Định Mệnh Anh Và Em - Quai Quai Băng
Chương 338 : Sự giúp đỡ lãng mạn từ thể xác và tinh thần
Ngày đăng: 18:17 19/04/20
"Loại người như cô ta, nên gặp báo ứng như thế mới phải, chết trong tù hay
phải ở trong đó cả đời vẫn còn thoải mái cho cô ta lắm!"
Trong khi Hạ Tử Du còn đang sững sờ kinh ngạc, bà Đàm từ bên ngoài đi vào nhà đồng thời cũng lên tiếng nói ra câu đó.
Hạ Tử Du hoàn hồn, lễ phép chào hỏi, "Mẹ!"
Bà Hạ cũng phụ họa, "Đúng vậy, trước kia mỗi khi Tử Du bị cô ta chèn ép
lại còn luôn nói tốt cho cô ta, không ngờ rằng cô ta lại độc ác như thế, hết lần này đến lần khác muốn hại chết Tử Du...."
Bà Đàm khinh
bỉ nói, "Trước kia mắt tôi đúng là bị mù mà, nuôi ong tay áo, cô ta ở
trong tù mà vẫn còn được nửa cái mạng cũng xem như may mắn lắm rồi, chị
Dư qua đời vốn nên để cô ta đền mạng mới đúng!!"
Nghe những lời bà Đàm vừa nói, Hạ Tử Du ngạc nhiên hỏi, "Sao ạ? Mẹ, mẹ nói chị Dư là....."
Bà Đàm ngạc nhiên, "Con không biết à? Cái con Đan Nhất Thuần ấy đúng là
lòng dạ thâm độc, cô ta muốn phá hỏng hôn lễ của con và Dịch Khiêm nên
đã xúi giục chị Dư. Con biết đó, Đan Nhất Thuần dù sao cũng học về tâm
lý học, bản thân Dư Mẫn vốn có thành kiến với con nay lại bị cô ta tẩy
não như thế nên đã chọn cách tự sát...."
Hạ Tử Du quá khiếp sợ, "Sao ạ, chị Dư chết là do tự sát ạ?"
"Dư Mẫn thấy sự việc con và Dịch Khiêm kết hôn đã trở thành chuyện không
thế thay đổi nữa, biết tất cả đã không còn cách nào để quay lại vì có
thể khiến cho Dịch Khiêm cảm thấy áy náy, để đạt được mục đích phá hoại
hôn lễ của con và Dịch Khiêm, cho nên cô ấy đã lựa chọn phương thức quá
khích như thế để kết thúc cuộc sống của mình.... Mẹ chung đụng với Dư
Mẫn mấy chục năm qua, mẹ rất hiểu về con người cô ấy, cô ấy sẽ không bao giờ dễ dàng từ bỏ mạng sống của mình như thế, đó tất cả đều là do Đan
Nhất Thuần chen vào gây rối. ”
Hạ Tử Du không thể nào tin được cái sự thật mà cô vừa mới nghe thấy....
Bà Hạ cảm thán, "Không ngờ con người cô ta lại độc ác đến thế, vẻ ngoài trông cũng xinh đẹp nhưng lại là một kẻ tâm tư độc địa!"
Hạ Tử Du đắm chìm trong suy nghĩ.
Hóa ra chính là Đan Nhất Thuần.....
Vừa mới nghe thấy sự thật đó cô không thể tin nổi, nhưng khi nhớ đến đủ các loại âm mưu mà cô ta đã làm trước kia, thì cô lại không thể không tin
cho được.
Tại sao tâm địa của một con người có thể u ám đến mức này?
Cho tới nay, tuy Đan Nhất Thuần đã từng muốn dồn cô vào chỗ chết nhưng cô
vẫn đối đãi lại với cô ta bằng sự tha thứ, cũng bởi vì Đan Nhất Thuần đã tững đứng ra giải hòa tác hợp cho cô và Dịch Khiêm, cũng bởi vì Đan
Nhất Thuần đã từng hết mực yêu thương Liễu Nhiên, hơn nữa Đan Nhất Thuần làm tất cả mọi chuyện cũng chỉ vì sự cố chấp trong tình yêu, cho nên từ sâu trong lòng cô vẫn có một sự đồng cảm với Đan Nhất Thuần....
Nhưng, cô không bao giờ nghĩ đến, mọi chuyện cho tới giờ phút này, Đan Nhất
Thuần lại vẫn không biết hối cải, đó là một sinh mệnh vẫn còn đang sống, tại sao có thể tàn nhẫn như vậy....
"Tiểu Du, Tiểu Du...."
Giọng nói của bà Hạ khiến suy nghĩ của Hạ Tử Du quay về thực tại, "Dạ, mẹ."
Bà Hạ nghiêm túc dặn dò, "Đối với người phụ nữ như Đan Nhất Thuần con
không được phép đồng tình nữa, cô ta có kết quả như ngày hôm nay là ác
giả ác báo, cô ta tốt nhất nên bị đánh chết trong tù luôn đi!"
"Đừng nhắc đến cái loại như cô ta nữa, bây giờ nhà chúng ta đang vui vẻ thế
này, nhắc đến cô ta đúng là xúi quẩy.... Tiểu Du, hôm nay mẹ có bà bạn
tặng cho một ít tổ yến thượng hạng, một lát nữa mẹ dặn người giúp việc
làm cho con món tổ yến tuyết nhĩ, món này có tác dụng rất tốt đối với
những sản phụ sau khi sinh đấy...." Bà Đàm chuyển sang đề tài khác.
Hạ Tử Du gật đầu, "Cám ơn mẹ."
Lật người một cái anh đổi lại để cô ngồi lên người anh.
Cô lập tức muốn buông cái thứ nóng rực kia ra, thế nhưng anh lại giữ chặt tay cô lại, "Không cho phép em đổi ý!"
Hạ Tử Du nổi giận, "Em đã nói hết đâu!!"
Đàm Dịch Khiêm dụ dỗ nói, "Em có yêu cầu gì anh cũng đồng ý hết....."
Hạ Tử Du đang muốn nói rõ ràng mọi chuyện trước với Dịch Khiêm, nhưng lại
không hề nhận ra Đàm Dịch Khiêm bây giờ chỉ chăm chú nhìn vào một phần
ba nửa người trên đang để trần của cô.
Đến lúc nhận ra được thì
anh đã đánh mất lý trí anh không còn kiên nhẫn để nghe cô nói tới những
chuyện khác nữa, mà dù cho cô có nói với anh đi nữa cũng chưa chắc gì
anh đã nghe lọt vào tai, nghĩ tới đây cô chỉ đành....
Nhìn vào vật đang ngẩng cao càng lúc ngày càng trở nên cương cứng trong tay mình, cô từ từ nắm chặt nó.....
Đôi mày của anh nhíu lại.
Bởi vì là lần đầu tiên làm như thế cô cũng chẳng biết nên dùng sức như thế
nào, cô vội lo lắng hỏi anh, "Thế nào? Có phải em đã khiến anh thấy
không thoải mái đúng không?"
"Không, em làm tiếp đi."
"A....."
Kết quả cuối cùng là Đàm Dịch Khiêm hình như được một buổi "Cơm rượu no nê" no bụng rồi vì thế nằm sấp xuống ngủ luôn.
Hạ Tử Du nghiêng người khe khẽ lay anh, "Ông xã, ông xã, em còn chưa nói chuyện chính với anh mà...."
Đàm Dịch Khiêm giơ tay ôm lấy eo cô kéo về hướng mình mơ màng nói, "Bà xã, ngủ đi em...."
Hạ Tử Du ngẩng đầu lên khỏi ngực Đàm Dịch Khiêm, làm mặt nghiêm nghị nói, "Anh phải mở mắt ra nghe em nói rồi mới được ngủ!"
"Anh muốn ngủ...."
Hạ Tử Du lay mạnh cánh tay Đàm Dịch Khiêm, "Không cho anh ngủ, em đã hứa với mẹ là ngày mai phải cho bà biết câu trả lời rồi."
Đàm Dịch Khiêm rút tay lại vòng lên cổ kéo nhẹ cô xuống hôn một cái, giọng khào khào nói, "Đừng có quấy anh...."
Hạ Tử Du chán nản ôm chăn ngồi bật dậy, vểnh môi hỏi, "Sao anh có thể như vậy chứ...."
Đúng lúc này Dịch Khiêm lại trở mình quay sang hướng bên kia.
Hạ Tử Du cũng thật không biết phải làm sao, nhưng xem ra đúng là Đàm Dịch
Khiêm đang rất là buồn ngủ làm gì còn tinh thần mà nghe cô nói chuyện
kết hôn.
Nhưng mà anh đã đồng ý với cô rồi, anh từ trước đến giờ
đã nói thì sẽ làm, cõ lẽ mình cũng không cần lo lắng, sáng mai nói lại
với anh lần nữa là được, nếu như anh đổi ý thì cô sẽ tính sổ với anh....
Nghĩ tới đây, Hạ Tử Du cũng nằm xuống theo.
Mà này, tối nay người đàn ông này sao có vẻ mệt mỏi như thế?
Trước kia.....Hầu như cô đều là người ngủ trước không mà, hơn nữa mỗi khi nửa đêm cô tỉnh lại anh vẫn còn chưa chịu ngừng....
Cô phải thừa nhận rằng không thể nghi ngờ thể lực của anh, nhưng tối nay
hình như có cái gì đó hơi quái quái, huống chi tối nay hình như anh cũng không có dùng nhiều sức gì nhiều à....
Ối, nghĩ đến đây, Hạ Tử Du ngượng ngùng mà vùi mặt vào trong chăn....