Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)
Chương 111 : Gắp than nóng bỏ vào tay
Ngày đăng: 02:13 27/06/20
Khấu Đại Bằng thấy Đinh Nhị Cẩu chịu đồng ý rồi, trong lòng thở dài nhẹ nhõm một hơi, nhưng Đinh Nhị Cẩu đâu dễ bị gạt gẫm, hắn nghị đến, nếu Khấu Đại Bằng thật sự muốn tốt cho mình, vậy trước kia vì sao không tính đến chuyện này, bên trong chắn chắn còn có sự mờ ám mà mình chưa biết!
– Chú, việc này không đúng lắm, cháu đang làm tốt việc cảnh sát, mắc gì phải rời khỏi đi ra, cháu mặc kệ, cứ làm cảnh sát!
Đinh Nhị Cẩu vừa nói vừa nhìn xem sắc mặt của Khấu Đại Bằng.
– Cháu…cháu làm nhân viên công vụ cũng một thời gian dài như vậy, sao lại lưu manh như vậy, không phải là mới vừa đồng ý rồi ư, như thế nào lại giở quẻ thay đổi?
– Mới vừa rồi là vừa rồi, cháu càng nghĩ càng thấy không đúng, chú..ở đây chủ có liền hai người chúng ta, chú nói rõ ràng cho cháu biết, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, có phải là có người tìm đến chú đâm thọt nói cháu cái gì rồi hả?
Đinh Nhị Cẩu nghi ngờ hỏi.
– Thôi được rồi, tuy rằng chú và cháu không có quan hệ thân thích gì, nhưng như vừa rồi cháu mới vừa gọi, kêu bằng tiếng chú…
Nói tới đây, Khấu Đại Bằng nhìn sang phòng bếp rồi quay qua căn phòng của Khấu Oánh Oánh, thấp giọng nói:
– Kỳ thật chú tuy rằng ở ngoài mặt không nói ra, nhưng chú không có con trai, cháu so với Oánh Oánh lớn hơn mấy tuổi, chú thật sự là muốn đối đãi coi cháu như là con của mình, hôm nay Hoắc Lữ Mậu tìm chú kể lại, đội hình cảnh đang để mắt chú ý tới cháu, về vụ án của Vương Lão Hổ, ông ta nói, nếu để cháu tiếp tục làm cảnh sát ở đây, đối với cháu rất bất lợi, di đó mới có cuộc nói chuyện này, chú đem cháu ra, khiến cho việc điều tra cháu, cũng thu nhỏ lại mục tiêu, sự kiện kia rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, cháu nói cho chú nghe qua một chút đi?
Đinh Nhị Cẩu chỉ biết lờ mờ là có chuyện không ổn, nhưng lại không nghĩ tới bởi vì chuyện của Vương Lão Hổ, hắn không hề nghĩ tới Miêu Chấn Đông vẫn chưa bỏ qua vụ án này, bây giờ suy nghĩ lại, Đinh Nhị Cẩu vẫn tưởng rằng chuyện này đơn giản, sau khi có thể mượn đao giết người, giúp Dương Phụng Tê trừ bỏ Trần Tiêu Tử lại đem mầm móng mối họa Vương Lão Hổ trừ bỏ là xong chuyện, nhưng không ngờ đến, không phải ai cũng là người ngu, nếu hắn tiếp tục lưu lại trong đội ngũ cảnh sát, một khi việc này bị người điều tra ra chân tướng, bị bôi nhọ chính là hệ thống cảnh sát huyện Hải Dương, nếu như mình bây giờ rời khỏi cảnh sát, vụ án này cho dù sau này bị phát hiện, tầm ảnh hưởng cũng ít hơn rất nhiều, đối với điều này, hắn cũng hiểu được tâm ý của Hoắc Lữ Mậu, nhưng ông ta lại không tìm đến cùng với hắn bàn cách, mà là trước tiên lại tìm đến Khấu Đại Bằng thảo luận, xem ra Hoắc Lữ Mậu cũng không tin hắn rồi.
– Nếu đồn trưởng nói với chú chuyện này, chắc chắn là trước sau câu chuyện cùng hậu quả tất cả đã nói ra cho chú biết, cháu sẽ không lập lại, nhưng cháu cam đoan, tuy rằng cháu với Vương Lão Hổ có mâu thuẫn, nhưng giữa cháu và Trần Tiêu Tử không có mâu thuẫn gì cả, cháu không có dùng cách dụ Vương Lão Hổ đi giết Trần Tiêu Tử hơn nữa, cháu và Vương Lão Hổ có mâu thuẫn, tại sao hắn không giết cháu, mà lại nghe lời cháu chỉ huy đi giết người khác, việc này suy nghĩ như thế nào đây? Bộ hắn điên rồi sao?
Đinh Nhị Cẩu giả bộ tức giận bất bình bị oan ức ..
– Được rồi, giờ đi ra khỏi ngành cảnh sát cũng tốt, vừa rồi chủ nhiệm thôn Lê Viên xin phép nghỉ việc sanh con, đây là trốn tránh trách nhiệm, con bà nó, mới có bầu năm tháng, sinh ra cái gì đứa nhỏ? Cháu cũng là người địa phương quanh đây, khả năng cũng có nghe nói, năm nay thôn Lê Viên có một vạn mẫu trái lê trúng mùa, thu hoạch lớn, nhưng hiện tại giống như là đang trong ngỏ cụt, bán lê không được, chúng ta cũng là không có cách nào giúp được, cho nên tại thôn Lê Viên này, cử ai đi xuống làm việc cũng không muốn đi, để nhận lấy cục diện rối rắm này, bằng không với tuổi của cháu quá trẻ, làm sao có cửa xuống thôn đó làm chủ nhiệm? Tệ lắm thì trước đây với chức vụ này, thì sinh viên mới tốt nghiệp thi vào công chức mới làm được, chỉ có cháu là với tình hình thôn Lê Viên như thế nên mới ngư ông hưởng lợi mà thôi!
– A, thôn Lê Viên xa như vậy, tất cả chung quanh đều là núi, lần này chú đem đem cháu sung quân đi đày đến trong hốc núi….! Nè chú, cháu ở lại trêи trấn làm bên hành chánh văn phòng được không?
– Ở lại trấn làm bên văn phòng? Tất cả địa điểm bộ phận hành chánh văn phòng đều làm ở trong thôn, cháu dựa vào cái gì mà ở lại trêи trấn, với lại cháu suy nghĩ đi, nếu ở lại có phải là nằm dưới mí mắt đội cảnh sát hình sự ấy ư, vào sâu trong núi tránh đầu ngọn gió dữ không tốt hơn sao? Chuyện này chú với cháu nói đến đây là chấm dứt, Lê Viên là một thôn lớn, dân tình cũng hung hãn, cháu nếu có khả năng tài giỏi thì đến đó làm đi, nêu`không thể quản được, cũng không cần phải cố sức, đừng gây ra thêm tai họa cho chú, còn không, có dư lại vài thôn, một là thôn của cháu, một cái là thôn Điền Gia, còn một thôn nữa là thôn của cha vợ cháu Lô Gia Lĩnh đến đó mà làm..nhân viên!
– Ê..ngưng lại! Chú.. nghe ai nói, ai là cha vợ của cháu?
– Nhà của Lý Kiến Thiết, không phải là cháu xây dựng kín mít xong rồi, chú nghe nói cháu thiết kế căn nhà chẳng khác gì cái ngục giam phải không!
Khấu Đại Bằng chế nhạo nói.
– Chỉ là lời đồn, không phải cháu nói bậy, chứ chú là cán bộ của Đảng, không nên tin lời nói đồn đãi lẫn lộn, chú biết không, ở nơi đó bịa đặt xuyên tạc, hic..cũng không biết mấy năm nay những người đảng viên giác ngộ đều chạy đi đâu mất hết rồi!!!
– Nè, thằng nhóc, muốn chết có phải hay không?
Đinh Nhị Cẩu cười ha hả, vội vàng đứng dậy đi tìm Khấu Oánh Oánh để phụ đạo bài vở.
Đinh Nhị Cẩu quả thực cuộc cờ này, bàn tay hắn đang bị gắp cục than nóng bỏ lên!
Hoắc Lữ Mậu âm thầm đem tình huống xử lý vừa rồi với Khấu Đại Bằng, báo cáo lên công an huyện, trưởng công an huyện cũng cho là phải, nếu như có thể xử lý đưa Nhị Cẩu mau chóng đi ra bên ngoài là tốt nhất, miễn cho về sau thật sự ra ngoài ranh giới của cảnh sát, chứ nếu sau này chân tướng thật sự bị lộ, lòi ra cảnh sát hướng dẫn tung tin bậy bạ khiến người dân chỉ bị tình nghi trở thành phạm tội giết người thì chả ra sao cả!
Nhưng ông cũng thấy vô cùng tiếc nuối, ông thật sự muốn thằng này tiến vào hàng ngủ cảnh sát, qua tháng sau, tuyên truyền Đinh Nhị Cẩu sự kiện đấu súng biểu hiện anh dũng, không dám nói là lan tỏa cả nước, chỉ cần ở toàn tỉnh phát động tinh thần học tập hắn, đến lúc đó chính mình mặt mũi cũng trở nên hãnh diện, lúc đó cấp trêи tránh làm sao mà không thể hỏi một chút “ trưởng công an huyện là ai, lính của người nào giỏi thế…” trong mắt của lãnh đạo, không phải là mình càng có phân lượng uy tín sao? Nhưng là hiện tại việc này biến thành mây khói, thực con mẹ nó uất ức quá!!!.
– Miêu Chấn Đông nói là có uẩn khúc trong vụ án này?
Trưởng công an huyện Trần Quân Vĩ hỏi Hoắc Lữ Mậu.
– Chyện này Đinh Trường Sinh với Trương Cường không có bất cứ mối quan hệ gì, chẳng qua là Vương Lão Hổ một mực chắc chắn là khai rằng nghe xong hai người nói chuyện mới bị kϊƈɦ động nên đi giết người đấy, nhưng rốt cuộc thật sự là ai nói, Vương Lão Hổ không có người làm chứng, nhưng Miêu đội trưởng hình cảnh làm việc rất nghiêm túc, dù sao, đây là vụ án mạng quan hệ trọng đại!
Hoắc Lữ Mậu khôn khéo nói tốt cho lính của Trần Quân Vĩ .
– Đáng tiếc, nguyên bản là tôi định tháng sau liền triển khai học tập đồng chí Đinh Trường Sinh anh dũng tạo nên hoạt động tuyên truyền chính trị, bây giờ toàn bộ bị bỏ lỡ!
Trần Quân Vĩ tiếc nuối nói.
– Thủ trưởng, tôi cũng cảm thấy được việc này cũng rất đáng tiếc, nhưng so với sự phiêu lưu khi giữ Trường Sinh ở lại, chúng ta vẫn là cẩn thận một chút tốt hơn!
– Ừ… ông nói đúng, giờ thì cứ theo ý tứ của ông mà làm, nghe nói Đinh Trường Sinh với Khấu Đại Bằng là bà con!
– Đúng, hai nhà quan hệ cũng không tệ lắm!
Hoắc Lữ Mậu nói.
– Được rồi, trước tiên cứ như vậy đi, tôi sẽ nói cho Miêu Chấn Đông biết, không cần phải làm cho tình hình thêm rối ra, lỡ khiến cho nhìn gà hóa cuốc thì hỏng bét, ông về đi, chuyện này dừng lại ở đây!
– Chú, việc này không đúng lắm, cháu đang làm tốt việc cảnh sát, mắc gì phải rời khỏi đi ra, cháu mặc kệ, cứ làm cảnh sát!
Đinh Nhị Cẩu vừa nói vừa nhìn xem sắc mặt của Khấu Đại Bằng.
– Cháu…cháu làm nhân viên công vụ cũng một thời gian dài như vậy, sao lại lưu manh như vậy, không phải là mới vừa đồng ý rồi ư, như thế nào lại giở quẻ thay đổi?
– Mới vừa rồi là vừa rồi, cháu càng nghĩ càng thấy không đúng, chú..ở đây chủ có liền hai người chúng ta, chú nói rõ ràng cho cháu biết, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, có phải là có người tìm đến chú đâm thọt nói cháu cái gì rồi hả?
Đinh Nhị Cẩu nghi ngờ hỏi.
– Thôi được rồi, tuy rằng chú và cháu không có quan hệ thân thích gì, nhưng như vừa rồi cháu mới vừa gọi, kêu bằng tiếng chú…
Nói tới đây, Khấu Đại Bằng nhìn sang phòng bếp rồi quay qua căn phòng của Khấu Oánh Oánh, thấp giọng nói:
– Kỳ thật chú tuy rằng ở ngoài mặt không nói ra, nhưng chú không có con trai, cháu so với Oánh Oánh lớn hơn mấy tuổi, chú thật sự là muốn đối đãi coi cháu như là con của mình, hôm nay Hoắc Lữ Mậu tìm chú kể lại, đội hình cảnh đang để mắt chú ý tới cháu, về vụ án của Vương Lão Hổ, ông ta nói, nếu để cháu tiếp tục làm cảnh sát ở đây, đối với cháu rất bất lợi, di đó mới có cuộc nói chuyện này, chú đem cháu ra, khiến cho việc điều tra cháu, cũng thu nhỏ lại mục tiêu, sự kiện kia rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, cháu nói cho chú nghe qua một chút đi?
Đinh Nhị Cẩu chỉ biết lờ mờ là có chuyện không ổn, nhưng lại không nghĩ tới bởi vì chuyện của Vương Lão Hổ, hắn không hề nghĩ tới Miêu Chấn Đông vẫn chưa bỏ qua vụ án này, bây giờ suy nghĩ lại, Đinh Nhị Cẩu vẫn tưởng rằng chuyện này đơn giản, sau khi có thể mượn đao giết người, giúp Dương Phụng Tê trừ bỏ Trần Tiêu Tử lại đem mầm móng mối họa Vương Lão Hổ trừ bỏ là xong chuyện, nhưng không ngờ đến, không phải ai cũng là người ngu, nếu hắn tiếp tục lưu lại trong đội ngũ cảnh sát, một khi việc này bị người điều tra ra chân tướng, bị bôi nhọ chính là hệ thống cảnh sát huyện Hải Dương, nếu như mình bây giờ rời khỏi cảnh sát, vụ án này cho dù sau này bị phát hiện, tầm ảnh hưởng cũng ít hơn rất nhiều, đối với điều này, hắn cũng hiểu được tâm ý của Hoắc Lữ Mậu, nhưng ông ta lại không tìm đến cùng với hắn bàn cách, mà là trước tiên lại tìm đến Khấu Đại Bằng thảo luận, xem ra Hoắc Lữ Mậu cũng không tin hắn rồi.
– Nếu đồn trưởng nói với chú chuyện này, chắc chắn là trước sau câu chuyện cùng hậu quả tất cả đã nói ra cho chú biết, cháu sẽ không lập lại, nhưng cháu cam đoan, tuy rằng cháu với Vương Lão Hổ có mâu thuẫn, nhưng giữa cháu và Trần Tiêu Tử không có mâu thuẫn gì cả, cháu không có dùng cách dụ Vương Lão Hổ đi giết Trần Tiêu Tử hơn nữa, cháu và Vương Lão Hổ có mâu thuẫn, tại sao hắn không giết cháu, mà lại nghe lời cháu chỉ huy đi giết người khác, việc này suy nghĩ như thế nào đây? Bộ hắn điên rồi sao?
Đinh Nhị Cẩu giả bộ tức giận bất bình bị oan ức ..
– Được rồi, giờ đi ra khỏi ngành cảnh sát cũng tốt, vừa rồi chủ nhiệm thôn Lê Viên xin phép nghỉ việc sanh con, đây là trốn tránh trách nhiệm, con bà nó, mới có bầu năm tháng, sinh ra cái gì đứa nhỏ? Cháu cũng là người địa phương quanh đây, khả năng cũng có nghe nói, năm nay thôn Lê Viên có một vạn mẫu trái lê trúng mùa, thu hoạch lớn, nhưng hiện tại giống như là đang trong ngỏ cụt, bán lê không được, chúng ta cũng là không có cách nào giúp được, cho nên tại thôn Lê Viên này, cử ai đi xuống làm việc cũng không muốn đi, để nhận lấy cục diện rối rắm này, bằng không với tuổi của cháu quá trẻ, làm sao có cửa xuống thôn đó làm chủ nhiệm? Tệ lắm thì trước đây với chức vụ này, thì sinh viên mới tốt nghiệp thi vào công chức mới làm được, chỉ có cháu là với tình hình thôn Lê Viên như thế nên mới ngư ông hưởng lợi mà thôi!
– A, thôn Lê Viên xa như vậy, tất cả chung quanh đều là núi, lần này chú đem đem cháu sung quân đi đày đến trong hốc núi….! Nè chú, cháu ở lại trêи trấn làm bên hành chánh văn phòng được không?
– Ở lại trấn làm bên văn phòng? Tất cả địa điểm bộ phận hành chánh văn phòng đều làm ở trong thôn, cháu dựa vào cái gì mà ở lại trêи trấn, với lại cháu suy nghĩ đi, nếu ở lại có phải là nằm dưới mí mắt đội cảnh sát hình sự ấy ư, vào sâu trong núi tránh đầu ngọn gió dữ không tốt hơn sao? Chuyện này chú với cháu nói đến đây là chấm dứt, Lê Viên là một thôn lớn, dân tình cũng hung hãn, cháu nếu có khả năng tài giỏi thì đến đó làm đi, nêu`không thể quản được, cũng không cần phải cố sức, đừng gây ra thêm tai họa cho chú, còn không, có dư lại vài thôn, một là thôn của cháu, một cái là thôn Điền Gia, còn một thôn nữa là thôn của cha vợ cháu Lô Gia Lĩnh đến đó mà làm..nhân viên!
– Ê..ngưng lại! Chú.. nghe ai nói, ai là cha vợ của cháu?
– Nhà của Lý Kiến Thiết, không phải là cháu xây dựng kín mít xong rồi, chú nghe nói cháu thiết kế căn nhà chẳng khác gì cái ngục giam phải không!
Khấu Đại Bằng chế nhạo nói.
– Chỉ là lời đồn, không phải cháu nói bậy, chứ chú là cán bộ của Đảng, không nên tin lời nói đồn đãi lẫn lộn, chú biết không, ở nơi đó bịa đặt xuyên tạc, hic..cũng không biết mấy năm nay những người đảng viên giác ngộ đều chạy đi đâu mất hết rồi!!!
– Nè, thằng nhóc, muốn chết có phải hay không?
Đinh Nhị Cẩu cười ha hả, vội vàng đứng dậy đi tìm Khấu Oánh Oánh để phụ đạo bài vở.
Đinh Nhị Cẩu quả thực cuộc cờ này, bàn tay hắn đang bị gắp cục than nóng bỏ lên!
Hoắc Lữ Mậu âm thầm đem tình huống xử lý vừa rồi với Khấu Đại Bằng, báo cáo lên công an huyện, trưởng công an huyện cũng cho là phải, nếu như có thể xử lý đưa Nhị Cẩu mau chóng đi ra bên ngoài là tốt nhất, miễn cho về sau thật sự ra ngoài ranh giới của cảnh sát, chứ nếu sau này chân tướng thật sự bị lộ, lòi ra cảnh sát hướng dẫn tung tin bậy bạ khiến người dân chỉ bị tình nghi trở thành phạm tội giết người thì chả ra sao cả!
Nhưng ông cũng thấy vô cùng tiếc nuối, ông thật sự muốn thằng này tiến vào hàng ngủ cảnh sát, qua tháng sau, tuyên truyền Đinh Nhị Cẩu sự kiện đấu súng biểu hiện anh dũng, không dám nói là lan tỏa cả nước, chỉ cần ở toàn tỉnh phát động tinh thần học tập hắn, đến lúc đó chính mình mặt mũi cũng trở nên hãnh diện, lúc đó cấp trêи tránh làm sao mà không thể hỏi một chút “ trưởng công an huyện là ai, lính của người nào giỏi thế…” trong mắt của lãnh đạo, không phải là mình càng có phân lượng uy tín sao? Nhưng là hiện tại việc này biến thành mây khói, thực con mẹ nó uất ức quá!!!.
– Miêu Chấn Đông nói là có uẩn khúc trong vụ án này?
Trưởng công an huyện Trần Quân Vĩ hỏi Hoắc Lữ Mậu.
– Chyện này Đinh Trường Sinh với Trương Cường không có bất cứ mối quan hệ gì, chẳng qua là Vương Lão Hổ một mực chắc chắn là khai rằng nghe xong hai người nói chuyện mới bị kϊƈɦ động nên đi giết người đấy, nhưng rốt cuộc thật sự là ai nói, Vương Lão Hổ không có người làm chứng, nhưng Miêu đội trưởng hình cảnh làm việc rất nghiêm túc, dù sao, đây là vụ án mạng quan hệ trọng đại!
Hoắc Lữ Mậu khôn khéo nói tốt cho lính của Trần Quân Vĩ .
– Đáng tiếc, nguyên bản là tôi định tháng sau liền triển khai học tập đồng chí Đinh Trường Sinh anh dũng tạo nên hoạt động tuyên truyền chính trị, bây giờ toàn bộ bị bỏ lỡ!
Trần Quân Vĩ tiếc nuối nói.
– Thủ trưởng, tôi cũng cảm thấy được việc này cũng rất đáng tiếc, nhưng so với sự phiêu lưu khi giữ Trường Sinh ở lại, chúng ta vẫn là cẩn thận một chút tốt hơn!
– Ừ… ông nói đúng, giờ thì cứ theo ý tứ của ông mà làm, nghe nói Đinh Trường Sinh với Khấu Đại Bằng là bà con!
– Đúng, hai nhà quan hệ cũng không tệ lắm!
Hoắc Lữ Mậu nói.
– Được rồi, trước tiên cứ như vậy đi, tôi sẽ nói cho Miêu Chấn Đông biết, không cần phải làm cho tình hình thêm rối ra, lỡ khiến cho nhìn gà hóa cuốc thì hỏng bét, ông về đi, chuyện này dừng lại ở đây!