Định Mệnh Anh Và Em - Quai Quai Băng

Chương 348 : Tổng giám đốc Đàm nổi giận khi vợ nhìn trai đẹp

Ngày đăng: 18:17 19/04/20


Nhìn thấy cảnh như thế, Hạ Tử Du nhịn cười đến muốn nghẹn, nghĩ thầm, tổng

giám đốc Đàm à, uổng công anh hàng ngày bày ra cái dáng vẻ như pho tượng Phật ăn trên ngồi trước thế mà cũng có ngày hôm nay!



Robert cũng nhịn cười còn cố ý ho nhẹ một tiếng, giả vờ như vừa mới cùng Hạ Tử Du đi vào phòng.



Đàm Dịch Khiêm giật mình, bị vợ và Robert nhìn thấy cái trống lắc trên tay

ngay lập tức liền hiểu được thể diện hàng ngày của mình đã mất sạch rồi.



Robert giơ tay lên vỗ vỗ mấy cái, "Dịch Khiêm, không ngờ lúc cậu dỗ con cũng ấu trĩ như thế, ha ha...."



Hạ Tử Du nghẹn cười đi tới bên cạnh Đàm Dịch Khiêm.



Cô đặt KK đã ngủ vào trong nôi, sau đó quay sang bên cái nôi còn lại, nhìn thấy ViVi bé nhỏ được Dịch Khiêm dỗ dành cũng đã ngoan ngoãn lại, Hạ Tử Du vui vẻ nhón chân lên hôn một cái ‘chụt’ vào gương mặt điển trai của

Đàm Dịch Khiêm, "Ông xã, anh thật là giỏi nha rất biết dỗ con nữa đấy!"



Đàm Dịch Khiêm bị Robert chế nhạo tức đến mức mặt mũi nhăn nhó nhưng sau

khi nhận được cái hôn khích lệ của vợ yêu, ngay lập tức liền ném cho

Robert một ánh mắt đầy kiêu ngạo.



Robert thấy vậy cũng thôi,

giọng nói cũng đứng đắn lại, "Đúng rồi, Dịch Khiêm, ba tôi nói hạng mục

dầu hỏa mấy năm trước chúng ta hợp tác rất thuận lợi, hiện tại đang có

một hạng mục khác muốn hợp tác với cậu...Mục đích lần này tôi tới Los

Angeles là để tìm cậu nói về vấn đề này, chúng ta tìm một nơi nói chuyện đi."



Trong đáy mắt Đàm Dịch Khiêm lóe lên tia sáng nhạy cảm,

"Hạng mục dầu hỏa?" Hình như mỏ dầu trong tay ba Robert đã được vận

chuyển và buôn bán, hầu như là chẳng còn mỏ dầu nào khác để cần hợp tác

nữa.



Dĩ nhiên là Robert cũng hiểu được Đàm Dịch Khiêm sẽ hoài nghi, vì thế anh liền ra dấu nháy mắt với Đàm Dịch Khiêm một cái.



Đàm Dịch Khiêm nhìn thấy vậy cũng gật đầu nhẹ.



"À, Tử Du, anh mượn ông xã em đi ra ngoài bàn chuyện công việc một chút em không có ý kiến gì chứ?" Robert lên tiếng hỏi Tử Du.



Hạ Tử Du cười nói, "Vâng, hai người cứ đi đi....Em dỗ ViVi ngủ xong sẽ xuống dưới nhà nói chuyện với chị Tâm."



....



Tại phòng sách.



Đàm Dịch Khiêm mở một chai Laffey năm 82, lúc rót rượu anh hỏi, "Lúc tôi và Tử Du kết hôn cậu cũng ỏ trên đảo đúng không?"



Robert không hề giấu giếm, "Phải."



Đàm Dịch Khiêm đưa ly rượu vang đưa cho Robert, nhưng im lặng không nói gì.



Robert nhỏ giọng hỏi, "Hẳn là cậu sẽ không để ý việc tôi đến xem lễ chứ?"



Đàm Dịch Khiêm ngước mắt lạnh lùng nhìn Robert, “Cái tôi để ý không phải là việc cậu đến xem lễ, cũng không phải tình cảm của cậu dành cho cô ấy,

cái tôi để ý chính là tại sao cậu lại quyết định đính hôn?" Đến ngày hôm nay thì đàm Dịch Khiêm đã hoàn toàn tự tin trong lòng của vợ yêu chỉ có mình anh.



Robert khẽ nhấp một ngụm rượu vang, cười nhạt nói,
thật có ý nghĩa như thế nào với một người mẹ, cho nên sau khi tôi biết

chuyện Đàm Tâm từng có thai, sự tự trách và áy náy vẫn luôn đeo bám tôi

trong suốt mấy năm qua lại càng nhiều hơn, không còn lựa chọn nào khác,

tôi đành đồng ý đưa Đàm Tâm đến Riyadh..... Tôi vốn định nhân cơ hội

khi đến Riyadh sẽ nói rõ tất cả với Đàm Tâm, nhưng khi đối mặt với Đàm

Tâm tôi vẫn không đành lòng nói ra, cho nên tôi nghĩ hay là mình nên đi

tìm hiểu xem người nào năm đó đã xúc phạm cô ấy trước đã, như vậy ngay

cả khi tôi nói rõ sự thật với cô ấy thì ít nhất cũng có thể trả lại sự

công bằng cho cô ấy…..Trước đây tôi cũng đã từng đi tìm hiểu về chuyện

của đêm hôm đó, nhưng dù thế nào cũng không thể tra ra được người đêm ấy đã xâm hại Đàm Tâm, vì vậy lần này tôi đã lần lượt gọi điện thoại hỏi

thăm lại hết những người đã đến dự buổi party đêm đó, không ngờ tôi đã

điều tra được một chuyện, thì ra người ở cùng với Đàm Tâm đêm hôm đó

chính là Quý Kình Phàm....."



Đàm Dịch Khiêm nhíu chặt hàng lông mày, "Là anh ta?"



Robert gật đầu, "Đúng vậy, chuyện của Đàm Tâm chỉ có tôi và người xâm hại cô

ấy mới biết, Quý Kình Phàm cũng đã thừa nhận với tôi…...Lúc ấy tôi hận

không thể đem Quý Kình Phàm ra băm làm trăm mảnh, nhưng Quý Kình Phàm

nói với tôi rằng anh ta có cách khiến cho cuộc đời này của Đàm Tâm sẽ

không còn cảm thấy đêm hôm đó chỉ là một cơn ác mộng, bởi vì anh ta sẽ

kết hôn với Đàm Tâm và cũng sẽ dùng nửa đời còn lại để yêu thương Đàm

Tâm hết lòng….."



Đàm Dịch Khiêm trơ trẽn nói, "Chuyện hoang đường như thế mà cậu cũng tin sao?"



Robert trả lời, "Tôi không thể nào để không tin cả, bởi vì nếu như Quý Kình

Phàm có thể khiến cho Đàm Tâm yêu anh ta thì đó cũng là một kết cục tốt

nhất!!"



Đàm Dịch Khiêm gian trá nhìn chằm chằm vào Robert, "Tại

sao tôi lại phải tin tưởng anh ta chứ? Tôi nhớ rất rõ, số lượng phụ nữ

mà anh ta chạm qua cũng không ít hơn cậu đâu!!"



"Tôi cũng từng

nghi ngờ chuyện này, nhưng vào tháng trước tức là thời gian mà Quý Kình

Phàm và Đàm Tâm quen biết nhau cũng chưa được một tháng, Quý Kình Phàm

cho tôi biết là anh ta đã đi đăng ký với Đàm Tâm rồi, tội thật khó tin

được bởi vì năm đó cơ bản là Quý Kình Phàm và Đàm Tâm cũng không hề quen biết, mà tôi cũng đã tìm người bạn của ba tôi kiểm tra chuyện bọn họ

kết hôn đúng là sự thật, hơn nữa tôi cũng biết rõ Quý Kình Phàm không

thể nào lừa gạt chúng ta.... Vì vậy, trước khi tới Los Angeles, tôi đã

quyết định đính hôn theo sự sắp xếp của ba mẹ mình, chỉ có làm như vậy

tôi mới có thể trấn an được ba mẹ tôi và gia tộc, tôi mới có cơ hội

đến Los Angeles để nói rõ ràng mọi chuyện năm đó với Quý Kình Phàm..

.Tôi không biết nếu như sau khi Đàm Tâm biết được sẽ có phản ứng gì,

nhưng tôi có thể khẳng định Đàm Tâm nếu đã tình nguyện kết hôn với Quý

Kình Phàm thì chuyện đã xảy ra năm đó cũng không đến nói tồi tệ như

chúng ta tưởng….Điều duy nhất mà tôi đoán không ra chính là tình cảm của Quý Kình Phàm đối với Đàm Tâm, tôi thật lòng rất mong Quý Kình Phàm sẽ

tuân thủ lời hứa cả đời này có thể yêu thương ở bên cạnh chăm sóc cho

Đàm Tâm."



Cuối cùng thì Robert cũng đã nói ra toàn bộ những lời mà trước đây anh luôn cố giấu ở trong lòng.