Định Mệnh Anh Và Em - Quai Quai Băng

Chương 374 : Chỉ biết dùng một chiêu....‘Ưm’

Ngày đăng: 18:17 19/04/20


Đàm Tâm cảm thấy Quý Kình Phàm nhất định là cố ý, nếu không tuyệt đối sẽ không lựa chọn vào hơn nửa đêm mà mò đến London.



London là một nơi quanh năm cả bốn mùa đa phần đều là mưa, hơn nữa thời tiết

bây giờ đã bắt đầu vào Thu, bước xuống từ taxi Đàm Tâm lạnh đến mức đông cứng người run cầm cập.



Quý Kình Phàm phụ trách xách hành lí,

nhìn thấy Đàm Tâm đang co ro tự ôm lấy mình, Quý Kình Phàm lập tức đem

cái áo khoác đang mặc trên người choàng lên người Đàm Tâm.



Trong

áo khoác vẫn còn cảm thấy hơi ấm của Quý Kình Phàm, thật ấm áp. Đàm Tâm

quay sang nhìn người đàn ông đang ở bên cạnh mình, " Anh đưa áo khoác

cho tôi mặc, thế còn anh không thấy lạnh sao? "



Quý Kình Phàm

thuận thế kéo ôm vai Đàm Tâm kéo về phía mình, khóe môi nhếch lên

nói, "Em đang quan tâm anh ư? Ngạc nhiên thật."



"Anh nghĩ nhiều rồi đấy......" Đàm Tâm cầm bàn tay của Quý Kình Phàm hất ra, kéo sát

áo khoác tay trang vào người mình hơn rồi bình thản nói, "Anh có lạnh

thì cũng là tự mình chuốc phiền thôi, ai bảo anh cố tình nửa đêm nửa hôm môt hai đòi mò đến London."



Quý Kình Phàm cũng chỉ mỉm cười, đưa tay nắm lấy bàn tay đã lạnh cóng như băng của Đàm Tâm.



Nhiệt độ ấm áp truyền đến từ lòng bàn tay của Quý Kình Phàm khiến Đàm

Tâm run lên bần bật, cô vội rút tay ra nói, " Này, đừng có mà động tay

với động chân."



Quý Kình Phàm không quan tâm đến sự đồng ý của

Đàm Tâm, một lần nữa nắm lấy tay Đàm Tâm, ấm giọng nói, " Em không quen

thuộc ở London, để anh dắt em thì sẽ không bị lạc đường. "



Đàm

Tâm trợn mắt lên nhìn anh, "Xin anh đấy, tôi đến London này đâu phải một hai lần, mà dù tôi có không quen ở đây đi chăng nữa cũng không đến nỗi

bị lạc đường được."



Quý Kình Phàm vẫn nắm chặt lấy tay Đàm Tâm,

thong thả ung dung nói, "Vậy thì thưa cô Đàm, xin hãy nói cho tôi biết,

chúng ta làm thế nào mới đi đến được khách sạn gần nhất?"



Đàm Tâm giận dỗi nhìn quanh bốn phía, nhìn thấy con đường xa lạ trước mắt, cuối cùng cũng đành phải lựa chọn thỏa hiệp.



Quý Kình Phàm ngay sau đó nắm lấy bàn tay Đàm Tâm đi thắng tới chỗ khách sạn sớm đã chuẩn bị sẵn.



Đi ước chừng cũng khoảng 7,8 phút thì hai người đã đến được khách sạn.



Khách sạn này là khách sạn 5 sao, nhìn từ bên ngoài trông rất xa xỉ.


vậy còn muốn chặt đứt đường làm cha của anh nữa."



May mắn cho anh là khi vừa vào phòng cô đã thay dép lê rồi, nếu không thì chiếc giầy

cao gót kia của Đàm Tâm mà đá vào đó một cước thì....Nói không chừng Quý Kình Phàm sẽ thật không còn đường làm cha luôn.



Thù lớn đã được báo, Đàm Tâm vô cùng đắc ý vừa ngâm nga ca hát vừa xoay người đi vào phòng tắm.



Cũng vào thời điểm ấy, Quý Kình Phàm chợt vô tình phát hiện ra chiếc quần

lót của cô trong lúc đá anh đã không cẩn thận mà đánh rơi nó.



......



Vào phòng tắm, Đàm Tâm nhớ ra mùi nước hoa đêm đó của mình đã khiến cho cơn thú tính của Quý Kình Phàm trỗi dậy, cũng may cuối cùng Quý Kình Phàm

đã dùng sự tự chủ của mình mà kiềm chế được. Vì thế, sau khi đi vào

phòng tắm, cô liền khóa trái cửa phòng tắm lại rồi mới bắt đầu tắm rửa,

cũng không hề lo lắng tên Quý Kình Phàm ‘không bằng cầm thú’ ấy xông vào nữa.



Cả người rã rời bởi vì sự đi đường mệt mỏi, Đàm Tâm vô cùng thoải mái nằm dài trong bồn tắm lớn hưởng thụ cảm giác được tắm rửa.……



Quý Kình Phàm ở ngoài phòng đợi đã lâu mà vẫn không thấy Đàm Tâm đi ra,

cuối cùng chịu không nổi nữa đến trước cửa phòng tắm gõ nhẹ, "Bà xã, bà

xã à, em tắm xong chưa?"



Sở dĩ Đàm Tâm ở trong phòng tắm lâu như vậy là vì cô không sao tìm thấy chiếc quần mà mình đã mang theo vào.



"Giục cái gì mà giục, sắp xong rồi." Mặc dù chiếc váy ngủ này của mình cũng

không tính là mỏng lắm, nhưng nếu không có đồ lót thì cứ cảm giác khó

chịu thế nào ấy nhỉ.



Đàm Tâm nán lại trong phòng tắm tìm thêm lần nữa, kì quái thật….Rõ ràng khi nãy mình có mang nó vào theo mà, sao giờ lại không thấy nữa.



Cuối cùng Đàm Tâm cũng không biết phải làm

thế nào, chỉ đành mặc vào đồ ngủ rồi giả vờ như không có chuyện gì bĩnh

tĩnh mở ra cửa phòng tắm.



Vừa mở cửa ra, cô chợt trông thấy Quý

Kinh Phàm đang dùng ngón tay trỏ của mình móc vào chiếc quần lót màu

trắng của cô xoay xoay, hóa ra lúc nãy mình đã làm rơi nó.....



Đàm Tâm sững sốt thốt lên, "Anh....."



Quý Kình Phàm đảo mắt nhìn lên chiếc quần lót gợi cảm kia hỏi, "Của em có 34D thôi ư?"



"Anh......Là đồ khốn!"



Đàm Tâm giật phắt lại chiếc quần lót của mình trong tay Quý Kình Phàm, sau

đó ‘Rầm’ cửa phòng tắm bị đóng sập lại trước mặt Quý Kình Phàm.