Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)
Chương 1 : Hai thùng giấy quà tết
Ngày đăng: 22:42 16/02/21
CHƯƠNG 1002 : HAI THÙNG GIẤY QUÀ TẾT.
-Ha ha …chú Triệu.. chú chưa có già đâu..
Đinh Nhị Cẩu cười cười nói .
– Đinh phó cục … mời ngồi, bên ngoài trời lạnh như vậy mà còn làm phiền cậu đến đây, đúng là không có ý tứ.
Triệu Khánh Hổ chỉ vào chiếc ghế bành mời .
-Dạo này tôi bề bộn nhiều việc, Triệu Cương có gọi mấy cuộc điện thoại , tôi thật quá bận nên không có thời gian…
Đinh Nhị Cẩu than khổ nói .
-Ha ha .. Đinh phó cụ , trước kia bằng hữu của tôi là Lý Pháp Thụy cũng nói với tôi như vậy , cuộc sống trêи thế gian này thật sự biến hóa quá nhanh, mới ngay mấy ngày hôm trước, tôi cùng Lý cục trưởng còn cùng một chỗ ngâm mình ở suối nước nóng, nhưng bây giờ là âm dương hai ngã, tôi nghĩ mãi mà không nghĩ ra, vì sao hắn phải làm thế, cái lần gặp gỡ đó cũng không có phát hiện có gì dị thường ..ai ngờ đâu…
Triệu Khánh Hổ biểu lộ rất là bi thương, làm cho Đinh Nhị Cẩu thường tự cho là rất cơ trí cũng cho rằng vẻ mặt này của Triệu Khánh Hổ là chân thật buồn đau , không giống như là giả bộ .. .
-Vâng.. ngày mai là lễ truy điệu của Lý cục trưởng , không biết chú Triệu có tiễn Lý cục trưởng một đoạn.. ?
Đinh Nhị Cẩu hỏi, đề tài trêи người của Lý Pháp Thụy, nếu lão nói nhiều tất nói hớ, để nhìn xem Triệu Khánh Hổ và Lý Pháp Thụy có mối quan hệ đến đáy ngọn nguồn thân thiết tới trình độ nào.
– Đinh phó cục .. tôi và Triệu Cương tử vừa rồi đã nói về chuyện này, tôi có ý định không đi, vì sợ gặp di thể của lão Lý sẽ không khống chế được mình, tôi cùng hắn có hơn mười năm quan hệ, hắn cứ như vậy mà ra đi rồi, tâm tình của tôi rất khó thích ứng ở nơi như vậy, nên để cho Triệu Cương thay tôi đưa tiễn lão Lý.
-Vâng… chỉ là cho đến nay, thân thuộc của Lý cục trưởng cũng rất ít, ở quê có đến mấy người, nhưng cũng không phải là người nhà, gia đình của Lý cục trưởng đều ở nước ngoài, chúng tôi liên lạc không được, cho nên đành an táng trước, không đợi được. À.. đúng rồi, chú Triệu, chú đã cùng Lý cục trưởng có mối quan hệ tốt , có thể liên hệ với người nhà của Lý cục trưởng, ít nhất thì cũng phải đến biết tin, là có trở về hay không chứ?
Đinh Nhị Cẩu hỏi dò .
Đinh phó cục , tôi cùng Lý cục trưởng kết giao nhiều năm như vậy, cũng là ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, bình thường thì ra là đánh cờ, câu cá, ngoại trừ những chuyện như vậy ra, chúng ta không có nói đến những chuyện khác, nhiều năm như vậy, tôi cũng chưa từng thấy người nhà của lão Lý, nghe nói ở nước ngoài, nên tôi cũng không có hỏi nhiều nữa, tôi cũng biết, làm trong nhà nước có nhiều điều kiêng kị, cho nên lão Lý đã không muốn nói, tôi cũng không hỏi.
Triệu Khánh Hổ nếu như nói có thể liên hệ với người nhà của Lý Pháp Thụy , thì sự nghi ngờ của Đinh Nhị Cẩu có thể sẽ giảm nhẹ một chút, nhưng lão lại nói không liên lạc được, lại còn nói chưa từng thấy qua gia thuộc của Lý Pháp Thụy, cái này là che dấu giấu đầu lòi đuôi..
……………………………………………………………………………………
Lúc này Đinh Nhị Cẩu cùng Triệu Cương hai người đang ngâm mình ở suối nước nóng, dưới thời tiết lạnh như vậy, ở bên trong ngâm suối nước nóng, quả thực là cực phẩm hưởng thụ .
-Đinh phó cục thấy ngâm mình dưới suối nước nóng cảm giác như thế nào?
-Thật sự mà nói, có tiền thật sự là hưởng thụ, nếu như anh không mời tôi, đoán chừng đời này tôi cũng không có cơ hội tốt ngâm mình dưới suối nước nóng tốt như vậy.
Đinh Nhị Cẩu nói có vẻ trào phúng.
-Đinh phó cục …đừng nói đùa, cái này có gì mà tính toán, chỉ cần anh có thời gian, lúc nào cũng có thể tới, cửa của Vệ Hoàng sơn trang lúc nào cũng mở rộng với anh.
-Được rồi… chỉ cần tôi có thời gian, và cái mạng của tôi vẫn còn, tôi sẽ đến..
-Ha ha .. Đinh phó cục đừng nói xúi quẩy như thế chứ, anh là cục trưởng cục công an thành phố , có ai dám gây bất lợi cho anh chứ.
-Hì..xin cải chính, chỉ là phó cục trưởng, chứ không phải cục trưởng”..
– Chuyện này chỉ là sớm hay muộn mà thôi, trước anh làm thư ký của Thạch bí thư, giờ lại là phó cục trưởng, anh không lên thì ai lên đây?
Triệu Cương bình tĩnh nói .
Đinh Nhị Cẩu mỉm cười không nói nữa, Triệu Cương cũng không có tiếp tục với đề tài nữa, mà là khoát tay, ngay lấp tức có bốn cô gái theo phía sau bình phong đi ra, hai người xuống nước đến bên cạnh Triệu Cương , Đinh Nhị Cẩu từ từ nhắm lại hai mắt, chỉ là cảm giác có hai cô gái cũng đi tới bên cạnh hắn.
-Đinh phó cục, để cho các cô ấy giúp anh kỳ lưng xoa bóp.
Triệu Cương bất động thanh sắc nói.
Đinh Nhị Cẩu không trả lời, vẫn nhắm hai mắt lại, trong lòng đang nghĩ, mẹ mày, tao đã dám dấn thân đến đây thì có gì mà sợ, nếu Triệu Cương mày đem một màn này quay phim lén, mặc dù không có làm cái gì, nhưng một khi lưu truyền ra ngoài, đối với mình cũng là rất bất lợi, nếu Triệu Cương có lá gan này, thì tao cũng có lá gan bảo Đỗ Sơn Khôi tiêu diệt mày thẳng thừng, giang hồ đối phó theo kiểu giang hồ..
Đã có tâm tư phòng bị, kế tiếp Đinh Nhị Cẩu tùy ý cho hai cô gái từ phía sau đấm bóp lưng cho mình, đó là một đôi song sinh hai chị em xinh đẹp như hoa, nhìn trêи khuôn mặt bất quá chỉ là tầm mười bảy, mười tám tuổi. Một mực đề phòng nên Đinh Nhị Cẩu vẫn không nhúc nhích, dù cho hắn có cảm giác hai đôi bầu иɦũ ɦσα rất là gọn gàng săn chắc của hai cô gái mới lớn thay phiên nhau va chạm cạ vào trêи lưng hắn.
………………………………………………………………………………………
-Thôi..được rồi…lần sau gặp lại, chú Triệu.. có thời gian tôi cũng cùng chú đánh cờ, câu cá, ha ha ha …
-Ừ, tôi cũng rất mong có dịp cùng Đinh phó cục tuổi trẻ uống trà nói chuyện phiếm, như vậy tôi sẽ có cảm giác mình không có già đi..
Triệu Khánh Hổ thích ý nói ra .
Lúc này có bốn người mang ra hai thùng giấy carton dài mang đến xe của Đinh Nhị Cẩu, nhìn thấy trọng lượng không nhẹ .
-Chú Triệu … đây là . . .
-Đinh phó cục , bình thường cậu bận rộn công việc, không có thời gian để lo đồ tết, chỗ này của tôi lại có nhiều, chỉ có hai con cá Hô nhỏ mà thôi, nếu cậu thấy không thích thì có thể trả về cho ..
-Ha ha , chú Triệu.. nói thế thì tôi cũng không khách sáo, cám ơn.
-Ha ha …chú Triệu.. chú chưa có già đâu..
Đinh Nhị Cẩu cười cười nói .
– Đinh phó cục … mời ngồi, bên ngoài trời lạnh như vậy mà còn làm phiền cậu đến đây, đúng là không có ý tứ.
Triệu Khánh Hổ chỉ vào chiếc ghế bành mời .
-Dạo này tôi bề bộn nhiều việc, Triệu Cương có gọi mấy cuộc điện thoại , tôi thật quá bận nên không có thời gian…
Đinh Nhị Cẩu than khổ nói .
-Ha ha .. Đinh phó cụ , trước kia bằng hữu của tôi là Lý Pháp Thụy cũng nói với tôi như vậy , cuộc sống trêи thế gian này thật sự biến hóa quá nhanh, mới ngay mấy ngày hôm trước, tôi cùng Lý cục trưởng còn cùng một chỗ ngâm mình ở suối nước nóng, nhưng bây giờ là âm dương hai ngã, tôi nghĩ mãi mà không nghĩ ra, vì sao hắn phải làm thế, cái lần gặp gỡ đó cũng không có phát hiện có gì dị thường ..ai ngờ đâu…
Triệu Khánh Hổ biểu lộ rất là bi thương, làm cho Đinh Nhị Cẩu thường tự cho là rất cơ trí cũng cho rằng vẻ mặt này của Triệu Khánh Hổ là chân thật buồn đau , không giống như là giả bộ .. .
-Vâng.. ngày mai là lễ truy điệu của Lý cục trưởng , không biết chú Triệu có tiễn Lý cục trưởng một đoạn.. ?
Đinh Nhị Cẩu hỏi, đề tài trêи người của Lý Pháp Thụy, nếu lão nói nhiều tất nói hớ, để nhìn xem Triệu Khánh Hổ và Lý Pháp Thụy có mối quan hệ đến đáy ngọn nguồn thân thiết tới trình độ nào.
– Đinh phó cục .. tôi và Triệu Cương tử vừa rồi đã nói về chuyện này, tôi có ý định không đi, vì sợ gặp di thể của lão Lý sẽ không khống chế được mình, tôi cùng hắn có hơn mười năm quan hệ, hắn cứ như vậy mà ra đi rồi, tâm tình của tôi rất khó thích ứng ở nơi như vậy, nên để cho Triệu Cương thay tôi đưa tiễn lão Lý.
-Vâng… chỉ là cho đến nay, thân thuộc của Lý cục trưởng cũng rất ít, ở quê có đến mấy người, nhưng cũng không phải là người nhà, gia đình của Lý cục trưởng đều ở nước ngoài, chúng tôi liên lạc không được, cho nên đành an táng trước, không đợi được. À.. đúng rồi, chú Triệu, chú đã cùng Lý cục trưởng có mối quan hệ tốt , có thể liên hệ với người nhà của Lý cục trưởng, ít nhất thì cũng phải đến biết tin, là có trở về hay không chứ?
Đinh Nhị Cẩu hỏi dò .
Đinh phó cục , tôi cùng Lý cục trưởng kết giao nhiều năm như vậy, cũng là ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, bình thường thì ra là đánh cờ, câu cá, ngoại trừ những chuyện như vậy ra, chúng ta không có nói đến những chuyện khác, nhiều năm như vậy, tôi cũng chưa từng thấy người nhà của lão Lý, nghe nói ở nước ngoài, nên tôi cũng không có hỏi nhiều nữa, tôi cũng biết, làm trong nhà nước có nhiều điều kiêng kị, cho nên lão Lý đã không muốn nói, tôi cũng không hỏi.
Triệu Khánh Hổ nếu như nói có thể liên hệ với người nhà của Lý Pháp Thụy , thì sự nghi ngờ của Đinh Nhị Cẩu có thể sẽ giảm nhẹ một chút, nhưng lão lại nói không liên lạc được, lại còn nói chưa từng thấy qua gia thuộc của Lý Pháp Thụy, cái này là che dấu giấu đầu lòi đuôi..
……………………………………………………………………………………
Lúc này Đinh Nhị Cẩu cùng Triệu Cương hai người đang ngâm mình ở suối nước nóng, dưới thời tiết lạnh như vậy, ở bên trong ngâm suối nước nóng, quả thực là cực phẩm hưởng thụ .
-Đinh phó cục thấy ngâm mình dưới suối nước nóng cảm giác như thế nào?
-Thật sự mà nói, có tiền thật sự là hưởng thụ, nếu như anh không mời tôi, đoán chừng đời này tôi cũng không có cơ hội tốt ngâm mình dưới suối nước nóng tốt như vậy.
Đinh Nhị Cẩu nói có vẻ trào phúng.
-Đinh phó cục …đừng nói đùa, cái này có gì mà tính toán, chỉ cần anh có thời gian, lúc nào cũng có thể tới, cửa của Vệ Hoàng sơn trang lúc nào cũng mở rộng với anh.
-Được rồi… chỉ cần tôi có thời gian, và cái mạng của tôi vẫn còn, tôi sẽ đến..
-Ha ha .. Đinh phó cục đừng nói xúi quẩy như thế chứ, anh là cục trưởng cục công an thành phố , có ai dám gây bất lợi cho anh chứ.
-Hì..xin cải chính, chỉ là phó cục trưởng, chứ không phải cục trưởng”..
– Chuyện này chỉ là sớm hay muộn mà thôi, trước anh làm thư ký của Thạch bí thư, giờ lại là phó cục trưởng, anh không lên thì ai lên đây?
Triệu Cương bình tĩnh nói .
Đinh Nhị Cẩu mỉm cười không nói nữa, Triệu Cương cũng không có tiếp tục với đề tài nữa, mà là khoát tay, ngay lấp tức có bốn cô gái theo phía sau bình phong đi ra, hai người xuống nước đến bên cạnh Triệu Cương , Đinh Nhị Cẩu từ từ nhắm lại hai mắt, chỉ là cảm giác có hai cô gái cũng đi tới bên cạnh hắn.
-Đinh phó cục, để cho các cô ấy giúp anh kỳ lưng xoa bóp.
Triệu Cương bất động thanh sắc nói.
Đinh Nhị Cẩu không trả lời, vẫn nhắm hai mắt lại, trong lòng đang nghĩ, mẹ mày, tao đã dám dấn thân đến đây thì có gì mà sợ, nếu Triệu Cương mày đem một màn này quay phim lén, mặc dù không có làm cái gì, nhưng một khi lưu truyền ra ngoài, đối với mình cũng là rất bất lợi, nếu Triệu Cương có lá gan này, thì tao cũng có lá gan bảo Đỗ Sơn Khôi tiêu diệt mày thẳng thừng, giang hồ đối phó theo kiểu giang hồ..
Đã có tâm tư phòng bị, kế tiếp Đinh Nhị Cẩu tùy ý cho hai cô gái từ phía sau đấm bóp lưng cho mình, đó là một đôi song sinh hai chị em xinh đẹp như hoa, nhìn trêи khuôn mặt bất quá chỉ là tầm mười bảy, mười tám tuổi. Một mực đề phòng nên Đinh Nhị Cẩu vẫn không nhúc nhích, dù cho hắn có cảm giác hai đôi bầu иɦũ ɦσα rất là gọn gàng săn chắc của hai cô gái mới lớn thay phiên nhau va chạm cạ vào trêи lưng hắn.
………………………………………………………………………………………
-Thôi..được rồi…lần sau gặp lại, chú Triệu.. có thời gian tôi cũng cùng chú đánh cờ, câu cá, ha ha ha …
-Ừ, tôi cũng rất mong có dịp cùng Đinh phó cục tuổi trẻ uống trà nói chuyện phiếm, như vậy tôi sẽ có cảm giác mình không có già đi..
Triệu Khánh Hổ thích ý nói ra .
Lúc này có bốn người mang ra hai thùng giấy carton dài mang đến xe của Đinh Nhị Cẩu, nhìn thấy trọng lượng không nhẹ .
-Chú Triệu … đây là . . .
-Đinh phó cục , bình thường cậu bận rộn công việc, không có thời gian để lo đồ tết, chỗ này của tôi lại có nhiều, chỉ có hai con cá Hô nhỏ mà thôi, nếu cậu thấy không thích thì có thể trả về cho ..
-Ha ha , chú Triệu.. nói thế thì tôi cũng không khách sáo, cám ơn.