Định Mệnh Anh Và Em - Quai Quai Băng
Chương 378 : Tổng giám đốc Đàm đại nhân an phận thủ thường để bảo tồn thực lực
Ngày đăng: 18:17 19/04/20
Nói điện thoại xong Đàm Dịch Khiêm xoay người lại.
Hạ Tử Du tay cầm áo khoác tây trang và đang mỉm cười nhìn anh.
Đàm Dịch Khiêm đi tới, thân mật vịn lấy bả vai Hạ Tử Du hỏi, "Bắt đầu biết học nghe lén anh nói điện thoại từ khi nào vậy?"
Hạ Tử Du xoay người đi, "Ai cố ý nghe lén anh nói chuyện hồi nào chứ? Tại
em thấy là số của Aston gọi tới nên lo lắng cho anh thôi."
Hạ Tử Du nói như thế dĩ nhiên là thừa nhận cô đã nghe được nội dung cuộc nói chuyện giữa Đàm Dịch Khiêm và Aston rồi.
Đàm Dịch Khiêm cười nhạt, "Bà xã, em có thấy sợ anh không?"
"Còn lâu em mới sợ anh á, em chính là mẹ của đám con anh, nếu như anh dám
đắc tội với em, tương lai chắc chắn mấy đứa nhỏ sẽ giúp em đòi lại từ
chỗ anh không thiếu một phân." Nói xong Hạ Tử Du vòng tay ôm lấy thắt
lưng Đàm Dịch Khiêm còn vẻ mặt thì vênh vênh vô cùng đắc ý.
Đàm
Dịch Khiêm âu yếu hôn nhẹ lên trán Hạ Tử Du yêu thương nói, "Anh muốn
lấy lòng em còn không kịp, nào dám đắc tội với em chứ."
Hạ Tử Du ngẩng đầu nói, "Tin rằng anh cũng không dám!"
....
Cả hai cùng đi vào trong phòng khách, ông bà Đàm đang ngồi trên sofa trò chuyện tán gẫu.
"Dịch Khiêm, về rồi à....."
"Dạ."
Ngoài Hạ Tử Du ra, hầu như thái độ của Đàm Dịch Khiêm dành cho bất kỳ ai đều chỉ có sự lạnh lùng.
"Đúng lúc muốn thương lượng với các con một chuyện, con và Tiểu Du đều ngồi xuống đi!" Người lên tiếng nói chuyện là ông Đàm.
Hạ Tử Du nghe xong liền kéo theo Đàm Dịch Khiêm ngồi xuống ghế sofa.
Ông Đàm từ tốn nói, "Ngày hôm qua mẹ của Kình Phàm gọi điện thoại sang cho
mẹ con, ngỏ lời muốn mời ba mẹ sang London du lịch một chuyến, sẵn tiện
cũng muốn giới thiệu cho chúng ta biết về gia đình họ Quý của họ."
Hạ Tử Du nói, "Đây cũng là buổi ra mắt giữa người lớn với nhau, cũng là chuyện tốt đó ạ!"
Bà Đàm từ ái cười cười, "Ba mẹ cũng dự định là đi một chuyến, dù Kình Phàm có tốt thế nào đi nữa thì hoàn cảnh gia đình của nó chúng ta cũng cần
nên phải hiểu rõ một chút....."
Hạ Tử Du hỏi, "Ba mẹ à, ba mẹ có muốn tụi con cùng đi với ba mẹ hay không ạ?"
Nhưng không ngờ khi đi
tới mới phát hiện hai đứa con trai bảo bối của mình không hề nằm ở trong nôi, đoán rằng có thể sáng nay Đàm Dịch Khiêm đã bảo người làm bế hai
đứa nhỏ ra ngoài chơi rồi, Hạ Tử Du dùng tốc độ nhanh nhất chạy ngay
xuống lầu.
"Ông xã, ông xã....."
Hạ Tử Du sốt ruột mà hô
hoán lên, vừa bước xuống bậc thang lầu lại đúng lúc nhìn thấy bà Hạ và
dì Lưu mỗi người tay bế một đứa nhỏ đang dỗ dành chúng.
Hạ Tử Du thở nhẹ ra cũng đồng thời vui sướng hỏi, "Mẹ, dì Lưu.... Sao mọi người lại ở đây?"
Bà Hạ nghiêng đầu lại, trên khuôn mặt vẫn là nụ cười từ ái nói, "Vừa sáng sớm nay Dịch Khiêm đã đón mẹ đến đây."
Hạ Tử Du sửng sốt, "Hả?"
Lúc này, Đàm Dịch Khiêm từ lầu hai đi xuống, trên người mặc một bộ quần áo
nhẹ nhàng màu trắng, đi phía sau anh là một người hộ vệ đang xách theo
vali hành lý.
Hạ Tử Du hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang diễn ra, sững sờ gọi, "Ông xã...."
Đàm Dịch Khiêm đi tới ôm Hạ Tử Du vào người dịu dàng hỏi, "Bà xã, ăn sáng chưa hả?"
"Chưa....."
"Anh cùng ăn với em."
Vừa nói xong Đàm Dịch Khiêm ôm eo Hạ Tử Du đi tới hướng phòng ăn.
Hạ Tử Du vội quay đầu nhìn mẹ mình nói, "À mẹ, mẹ ngồi chơi một lát đi ạ, con dùng xong bữa sáng rồi lên nói chuyện với mẹ."
Bà Hạ mỉm cười gật đầu.
Lúc đi vào phòng ăn, Hạ Tử Du nghi ngờ hỏi, "Ông xã, hôm nay anh không đến công ty sao, sao lại ăn mặc như thế này?"
Đàm Dịch Khiêm thản nhiên trả lời, "Hôm nay có việc riêng."
"Việc riêng gì cơ?" Đột nhiên nghĩ đến mới vừa rồi hộ vệ có xách theo một cái vali hành lý, Hạ Tử Du lo sợ không yên hỏi, "Không phải là anh lại muốn đi công tác nữa chứ?"
Trời à, ba mẹ chồng đều đã đi sang Anh
rồi, nếu như anh cũng đi công tác, vậy có một mình cô ở trong căn nhà
này chẳng phải là buồn chán đến chết hay sao.....
Đàm Dịch Khiêm bình tĩnh trả lời, "Ừm."