Định Mệnh Anh Và Em - Quai Quai Băng

Chương 268 : Anh đối với cô mà nói, giờ đây cũng giống như một người xa lạ (2)

Ngày đăng: 18:16 19/04/20


Maldives, Male.



"Ông chủ, ông xem trên ti vi lại có tin tức Tổng giám đốc Đàm và cô Đan đi chung với nhau tham dự dạ tiệc từ thiện kìa!"



"Đúng thế, đúng thế, gần đây Tổng giám đốc Đàm và cô Đan có vẻ thường xuyên xuất hiện ở nơi công chúng nhiều hơn!"



"Nhưng sao không có nhìn thấy cô Hạ nhỉ?"



"Đúng vậy...."



Nhân viên đang thảo luận hình ảnh Đàm Dịch Khiêm và Đan Nhất Thuần cùng nhau tham dự một buổi tiệc từ thiện quốc tế trên ti vi, sắc mặt Robert đã

sớm lạnh đến mức không nhận ra cảm xúc.



Robert cầm điện thoại di động lên gọi cho Đàm Dịch Khiêm nhưng điện thoại Đàm Dịch Khiêm lại không có ai nghe máy.



Robert tức giận gấp lại điện thoại di động, mắt nhìn hình ảnh Đàm Dịch Khiêm

và Đan Nhất Thuần thân mật ở trong TV, anh lạnh mặt xoay người bỏ đi.



"Ơ, ông chủ, ông muốn đi đâu đấy.... cô Mật Tư nói là muốn ông đi với cô ấy lên đảo một chuyến...."



Robert đi thẳng về hướng cửa chính khách sạn, sầm mặt không vui nói, "Cậu bảo hướng dẫn viên du lịch dẫn cô ấy đi đi!"



Sau khi Robert đi, nhóm nhân viên lại bắt đầu tiếp tục bàn tán.



"Ông chủ vội vàng đi đâu vậy chứ?"



"Còn có thể đi đâu, nhất định là đến Los Angeles rồi.... Nhìn thấy cô Đan

và Tổng giám đốc Đàm thân mật, ông chủ đâu còn có thể bình tĩnh được!"



"Đúng vậy!"



....



Hơn mười giờ sau, tại cao ốc tập đoàn "Đàm thị".



Robert đeo kính đen đi ra khỏi thang máy, nện bước vọt thẳng đến phòng làm việc của người nào đó.



Cốc, cốc.



Giọng nói từ tính của người bạn tốt vang lên, "Vào đi."



Robert tháo mắt kính xuống, lộ ra bộ mặt không vui đẩy cửa đi vào phòng làm việc.



Nghe thấy tiếng động người tới đi vào phòng làm việc có gì đó không đúng,

Đàm Dịch Khiêm ngước mắt lên liếc thấy Robert mạnh mẽ như sấm đang đi về phía mình, Đàm Dịch Khiêm thản nhiên dựa người vào thành ghế phía sau,

"Chuyện gì khiến cậu giận đến như thế?"



Robert nắm chặt nắm tay, cố gắng áp chế tức giận, "Cậu và Nhất Thuần đang xảy ra chuyện gì?"
Họ Kiều?



Hạ Tử Du chợt vui vẻ hẳn lên, "Robert!! Chị mau mời anh ấy vào nhà đi."



"Dạ."



Chỉ chốc lát sau, một bóng dáng cao lớn đi theo ở phía sau người giúp việc bước vào phòng khách.



Hạ Tử Du đã đứng dậy khỏi ghế sofa, cô mỉm cười nhìn người đang đi tới, "Robert, sao anh lại tới đây?"



Robert đang đi về phía Hạ Tử Du bỗng nhiên khựng lại bước chân đứng dậm chân

tại chỗ, ánh mắt vô cùng kinh ngạc mở to, "Tử Du, em...."



Hạ Tử Du mang dép lê lẹp xẹp đi tới trước mặt Robert, "Sao hả, không hài lòng với tạo hình mới này của em ư?"



Robert kinh ngạc nhìn chằm chằm vào Hạ Tử Du, "Anh.... Anh thật không thể tưởng tượng nổi."



Mái tóc ngắn trẻ trung xinh đẹp, sắc mặt rạng rỡ hồng hào, nụ cười rạng rỡ

đến chói mắt.... Đây là Hạ Tử Du mà mình từng quen biết sao?



Robert vẫn nhớ như in cái ngày Đàm Dịch Khiêm dẫn Hạ Tử Du đến gặp mình, ấn

tượng Hạ Tử Du để lại sâu sắc nhất cho anh chính là sự xinh đẹp và dịu

dàng của cô....



Hạ Tử Du của ngày hôm nay mặc dù vẫn xinh đẹp như xưa, nhưng đã khác xa với sự tao nhã dịu dàng của trước kia.



Hạ Tử Du cười nói, "Được rồi, bản thân em lại thấy rất thích."



"À.... Tử Du...." Robert đột nhiên nhớ tới việc chính mà mình tới nơi này tìm

Hạ Tử Du, anh lập tức bắt lấy cổ tay Hạ Tử Du, nghiêm túc nói, "Chuyện

của em và Dịch Khiêm anh đã nghe nói rồi, bây giờ em hãy theo anh trở

về, anh sẽ dẫn em tới trước mặt Dịch Khiêm đòi lại công bằng cho em."



Vừa nói Robert liền kéo theo Hạ Tử Du đi tới hướng cửa chính.



"Ối, này...." Hạ Tử Du dùng sức hất tay Robert ra, "Đòi công bằng gì chứ?"



Robert nói, "Anh phải dẫn em đi về, để em và Dịch Khiêm nói rõ ràng mọi

chuyện.... Anh tin tưởng Dịch Khiêm sẽ không bao giờ yêu Nhất Thuần, em

không thể cứ đơn giản vậy mà vứt bỏ đi tình cảm bao nhiêu năm nay của em và Dịch Khiêm!!"



Hạ Tử Du nhíu nhíu mày, hơi trầm ngâm một chút rồi sau đó hỏi, "Dịch Khiêm là ai?"



Robert nghe thế liền ngẩn người, "Hả...."



Tiếp theo Hạ Tử Du nở một nụ cười thật tươi, lạnh nhạt nói, "Trong cuộc đời của em đã không có con người đó nữa."