Định Mệnh Anh Và Em - Quai Quai Băng
Chương 255 : Chuẩn bị tham dự tiệc sinh nhật bà Đàm
Ngày đăng: 18:16 19/04/20
Thành phố Y, biệt thự Hạ gia.
Buổi tối, ngoài cửa phòng Hạ Tử Du vang lên tiếng gõ cửa nhẹ.
Hạ Tử Du kéo tấm chăn lên đắp cho Liễu Nhiên, rồi mặc thêm áo khoác đứng dậy đi ra mở cửa.
Nhìn thấy bà Hạ đứng ngoài cửa, Hạ Tử Du mỉm cười nói, "Mẹ, vào đi!"
Bà Hạ nhỏ giọng hỏi, "Liễu Nhiên ngủ chưa?"
Hạ Tử Du gật đầu, "Hôm nay mẹ dẫn con bé đi khu vui chơi chơi cả ngày, có lẽ mệt nên đã ngủ sớm hơn mọi ngày...."
Bà Hạ nhẹ bước đi vào trong phòng, nhìn thấy Liễu Nhiên nằm ở trên giường
đang ngủ say sưa, trên khuôn mặt hiền hậu của bà không che giấu được sự
thương yêu nói, "Con bé rất ngoan, thật sự rất giống con....."
Hạ Tử Du cũng đưa mắt nhìn tới dáng ngủ vô cùng đáng yêu của Liễu Nhiên,
hạnh phúc nói, "Dạ, con bé càng lớn càng thấy thật giống con."
Bà Hạ bật cười nói, "Đúng là giống con, nhưng giữa trán lại có phần giống
Dịch Khiêm hơn.... Nói chung là nhìn thế nào cũng thấy rất xinh đẹp!"
Hạ Tử Du cười khẽ, "Nào có người bà nào mà tự khen cháu mình như thế...."
Bà Hạ ngồi xuống mép giường, yêu thương nhìn cháu ngoại mình, thở nhẹ nói, "Đứa nhỏ đáng thương, còn nhỏ như vậy đã phải chịu cảnh cha mẹ sắp phải xa nhau...."
Hạ Tử Du nghe lời bà Hạ nói nhất thời giật mình kinh ngạc, "Hả, mẹ...."
Bà Hạ vỗ nhè nhẹ vị trí bên cạnh bảo, "Tử Du, con ngồi xuống đây."
Hạ Tử Du từ tốn ngồi xuống cạnh bà Hạ, ánh mắt nghi ngờ nhìn bà.
Bà Hạ vén mái tóc Hạ Tử Du qua sau vai, ánh mắt từ ái nhìn chăm chú vào
gương mặt xinh đẹp của Hạ Tử Du, nhỏ nhẹ từ tốn nói, "Tử Du, lần trước
khi con tới thành phố Y, có kể với mẹ về chuyện tình cảm của người bạn
con xảy ra vấn đề thì mẹ đã biết người bạn con nói tới trong câu chuyện
chính là con rồi...."
Hạ Tử Du trợn tròn mắt, "Mẹ...."
Bà
Hạ vẫn dịu dàng nói, "Con quên rồi sao, mẹ trông con từng ngày lớn
lên.... Con vẫn giống hệt y như lúc còn nhỏ, cho dù có chuyện gì buồn
phiền hay lo lắng vẫn chỉ thích cất giấu ở trong lòng, không muốn để mọi người biết mà lo lắng cho con."
Hạ Tử Du thật tự nhiên cười với bà Hạ, "Mẹ, mẹ hiểu lầm rồi, chuyện mà con kể với mẹ đúng thật là chuyện của bạn con...."
Bà Hạ yêu thương cầm lên bàn tay mát lạnh của Hạ Tử Du, nhỏ nhẹ nói, "Tử
Du, lần trước khi con nhắc tới người bạn của con với mẹ, có lẽ ngay cả
con cũng không biết, lúc đó con đã khóc...."
"Mẹ...."
Sau đó đổi lại là Hạ Tử Du trầm tư, một lát sau
cô mới hỏi, "Vậy.... Nếu như có một ngày, dì Đan làm ‘mẹ’ của Liễu
Nhiên, Liễu Nhiên có chịu không?"
Liễu Nhiên dừng sự giải thích
theo logic của trẻ con nói, "Sao dì Đan lại trở thành mẹ của Ngôn Ngôn
được? Ngôn Ngôn là do mẹ sinh ra, Ngôn Ngôn chỉ có mẹ là ‘mẹ’ thôi
à...."
"Vậy...."
Hạ Tử Du đang muốn mở miệng trả lời Liễu
Nhiên, nhưng tiếng chuông điện thoại di động lại đột ngột cũng vang lên
ngay lúc này, cắt ngang cuộc nói chuyên của hai mẹ con.
Hạ Tử Du lấy điện thoại di động ra rồi nhìn thoáng qua màn hình điện thoại di động.
Thấy số hiển thị trên màn hình điện thoại di động chính là số điện thoại
riêng của biệt thự Đàm Dịch Khiêm, Hạ Tử Du lập tức ấn nút trả lời.
"Tiểu Du, là tôi."
Nghe giọng nói của bà Đàm, Hạ Tử Du vẫn tôn kính chào bà như trước đây, "Viện trưởng!"
Bà Đàm như đang khiển trách nói, "Cô giỏi thật, nói đi là dẫn theo cháu
gái tôi đi cả một tháng, chẳng lẽ không nghĩ tới tôi sẽ rất nhớ con bé
sao?"
"Con xin lỗi, qua một thời gian ngắn nữa con sẽ dẫn con bé về ạ."
Bà Đàm không kiên nhẫn nói, "Đi như vậy cũng đủ rồi, tôi không có thời
gian mà chờ đợi cô đâu.... Hai ngày nữa chính là sinh nhật sáu mươi tuổi của tôi, con Tâm sẽ giúp tôi tổ chức một buổi tiệc tối, hôm đó cô phải
dẫn Liễu Nhiên về cho tôi.... Còn nữa, bên ngoài vẫn chưa biết cô và
Dịch Khiêm đã ly hôn, cho nên tiệc sinh nhật của tôi cô cũng không được
vắng mặt đó, tránh cho người ngoài nghĩ tôi hà khắt với con dâu...."
Hai ngày nữa?
Nếu như hai ngày nữa dẫn theo Liễu Nhiên đi về, vậy phải chăng cũng có
nghĩa là thời gian cô được ở lại bên cạnh Liễu Nhiêu không còn nhiều
lắm....
Không nghe thấy Hạ Tử Du trả lời, bà Đàm khó chịu nói,
"Cô còn do dự cái gì? Chẳng lẽ dự định không cho cháu gái tôi về mừng
sinh nhật tôi?"
"Viện trưởng, không phải, con.... Ngày mai con sẽ dẫn Liễu Nhiên về ạ!"
Bà Đàm nghe vậy mới hài lòng nói, "Vậy thì tốt, đừng làm trễ nãi thời gian của tôi đó!"
"Dạ!"