:16 19/04/20


"Mẹ ——"



Ngoài cửa nhà trẻ, Hạ Tử Du dang tay ôm lấy Nhiên đang chạy về phía cô.



Vòng tay nhỏ bé của Liễu Nhiên cũng ôm ngược lại Hạ Tử Du, mừng rỡ nói, "Mẹ, mẹ đã về rồi, Ngôn Ngôn rất nhớ mẹ...."



Niềm nhớ thương đối với đứa con gái bảo bối khiến Hạ Tử Du không kiềm được

hôn liên tục mấy cái lên khuôn mặt Liễu Nhiên, Hạ Tử Du nở nụ cười tràn

đầy tình thương của mẹ, “Con gái bảo bối, mẹ cũng rất nhớ con... Mẹ

không nhà mấy ngày nay, con có ngoan hay không nè?”



Liễu Nhiên rất nghiêm túc gật đầu, "Dạ, cô giáo cũng khen Ngôn Ngôn rất ngoan!"



Hạ Tử Du nhịn không được lại hôn con gái thêm vài cái, bắt chước giọng nói ngây thơ của Liễu Nhiên, “Chỉ có cô giáo nói con ngoan thôi ư,

vậy…....Ba con đâu?”



Liễu Nhiên lập tức khẩn trương, "Ngôn Ngôn có ngoan ngoãn nghe lời ba nói mà...."



Hạ Tử Du hỏi, "Mấy ngày nay ba đều ở nhà với con sao?”



Liễu Nhiên gật đầu, "Dạ, mỗi buổi tối ba đều kể chuyện cổ tích cho Ngôn Ngôn, còn dạy Ngôn Ngôn chơi ghép hình."



"Được rồi, xem con gái mẹ ngoan như vậy, bây giờ chúng ta về nhà thôi, mẹ có mua cho con rất nhiều quà nè...”



Liễu Nhiên thích thú vỗ tay, "Tuyệt quá!"



....



Người trong biệt thự ai cũng nhận thấy sau khi Hạ Tử Du trở về đã có sự thay đổi rất lớn.



Cô không còn buồn bực không vui như lúc trước, tâm tình dường như cũng

thoải mái nhẹ nhàng hơn... Thậm chí cô còn tặng quà cho rất nhiều người

giúp việc trong nhà, khiến cho tất cả người giúp việc trong nhà phải ầm ĩ một phen.



Còn lúc này, Hạ Tử Du ngồi trên ghế sofa nhìn Liễu Nhiên đang nghiêm túc suy nghĩ chơi ghép hình.



Người giúp việc cung kính nói, "Cô chủ, có thể dùng bữa tối rồi."
mới về.”



Đàm Dịch Khiêm vẫn không lên tiếng.



Cả hai

từng chung sống với nhau chung một nhà, nhưng từ vợ chồng nay lại trở

thành ngượng ngùng như người xa lạ, Hạ Tử Du đi đến tủ đầu giường, lấy

tờ giấy thỏa thuận ly hôn trong ngăn tủ ra.



Ngồi xuống ở mép

giường, liếc mắt nhìn thoáng qua tờ giấy thỏa thuận ly hôn trong tay, Hạ Tử Du ngước mắt nhìn về phía Đàm Dịch Khiêm bình tĩnh nói, "Lúc em đến

thành phố Y có nói sau khi về sẽ nói cho anh biết lựa chọn của em, bây

giờ em trả lời anh...”



Đàm Dịch Khiêm lẳng lặng chăm chú nhìn Hạ Tử Du.



Hạ Tử Du tìm được một cây bút trong cặp hồ sơ trên tủ đầu giường, không hề do dự cô cầm bút ký tên mình lên giấy thỏa thuận ly hôn.



Ánh mắt Đàm Dịch Khiêm nhìn cô càng thêm u ám.



Sau khi kí tên mình lên giấy thỏa thuận ly hôn, Hạ Tử Du đứng dậy đi về phía Đàm Dịch Khiêm, sau đó đưa nó cho anh.



Nhìn khuôn mặt điển trai của anh, cô cười nhạt nói, "Rất xin lỗi vì phải đợi nhiều ngày như vậy mới có quyết định cho cả em và anh... Trước đây anh

có nói hôn nhân chúng ta là do em tự quyết định, nhưng trước khi anh đưa bản thỏa thuận ly hôn này cho luật sự, em hy vọng anh có thể đồng ý với em một chuyện...”



Đàm Dịch Khiêm không lên tiếng, ánh mắt co rút lại.



Cô nhìn anh bình tĩnh nói, "Em biết anh sẽ không cho em dẫn theo Liễu

Nhiên đi, nhưng em cũng không nỡ xa con.... Em hy vọng anh có thể tạm

thời đừng công bố chuyện chúng ta ly hôn, em muốn ở lại đây thêm ba

tháng nữa, để có thời gian ở chung với Liễu Nhiên nhiều hơn, dĩ nhiên,

trong ba tháng này em sẽ nghĩ cách giải thích cho Liễu Nhiên hiểu sự ra

đi của em, còn nữa... Ngày mai em sẽ chuyển đến căn phòng sát vách ngủ,

sẽ không làm phiền đến anh, hy vọng anh có thể đồng ý yêu cầu này của

em...”