Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)
Chương 1125 : Sinh đứa cháu để vui đùa
Ngày đăng: 23:49 16/02/21
CHƯƠNG 1125 : SINH ĐỨA CHÁU ĐỂ VUI ĐÙA.
Màn đêm buông xuống, Đinh Nhị Cẩu dừng xe ở bãi đỗ xe nhà hàng lẫu cá Thành Đông, thì đã nhìn thấy gã nam nhân đưa cho mình cái USB ghi hình đi tới .
-Đinh phó cục, cám ơn anh đã đến, Bạch gia ở bên trong đang đợi anh đấy.
Trương Chấn Đường vừa cười vừa nói .
Bởi vì Đinh Nhị Cẩu khoảng thời gian này sự chú ý của hắn đều tập trung ở thành phố Hồ Châu, cho nên đối với những nhân vật trêи tỉnh hắn không biết một ai, cho nên mới thấy tại Giang Đô này, thật đúng là mình không có một người quen thân cận nào…
Bạch Khai Sơn mặc dù không có xuống dưới lầu nghênh đón Đinh Nhị Cẩu, nhưng lão vẫn là rất biết cách làm người, đứng ngay ở cửa thang máy chờ Đinh Nhị Cẩu, cho nên khi Đinh Nhị Cẩu vừa từ thang máy dưới đất lên lầu, cửa vừa mở liền thấy khuôn mặt tươi cười của Bạch Khai Sơn .
-Đinh phó cục trưởng, cám ơn cậu có thể đến đây uống chút trà tâm sự với tôi , đã sớm nghe nói Đinh phó cục trưởng tuổi trẻ tài cao, nhưng chưa có duyên gặp mặt một lần, ngày hôm qua nếu không phát sinh ra chuyện không vui, chỉ sợ tôi vẫn là không gặp được Đinh phó cục trưởng ah.
Bạch Khai Sơn cười ha hả đứa tay dẫn lấy Đinh Nhị Cẩu tiến vào trong một gian phòng rộng chừng bốn, năm mươi thước vuông , đây là tầng gian phòng duy nhất cao nhất trêи tầng lầu của tòa nhà..
-Ồ? Bạch gia, dường như chúng ta cũng không hề quen biết, chuyện tối ngày hôm qua tôi thật là cảm kϊƈɦ Bạch gia chịu đem đưa qua cái USB ghi hình cho tôi, mặc dù là hơi chậm một chút.
Đinh Nhị Cẩu châm chọc nói, trong lời nói cũng mang theo gai nhọn.
-Ai …tôi biết ngay là Đinh phó cục trưởng sẽ trách, nhưng tôi là một thương gia , nhất là tại chỗ như vậy trêи tỉnh, hết cách rồi, tôi không thể dám trêu vào đám bọn họ, đối với Đinh phó cục, tôi không hề có ý tứ hãm hại, cho nên tôi mới sai Trương Chấn Đường đưa cho cậu nguyên bản, cũng coi như là bổ sung thêm chứng cớ, chỉ mong không có làm chậm trễ chuyện của Đinh phó cục .
-Thật ra thì cũng không có gì, cho dù là không có cái USB kia, Tưởng Hải Dương cũng không thể làm gì được tôi, hắn chỉ là một kẻ chuyên bắt nạt kẻ yếu, nhưng tôi là người cứng rắn, cho nên tôi không sợ hắn.
Đinh Nhị Cẩu cười cười ngồi ở trêи ghế sa lon nói .
Đinh Nhị Cẩu diễn xuất thấy Trương Chấn Đường chỉ cau mày, ngay cả Bạch Khai Sơn còn không nói gì thêm, thì làm gì có phần của Trương Chấn Đường nói chuyện .
-Đinh phó cục, không biết Ngọc Điệp đã từng đề cập qua tôi cho cậu biết chưa?
-Ngọc Điệp?
Đinh Nhị Cẩu ngạc nhiên, chính mình cũng chỉ biết có Tương Ngọc Điệp công tác tại đài truyền hình Hồ Châu, còn những người khác thì mình không biết a.
-Chính là Tương Ngọc Điệp làm tại i truyền hình Hồ Châu.
Bạch Khai Sơn tiến thêm một bước nói ra.
-Há, tôi cùng Tương Ngọc Điệp là bằng hữu, như thế nào? Bạch gia cùng Tương Ngọc Điệp cũng có quan hệ sao?
Đinh Nhị Cẩu nghi ngờ hỏi.
-Um… nào chỉ có quan hệ, tôi cùng cha của Ngọc Điệp có quan hệ rất tốt, tôi là cha nuôi của nàng, ngày lễ ngày tết, Ngọc Điệp đều về thăm tôi..
Bạch Khai Sơn chậm rãi nói .
-À…thì ra là có quan hệ như vậy, về chuyện này thực sự là lần đầu tiên tôi mới nghe nói, từ trước đến giờ không có nghe nàng nói qua.
Đinh Nhị Cẩu hiển nhiên rất là hoài nghi những lời của Bạch Khai Sơn, nhưng việc này lại không thể nghiệm chứng tại đây, nhưng Đinh Nhị Cẩu suy đoán, hơn phân nửa là có thật , bởi vì việc này chỉ cần gọi điện thoại là có thể làm rõ ràng tất cả mọi chuyện, Bạch Khai Sơn cũng không có việc gì mà nói dối.
-Cho nên hôm nay tôi mời Đinh phó cục tới đây, một là muốn xin lỗi chuyện tối ngày hôm qua, là tôi làm không đúng, mong Đinh phó cục không để bụng, một là muốn nói chuyện về Tiểu Điệp…..
Bạch Khai Sơn nói phân nửa, giương mắt nhìn thoáng qua Đinh Nhị Cẩu .
Đinh Nhị Cẩu cũng không phải là ngu ngốc, vừa nghe Bạch Khai Sơn đề cập đến vấn đề của Tương Ngọc Điệp, dứt khoát im miệng không nói gì, nhìn xem lão gia hỏa này trong hồ lô đến cùng muốn làm cái gì.
“Tiểu hồ ly, không thấy mồi không mắc câu ah”.
Bạch Khai Sơn trong lòng cũng thầm mắng một câu .
– Hơn nữa chắc cậu không biết, cha mẹ Tiểu Điệp đều là người chất phát trung thực, cho nên Tiểu Điệp gặp chuyện gì cũng đều thích cùng tôi trao đổi thảo luận một chút, đương nhiên .. kể cả chuyện của cậy và Tiểu Điệp.
Bạch Khai Sơn dần dần đem đề tài dẫn tới quan hệ của Đinh Nhị Cẩu với Tương Ngọc Điệp.
Đinh Nhị Cẩu vẫn không nói lời nào, hắn muốn thử xem Bạch Khai Sơn đến cùng muốn nói cái gì? Cái này là các dùng bất biến ứng với vạn biến .
-Thật ra Tiểu Điệp rất thích cậu, nàng nói cậu còn tuổi trẻ, có nhiệt tình, hơn nữa lại rất có tiền đồ, dù sao tôi cũng vẫn rất lo lắng, cậu bây giờ tuổi còn trẻ, nhưng là qua mấy năm nữa tuổi tác cũng không khác biệt bao nhiêu, còn Tiểu Điệp thì khác, phụ nữ thì già nhanh, cho nên tôi rất lo lắng Tiểu Điệp nếu không tốt sẽ lỡ cả đời mình.
Lúc này Bạch Khai Sơn mặt buồn rười rượi , cực kỳ giống một như một người cha lo cho con gái của mình, trong lúc nhất thời Đinh Nhị Cẩu cũng có chút cảm động .
-Bạch gia …ông không cần lo lắng, tôi cùng nàng chỉ bằng hữu, cho nên không có việc gì phải lo ..
Đinh Nhị Cẩu đương nhiên sẽ không thừa nhận mình và Tương Ngọc Điệp có quan hệ giường chiếu, nhưng cũng khó bảo toàn trong gian phòng này Bạch Khai Sơn sẽ không có gắn thiết bị nghe lén, cho nên cho dù là Bạch Khai Sơn nói gì đi nữa, thì Tương Ngọc Điệp vẫn chỉ là bằng hữu..
-Ừ, như vậy cũng tốt, Chấn Đường, mang thức ăn lên đi, tôi muốn cùng Đinh phó cục uống chút rượu.
Bạch Khai Sơn hướng về phía Trương Chấn Đường đưa mắt liếc ra hiệu một cái nói ra .
Nhìn xem Trương Chấn Đường đi ra ngoài , Bạch Khai Sơn chưa từ bỏ ý định , nói tiếp:
– Đinh phó cục cũng thông cảm trong lòng của một ông lão, không nói dối cậu, tôi không có con cái, chỉ lâu nay lưu manh một mình, ở trong xã hội lăn lộn cả đời, mặc dù có chút gia sản, nhưng cũng chỉ đủ dưỡng lão mà thôi, tôi đã từng nói nhiều lần với Tiểu Điệp, đã lựa chọn con đường nào, thì cũng không nên hối hận, nếu cho rằng đối phương là người thích hợp, thì phải kiên trì, mặc kệ đối phương có bao nhiêu người phụ nữ vây quanh, chỉ cần làm tốt việc của mình là được rồi.
Bạch Khai Sơn lộ vẻ buồn bực nói ra .
-Ha ha … xem ra Bạch gia cũng là người là người sống rất tình cảm đấy, bất quá Bạch gia mấy câu nói đó nói rất khéo, nếu không biết, còn tưởng rằng Bạch gia là đạo diễn phim tình cảm đây này.
Đinh Nhị Cẩu cười nói .
– Đinh phó cục … cậu cũng đừng có nói móc lão già này rồi, nếu cậu đã ưa thích Tiểu Điệp, chuyện của các người tôi cũng bất kể, nhưng tôi có một yêu cầu.
– Bạch gia cứ nói.
Đinh Nhị Cẩu nhón tay, kẹp một hạt đậu lạc ném vào trong miệng, chậm rãi nhai nuốt.
-Lúc nào đó thì sinh cho tôi một đứa cháu để chơi đùa.
Bạch Khai Sơn để sát vào tai của Đinh Nhị Cẩu, thấp giọng nói.
Màn đêm buông xuống, Đinh Nhị Cẩu dừng xe ở bãi đỗ xe nhà hàng lẫu cá Thành Đông, thì đã nhìn thấy gã nam nhân đưa cho mình cái USB ghi hình đi tới .
-Đinh phó cục, cám ơn anh đã đến, Bạch gia ở bên trong đang đợi anh đấy.
Trương Chấn Đường vừa cười vừa nói .
Bởi vì Đinh Nhị Cẩu khoảng thời gian này sự chú ý của hắn đều tập trung ở thành phố Hồ Châu, cho nên đối với những nhân vật trêи tỉnh hắn không biết một ai, cho nên mới thấy tại Giang Đô này, thật đúng là mình không có một người quen thân cận nào…
Bạch Khai Sơn mặc dù không có xuống dưới lầu nghênh đón Đinh Nhị Cẩu, nhưng lão vẫn là rất biết cách làm người, đứng ngay ở cửa thang máy chờ Đinh Nhị Cẩu, cho nên khi Đinh Nhị Cẩu vừa từ thang máy dưới đất lên lầu, cửa vừa mở liền thấy khuôn mặt tươi cười của Bạch Khai Sơn .
-Đinh phó cục trưởng, cám ơn cậu có thể đến đây uống chút trà tâm sự với tôi , đã sớm nghe nói Đinh phó cục trưởng tuổi trẻ tài cao, nhưng chưa có duyên gặp mặt một lần, ngày hôm qua nếu không phát sinh ra chuyện không vui, chỉ sợ tôi vẫn là không gặp được Đinh phó cục trưởng ah.
Bạch Khai Sơn cười ha hả đứa tay dẫn lấy Đinh Nhị Cẩu tiến vào trong một gian phòng rộng chừng bốn, năm mươi thước vuông , đây là tầng gian phòng duy nhất cao nhất trêи tầng lầu của tòa nhà..
-Ồ? Bạch gia, dường như chúng ta cũng không hề quen biết, chuyện tối ngày hôm qua tôi thật là cảm kϊƈɦ Bạch gia chịu đem đưa qua cái USB ghi hình cho tôi, mặc dù là hơi chậm một chút.
Đinh Nhị Cẩu châm chọc nói, trong lời nói cũng mang theo gai nhọn.
-Ai …tôi biết ngay là Đinh phó cục trưởng sẽ trách, nhưng tôi là một thương gia , nhất là tại chỗ như vậy trêи tỉnh, hết cách rồi, tôi không thể dám trêu vào đám bọn họ, đối với Đinh phó cục, tôi không hề có ý tứ hãm hại, cho nên tôi mới sai Trương Chấn Đường đưa cho cậu nguyên bản, cũng coi như là bổ sung thêm chứng cớ, chỉ mong không có làm chậm trễ chuyện của Đinh phó cục .
-Thật ra thì cũng không có gì, cho dù là không có cái USB kia, Tưởng Hải Dương cũng không thể làm gì được tôi, hắn chỉ là một kẻ chuyên bắt nạt kẻ yếu, nhưng tôi là người cứng rắn, cho nên tôi không sợ hắn.
Đinh Nhị Cẩu cười cười ngồi ở trêи ghế sa lon nói .
Đinh Nhị Cẩu diễn xuất thấy Trương Chấn Đường chỉ cau mày, ngay cả Bạch Khai Sơn còn không nói gì thêm, thì làm gì có phần của Trương Chấn Đường nói chuyện .
-Đinh phó cục, không biết Ngọc Điệp đã từng đề cập qua tôi cho cậu biết chưa?
-Ngọc Điệp?
Đinh Nhị Cẩu ngạc nhiên, chính mình cũng chỉ biết có Tương Ngọc Điệp công tác tại đài truyền hình Hồ Châu, còn những người khác thì mình không biết a.
-Chính là Tương Ngọc Điệp làm tại i truyền hình Hồ Châu.
Bạch Khai Sơn tiến thêm một bước nói ra.
-Há, tôi cùng Tương Ngọc Điệp là bằng hữu, như thế nào? Bạch gia cùng Tương Ngọc Điệp cũng có quan hệ sao?
Đinh Nhị Cẩu nghi ngờ hỏi.
-Um… nào chỉ có quan hệ, tôi cùng cha của Ngọc Điệp có quan hệ rất tốt, tôi là cha nuôi của nàng, ngày lễ ngày tết, Ngọc Điệp đều về thăm tôi..
Bạch Khai Sơn chậm rãi nói .
-À…thì ra là có quan hệ như vậy, về chuyện này thực sự là lần đầu tiên tôi mới nghe nói, từ trước đến giờ không có nghe nàng nói qua.
Đinh Nhị Cẩu hiển nhiên rất là hoài nghi những lời của Bạch Khai Sơn, nhưng việc này lại không thể nghiệm chứng tại đây, nhưng Đinh Nhị Cẩu suy đoán, hơn phân nửa là có thật , bởi vì việc này chỉ cần gọi điện thoại là có thể làm rõ ràng tất cả mọi chuyện, Bạch Khai Sơn cũng không có việc gì mà nói dối.
-Cho nên hôm nay tôi mời Đinh phó cục tới đây, một là muốn xin lỗi chuyện tối ngày hôm qua, là tôi làm không đúng, mong Đinh phó cục không để bụng, một là muốn nói chuyện về Tiểu Điệp…..
Bạch Khai Sơn nói phân nửa, giương mắt nhìn thoáng qua Đinh Nhị Cẩu .
Đinh Nhị Cẩu cũng không phải là ngu ngốc, vừa nghe Bạch Khai Sơn đề cập đến vấn đề của Tương Ngọc Điệp, dứt khoát im miệng không nói gì, nhìn xem lão gia hỏa này trong hồ lô đến cùng muốn làm cái gì.
“Tiểu hồ ly, không thấy mồi không mắc câu ah”.
Bạch Khai Sơn trong lòng cũng thầm mắng một câu .
– Hơn nữa chắc cậu không biết, cha mẹ Tiểu Điệp đều là người chất phát trung thực, cho nên Tiểu Điệp gặp chuyện gì cũng đều thích cùng tôi trao đổi thảo luận một chút, đương nhiên .. kể cả chuyện của cậy và Tiểu Điệp.
Bạch Khai Sơn dần dần đem đề tài dẫn tới quan hệ của Đinh Nhị Cẩu với Tương Ngọc Điệp.
Đinh Nhị Cẩu vẫn không nói lời nào, hắn muốn thử xem Bạch Khai Sơn đến cùng muốn nói cái gì? Cái này là các dùng bất biến ứng với vạn biến .
-Thật ra Tiểu Điệp rất thích cậu, nàng nói cậu còn tuổi trẻ, có nhiệt tình, hơn nữa lại rất có tiền đồ, dù sao tôi cũng vẫn rất lo lắng, cậu bây giờ tuổi còn trẻ, nhưng là qua mấy năm nữa tuổi tác cũng không khác biệt bao nhiêu, còn Tiểu Điệp thì khác, phụ nữ thì già nhanh, cho nên tôi rất lo lắng Tiểu Điệp nếu không tốt sẽ lỡ cả đời mình.
Lúc này Bạch Khai Sơn mặt buồn rười rượi , cực kỳ giống một như một người cha lo cho con gái của mình, trong lúc nhất thời Đinh Nhị Cẩu cũng có chút cảm động .
-Bạch gia …ông không cần lo lắng, tôi cùng nàng chỉ bằng hữu, cho nên không có việc gì phải lo ..
Đinh Nhị Cẩu đương nhiên sẽ không thừa nhận mình và Tương Ngọc Điệp có quan hệ giường chiếu, nhưng cũng khó bảo toàn trong gian phòng này Bạch Khai Sơn sẽ không có gắn thiết bị nghe lén, cho nên cho dù là Bạch Khai Sơn nói gì đi nữa, thì Tương Ngọc Điệp vẫn chỉ là bằng hữu..
-Ừ, như vậy cũng tốt, Chấn Đường, mang thức ăn lên đi, tôi muốn cùng Đinh phó cục uống chút rượu.
Bạch Khai Sơn hướng về phía Trương Chấn Đường đưa mắt liếc ra hiệu một cái nói ra .
Nhìn xem Trương Chấn Đường đi ra ngoài , Bạch Khai Sơn chưa từ bỏ ý định , nói tiếp:
– Đinh phó cục cũng thông cảm trong lòng của một ông lão, không nói dối cậu, tôi không có con cái, chỉ lâu nay lưu manh một mình, ở trong xã hội lăn lộn cả đời, mặc dù có chút gia sản, nhưng cũng chỉ đủ dưỡng lão mà thôi, tôi đã từng nói nhiều lần với Tiểu Điệp, đã lựa chọn con đường nào, thì cũng không nên hối hận, nếu cho rằng đối phương là người thích hợp, thì phải kiên trì, mặc kệ đối phương có bao nhiêu người phụ nữ vây quanh, chỉ cần làm tốt việc của mình là được rồi.
Bạch Khai Sơn lộ vẻ buồn bực nói ra .
-Ha ha … xem ra Bạch gia cũng là người là người sống rất tình cảm đấy, bất quá Bạch gia mấy câu nói đó nói rất khéo, nếu không biết, còn tưởng rằng Bạch gia là đạo diễn phim tình cảm đây này.
Đinh Nhị Cẩu cười nói .
– Đinh phó cục … cậu cũng đừng có nói móc lão già này rồi, nếu cậu đã ưa thích Tiểu Điệp, chuyện của các người tôi cũng bất kể, nhưng tôi có một yêu cầu.
– Bạch gia cứ nói.
Đinh Nhị Cẩu nhón tay, kẹp một hạt đậu lạc ném vào trong miệng, chậm rãi nhai nuốt.
-Lúc nào đó thì sinh cho tôi một đứa cháu để chơi đùa.
Bạch Khai Sơn để sát vào tai của Đinh Nhị Cẩu, thấp giọng nói.