Định Mệnh Anh Và Em - Quai Quai Băng
Chương 386 : Em có đồng ý sinh cho anh một hoàng tử nhỏ hay một cô công chúa nhỏ hay không… (2)
Ngày đăng: 18:17 19/04/20
Bốn ông bà như những người bạn cũ, vây quanh Đàm Tâm cùng Quý Kình Phàm trò chuyện cực kỳ hăng say.
Hạ Tử Du khoác tay Đàm Dịch Khiêm đi đến một góc, vui mừng nói, "Ông xã,
anh nói thử xem nếu như lát nữa chị Tâm biết đây là tiệc cưới của chị ấy và Quý Kình Phàm, chị ấy sẽ phản ứng như thế nào?"
Đàm Dịch
Khiêm nhẹ nhàng nâng cằm Hạ Tử Du lên, dịu dàng nói, "Nếu như em thích
tiệc cưới như thế này chúng ta sẽ làm một cái!" Đúng thế, mặc dù đã kết
hôn ở Madivies, nhưng tiệc cưới long trọng như thế này vẫn chưa tổ chức.
Hạ Tử Du sẵng giọng, "Em còn lâu mới cần.... Người ta gả cho anh đến mấy lần rồi, chả có tí mới mẻ nào cả...."
Đàm Dịch Khiêm mỉm cười, "Anh thấy em giúp được Quý Kình Phàm thì vui lắm, còn hơn cả khi chúng ta kết hôn đấy."
Hạ Tử Du tròn mắt, "Đâu có giống nhau, niềm vui của em với anh thì phải
đặt trong lòng, mà niềm vui của người khác thì phải cùng chia sẽ chứ
...."
Nhìn khuôn mặt vui vẻ của Hạ Tử Du, hạnh phúc không kìm
được mà tràn ngập trong lòng Dịch Khiêm, Đàm Dịch Khiêm không nhịn được
mà hôn lên cánh môi của Hạ Tử Du, không ngại bên cạnh còn có cả những
khách mời khác, nói thẳng, "Bà xã, anh yêu em!" Hạ Tử Du ngượng ngùng
quay mặt, "Đừng có mà sến thế chứ, nhân vật chính tối nay đâu phải là
chúng ta...."
Đàm Dịch Khiêm quay mặt cô lại, thâm tình hôn lên trán cô, trầm giọng nói, "Tạm tha cho em vậy...."
....
Cuối cùng cũng thoát được khỏi tay của bốn ông bà, Đàm Tâm thở phào một hơi
nhẹ nhõm, không nhịn được hỏi người đàn ông bên cạnh mình, "Này, chỉ là
tiệc từ thiện mà thôi, tại sao ba mẹ anh cũng đến thế?"
Quý Kình Phàm chỉ cười không nói.
Đàm Tâm đang muốn hỏi tới thì lúc này lại có một đôi khách mời nam nữ đi đến phía họ.
"Ông Quý, bà Quý, chúc mừng hai người...."
Phục vụ liền mang champagne tới.
Quý Kình Phàm lịch sự tao nhã nâng ly lên chạm nhẹ ly với đối phương, "Cám ơn."
Đàm Tâm cảm thấy hơi khó hiểu, nhưng vì có người mời rượu chỉ đành phải cầm lên sâm banh, học theo Quý Kình Phàm lễ phép đáp lại người khác.
Đàm Tâm vốn cho rằng những người này theo chân bọn họ mời rượu chỉ là nhắm
vào quan hệ của cô và Hạ Tử Du, cho nên tiện thể bợ đỡ nịnh nọt, nhưng
không ngờ khách mời cứ hết tốp này tới tốp khác lần lượt kéo tới càng
lúc càng nhiều mời rượu cả hai, hơn nữa lời chúc phúc của bọn họ cũng
càng lúc càng khoa trương, ví dụ như trăm năm hảo hợp, sớm sinh con trai đầu lòng…..
Ngay cả muốn thở một hơi Đàm Tâm cũng không có thời
gian để thở, cứ thế lần lượt hết ly này tới ly khác rót như trút vào cổ
họng cô....
Mặc dù độ cồn loại sâm banh này không cao, nhưng đối
với người không biết uống rượu như Đàm Tâm mà nói thì cũng là rất dễ bị
say, vì vậy, chỉ mới được khách mời kính rượu một vòng mà Đàm Tâm dần
dần đã có phần hơi choáng váng sắc mặt ửng hồng.... Cũng may còn có Quý
Kình Phàm thỉnh thoảng thay cô đỡ mấy ly rượu, nhờ vậy mới giúp cô không bị say đến ngã gục tại chỗ.
Đàm Tâm giờ phút này đã quay cuồng
choáng váng chỉ có thể tựa vào vai của Quý Kình Phàm, mang theo men say
những nỗi băn khoăn trong đáy lòng, anh mạnh mẽ hôn lên môi cô.
Sự mạnh mẽ của anh là bởi vì đã bị đè nén rất nhiều năm, cũng bởi vì khao khát muốn có được cô như lúc này....
"Ưm...."
Đàm Tâm kháng cự theo bản năng, không ngừng đánh lên người anh.
Quý Kình Phàm làm gì còn lý trí để mà để ý, đoạt lấy đôi môi mà anh đã khát vọng bấy lâu nay, nâng niu mút lấy.
Không biết qua bao lâu, cho đến khi Đàm Tâm dường như không thể thở nổi được nữa thì Quý Kình Phàm mới buông cô ra.
Hơi thở của Đàm Tâm vẫn chưa hồi phục lại được cô dồn dập thở dốc.
Quý Kình Phàm hài lòng nhìn cánh môi kiều diễm xinh đẹp đỏ thắm ướt át của cô.
Đàm Tâm dùng ngón tay sờ lên môi, đáng yêu hỏi, "Vừa nãy là hoàng tử đang hôn công chúa sao?"
"Ừm…."
"Nhưng hoàng tử hôn công chúa không phải như thế...."
Quý Kình Phàm cười khẽ, "Vậy đó là như thế nào?"
Đàm Tâm ngoắc ngoắc ngón tay với Quý Kình Phàm....
Quý Kình Phàm cúi người tới.
Ngay sau đó Đàm Tâm khép lại đôi mi cong dài, bờ môi nhẹ nhàng chạm lên đôi môi của anh.
Nụ hôn của cô khiến cho máu trong anh ngay tức khắc chảy ngược, một thứ
nhiệt độ nóng bỏng sôi trào bắt đầu hỗn loạn chạy khắp nơi....
"Đó, chính là như vậy đấy."
Hôn anh xong, Đàm Tâm hài lòng cười nói.
Quý Kình Phàm nhìn cô thật sâu, đột nhiên tay anh lần tìm đến bờ lưng cô,
kéo chiếc khóa váy của cô xuống, ngay sau đó tuột luôn bộ lễ phục cô ra
ném xuống đất.
Cảm thấy hơi lành lạnh, Đàm Tâm vội lấy tay che người nhíu mày hỏi, "Sao anh lại cởi áo em ra chứ?"
Quý Kình Phàm dụ dỗ nói, "Em có đồng ý sinh cho anh một cô công chúa nhỏ hay một hoàng tử nhỏ không?"
Đàm Tâm nghiêng đầu suy nghĩ, "Em không muốn hoàng tử nhỏ đâu, em muốn một
công chúa nhỏ thôi..... Hoàng tử nhỏ chơi không vui, công chúa nhỏ em
còn có thể hóa trang cho nó thành một búp bê xinh xắn....."
"Được, thế thì chúng ta sẽ sinh một cô công chúa nhỏ vậy."
"Dạ."
Tiếp đó, đồ lót Đàm Tâm cũng bị tuột ra....
"Em lạnh quá...."
Quý Kình Phàm vừa cởi quần áo của mình ra, vừa nhẹ nhàng dỗ dành, "Một lát sẽ không còn lạnh nữa....."
"Vậy chúng ta mau sinh một cô công chúa nhỏ đi...."
"Ừ...."