Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)

Chương 1 : Thị sát

Ngày đăng: 22:46 16/02/21

CHƯƠNG 1095 : THỊ SÁT.

-Anh Đỗ .. thật xin lỗi, đầu năm đã gọi anh quay trở về, nhưng bởi vì tình hình biến hóa quá nhanh.

Đinh Nhị Cẩu nói ra .

-Không có việc gì, có phải là chuyện của Tiêu Hồng, tôi cũng có ý định sáng sớm ngày mai đột nhập lấy camera ghi hình, vào buổi tối thì không được, vì không biết bọn họ lúc nào trở về.

Đỗ Sơn Khôi nói.

– Ừ, tranh thủ nhanh lên đi, em đang lo lắng xảy ra chuyện, không có chứng cớ trực tiếp, chuyện này không dễ làm, đừng để cho người khác biết chuyện, có tin tức gì thì kịp thời báo cho em… ngày mai này em cùng với bí thư đi thị sát huyện Thanh Thủy rồi..

-Ừ, tôi biết rồi

Tiếp cận lúc ăn cơm tối, Trương Hòa Trần lặng lẽ thông báo cho Đinh Nhị Cẩu biết, ngày mai chỗ đến là huyện Thanh Hà, chủ yếu là điều tra nghiên cứu động viên người của đại biểu hội đồng nhân dân huyện Thanh Hà, mặc dù Thạch Aí Quốc cùng Để Khôn Thành không hòa thuận, nhưng ông ta phải có trách nhiệm làm cho Để Khôn Thành được phiếu bầu đồng thuận cao nhất từ các đại biểu hội đồng nhân dân ở thành phố Hồ Châu ..

Vẫn là giống như trước đây , thư ký trưởng Đào Thành Quân cùng bí thư Thạch Aí Quốc đi chung một chiếc xe, Đinh Nhị Cẩu đi xe theo sát ở phía sau, cuối cùng là chiếc xe của đài truyền hình , mà lần này không biết vì sao, rõ ràng là Tương Ngọc Điệp đảm đương phụ trách đưa tin lần này về toàn bộ hành trình công tác Thạch Aí Quốc điều tra nghiên cứu.

Nhớ tới lần cùng Tương Ngọc Điệp tại trong biệt thự của nàng đại chiến mấy hiệp, lại làm cho Đinh Nhị Cẩu trong lòng kϊƈɦ động, mấy lần hắn muốn dừng xe gọi Tương Ngọc Điệp lên trêи xe của mình, thế nhưng mà suy nghĩ một chút vẫn là không dám, nếu như hai nguời không có quan hệ gì, thì đây là chuyện bình thường, nhưng một khi có quan hệ gần gũi rồi, thì lại thấy ngại, cái này đúng là có tật thì giật mình.

Bí thư huyện ủy Thanh Thủy là Trương Minh Thái, chủ tịch huyện là Dương Trình Trình đang tập trung trước cổng huyện ủy, tiếp đón Thạch Aí Quốc vừa đến.

-Thạch bí thư, chào mừng ngài đến huyện Thanh Hà thị sát.

Trương Minh Thái liền mau tới trước mở cửa xe của Thạch Aí Quốc ra, còn chủ tịch huyện Dương Trình Trình thì đi theo sau lưng Trương Minh Thái chừng hai mét, việc lãnh đạo mở cửa xe như vậy, thì không tới phiên cô, làm một nữ chủ tịch huyện cô tự mình hiểu, sau khi chờ Trương Minh Thái ân cần chào đón đã xong, chính cô lại đi lên cùng lãnh đạo chào hỏi thì xong rồi, hôm nay cô không phải chủ, đây là điều rất rõ ràng.

-Ừ…được rồi Minh Thái, huyện Thanh Hà là lần đầu tiên tôi tới, dọc theo trêи con đường này, thấy được không ít cảnh tượng bề ngoài, hôm nay tôi ở đây cả ngày, dẫn tôi đi quanh một vòng, nhìn xem tìm kiếm huyện Thanh Hà còn nghèo này phải phát triển sau này như thế nào.

Thạch Aí Quốc vừa mới đến đã nói nếu như vậy, làm cho quan chức các lãnh đạo huyện đang nghênh đón trong nội tâm không khỏi lo lắng .

-Bí thư .. chúng tôi chưa có chuẩn bị gì cả , hay là . . .

Trương Minh Thái khó khăn nói .

-Chuẩn bị cái gì…nếu ông chuẩn bị trước thì ta không cần đi đâu cả, cái tôi muốn nhìn là thứ chân thật, đi đâu thì tôi tự chọn, ông không cần dẫn tôi đến những cơ sở địa phương tốt của huyện, làm việc phải cho đúng sự thật thì mới là đảng viên tốt chứ.

Thạch Aí Quốc nói rất nghiêm túc, nhưng nếu thực tế suy nghĩ kỹ lại, đây là những lời khách sáo, lãnh đạo nào mà không nói như vậy, nhưng có mấy lãnh đạo thật sự làm được ?

-Vâng… bí thư , mời vào trong, trước uống nước nghỉ ngơi một chút a.

Trương Minh thái ân cần.

-Không cần, đem danh sách đại biểu hội đồng nhân dân của huyện tới đây, chúng ta trước thăm hỏi các đại biểu nhân dân ..

Thạch Aí Quốc nói .

Đây là chương trình thông lệ, Thạch Aí Quốc từ trêи thành phố xuống tới nơi này, chính là vì vài ngày sau cử hành bỏ phiếu thông qua việc chủ tịch thành phố mới, cho nên vấn đề đại biểu nhân dân nhất định phải giải quyết xong, nên tỏ vẻ ra là coi trọng các đại biểu, để cho các đại biểu nhân dân cảm giác được đảng luôn quan tâm đến…

Đinh Nhị Cẩu nhìn xem phía trước mọi người đang diễn trò, bất tri bất giác liền rơi lại đằng sau, lúc này mọi sự chú ý của mọi người đều tập trung về phía Thạch Aí Quốc, nên không có mấy người chú ý tới hắn, từ khi vừa xuống xe, ánh mắt Tương Ngọc Điệp thì không hề rời qua Đinh Nhị Cẩu .

Công việc của cô cần phải làm là lại cho quay phim đi sát theo bí thư thành ủy Thạch Aí Quốc là được rồi, cô gắng quay phim lúc di chuyển, cuối cùng phỏng vấn thoáng bí thư huyện ủy Trương Minh Thái, trở về nhà cắt nối biên tập thì được rồi ..

-Hì…em chỉ sợ chị nhất thời xuân mới nảy mầm, nên không để ý tới, vì sợ chuyện gian tình bại lộ.

Đinh Nhị Cẩu trêu đùa .

Tương Ngọc Điệp nghe hắn nói như thế, thò tay muốn nhéo hắn một cái , thế nhưng nhìn trước mặt thỉnh thoảng có người quay đầu lại xem, cho nên đành nín .

-Hừ… trong mồm chó không mọc ra ngà voi, ăn xong thì lau sạch miệng không thèm để ý đến chị nữa phải không?

Tương Ngọc Điệp lườm Đinh Nhị Cẩu rồi nói ra, ánh mắt kia của cô đủ để cho Đinh Nhị Cẩu tư thế lại oai hùng bừng bừng phấn chấn, Đinh Nhị Cẩu tranh thủ thời gian nhìn về phía trước, không dám cùng nàng đối mặt lâu vì cũng sợ không nhịn được, người đàn bà này trời sinh có một mị lực thu hút khó mà cưỡng lại được.

-Chị là người quan trọng của đài truyền hình, thì còn cần em quản đến sao?

Đinh Nhị Cẩu nói.

-Dối trá, biết rõ chị không phải là có ý tứ như vậy… đêm nay có rãnh không?

Tương Ngọc Điệp liền đưa ra tín hiệu .

-Cũng chưa biết được, trước mắt tình huống như thế này, nên em không dám hứa chắc với chị.

Đinh Nhị Cẩu ra hiệu trước mặt đám người kia nói ra.

-Hừ…có công tác cũng không có khả năng làm suốt cả đêm, chị không tin là em không có thời gian

Tương Ngọc Điệp nũng nịu nói, thật ra thì lúc này khi nhớ đến cây ƈôи ȶɦịt to lớn của hắn thì bên dưới cái âʍ ɦộ của cô đã rỉ ra dịch nhờn ướt nhẹp rồi.

-Sao lại không có, công tác của chị cũng có khi làm cả đêm mà, đúng ra phải nói là suốt cả một ngày một đêm.

Đinh Nhị Cẩu lại trêu đùa .

-Nói vậy mà không biết xấu hổ, buổi tối nay ở nhà chị chờ em ah…

Tương Ngọc Điệp dứt lời bước nhanh lên phía trước, Đinh Nhị Cẩu sững sờ, dừng bước lại đốt một điếu thuốc rồi đi theo phía sau cô .

-Chầm chậm chờ em một chút….

Khi đến sát Tương Ngọc Điệp, hắn nắm tay cô đứng lại, rồi giả vờ ngồi xuống buộc lại dây giày, rất nhanh làm như vô tình quay đầu đụng phớt vào hạ bộ của cô, hít sâu vào một hơi, cài mùi của con cái động ɖu͙ƈ tiết ra không thể lẫn vào đâu được, ngay lập tức ngập tràn trong lổ mũi hắn….