Định Mệnh Anh Và Em - Quai Quai Băng
Chương 341 : Nơi ngủ lãng mạn dành cho đêm tân hôn (2)
Ngày đăng: 18:17 19/04/20
Hạ Tử Du cắn cắn môi, trong tích tắc quanh viền mắt cô đã mờ hơi nước.
Lần này Đàm Dịch Khiêm dùng giọng chuẩn và rõ, anh trầm giọng hỏi cô, "Hạ Tử Du, em có bằng lòng lấy anh không?"
Nước mắt từ hốc mắt Hạ Tử Du lăn dài xuống....Chỉ trong nháy mắt Hạ Tử Du đã hiểu ra nguyên nhân mà anh muốn đưa cô đến hòn đào này....
Giáo đường, thảm đỏ, luật sư, Mục Sư....
Cô rất cảm động, rất thích....
Đàm Dịch Khiêm vẫn đang kiên nhẫn chờ đợi.
Bỗng nhiên, Hạ Tử Du ngồi thụp xuống nhào vào lòng Đàm Dịch Khiêm, nức nở nói, "Em đồng ý, Đàm Dịch Khiêm...."
"Chúc mừng tổng giám đốc!"
Giọng nói của Aston kèm theo tiếng vỗ tay đúng lúc này vang lên.
Hạ Tử Du nhận bó hoa tươi, thẹn thùng ôm lấy Đàm Dịch Khiêm.
Đàm Dịch Khiêm cúi đầu xuống hôn cô gái bé nhỏ trong ngực mình, dịu dàng nói, "Rèn sắt nhân lúc còn nóng, kết hôn luôn nhé?"
Hạ Tử Du ngước mắt nhìn về phía giáo đường.... Cho dù từ khoảng cách rất
xa, cô vẫn có thể nhìn thấy vị nữ Mục Sư trẻ tuổi xinh đẹp ấy đang cười
với cô.
Hạ Tử Du không dám tin mà hỏi, "Bây giờ cũng được nữa á?"
Đàm Dịch Khiêm gật đầu, "Dĩ nhiên."
Hạ Tử Du chần chừ mất mấy giây.
Đàm Dịch Khiêm lo lắng nói, "Không cho phép em đổi ý, em đã đồng ý lấy anh rồi đấy."
"Em sẽ không đổi ý, nhưng mà...."
"Em còn điều gì không hài lòng về quang cảnh của buổi hôn lễ này sao?"
Hạ Tử Du lập tức lắc đầu, "Không, em thích chỗ này lắm, thích tất cả những thứ anh đã làm vì em....Hôn lễ như thế này là ước mơ từ bấy lâu nay của em, cũng là điều chỉ có trong mỗi câu chuyện cổ tích mà bất cứ cô gái
nào cũng đều mơ thấy trong giấc mơ của mình...."
Đàm Dịch Khiêm không nhịn được lại hôn lên gương mặt cô, "Vậy em còn băn khoăn cái gì?"
Hạ Tử Du từ từ cúi đầu đưa mắt nhìn xuống trên người mình, ngập ngừng nói
ra, "Giáo đường là một nơi rất thiêng liêng.... Em ăn mặc thế này...."
Không mặc đúng nghi thức cũng không sao, nhưng điều đáng nói là khi nãy
cô vừa bị nước biển làm cho ướt hết rồi, bây giờ nhìn lại thật là nhếch
nhác không chịu nổi.
Đàm Dịch Khiêm cười nhẹ, thật ra thì đã sớm đoán được suy nghĩ này của cô gái nhỏ ở trong lòng.
Anh nói, "Vợ yêu à, ngẩng đầu lên nhìn xem...."
"Dạ?"
Lúc này trong tay Aston đang cầm một chiếc hộp đựng áo cưới xuất hiện trước mặt Hạ Tử Du.
Hạ Tử Du quá đỗi kinh ngạc, "Cái này...."
"Đây là áo cưới mà anh đã nhờ một nhà thiết kế người Nhật đặc biệt làm riêng cho em, anh tin rằng em sẽ thích nó."
Aston mỉm cười nói, "Bà tổng giám đốc, phòng thay quần áo ở lối bên kia, xin mời."
Nhìn bộ váy cưới trắng tinh ở trước mặt, trong mắt Hạ Tử Du lại lấp lánh ánh nước, "Ông xã...."
xóa, còn Đàm Tâm chỉ có thể đứng nhìn bóng dáng mờ ảo của Robert sau làn sóng trắng, Đàm Tâm che miệng ngồi thụp người xuống đất bật khóc nức
nở.
....
Bên này, Hạ Tử Du cũng láng thoáng nghe thấy được tiếng ca nô nổ máy rời đi.
Hạ Tử Du quay đầu lại nhìn mặt biển yên tĩnh ở phía sau nhưng lại chẳng nhìn thấy gì.
Hạ Tử Du không nhịn được mà quay sang hỏi chồng mình bên cạnh, "Ông xã
này, trên đảo này ngoại trừ chúng ta Mục Sư và Aston ra, còn có người
khác ở nữa sao?"
"Sao thế?"
"Hình như em nghe thấy tiếng có người lái ca nô rời khỏi đảo...." Vừa nói Hạ tử Du lại liếc mắt nhìn ra phía biển.
Đúng lúc này, Đàm Dịch Khiêm chợt nghĩ đến Robert....
Thật ra thì một ngày trước anh đã biết Robert đáp máy bay từ Riyadh tới Male rồi.
Đàm Dịch Khiêm không nhịn được mà ôm Hạ Tử Du thật chặt, hôn nhẹ lên môi cô thì thầm nói, "Người đó chắc là Aston, hình như cậu ta muốn đưa Mục Sư
về thì phải...."
"Ồh..... Ông xã, vây bây giờ chúng ta đi đâu đây?"
"Đi đến nơi có thể ngủ."
Hạ Tử Du kinh ngạc, "Chỗ ngủ?"
Đàm Dịch Khiêm hơi nhếch môi cười, giọng nói vô cùng mờ ám, "Vợ yêu à, hình như em quên rồi, tối nay mới là đêm tân hôn của chúng ta.... Không quay về khách sạn, chẳng lẽ em muốn chúng ta ở đây...."
Hạ Tử Du vừa
quê vừa xấu hổ, "Đàm Dịch Khiêm, anh có thể đừng có lúc nào cũng đem cái chuyện ấy ra mà nói được không hả? Cảnh sắc lãng mạn thế này, anh không thể đi dạo trên đảo với em thêm một lúc được ư?"
"Không thể, bà xã à...."
"Ái!"
Ngay sau đó Đàm Dịch Khiêm đã nhấc bổng Hạ Tử Du lên.
Hạ Tử Du cứ tưởng rằng anh sẽ đưa cô về khách sạn, nhưng không ngờ anh đã
sớm chuẩn bị sẵn một chiếc du thuyền cao cấp đỗ ở gần đó.
Bây giờ anh đang bế cô đi về chiếc du thuyền đấy.
"Ấy, ông xã, giờ chúng ta đi về khách sạn kia mà, hay là...."
"Ối...."
Hạ Tử Du bị người đàn ông nào đó thả lên chiếc giường to lớn ở bên trong
du thuyền, ngay lúc này thì cô đã hiểu tối nay anh chọn nơi nào để ngủ
rồi....
Đối với anh mà nói thì đây đúng là vừa dễ dàng nhanh chóng lại rất tiện lợi....
....
Qua rất nhiều năm về sau, mỗi khi Hạ Tử Du nhớ lại đêm tân hôn mà cô và anh đã trải qua ở bờ biển Male.....Mặc dù nhi đồng không nên chiếm đa số,
mặc dù có vài chuyện khôi hài xảy ra không ngờ trước được, thì đó thực
sự là một đêm tân hôn tuyệt vời mà suốt cuộc đời này cô rất khó có thể
quên được!.