Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)
Chương 1 : Dần dần sinh tình
Ngày đăng: 22:39 16/02/21
CHƯƠNG 939 : DẦN DẦN SINH TÌNH..
Miêu Miêu đột nhiên xuất hiện làm cho hai người hồn phi phách tán, càng xấu hổ chết người là một tay của Đinh Nhị Cẩu đang thò tay vào ngực của Phó Phẩm Ngàn bóp lấy, một tay thì đang vén váy của cô mò dọc theo trong khe đít, lâu nay Đinh Nhị Cẩu một mực đóng vai một người chú hòa ái dễ gần lần này hủy sạc.h
Đinh Nhị Cẩu vội vàng buông thả ra Phó Phẩm Ngàn, còn Phó Phẩm Ngàn cũng quay đầu lại vung vẩy đánh vào hai bàn tay của Đinh Nhị Cẩu, hắn ngượng ngùng quay đầu lạ xem xét, trách không được vì sao không có nghe được tiếng động từ phía sau lưng, nguyên lai là Miêu Miêu đi chân trần ra ngoài.
………………………………………………………………………………………..
-Tiểu quỷ .. là cháu có chủ tâm đúng không?
Đinh Nhị Cẩu ra khỏi phòng bếp, vuốt mũi Miêu Miêu một cái, rồi đến phòng khách ngồi xuống trêи ghế sa lon.
-Hì..đâu phải.. cháu đói bụng thật mà, chẳng qua là nhân dịp nhìn xem chú và mẹ cháu đang làm cái gì..
-Um… cháu muốn nhìn cái gì?
Đinh Nhị Cẩu uống một hớp nước rồi hỏi, trong mắt hắn tuy Miêu Miêu đã hơn mười lăm tuổi rồi, nhưng vẫn chỉ là một cô bé, so với ba năm trước cũng giống như Khấu Oánh Oánh vậy, nhưng trong đầu của Miêu Miêu thì có thể không cho là như vậy.
Tuy cơ hội tiếp xúc với Đinh Nhị Cẩu cũng không nhiều, nhưng ở trong tâm linh nhỏ bé, đã sớm gieo xuống hạt giống nảy mầm, đó chính là tín nhiệm Đinh Nhị Cẩu, người đàn ông này là có thể tín nhiệm được .
Từ lúc bắt đầu, cha mẹ của Miêu Miêu là vì sinh kế cùng với việc xoay tiền khắp nơi để chữa bệnh, tuy Miêu Miêu khi ấy tuổi còn nhỏ nhưng cũng thấy được lòng người dễ thay đổi, bằng hữu thân thích dần dần đều xa lánh vì sợ gia đình Miêu Miêu vay tiền, nhưng đúng lúc nguy nam đó, người đàn ông trẻ tuổi này đã xuất hiện, khiến cho cuộc sống của gia đình Miêu Miêu đã xảy ra biến hóa rất nhiều.
Bây giờ thì không phải mỗi ngày chỉ ăn cơm với củ cải trắng, lâu lâu năn nỉ mẹ mua thêm mua chút thịt, mà giờ thì đã có phòng có nhà, tuy rằng Miêu Miêu không hiểu nhiều lắm về số tiền, nhưng Miêu Miêu biết rõ, dựa vào tiền kiếm được của mẹ mình, đừng có nói là mua được phòng ốc, ngay cả thuê phòng để ở cũng là khó khăn rồi , tất cả đều là do người đàn ông này cho .
Tuy Đinh Nhị Cẩu không có cứu sống được cha của mình, nhưng đó không phải là lỗi của Đinh Nhị Cẩu, là một người xa lạ, Đinh Nhị Cẩu cũng không có nghĩa vụ vì với gia đình mình, nhưng ngược lại Đinh Nhị Cẩu đã làm tất cả mọi chuyện theo cách tốt nhất…
-Chẳng qua là muốn nhìn một chút chú cùng mẹ cháu yêu nhau như thế nào, xem có giống trêи mạng internet không.
Miêu Miêu một câu suýt chút nữa khiến cho Đinh Nhị Cẩu vừa mới uống nước vào đều phun ra ngoài .
-Cháu nói vậy là có ý gì, con bé này suy nghĩ gì vậy?
Đinh Nhị Cẩu ho khan vài tiếng, rồi nhỏ giọng nói .
-Thì sao… cháu cũng là một cô gái, có để ý quan sát đến người đàn ông thì có sao đâu, lâu nay chỉ xem qua mạng internet, vẫn chưa có thấy thực tế nên muốn thoáng nhìn qua một chút, bây giờ đàn ông tốt thật sự là quá ít, còn nếu muốn biết thực tế thì phải đi tìm đàn ông sớm… Ai ui.. cháu rất mâu thuẫn a.
Miêu Miêu ngồi ở trêи ghế sa lon chống cằm nhìn Đinh Nhị Cẩu nói một cách tự nhiên.
– Miêu Miêu.. có phải là cháu đã yêu sớm rồi phải không?
Đinh Nhị Cẩu trong lòng cả kinh, hắn nghĩ thầm, các cô gái nhỏ bây giờ đều bị mạng internet dạy cho hư mất rồi , sớm như vậy mà bắt đầu yêu thương, hắn thì suy nghĩ như vậy, nhưng lại không nhớ bản thân mình ở vào cái tuổi của Miêu Miêu đã bắt đầu bò trêи đầu tường nhà người, xem lén đàn bà tắm rửa rồi…
-Hừ…cháu đâu có đần như vậy chứ, bây giờ đứa con trai cỡ cháu ẻo lã có khi còn hơn con gái nữa, nhìn thấy là không chịu nổi, một người đàn ông tốt giờ quý hiếm như động vật liệt vào sách đỏ vậy..
Miêu Miêu cuối cùng thì bình luận như vậy.
-Như vậy chú cũng thuộc về động vật quí hiếm sao?
-Chú hả… việc này chú phải hỏi mẹ cháu a…
Miêu Miêu bĩu môi nói .
-Ha ha..ngươi không thể cho một đánh giá à?
Đinh Nhị Cẩu vô tâm hỏi một câu, khiến cho Miêu Miêu đỏ mặt, chỉ có điều là hắn không có chú ý tới .
-Cháu còn có bài tập chưa làm xong, chú xuống phụ với vợ của mình nấu cơm nhanh lên đi.
Miêu Miêu nói xong đứng lên thật nhanh quay trở về gian phòng của mình.
Đinh Nhị Cẩu đối với biểu hiện kỳ lạ của Miêu Miêu cũng không có để trong lòng , hắn mỉm cười sau đó đến nhà bếp giúp Phó phẩm Ngàn nấu cơm.
-Uí dào… con gái của chị nó coi vậy mà trưởng thành lắm rồi, chị cần phải quan tâm đến nó là nhiều hơn, chuyện làm ăn kiếm tiền thì cả đời làm cũng không xong, nhưng đối với Miêu Miêu mấy năm này rất là quan trọng, học giỏi thì tốt rồi, còn như nếu chểnh mãng không lo học, thì rất nhanh đi trệch hướng phát triển đấy, chú ý đến Miêu Miêu nhiều hơn một chút.
-Chị biết rồi…mà nó nói cái gì với em vậy?
Phó phẩm Ngàn đối với lời nói của Đinh Nhị Cẩu luôn luôn rất xem trọng, huống chi là đàm luận về vấn đề của con gái mình, cho nên càng để ý hơn .
-Cũng không có gì chỉ là đàm luận sơ qua thế nào là người đàn ông tốt, Miêu Miêu còn nói bây giờ đàn ông tốt khó tìm..v.v.. Em cũng đang rất nghi ngờ, đến cùng là Miêu Miêu muốn điều gì, không biết là có phải yêu thương ai đó, tốt nhất là chị khi nào có dịp thì cùng Miêu Miêu nói chuyện a.
Đinh Nhị Cẩu nói.
-Ừ… đúng rồi .. không phải là ngày mai em cùng Miêu Miêu đi về thăm quê ấy ư, có thời gian thì em nói chuyện với Miêu Miêu đi, nói không chừng Miêu Miêu có thể mở rộng cửa lòng mà tâm sự với em đấy, nói thật chị làm mẹ mà cũng không biết Miêu Miêu đang nghĩ hay là muốn cái gì, có câu nói ‘ con gái là tình nhân kiếp trước của ba’, hiện nay em có mối quan hệ tốt với Miêu Miêu , mới vừa rồi em còn nói xem như là cha của Miêu Miêu, vậy thì em cũng nên nhận lấy cái trách nhiệm này chứ.
Phó Phẩm Ngàn cười cười nói .
– Hay là thôi đi … Miêu Miêu lớn như vậy mà nói chuyện tâm sự kiểu như vậy, em còn chưa có chuẩn bị tư tưởng.
-Cứ thử xem mà…
Phó Phẩm Ngàn kiên trì nói .
………………………………………………………………………………………….
Sau khi Miêu Miêu chạy vào gian phòng của mình, thở phì phò, lại nhìn khuôn mặt của cô bé, đỏ bừng phảng phất là vừa uống rượu.
Miêu Miêu cũng là nhất thời trong lòng tò mò quấy phá nên lén xuống bếp, lúc đến cửa phòng vốn thật ra chỉ là muốn trêu chọc hai người, nhưng bất chợt lại nghe tiếng của người mẹ đoan trang của mình rêи rỉ, liền làm cho phương tâm đại loạn, thân mình của Miêu Miêu như là có lửa đốt nóng khó chịu, trong lòng cũng định không dám nghe nữa, nhưng lại bị tiếng thấp giọng nho nhỏ mất hồn của Phó Phẩm Ngàn làm cho đôi chân Miêu Miêu không nhúc nhích được nửa bước.
Loại này tình cảm không phải chỉ mới một ngày dưỡng thành, tuy biết rất rõ ràng hắn là người đàn ông của mẹ mình, với vai vế là thay cho cha mình chăm sóc, gia đình nhưng bất tri bất giác cô bé lại thích hắn, Miêu Miêu cũng biết huyện này là không thể nào, nhưng nội tâm trong lòng của cô bé dậy thì mới lớn, vẫn có một loại tình cảm không hiểu cứ đang không ngừng sinh sôi nảy nở, càng ngày càng đậm, mãi cho đến khi Miêu Miêu cũng không cách nào giả bộ được nữa.
Đinh Nhị Cẩu tuổi còn trẻ, cũng là độ tuổi dễ làm người tình trong mộng của những cô bé đang độ dậy thì như là Miêu Miêu, tuổi trẻ, có tiền , có địa vị, lại có thể bảo hộ cho phụ nữ, có loại đàn ông như thế ai mà không muốn đoạt lấy, nên cũng khó trách Miêu Miêu ..
Một đôi иɦũ ɦσα tròn tròn thật săn chắc đáng yêu, tuy rằng chưa có phát ɖu͙ƈ thành thục, nhưng bầu иɦũ ɦσα cũng là không nhỏ, thậm chí có thể hình thành đường cong nẩy nở ra dáng thiếu nữ rồi, đầu núm иɦũ ɦσα nhỏ bé, nhưng giờ có chút nhô đầu cứng rắn lên rồi, nhìn qua thật tinh xảo mê người! Miêu Miêu tuy rằng thoạt nhìn sơ qua rất non, nhưng dáng người đã đủ khiêu khích ánh mắt nhìn rồi.
Hoàn toàn nhìn không ra chỉ là có bé mới hơn 15 tuổi.
Miêu Miêu nằm lên giường cỡi cái quần dài luôn cả cái qυầи ɭót ra, đem hai chân của nàng dạng rộng ra thành hình chữ M, Miêu Miêu cảm giác cái âʍ ɦộ mình chợt lạnh, từ nơi gò mu còn thuần khiết đó, đã có một đám lông tơ phơn phớt phủ rộng lên rồi, có lẽ cô bé nhiều lông giống mu như mẹ, thoạt nhìn rất là non nớt, âm hạch vẫn còn lớp da non che phủ chưa có mở ra, trung gian là một khe thịt nhỏ màu hồng tươi.
Nhìn bề ngoài là như thế, nhưng chính giữa hai mép nhỏ âʍ ɦộ đã phân bố một tầng dịch nhờn trong suốt, hòa lẫn màu hồng nhạt của nơi lổ tiểu làm thêm xinh đẹp thập, cửa miệng ɦσα ɦuyệt nhíu nhỏ lại lộ ra cám dỗ làm cho người ta vô cùng hưng phấn, vẫn chưa hoàn toàn thành thục, nhưng lại biểu hiện khiêu khích ra đủ để người đến hái, thật sự là cực kỳ mê người!
Miêu Miêu không khách khí đưa tay đi xuống, mạnh mẽ đắp lên nàng non nớt trêи mặt âʍ ɦộ, nhẹ nhàng xoa bóp vài cái.
Miêu Miêu không khỏi rêи rỉ một chút….
Một tay sờ xuống dọc theo cái khe thịt hở, đầu ngón tay của Miêu Miêu đã thấm ướt, chậm rãi kéo xuống dọc trêи mép lớn vuốt ve vài cái, thân thể của Miêu Miêu đã phản ứng kịch liệt run rẩy, ngón tay lại nhẹ nhàng đẩy ra hai mép nhỏ âʍ ɦộ như vạch ra cánh hoa, để đầu ngón tay đặt lên thịt non của cái lổ nhỏ ɦσα ɦuyệt, xoay quanh tự âu yếm, Miêu Miêu không cách nào khống chế được từ cổ họng phát ra tiếng rêи rỉ.
Ngón tay của Miêu Miêu càng thêm làm càn, chậm rãi chọc cho dịch nhờn từ trong ɦσα ɦuyệt nhiểu, lại đem ngón tay đưa sâu vào lỗ nhỏ ɦσα ɦuyệt một chút, nhẹ nhàng đưa đẩy..
Rất nhanh Miêu Miêu thở hào hển thần trí mơ hồ, lúc này chính giữa hai chân dịch nhờn rỉ ra đã vô cùng trơn nhớt rồi, chất lỏng trong suốt đã tràn ra đến độ chảy dính trêи tấm ga giường, lại một bàn tay đưa xuống âʍ ɦộ vạch ra, lạ kỳ là chỉ cần ngón tay đẩy nhẹ, âm hạch sung huyết tự lúc nào lập tức vén lớp da che, sừng sững cứng rắn lú chút đầu ra sáng bóng.
-Um…um….
Miêu Miêu đột nhiên xuất hiện làm cho hai người hồn phi phách tán, càng xấu hổ chết người là một tay của Đinh Nhị Cẩu đang thò tay vào ngực của Phó Phẩm Ngàn bóp lấy, một tay thì đang vén váy của cô mò dọc theo trong khe đít, lâu nay Đinh Nhị Cẩu một mực đóng vai một người chú hòa ái dễ gần lần này hủy sạc.h
Đinh Nhị Cẩu vội vàng buông thả ra Phó Phẩm Ngàn, còn Phó Phẩm Ngàn cũng quay đầu lại vung vẩy đánh vào hai bàn tay của Đinh Nhị Cẩu, hắn ngượng ngùng quay đầu lạ xem xét, trách không được vì sao không có nghe được tiếng động từ phía sau lưng, nguyên lai là Miêu Miêu đi chân trần ra ngoài.
………………………………………………………………………………………..
-Tiểu quỷ .. là cháu có chủ tâm đúng không?
Đinh Nhị Cẩu ra khỏi phòng bếp, vuốt mũi Miêu Miêu một cái, rồi đến phòng khách ngồi xuống trêи ghế sa lon.
-Hì..đâu phải.. cháu đói bụng thật mà, chẳng qua là nhân dịp nhìn xem chú và mẹ cháu đang làm cái gì..
-Um… cháu muốn nhìn cái gì?
Đinh Nhị Cẩu uống một hớp nước rồi hỏi, trong mắt hắn tuy Miêu Miêu đã hơn mười lăm tuổi rồi, nhưng vẫn chỉ là một cô bé, so với ba năm trước cũng giống như Khấu Oánh Oánh vậy, nhưng trong đầu của Miêu Miêu thì có thể không cho là như vậy.
Tuy cơ hội tiếp xúc với Đinh Nhị Cẩu cũng không nhiều, nhưng ở trong tâm linh nhỏ bé, đã sớm gieo xuống hạt giống nảy mầm, đó chính là tín nhiệm Đinh Nhị Cẩu, người đàn ông này là có thể tín nhiệm được .
Từ lúc bắt đầu, cha mẹ của Miêu Miêu là vì sinh kế cùng với việc xoay tiền khắp nơi để chữa bệnh, tuy Miêu Miêu khi ấy tuổi còn nhỏ nhưng cũng thấy được lòng người dễ thay đổi, bằng hữu thân thích dần dần đều xa lánh vì sợ gia đình Miêu Miêu vay tiền, nhưng đúng lúc nguy nam đó, người đàn ông trẻ tuổi này đã xuất hiện, khiến cho cuộc sống của gia đình Miêu Miêu đã xảy ra biến hóa rất nhiều.
Bây giờ thì không phải mỗi ngày chỉ ăn cơm với củ cải trắng, lâu lâu năn nỉ mẹ mua thêm mua chút thịt, mà giờ thì đã có phòng có nhà, tuy rằng Miêu Miêu không hiểu nhiều lắm về số tiền, nhưng Miêu Miêu biết rõ, dựa vào tiền kiếm được của mẹ mình, đừng có nói là mua được phòng ốc, ngay cả thuê phòng để ở cũng là khó khăn rồi , tất cả đều là do người đàn ông này cho .
Tuy Đinh Nhị Cẩu không có cứu sống được cha của mình, nhưng đó không phải là lỗi của Đinh Nhị Cẩu, là một người xa lạ, Đinh Nhị Cẩu cũng không có nghĩa vụ vì với gia đình mình, nhưng ngược lại Đinh Nhị Cẩu đã làm tất cả mọi chuyện theo cách tốt nhất…
-Chẳng qua là muốn nhìn một chút chú cùng mẹ cháu yêu nhau như thế nào, xem có giống trêи mạng internet không.
Miêu Miêu một câu suýt chút nữa khiến cho Đinh Nhị Cẩu vừa mới uống nước vào đều phun ra ngoài .
-Cháu nói vậy là có ý gì, con bé này suy nghĩ gì vậy?
Đinh Nhị Cẩu ho khan vài tiếng, rồi nhỏ giọng nói .
-Thì sao… cháu cũng là một cô gái, có để ý quan sát đến người đàn ông thì có sao đâu, lâu nay chỉ xem qua mạng internet, vẫn chưa có thấy thực tế nên muốn thoáng nhìn qua một chút, bây giờ đàn ông tốt thật sự là quá ít, còn nếu muốn biết thực tế thì phải đi tìm đàn ông sớm… Ai ui.. cháu rất mâu thuẫn a.
Miêu Miêu ngồi ở trêи ghế sa lon chống cằm nhìn Đinh Nhị Cẩu nói một cách tự nhiên.
– Miêu Miêu.. có phải là cháu đã yêu sớm rồi phải không?
Đinh Nhị Cẩu trong lòng cả kinh, hắn nghĩ thầm, các cô gái nhỏ bây giờ đều bị mạng internet dạy cho hư mất rồi , sớm như vậy mà bắt đầu yêu thương, hắn thì suy nghĩ như vậy, nhưng lại không nhớ bản thân mình ở vào cái tuổi của Miêu Miêu đã bắt đầu bò trêи đầu tường nhà người, xem lén đàn bà tắm rửa rồi…
-Hừ…cháu đâu có đần như vậy chứ, bây giờ đứa con trai cỡ cháu ẻo lã có khi còn hơn con gái nữa, nhìn thấy là không chịu nổi, một người đàn ông tốt giờ quý hiếm như động vật liệt vào sách đỏ vậy..
Miêu Miêu cuối cùng thì bình luận như vậy.
-Như vậy chú cũng thuộc về động vật quí hiếm sao?
-Chú hả… việc này chú phải hỏi mẹ cháu a…
Miêu Miêu bĩu môi nói .
-Ha ha..ngươi không thể cho một đánh giá à?
Đinh Nhị Cẩu vô tâm hỏi một câu, khiến cho Miêu Miêu đỏ mặt, chỉ có điều là hắn không có chú ý tới .
-Cháu còn có bài tập chưa làm xong, chú xuống phụ với vợ của mình nấu cơm nhanh lên đi.
Miêu Miêu nói xong đứng lên thật nhanh quay trở về gian phòng của mình.
Đinh Nhị Cẩu đối với biểu hiện kỳ lạ của Miêu Miêu cũng không có để trong lòng , hắn mỉm cười sau đó đến nhà bếp giúp Phó phẩm Ngàn nấu cơm.
-Uí dào… con gái của chị nó coi vậy mà trưởng thành lắm rồi, chị cần phải quan tâm đến nó là nhiều hơn, chuyện làm ăn kiếm tiền thì cả đời làm cũng không xong, nhưng đối với Miêu Miêu mấy năm này rất là quan trọng, học giỏi thì tốt rồi, còn như nếu chểnh mãng không lo học, thì rất nhanh đi trệch hướng phát triển đấy, chú ý đến Miêu Miêu nhiều hơn một chút.
-Chị biết rồi…mà nó nói cái gì với em vậy?
Phó phẩm Ngàn đối với lời nói của Đinh Nhị Cẩu luôn luôn rất xem trọng, huống chi là đàm luận về vấn đề của con gái mình, cho nên càng để ý hơn .
-Cũng không có gì chỉ là đàm luận sơ qua thế nào là người đàn ông tốt, Miêu Miêu còn nói bây giờ đàn ông tốt khó tìm..v.v.. Em cũng đang rất nghi ngờ, đến cùng là Miêu Miêu muốn điều gì, không biết là có phải yêu thương ai đó, tốt nhất là chị khi nào có dịp thì cùng Miêu Miêu nói chuyện a.
Đinh Nhị Cẩu nói.
-Ừ… đúng rồi .. không phải là ngày mai em cùng Miêu Miêu đi về thăm quê ấy ư, có thời gian thì em nói chuyện với Miêu Miêu đi, nói không chừng Miêu Miêu có thể mở rộng cửa lòng mà tâm sự với em đấy, nói thật chị làm mẹ mà cũng không biết Miêu Miêu đang nghĩ hay là muốn cái gì, có câu nói ‘ con gái là tình nhân kiếp trước của ba’, hiện nay em có mối quan hệ tốt với Miêu Miêu , mới vừa rồi em còn nói xem như là cha của Miêu Miêu, vậy thì em cũng nên nhận lấy cái trách nhiệm này chứ.
Phó Phẩm Ngàn cười cười nói .
– Hay là thôi đi … Miêu Miêu lớn như vậy mà nói chuyện tâm sự kiểu như vậy, em còn chưa có chuẩn bị tư tưởng.
-Cứ thử xem mà…
Phó Phẩm Ngàn kiên trì nói .
………………………………………………………………………………………….
Sau khi Miêu Miêu chạy vào gian phòng của mình, thở phì phò, lại nhìn khuôn mặt của cô bé, đỏ bừng phảng phất là vừa uống rượu.
Miêu Miêu cũng là nhất thời trong lòng tò mò quấy phá nên lén xuống bếp, lúc đến cửa phòng vốn thật ra chỉ là muốn trêu chọc hai người, nhưng bất chợt lại nghe tiếng của người mẹ đoan trang của mình rêи rỉ, liền làm cho phương tâm đại loạn, thân mình của Miêu Miêu như là có lửa đốt nóng khó chịu, trong lòng cũng định không dám nghe nữa, nhưng lại bị tiếng thấp giọng nho nhỏ mất hồn của Phó Phẩm Ngàn làm cho đôi chân Miêu Miêu không nhúc nhích được nửa bước.
Loại này tình cảm không phải chỉ mới một ngày dưỡng thành, tuy biết rất rõ ràng hắn là người đàn ông của mẹ mình, với vai vế là thay cho cha mình chăm sóc, gia đình nhưng bất tri bất giác cô bé lại thích hắn, Miêu Miêu cũng biết huyện này là không thể nào, nhưng nội tâm trong lòng của cô bé dậy thì mới lớn, vẫn có một loại tình cảm không hiểu cứ đang không ngừng sinh sôi nảy nở, càng ngày càng đậm, mãi cho đến khi Miêu Miêu cũng không cách nào giả bộ được nữa.
Đinh Nhị Cẩu tuổi còn trẻ, cũng là độ tuổi dễ làm người tình trong mộng của những cô bé đang độ dậy thì như là Miêu Miêu, tuổi trẻ, có tiền , có địa vị, lại có thể bảo hộ cho phụ nữ, có loại đàn ông như thế ai mà không muốn đoạt lấy, nên cũng khó trách Miêu Miêu ..
Một đôi иɦũ ɦσα tròn tròn thật săn chắc đáng yêu, tuy rằng chưa có phát ɖu͙ƈ thành thục, nhưng bầu иɦũ ɦσα cũng là không nhỏ, thậm chí có thể hình thành đường cong nẩy nở ra dáng thiếu nữ rồi, đầu núm иɦũ ɦσα nhỏ bé, nhưng giờ có chút nhô đầu cứng rắn lên rồi, nhìn qua thật tinh xảo mê người! Miêu Miêu tuy rằng thoạt nhìn sơ qua rất non, nhưng dáng người đã đủ khiêu khích ánh mắt nhìn rồi.
Hoàn toàn nhìn không ra chỉ là có bé mới hơn 15 tuổi.
Miêu Miêu nằm lên giường cỡi cái quần dài luôn cả cái qυầи ɭót ra, đem hai chân của nàng dạng rộng ra thành hình chữ M, Miêu Miêu cảm giác cái âʍ ɦộ mình chợt lạnh, từ nơi gò mu còn thuần khiết đó, đã có một đám lông tơ phơn phớt phủ rộng lên rồi, có lẽ cô bé nhiều lông giống mu như mẹ, thoạt nhìn rất là non nớt, âm hạch vẫn còn lớp da non che phủ chưa có mở ra, trung gian là một khe thịt nhỏ màu hồng tươi.
Nhìn bề ngoài là như thế, nhưng chính giữa hai mép nhỏ âʍ ɦộ đã phân bố một tầng dịch nhờn trong suốt, hòa lẫn màu hồng nhạt của nơi lổ tiểu làm thêm xinh đẹp thập, cửa miệng ɦσα ɦuyệt nhíu nhỏ lại lộ ra cám dỗ làm cho người ta vô cùng hưng phấn, vẫn chưa hoàn toàn thành thục, nhưng lại biểu hiện khiêu khích ra đủ để người đến hái, thật sự là cực kỳ mê người!
Miêu Miêu không khách khí đưa tay đi xuống, mạnh mẽ đắp lên nàng non nớt trêи mặt âʍ ɦộ, nhẹ nhàng xoa bóp vài cái.
Miêu Miêu không khỏi rêи rỉ một chút….
Một tay sờ xuống dọc theo cái khe thịt hở, đầu ngón tay của Miêu Miêu đã thấm ướt, chậm rãi kéo xuống dọc trêи mép lớn vuốt ve vài cái, thân thể của Miêu Miêu đã phản ứng kịch liệt run rẩy, ngón tay lại nhẹ nhàng đẩy ra hai mép nhỏ âʍ ɦộ như vạch ra cánh hoa, để đầu ngón tay đặt lên thịt non của cái lổ nhỏ ɦσα ɦuyệt, xoay quanh tự âu yếm, Miêu Miêu không cách nào khống chế được từ cổ họng phát ra tiếng rêи rỉ.
Ngón tay của Miêu Miêu càng thêm làm càn, chậm rãi chọc cho dịch nhờn từ trong ɦσα ɦuyệt nhiểu, lại đem ngón tay đưa sâu vào lỗ nhỏ ɦσα ɦuyệt một chút, nhẹ nhàng đưa đẩy..
Rất nhanh Miêu Miêu thở hào hển thần trí mơ hồ, lúc này chính giữa hai chân dịch nhờn rỉ ra đã vô cùng trơn nhớt rồi, chất lỏng trong suốt đã tràn ra đến độ chảy dính trêи tấm ga giường, lại một bàn tay đưa xuống âʍ ɦộ vạch ra, lạ kỳ là chỉ cần ngón tay đẩy nhẹ, âm hạch sung huyết tự lúc nào lập tức vén lớp da che, sừng sững cứng rắn lú chút đầu ra sáng bóng.
-Um…um….