Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)
Chương 1 : Vì nàng mà giận dữ
Ngày đăng: 22:43 16/02/21
CHƯƠNG 1040 : VÌ NÀNG MÀ GIẬN DỮ.
Đinh Nhị Cẩu theo ánh mắt La Hậu Văn nhìn lên, cũng là sửng sờ:
-Lăng Sam …. tại sao lại em lại ở chỗ này, không có về nhà ăn tết à?
Hắn thật không ngờ đứng ở trước mặt mình người phục vụ này lại là Lăng Sam, bây giờ sắp đến giao thừa, lẽ ra nàng nên về nhà , tại sao lại ở chỗ này làm phục vụ viên…
-Em mới vừa rồi còn tưởng nhận lầm người chứ, không ngờ quả thật là anh.
Lăng Sam ngẩng đầu, cứ thế mà đem nước mắt đã đảo quanh nén lại.
-Anh đang hỏi em, tại sao không có về nhà, ở chỗ này làm chi, không còn đi học nữa sao?
Đinh Nhị Cẩu kỳ quái hỏi .
-Em không có mua về vé xe lửa được, vé máy bay thì đắt quá, cho nên tính qua năm rồi về luôn, tạm thời làm việc ngoài giờ kiếm thêm chút tiền.
La Hậu Văn cũng đã nhận ra, Đinh phó cục trưởng và cô gái này quan hệ không tầm thường, bằng không thì cô gái này khi nhìn thấy Đinh phó cục trưởng cũng không có kϊƈɦ động như thế.
-Này Đinh phó cục trưởng, hay là cứ mời cô gái này ăn chung đi..
-Há,..không …không, vậy không được, em còn phải làm việc, hai người cứ ăn cái gì đi , em mời hai người.
Lăng Sam rất là hào phóng nói .
-Em mời ? Một tháng em làm được ở đây bao nhiêu tiền ? Vẫn còn là sinh viên thì làm gì có tiền ? Em làm chỗ này bao lâu rồi?
-Em cũng mới làm, hơn mười ngày nay, hai người ăn cái gì?
Lăng Sam lúc này mới khôi phục cảm xúc, rốt cục cũng ổn định lại rồi .
-Từ từ ăn cũng được, vị này đang là giám đốc của khách sạn Hồ Châu, về sau nếu lúc nào muốn về nhà mà mua vé xe không được, thì tìm đến vị này , cam đoan sẽ có vé , hay là bây giờ chúng ta cùng ăn chung, đếm nay là 30 tết, em nghỉ ngơi cũng được rồi..
-Không được đâu, đêm nay bận rộn như thế này . . .
-Phục vụ viên ….đưa rượu lên . . .
Lăng Sam lời còn chưa dứt, ở bên trong một gian phòng, cửa mở ra, một cái đầu thò ra muốn lấy thêm rượu.
-Lăng Sam, làm gì đó, nhanh lên, khách nhân muốn thêm rượu kìa, nhanh lên mang đến đưa đi.
Trong quầy lão chủ hô to .
Lăng Sam vội vàng nói xin lỗi, nhanh đi lấy rượu.
-Ai …không nghĩ tới ở nơi này mà có thể gặp được cô ấy , thật đúng là ứng với câu nói, tha hương ngộ cố tri.
Đinh Nhị Cẩu rót chén trà đưa cho La Hậu Văn, gián tiếp cảm tạ ông mang mình đến nơi đây ăn cơm, nếu một mình hắn đi ăn cơm, chắc chắn là không tới nơi đầy người huyên náo như thế này, cho nên sẽ không có khả năng gặp được Lăng Sam.
-Đồng hương sao? La Hậu Văn cười cười hỏi .
-Ừ, đồng hương ở thành phố Bạch Sơn, hơn nữa còn là của em vợ của bằng hữu tôi, năm đó bằng hữu tôi kết hôn, tôi là phù rể, cô ấy là phù dâu, ha ha .. cũng đã nhiều năm trôi qua rồi.
Đinh Nhị Cẩu cảm khái nói .
-Thế này Đinh phó cục, nếu cô gái này này học tại Bắc Kinh, nếu như thích vừa học vừa làm, chi bằng đến khách sạn Hồ Châu của chúng ta làm, không phải mệt mỏi, chủ yếu nhất là an toàn bản thân, nơi Bắc Kinh này rất là phức tạp.
La Hậu Văn nói.
-Ừ, để xem ý tứ của cô ấy thế nào . . .
Đinh Nhị Cẩu nói chưa dứt lời, từ trong gian phòng Lăng Sam kéo cu7a23ra hô cứu mạng, nhưng lập tức đã bị kéo trở về, cửa cũng đã đóng lại, Đinh Nhị Cẩu biến sắc nhìn về phía La Hậu Văn .
– Đinh phó cục, cẩn thận một chút, nơi này cũng có một số thiếu gia ăn chơi thường tới đây đấy.
La Hậu Văn đang nói, thì Đinh Nhị Cẩu đã nhanh chân đến trước cửa gian phòng, hắn đẩy cửa nhưng bên trong đã chốt cửa, hắn nghe được tiếng của Lăng Sam ở bên trong cầu cứu lanh lảnh .
Ông chủ nhà hàng cũng đã tới, nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu muốn đạp cửa, một tay kéo Đinh Nhị Cẩu lại .
-Này anh bạn trẻ, muốn làm gì vậy?
-Ông không nghe thấy phục vụ viêncủa ông ở bên trong kêu cứu à, làm ông chủ mà vô dụng như vậy thì cút xéo đi..
-Ai ai…anh bạn trẻ.. đây là chuyện thường xuyên xảy ra, chỉ là những chàng trai trẻ đùa giỡn một chút thôi, tôi nói cho cậu biết, mặc kệ chuyện ở đây, cậu không được ở chỗ này sinh sự a.
Ông chủ nhà hàng này xem ra đối với việc này rất là bình thường.
Đinh Nhị Cẩu hất tay một cái, đánh một cái bạt tai vào mặt lão chủ, giơ chân lên, một cước đạp văng cửa ra, vừa thấy Lăng Sam đang bị một tên ôm vào trong ngực, ngồi ở trêи đùi của hắn, hơn nữa thằng này tay không thành thật, đã thò vào trong váy của nàng bóp lấy trêи cái âʍ ɦộ..
Người cả phòng đều ngây dại, không ngờ còn có dám đạp cửa xông vào, Đinh Nhị Cẩu bước tới đem Lăng Sam kéo qua một bên, đứng phía sau mình, Lăng Sam bị dọa sợ run rẫy cả người.
-Mày…mày là ai ?
Tên trẻ tuổi kia gặp mỹ nhân tới tay lại bị người đoạt đi rồi, còn đang hung tợn nhìn mình chằm chằm , vì vậy đứng lên cùng với Đinh Nhị Cẩu lý luận, nhưng hắn chưa kịp đến gần Đinh Nhị Cẩu, tương tự như ông chủ nhà hàng là một cái bạt tai thật mạnh, đang loạng choạng, cái này vẫn chưa xong, Đinh Nhị Cẩu phóng tới bổ thêm một cước .
-Mày.. dám đánh người à?
Trong phòng mấy tên uống rượu đứng định hỗ trợ, chuyện vừa rồi tới quá đột ngột, cho nên bọn chúng không kịp phản ứng, đến lúc này mới hiểu chuyện gì đang xảy ra, vì vậy nhao nhao đứng lên, bên ngoài ông chủ nhà hàng cũng đang báo động cho bảo vệ .
Ngay lập tức họng khẩu súng đen ngòm rút ra chỉ vào đám thanh niên trong phòng làm tất cả giật mình ngây người, Đinh Nhị Cẩu lùi ra quay người hướng về La Hậu Văn đưa mắt liếc một cái, rồi kéo Lăng Sam ra cửa .
-Chủ nhiệm, ông đi trước đi, nhớ đừng có ngay lập tức về khách sạn Hồ Châu, lượn quanh một vòng coi chừng bị theo dõi, lát nữa tôi trở về sau.
Nói xong hắn kéo Lăng Sam quay đầu hướng bên kia đường chạy nhanh đến, do tay cầm súng nên mấy tên bảo vệ không dám đuổi theo, đi không bao lâu liền đón một chiếc xe taxi biến mất ở trong dòng người mênh ʍôиɠ.
-Má nó, báo động người đồn công an tới bắt hắn.
Lúc này đám người trong phòng mới vọt ra, nhưng nào còn có bóng dáng của Đinh Nhị Cẩu đâu..
-Báo cái gì mà báo, mất mặt chưa đủ à, mày xem lại đi, một con nhỏ phục vụ viên quèn có gì tốt mà lại gây họa, may là thằng đó còn có chỗ kiêng kỵ, cũng hên là nó chưa bắn mày chết đấy..
Bên cạnh một người quở trách .
…………………………………………………………………………………………
Đinh Nhị Cẩu cùng Lăng Sam ngồi xe taxi đi vòng vo cả tiếng đồng hồ mới ngừng lại, bởi vì nàng không có mặc áo khoác ngoài cho nên cóng đến lạnh run Đinh Nhị Cẩu nhìn chung quanh một chút, giờ này cũng không có tiệm bán quần áo nào mở cửa , cho nên chỉ có thể lại đón một chiếc xe taxi khác về tới khách sạn Hồ Châu .
Đinh Nhị Cẩu theo ánh mắt La Hậu Văn nhìn lên, cũng là sửng sờ:
-Lăng Sam …. tại sao lại em lại ở chỗ này, không có về nhà ăn tết à?
Hắn thật không ngờ đứng ở trước mặt mình người phục vụ này lại là Lăng Sam, bây giờ sắp đến giao thừa, lẽ ra nàng nên về nhà , tại sao lại ở chỗ này làm phục vụ viên…
-Em mới vừa rồi còn tưởng nhận lầm người chứ, không ngờ quả thật là anh.
Lăng Sam ngẩng đầu, cứ thế mà đem nước mắt đã đảo quanh nén lại.
-Anh đang hỏi em, tại sao không có về nhà, ở chỗ này làm chi, không còn đi học nữa sao?
Đinh Nhị Cẩu kỳ quái hỏi .
-Em không có mua về vé xe lửa được, vé máy bay thì đắt quá, cho nên tính qua năm rồi về luôn, tạm thời làm việc ngoài giờ kiếm thêm chút tiền.
La Hậu Văn cũng đã nhận ra, Đinh phó cục trưởng và cô gái này quan hệ không tầm thường, bằng không thì cô gái này khi nhìn thấy Đinh phó cục trưởng cũng không có kϊƈɦ động như thế.
-Này Đinh phó cục trưởng, hay là cứ mời cô gái này ăn chung đi..
-Há,..không …không, vậy không được, em còn phải làm việc, hai người cứ ăn cái gì đi , em mời hai người.
Lăng Sam rất là hào phóng nói .
-Em mời ? Một tháng em làm được ở đây bao nhiêu tiền ? Vẫn còn là sinh viên thì làm gì có tiền ? Em làm chỗ này bao lâu rồi?
-Em cũng mới làm, hơn mười ngày nay, hai người ăn cái gì?
Lăng Sam lúc này mới khôi phục cảm xúc, rốt cục cũng ổn định lại rồi .
-Từ từ ăn cũng được, vị này đang là giám đốc của khách sạn Hồ Châu, về sau nếu lúc nào muốn về nhà mà mua vé xe không được, thì tìm đến vị này , cam đoan sẽ có vé , hay là bây giờ chúng ta cùng ăn chung, đếm nay là 30 tết, em nghỉ ngơi cũng được rồi..
-Không được đâu, đêm nay bận rộn như thế này . . .
-Phục vụ viên ….đưa rượu lên . . .
Lăng Sam lời còn chưa dứt, ở bên trong một gian phòng, cửa mở ra, một cái đầu thò ra muốn lấy thêm rượu.
-Lăng Sam, làm gì đó, nhanh lên, khách nhân muốn thêm rượu kìa, nhanh lên mang đến đưa đi.
Trong quầy lão chủ hô to .
Lăng Sam vội vàng nói xin lỗi, nhanh đi lấy rượu.
-Ai …không nghĩ tới ở nơi này mà có thể gặp được cô ấy , thật đúng là ứng với câu nói, tha hương ngộ cố tri.
Đinh Nhị Cẩu rót chén trà đưa cho La Hậu Văn, gián tiếp cảm tạ ông mang mình đến nơi đây ăn cơm, nếu một mình hắn đi ăn cơm, chắc chắn là không tới nơi đầy người huyên náo như thế này, cho nên sẽ không có khả năng gặp được Lăng Sam.
-Đồng hương sao? La Hậu Văn cười cười hỏi .
-Ừ, đồng hương ở thành phố Bạch Sơn, hơn nữa còn là của em vợ của bằng hữu tôi, năm đó bằng hữu tôi kết hôn, tôi là phù rể, cô ấy là phù dâu, ha ha .. cũng đã nhiều năm trôi qua rồi.
Đinh Nhị Cẩu cảm khái nói .
-Thế này Đinh phó cục, nếu cô gái này này học tại Bắc Kinh, nếu như thích vừa học vừa làm, chi bằng đến khách sạn Hồ Châu của chúng ta làm, không phải mệt mỏi, chủ yếu nhất là an toàn bản thân, nơi Bắc Kinh này rất là phức tạp.
La Hậu Văn nói.
-Ừ, để xem ý tứ của cô ấy thế nào . . .
Đinh Nhị Cẩu nói chưa dứt lời, từ trong gian phòng Lăng Sam kéo cu7a23ra hô cứu mạng, nhưng lập tức đã bị kéo trở về, cửa cũng đã đóng lại, Đinh Nhị Cẩu biến sắc nhìn về phía La Hậu Văn .
– Đinh phó cục, cẩn thận một chút, nơi này cũng có một số thiếu gia ăn chơi thường tới đây đấy.
La Hậu Văn đang nói, thì Đinh Nhị Cẩu đã nhanh chân đến trước cửa gian phòng, hắn đẩy cửa nhưng bên trong đã chốt cửa, hắn nghe được tiếng của Lăng Sam ở bên trong cầu cứu lanh lảnh .
Ông chủ nhà hàng cũng đã tới, nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu muốn đạp cửa, một tay kéo Đinh Nhị Cẩu lại .
-Này anh bạn trẻ, muốn làm gì vậy?
-Ông không nghe thấy phục vụ viêncủa ông ở bên trong kêu cứu à, làm ông chủ mà vô dụng như vậy thì cút xéo đi..
-Ai ai…anh bạn trẻ.. đây là chuyện thường xuyên xảy ra, chỉ là những chàng trai trẻ đùa giỡn một chút thôi, tôi nói cho cậu biết, mặc kệ chuyện ở đây, cậu không được ở chỗ này sinh sự a.
Ông chủ nhà hàng này xem ra đối với việc này rất là bình thường.
Đinh Nhị Cẩu hất tay một cái, đánh một cái bạt tai vào mặt lão chủ, giơ chân lên, một cước đạp văng cửa ra, vừa thấy Lăng Sam đang bị một tên ôm vào trong ngực, ngồi ở trêи đùi của hắn, hơn nữa thằng này tay không thành thật, đã thò vào trong váy của nàng bóp lấy trêи cái âʍ ɦộ..
Người cả phòng đều ngây dại, không ngờ còn có dám đạp cửa xông vào, Đinh Nhị Cẩu bước tới đem Lăng Sam kéo qua một bên, đứng phía sau mình, Lăng Sam bị dọa sợ run rẫy cả người.
-Mày…mày là ai ?
Tên trẻ tuổi kia gặp mỹ nhân tới tay lại bị người đoạt đi rồi, còn đang hung tợn nhìn mình chằm chằm , vì vậy đứng lên cùng với Đinh Nhị Cẩu lý luận, nhưng hắn chưa kịp đến gần Đinh Nhị Cẩu, tương tự như ông chủ nhà hàng là một cái bạt tai thật mạnh, đang loạng choạng, cái này vẫn chưa xong, Đinh Nhị Cẩu phóng tới bổ thêm một cước .
-Mày.. dám đánh người à?
Trong phòng mấy tên uống rượu đứng định hỗ trợ, chuyện vừa rồi tới quá đột ngột, cho nên bọn chúng không kịp phản ứng, đến lúc này mới hiểu chuyện gì đang xảy ra, vì vậy nhao nhao đứng lên, bên ngoài ông chủ nhà hàng cũng đang báo động cho bảo vệ .
Ngay lập tức họng khẩu súng đen ngòm rút ra chỉ vào đám thanh niên trong phòng làm tất cả giật mình ngây người, Đinh Nhị Cẩu lùi ra quay người hướng về La Hậu Văn đưa mắt liếc một cái, rồi kéo Lăng Sam ra cửa .
-Chủ nhiệm, ông đi trước đi, nhớ đừng có ngay lập tức về khách sạn Hồ Châu, lượn quanh một vòng coi chừng bị theo dõi, lát nữa tôi trở về sau.
Nói xong hắn kéo Lăng Sam quay đầu hướng bên kia đường chạy nhanh đến, do tay cầm súng nên mấy tên bảo vệ không dám đuổi theo, đi không bao lâu liền đón một chiếc xe taxi biến mất ở trong dòng người mênh ʍôиɠ.
-Má nó, báo động người đồn công an tới bắt hắn.
Lúc này đám người trong phòng mới vọt ra, nhưng nào còn có bóng dáng của Đinh Nhị Cẩu đâu..
-Báo cái gì mà báo, mất mặt chưa đủ à, mày xem lại đi, một con nhỏ phục vụ viên quèn có gì tốt mà lại gây họa, may là thằng đó còn có chỗ kiêng kỵ, cũng hên là nó chưa bắn mày chết đấy..
Bên cạnh một người quở trách .
…………………………………………………………………………………………
Đinh Nhị Cẩu cùng Lăng Sam ngồi xe taxi đi vòng vo cả tiếng đồng hồ mới ngừng lại, bởi vì nàng không có mặc áo khoác ngoài cho nên cóng đến lạnh run Đinh Nhị Cẩu nhìn chung quanh một chút, giờ này cũng không có tiệm bán quần áo nào mở cửa , cho nên chỉ có thể lại đón một chiếc xe taxi khác về tới khách sạn Hồ Châu .