Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)
Chương 1 : Nghi hoặc khó hiểu
Ngày đăng: 22:43 16/02/21
CHƯƠNG 1028: NGHI HOẶC KHÓ HIỂU.
Cho dù Thạch Ai Quốc đối với Tỉnh ủy an bài rất là phẫn uất, nhưng không còn cách nào khác, vì thế chỉ có thể phát tiết với Ấn Thiên Hoa tại đây, chứ nếu thật nếu ông gặp mặt bí thư An Như Sơn, thì lời nói vừa rồi là tuyệt đối không dám nói ra .
-Lão Thạch .. kỳ thật về phương diện khống chế cục diện, tôi tin tưởng lão đấy, đúng rồi, Trọng Hãi làm như thế nào rồi vậy?
Ấn Thiên Hoa hỏi.
-Rất tốt, rất nhanh nắm được tình hình, tôi rất thưởng thức hắn, đó là một người tài đấy, tại vì cuối năm, cục tài chính có nhiều việc, cho nên lần này không có gọi hắn ra, bằng không trưa nay chúng ta cùng ăn chung bữa cơm a.
Thạch Ai Quốc mời .
-Được rồi .. lần này tôi tới để gặp một bằng hữu cũ, cuối năm rồi, tôi cũng không ở lại đâu lâu đâu, không làm phiền lão nữa.
Ấn Thiên Hoa nói ra .
Ấn Thiên Hoa đã nói phân thượng như vậy , Thạch Ai Quốc cũng không tiện nói thêm gì nữa.
Lái xe đưa Ấn Thiên Hoa đến nhà khách của ủy ban thành phố, nhưng đây chỉ là nơi Ấn Thiên Hoa nghỉ ngơi chốc lát, sau 10 phút , Trọng Hãi liền lái xe đến, nhưng làm cho Ấn Thiên Hoa không nghĩ tới, đó là Trọng Hãi còn mang theo một người tới, chẳng ai khác hơn chính là Đinh Nhị Cẩu.
-Chú Ấn… cuối năm mà chú còn đích thân tới đây..
-Ừ, có chút việc, trong điện thoại không tiện nói , đi thôi, tìm một chỗ tâm sự.
Ấn Thiên Hoa quan sát trong nhà khách bày biện, xem ra thấy nơi đây không thích hợp để trao đổi trò chuyện .
-À…để cháu giới thiệu với chú, đây chính là Đinh Trường Sinh thư ký của cháu trước kia lúc cháu còn làm ở huyện Hải Dương, bây giờ đang làm phóc cục trưởng công an Hồ Châu, gần đây công an Hồ Châu có dự chỉnh đốn làm rất tốt , chính là một tay hắn thao túng.
Trọng Hãi hướng Ấn Thiên Hoa giới thiệu về Đinh Nhị Cẩu .
-Dạ…chào chú..
Đinh Nhị Cẩu có chút cúi đầu, vấn an nói.
-À…. Chúng ta thật sự là già rồi, anh hùng xuất thiếu niên, chào cháu..
Hàn huyên hoàn tất, Trọng Hãi hỏi ý của Ấn Thiên Hoa muốn đi nơi nào ăn cơm uống trà nói chuyện phiếm, bất ngờ Ấn Thiên Hoa nói một câu làm cho Đinh Nhị Cẩu như rơi vào trong mê hoặc, khốn nhiễu hắn .
-Chú nghe nói ở phía bắc vùng núi Hồ Châu có suối nước nóng, hay là chúng ta đến đó ngâm suối nước nóng đi.
Ấn Thiên Hoa nói ra .
-Suối nước nóng? Cháu cũng chưa nghe nói đến, Trường Sinh, có biết suối nước nóng này không?
-Vâng..có, nhưng khu vực đó là của tư nhân, Vệ Hoàng sơn trang có suối nước nóng..
Đinh Nhị Cẩu lập tức nói ra, bởi vì đầu óc của hắn linh quang lóe lên, ý thức được đề nghị của Ấn Thiên Hoa nói như vậy, không phải là tự dung nói trống không, một địa phương có suối nước nóng mà đa số người bản địa còn chưa biết, thì làm sao Ấn Thiên Hoa lại biết, là nghe ai nói?
-Có vậy sao? Thế thì cậu liên lạc một chút, xem có thể sắp xếp một chỗ cho chúng ta?
-Vâng… em lập tức đi sắp xếp.
Đinh Nhị Cẩu quay người ra rời khỏi gian phòng .
Cánh cổng cửa phòng đã đóng lại, tiếng bước chân đến cuối hành lang, đến khi không còn nghe được tiếng bước chân rồi, Ấn Thiên Hoa mới hỏi:
-Cháu rất tín nhiệm hắn à? Có thể tin được không?
-Tin cậy , cháu hiểu rõ hắn, cho nên mang hắn đến để làm quen với lãnh đạo một chút, hơn nữa lão gia tử cũng lại thích hắn, qua mấy ngày nữa, cháu dẫn hắn lên Bắc Kinh, để chúc tết cho lão gia tử ..
-Há, khó trách, ánh mắt Trọng bí thư không sai, trong tỉnh rất có thể sắp phát sinh biến hóa trong thời gian tới, cháu cân đong đo đếm đi, chú thấy Hồ Châu trong thời gian ngắn sẽ không có gì biến hóa mới, làm tốt chuyện của cháu chờ cơ hội đi, năm nay chú không có lên Bắc Kinh chúc tết cho lão gia tử được, thay mặt chú vấn an lão gia tử nhé.
-Chú à… chúng ta đều là người một nhà, không cần khách sáo như thế đâu, đi thôi, Trường Sinh đã quay trở lại.
Trọng Hãi đứng lên nói ra .
Đinh Nhị Cẩu vừa đẩy cửa vào nói:
-Ấn chủ nhiệm, Trọng cục trưởng, đã sắp xếp xong xuôi, lúc nào cũng có thể đi.
-Ừ, vậy thì đi đi, đã lâu chưa ngâm mình dưới suối nước nóng rồi .
Ấn Thiên Hoa nói.
Đinh Nhị Cẩu lái xe ở phía trước dẫn đường, Trọng Hãi ngồi trêи xe của Ấn Thiên Hoa theo ở phía sau, trong lúc thời tiết đang lạnh lẽo băng giá..
Thế nhưng Đinh Nhị Cẩu thấy Ấn Thiên Hoa vẫn đề nghị muốn đến ngâm mình trong suối nước nóng, không biết là vô tình ý hay là cố ý, nếu như là lời nói vô tình, thì không giải thích được, một người bên ngoài làm sao biết được Vệ Hoàng sơn trang có suối nước nóng? Là trong thành phố người nào nói cho Ấn Thiên Hoa biết? Như vậy người đó cùng với tập đoàn Vệ Hoàng có quan hệ như thế nào?
Có thể là biến tướng cố tình tới nơi này, nếu vậy thì Ấn Thiên Hoa cùng tập đoàn Vệ Hoàng có quan hệ thế nào, cụ thể nói thẳng Ấn Thiên Hoa cùng Triệu Khánh Hổ là có quan hệ như thế nào?
………………………………………………………………………………………….
-Đinh phó cục , ai đến vậy? Chỉ cần anh gọi điện thoại thì tôi sắp xếp được rồi, đâu cần anh phải tự mình đến?
Triệu Cương vừa nhìn thấy xe của Đinh Nhị Cẩu chạy đến, liền nghênh đón lấy .
-Đó là hai bằng hữu, anh cũng không cần đoán là ai, sắp xếp xong xuôi chưa vậy?
-Sắp xếp xong xuôi rồi, có cần sắp xếp cơm trưa không?
Triệu Cương ân cần nói ra .
-Được rồi… để tôi hỏi lại thử xem, bằng không anh cứ chuẩn bị trước đi, phí tổn hết bao nhiêu cứ báo cho tôi biết…
-Đinh phó cục, phí tổn cái gì mà phí tổn, có đáng bao nhiêu đâu..
Triệu Cương ra vẻ buồn bực .
Cho dù Thạch Ai Quốc đối với Tỉnh ủy an bài rất là phẫn uất, nhưng không còn cách nào khác, vì thế chỉ có thể phát tiết với Ấn Thiên Hoa tại đây, chứ nếu thật nếu ông gặp mặt bí thư An Như Sơn, thì lời nói vừa rồi là tuyệt đối không dám nói ra .
-Lão Thạch .. kỳ thật về phương diện khống chế cục diện, tôi tin tưởng lão đấy, đúng rồi, Trọng Hãi làm như thế nào rồi vậy?
Ấn Thiên Hoa hỏi.
-Rất tốt, rất nhanh nắm được tình hình, tôi rất thưởng thức hắn, đó là một người tài đấy, tại vì cuối năm, cục tài chính có nhiều việc, cho nên lần này không có gọi hắn ra, bằng không trưa nay chúng ta cùng ăn chung bữa cơm a.
Thạch Ai Quốc mời .
-Được rồi .. lần này tôi tới để gặp một bằng hữu cũ, cuối năm rồi, tôi cũng không ở lại đâu lâu đâu, không làm phiền lão nữa.
Ấn Thiên Hoa nói ra .
Ấn Thiên Hoa đã nói phân thượng như vậy , Thạch Ai Quốc cũng không tiện nói thêm gì nữa.
Lái xe đưa Ấn Thiên Hoa đến nhà khách của ủy ban thành phố, nhưng đây chỉ là nơi Ấn Thiên Hoa nghỉ ngơi chốc lát, sau 10 phút , Trọng Hãi liền lái xe đến, nhưng làm cho Ấn Thiên Hoa không nghĩ tới, đó là Trọng Hãi còn mang theo một người tới, chẳng ai khác hơn chính là Đinh Nhị Cẩu.
-Chú Ấn… cuối năm mà chú còn đích thân tới đây..
-Ừ, có chút việc, trong điện thoại không tiện nói , đi thôi, tìm một chỗ tâm sự.
Ấn Thiên Hoa quan sát trong nhà khách bày biện, xem ra thấy nơi đây không thích hợp để trao đổi trò chuyện .
-À…để cháu giới thiệu với chú, đây chính là Đinh Trường Sinh thư ký của cháu trước kia lúc cháu còn làm ở huyện Hải Dương, bây giờ đang làm phóc cục trưởng công an Hồ Châu, gần đây công an Hồ Châu có dự chỉnh đốn làm rất tốt , chính là một tay hắn thao túng.
Trọng Hãi hướng Ấn Thiên Hoa giới thiệu về Đinh Nhị Cẩu .
-Dạ…chào chú..
Đinh Nhị Cẩu có chút cúi đầu, vấn an nói.
-À…. Chúng ta thật sự là già rồi, anh hùng xuất thiếu niên, chào cháu..
Hàn huyên hoàn tất, Trọng Hãi hỏi ý của Ấn Thiên Hoa muốn đi nơi nào ăn cơm uống trà nói chuyện phiếm, bất ngờ Ấn Thiên Hoa nói một câu làm cho Đinh Nhị Cẩu như rơi vào trong mê hoặc, khốn nhiễu hắn .
-Chú nghe nói ở phía bắc vùng núi Hồ Châu có suối nước nóng, hay là chúng ta đến đó ngâm suối nước nóng đi.
Ấn Thiên Hoa nói ra .
-Suối nước nóng? Cháu cũng chưa nghe nói đến, Trường Sinh, có biết suối nước nóng này không?
-Vâng..có, nhưng khu vực đó là của tư nhân, Vệ Hoàng sơn trang có suối nước nóng..
Đinh Nhị Cẩu lập tức nói ra, bởi vì đầu óc của hắn linh quang lóe lên, ý thức được đề nghị của Ấn Thiên Hoa nói như vậy, không phải là tự dung nói trống không, một địa phương có suối nước nóng mà đa số người bản địa còn chưa biết, thì làm sao Ấn Thiên Hoa lại biết, là nghe ai nói?
-Có vậy sao? Thế thì cậu liên lạc một chút, xem có thể sắp xếp một chỗ cho chúng ta?
-Vâng… em lập tức đi sắp xếp.
Đinh Nhị Cẩu quay người ra rời khỏi gian phòng .
Cánh cổng cửa phòng đã đóng lại, tiếng bước chân đến cuối hành lang, đến khi không còn nghe được tiếng bước chân rồi, Ấn Thiên Hoa mới hỏi:
-Cháu rất tín nhiệm hắn à? Có thể tin được không?
-Tin cậy , cháu hiểu rõ hắn, cho nên mang hắn đến để làm quen với lãnh đạo một chút, hơn nữa lão gia tử cũng lại thích hắn, qua mấy ngày nữa, cháu dẫn hắn lên Bắc Kinh, để chúc tết cho lão gia tử ..
-Há, khó trách, ánh mắt Trọng bí thư không sai, trong tỉnh rất có thể sắp phát sinh biến hóa trong thời gian tới, cháu cân đong đo đếm đi, chú thấy Hồ Châu trong thời gian ngắn sẽ không có gì biến hóa mới, làm tốt chuyện của cháu chờ cơ hội đi, năm nay chú không có lên Bắc Kinh chúc tết cho lão gia tử được, thay mặt chú vấn an lão gia tử nhé.
-Chú à… chúng ta đều là người một nhà, không cần khách sáo như thế đâu, đi thôi, Trường Sinh đã quay trở lại.
Trọng Hãi đứng lên nói ra .
Đinh Nhị Cẩu vừa đẩy cửa vào nói:
-Ấn chủ nhiệm, Trọng cục trưởng, đã sắp xếp xong xuôi, lúc nào cũng có thể đi.
-Ừ, vậy thì đi đi, đã lâu chưa ngâm mình dưới suối nước nóng rồi .
Ấn Thiên Hoa nói.
Đinh Nhị Cẩu lái xe ở phía trước dẫn đường, Trọng Hãi ngồi trêи xe của Ấn Thiên Hoa theo ở phía sau, trong lúc thời tiết đang lạnh lẽo băng giá..
Thế nhưng Đinh Nhị Cẩu thấy Ấn Thiên Hoa vẫn đề nghị muốn đến ngâm mình trong suối nước nóng, không biết là vô tình ý hay là cố ý, nếu như là lời nói vô tình, thì không giải thích được, một người bên ngoài làm sao biết được Vệ Hoàng sơn trang có suối nước nóng? Là trong thành phố người nào nói cho Ấn Thiên Hoa biết? Như vậy người đó cùng với tập đoàn Vệ Hoàng có quan hệ như thế nào?
Có thể là biến tướng cố tình tới nơi này, nếu vậy thì Ấn Thiên Hoa cùng tập đoàn Vệ Hoàng có quan hệ thế nào, cụ thể nói thẳng Ấn Thiên Hoa cùng Triệu Khánh Hổ là có quan hệ như thế nào?
………………………………………………………………………………………….
-Đinh phó cục , ai đến vậy? Chỉ cần anh gọi điện thoại thì tôi sắp xếp được rồi, đâu cần anh phải tự mình đến?
Triệu Cương vừa nhìn thấy xe của Đinh Nhị Cẩu chạy đến, liền nghênh đón lấy .
-Đó là hai bằng hữu, anh cũng không cần đoán là ai, sắp xếp xong xuôi chưa vậy?
-Sắp xếp xong xuôi rồi, có cần sắp xếp cơm trưa không?
Triệu Cương ân cần nói ra .
-Được rồi… để tôi hỏi lại thử xem, bằng không anh cứ chuẩn bị trước đi, phí tổn hết bao nhiêu cứ báo cho tôi biết…
-Đinh phó cục, phí tổn cái gì mà phí tổn, có đáng bao nhiêu đâu..
Triệu Cương ra vẻ buồn bực .