Định Mệnh Anh Và Em - Quai Quai Băng

Chương 333 : Một màn khôi hài trước khi sinh con (2)

Ngày đăng: 18:17 19/04/20


Hạ Tử Du len lén trở về phòng, thở dài một hơi may mắn khi thấy Đàm Dịch Khiêm vẫn chưa có về.



Thế nhưng, cô vừa định chuẩn bị lên giường nằm lại thì lúc này bỗng vang lên tiếng vặn chốt cửa phòng.



Hạ Tử Du sợ hết hồn, chưa kịp phản ứng gì thì Đàm Dịch Khiêm đã nhè nhẹ đẩy cửa vào.



Hạ Tử Du giật mình không biết làm thế nào đành đứng im tại chỗ, "Anh...."



Đàm Dịch Khiêm nghi ngờ nhìn vợ, "Em mới ngủ đó mà đã dậy rồi sao?"



Lo sợ lại bị Đàm Dịch Khiêm ‘giáo huấn’ mình, Hạ Tử Du tiện thể đáp theo, "Dạ, em mới dậy."



Liếc mắt một cái cũng đã nhìn ra được sự mập mờ trong mắt Hạ Tử Du, Đàm Dịch Khiêm ranh mãnh híp mắt lại, kéo Hạ Tử Du sát lại vào trong ngực, "Em

có dám chắc là em vừa mới dậy chứ không phải em vốn là không có ngủ hay

không?"



"Em...."



Đàm Dịch Khiêm nhẹ giọng trách, "Hiện tại em cần phải dành nhiều thời gian để nghĩ ngơi giữ cho tinh thần thoải

mái, nếu không cơ thể em làm sao có sức khỏe sinh hai đứa nhỏ cho anh?"



Biết không cách nào che giấu được nữa, Hạ Tử Du lí nhí nói, "Tại em không buồn ngủ!"



"Không muốn ngủ thì nói anh dẫn em đến vườn hoa đi dạo một chút, tại sao phải giả bộ ngủ?"



"Em không muốn anh vì em phải vất vả thôi... Ban ngày phải ở suốt cạnh

em, tối đến còn phải xử lý chuyện ở công ty, cho nên em mới muốn để anh

giải quyết xong hết việc của công ty vào ban ngày, như vậy buổi tối anh

khỏi cần phải thức đêm nữa."



Nghe thấy người phụ nữ nhỏ bé đang

lo lắng cho mình, Đàm Dịch Khiêm mới hòa hoãn lại sự nghiêm túc trên

mặt, yêu thương nói, "So với nỗi đau mà em phải trải qua khi sinh con

thì sự vất vả khổ cực của anh vốn nhỏ bé đến không đáng kể."



"Ông xã, có anh ở cạnh em, bây giờ đối với chuyện sinh con em đã không còn cảm thấy sợ hãi nữa...."



Đàm Dịch Khiêm đau lòng hôn lên môi Hạ Tử Du, "Bà xã, cực khổ cho em quá."



Hạ Tử Du mỉm cười ngọt ngào.



Giữ lấy đầu Hạ Tử Du, Đàm Dịch Khiêm đang muốn hôn cô sâu hơn nữa....



Bỗng nhiên ——



"Á...." Bất thình lình Hạ Tử Du bật thét lên tiếng rên rỉ.



Đàm Dịch Khiêm cũng không có để ý, chỉ chuyên tâm len lỏi vào trong miệng cô hấp thu tinh chất ngọt ngào hạnh phúc.



Sau đó Hạ Tử Du lại đưa tay đẩy mạnh anh ra....



Đến lúc này Đàm Dịch Khiêm mới có phản ứng, trông thấy sắc mặt Hạ Tử Du hơi tái đi, vội khẩn trương hỏi, "Bà xã, em sao vậy?"



"Tử cung đang thắt lại...."


Cùng lúc đó, Đàm Dịch Khiêm đã thay xong đồng phục chống khuẩn đi theo cô y tá xuất hiện trong tầm mắt mọi người.....



Tuy nhiên, lòng dạ anh giờ phút này chỉ lo lắng cho Hạ Tử Du còn đang nằm

trong phòng sinh, anh hoàn toàn không có chú ý tới tất cả người nhà họ

Đàm đang vây quanh bên ngoài hành lang cùng với Hạ Tử Du đứng sững sờ

nhìn mình, ngay sau đó anh lao tới trước cửa phòng sinh, vỗ lên cửa cùng với cất tiếng gọi, "Bà xã, đừng sợ, anh đang đến đây...."



Y tá

định nhắc nhở Đàm Dịch Khiêm kế tiếp còn phải khử trùng tia tử ngoại

trước rồi mới được vào phòng sinh, nhưng đột nhiên lại trông thấy Hạ Tử

Du đang đứng ở cách đó không xa.



Mọi người đang có mặt đối với

phản ứng của Đàm Dịch Khiêm chỉ biết trừng lớn mắt nhìn không chớp, bà

Đàm thì càng không thể kiềm nén được mà phải bật cười ra tiếng.



Hạ Tử Du lúng túng đi tới cạnh Đàm Dịch Khiêm, kéo kéo ống tay áo bộ đồng

phục chống khuẩn Đàm Dịch Khiêm đang mặc, ngượng ngùng nói, "Ông xã à,

em đang ở đây mà...."



"Hả...."



Đàm Dịch Khiêm quay mặt sang nhìn, bỗng chốc ngẩn người ra.



"Em vẫn chưa có sinh á, chỉ là tử cung hơi thắt lại, anh quá khẩn trương rồi!!"



Đàm Dịch Khiêm đột nhiên giống như quả bóng cao xu bị xì hơi, ôm Hạ Tử Du

ấn vào trong ngực, "Bà xã, em làm anh sợ muốn chết...."



Hạ Tử Du ngơ ngác để Đàm Dịch Khiêm ôm vào lòng, trong lòng thì thầm nói, em mới bị anh làm cho sợ gần chết....



Bà Hạ cười nhìn sang hai vợ chồng họ Đàm, "Xem ra chúng ta vội vàng hấp tấp chạy tới bệnh viện hình như vẫn chưa phải lúc...."



Vợ chồng họ Đàm cũng gật đầu cười.



Nhưng không ai nghĩ đến, khi Hạ Tử Du còn đang ung dung thoải mái cười thì tử cung của cô lại bắt đầu co rút kịch liệt....



"Á!"



"Bà xã, em thế nào hả?"



"Em đau quá...."



"Trời ơi...."



Ngay lập tức nhóm người đang có mặt bỗng trở nên hỗn loạn nháo nhào lên.



"Ông xã, em đau quá...."



Từng trận cuồn cuộn co rút, tử cung vào thời khắc này co rúc còn mãnh liệt

hơn, Hạ Tử Du khó chịu bấu chặt vào người Đàm Dịch Khiêm....