Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)

Chương 1317 : Sấm sét giữa trời quang

Ngày đăng: 23:56 16/02/21

CHƯƠNG 1317: SẤM SÉT GIỮA TRỜI QUANG.

Để điện thoại xuống, Chu Hồng Diễm trong lúc này cảm giác được chính mình thật sự đã bị thằng này làm cho hư hỏng rồi, hiện tại rõ ràng chuyện gì cũng dám làm, nói cái gì cũng dám nói, nếu tiếp tục như vậy thì làm sao được , chính mình là một y tá trưởng của bệnh viện, còn là một người đàn bà đàng hoàng dưới mắt mọi người, tự nhiên bị thằng bại hoại này kéo chìm vào trong đống bùn nhão..

Tuy nhiên trong nội tâm thì nghĩ như thế, nhưng vẫn chậm rãi dạo bước đến bên cửa sổ, nhìn xem bãi đỗ xe dưới lầu, lúc này vẫn còn thỉnh thoảng có xe ra ra vào vào, còn Chu Hồng Diễm đã sớm nhớ rỏ hình dáng cùng số xe của kĐinh Trường Sinh.

Cho nên khi chiếc xe của Đinh Trường Sinh chạy vào đến cổng bệnh viện, trong lòng Chu Hồng Diễm đã nhảy lên, tuy nàng mắng thầm mình thiếu kiên nhẫn, , kéo ra bức màn, mở ra cửa sổ, hi vọng thằng bại hoại này có thể ngẩng đầu lên thì nhìn thấy mình .

Quả nhiên, khi Đinh Trường Sinh xuống xe chuyện đầu tiên là ngẩng đầu nhìn về phía cửa sổ cao ốc bệnh viện, đương nhiên cũng nhìn thấy Chu Hồng Diễm, vì vậy phất phất tay, giờ khắc này Chu Hồng Diễm rõ ràng cảm giác mình làm tất cả đều là đáng giá.

Tình cảnh này rất giống là mối tình đầu của nàng đang nóng nảy chờ đợi tình nhân của mình vậy.

Thế nhưng mà tình cảnh này trong nội tâm Đinh Trường Sinh lại có một loại suy nghĩ khác, lúc hướng phía Chu Hồng Diễm xa xa vẫy tay, hắn tự nhủ, con bà nó tại sao mình lại có cảm giác mình lại giống như Tây Môn Khánh quá vậy chứ…

………………………………………………………………………………………..

-Sao em gấp gáp tới nhanh như vậy?

Chu Hồng Diễm để cho Đinh Trường Sinh vào trong phòng trực rồi hỏi.

-Nay có y tá trưởng xinh đẹp trực ca đêm, đêm dài đằng đẵng, nếu em không đến đây, thì cả một đêm này chị sẽ làm gì đây?

Đinh Trường Sinh thò tay vuốt lấy trước ngực của Chu Hồng Diễm, hỏi.

-Hừ… nằm mơ đi, chị cũng đã trực nhiều ca đêm, thì gặp được em đến mấy lần mà hỏi vậy chứ?

Chu Hồng Diễm lườm Đinh Trường Sinh, tựa như hờn dỗi, lại phảng phất hấp dẫn khiêu khích, nhưng bất luận như thế nào, chỉ cần là nam nhân, thấy nữ nhân như vậy, thì thân thể đã như muốn nhũn ra, nhưng duy chỉ có một chỗ cứng rắn, vấn đề là nó cương cứng đến bao nhiêu mà thôi .

-Em đã hiểu… đây là chị trách em, đúng rồi …kết quả xét nghiệm của cha nuôi em như thế nào rồi, em lại có cảm giác thật không tốt, không có chuyện gì chứ?

-Làm việc cỡ cha nuôi của em thì có thể xảy ra chuyện gì chứ, một năm kiểm tra tổng quát vài lần, có bệnh gì mà không phát hiện ra được, chỉ cần không phải là bệnh cấp tính, thì tất cả đều không sao cả.

Chu Hồng Diễm nhìn ngoài cửa phòng, cửa đã bị Đinh Trường Sinh khóa trái , nhưng đêm nay nàng đang trực ca đêm, tùy lúc sẽ có người đến tìm, nếu đóng cửa lại, thì không ổn rồi…

-Há, biết vậy… nhưng em vẫn là không yên lòng.

Đinh Trường Sinh thở dài nói .

– Nếu em không yên tâm, để chị đi xem kết quả, em cứ ở nơi này chờ chị…

Chu Hồng Diễm quay người muốn đi ra ngoài, nhưng đã bị Đinh Trường Sinh ôm vào trong ngực, một tay hắn rất nhanh luồn vào bên dưới cái váy đồng phục y ta của nàng mò lên cái âʍ ɦộ..

-Không được… đêm nay chị trực ban.

-Em biết, nếu chị không trực ban, thì đã không ở lại chỗ này rồi.

– Bất cứ lúc nào cũng sẽ có người tới tìm, đến lúc đó để cho người ta nhìn gặp thì phiền toái.

Chu Hồng Diễm tuy nói như vậy, nhưng không có một chút giãy dụa, còn cố ý hơi hở chân rộng ra để bàn tay Đinh Trường Sinh thuận tiện mò lấy cái âʍ ɦộ mình hơn, bộ dạng ngươi thích làm sao thì được cái đó vậy .

-Chị đi xem tình huống xét nghiệm của cha nuôi em, lát nữa chúng ta sẽ trao đổi xâm nhập, chị cứ nói với y tá trực lính của chị, chỉ cần không phải là người sắp chết thì đừng có tới quấy rầy chúng ta là được.

Ngón tay của Đinh Trường Sinh đã móc vào bên trong ɦσα ɦuyệt của Chu Hồng Diễm, chất lỏng dịch nhờn đang từ từ tươm ra, khiến cho Chu Hồng Diễm cảm giác sâu bên trong ɦσα ɦuyệt rất ngứa nhột…

Dưới loại tình huống này, y tá mỹ nữ biết nghe lời phải, lắc lắc cặp ʍôиɠ đầy đặn rồi đi ra khỏi phòng trực, Đinh Trường Sinh lúc này có thể ngồi tại trước bàn làm việc nhìn ngắm ngón tay của mình dinh dính chất lỏng từ bên trong cái ɦσα ɦuyệt nàng làm cho bóng loáng.. .

………………………………………………………………………………………..

.

Cổ Thanh Sơn tuổi đã khá lớn, cùng với độ tuổi của Thạch Ái Quốc không sai biệt lắm, nhưng Thạch Ái Quốc đã là cán bộ cấp sở, có thể nói với độ tuổi của Cổ Thanh Sơn muốn tăng chức vụ nữa khả năng rất nhỏ, cho nên giờ điều Đinh Trường Sinh lo lắng nhất vẫn là sức khỏe của Cổ Thanh Sơn..

Từ hôm nay thấy trạng thái tinh thần của Cổ Thanh Sơn, lại để cho Đinh Trường Sinh ý thức được, làm người sinh lão bệnh tử không thể nghịch chuyển được, mặc kệ ngươi quan lớn đến đâu, Diêm Vương đã đến chiêu ngươi, dù cho một khắc ngươi cũng không được trễ nãi, cho nên Đinh Trường Sinh hơn nửa đêm chạy tới bệnh viện, chỉ là muốn sớm biết rõ thân thể Cổ Thanh Sơn đến cùng có phải xảy ra vấn đề không tốt .

Ngay vào lúc này, Chu Hồng Diễm đang cầm một tờ giấy giấy xét nghiệm, sắc mặt tái nhợt về tới phòng trực của mình, khuôn mặt hàm xuân của Chu Hồng Diễm lúc này hoàn toàn đã không có bất kỳ xuân sắc, bởi vì nàng biết rõ Cổ Thanh Sơn là ai , biết rõ Cổ Thanh Sơn đối với tên tiểu nhân Đinh Trường Sinh có ý nghĩa như thế nào, cho nên mới lửa gấp chạy về

-Làm sao vậy?

Đinh Trường Sinh trong nội tâm hồi hộp, đứng dậy hỏi.

-Giấy xét nghiệm đã có, kết quả … kết quả không tốt lắm.

Chu Hồng Diễm lên dây cót tinh thần vừa nói vừa nhìn Đinh Trường Sinh, sợ hắn nghe tin cũng sẽ xảy ra chuyện gì.

– Rất nghiêm trọng phải không?

Đinh Trường Sinh sửng sốt, hắn hỏi, bởi vì Vương Gia Sơn trong nhà là người thầy thuốc khám bệnh, cho nên đối với chuyện sinh lão bệnh tử, Đinh Trường Sinh vẫn là có cái nhìn rất thoáng, chỉ là lần này người này là cha nuôi mình, đồng thời trêи chính đàn Hồ Châu còn là một nguồn trợ lực cho mình, nếu như Cổ Thanh Sơn bị suy sụp rồi, thì hắn cũng xem như cũng bị mất đi một phần chèo chống.

– Hình như là đã bị… ung thư, hay là em cùng đi với chị tới gạp bác sĩ trực hỏi một chút đi, vừa rồi chị lấy kết quả xét nghiệm, làm vậy cũng không đúng theo qui định, cho nên bác sĩ cũng không nói cho biết rõ ràng lắm.

Chu Hồng Diễm nói ra .

-Đi .. nhanh lên.

Đinh Trường Sinh phục hồi tinh thần lại, lôi kéo Chu Hồng Diễm hướng ra phía ngoài chạy đi .

Chu Hồng Diễm mang theo Đinh Trường Sinh đến phòng bệnh lý, gõ cửa, bên trong một nữ bác sĩ tuổi còn trẻ đang tạilàm việc trêи máy vi tính, còn bất chợt nhìn một chút dụng cụ, hình như là đang làm thí nghiệm .

-Khương chủ nhiệm, đây là đồng chí Đinh Trường Sinh, là chủ nhiệm khu khai phát hồ Châu, hắn muốn biết một chút bệnh tình của Cố chủ nhiệm như thế nào .

Chu Hồng Diễm nói.

-Cậu là gì với Cố chủ nhiệm?

Khương chủ nhiệm đeo khẩu trang che mặt, cho nên Đinh Trường Sinh không nhìn không tới khuôn mặt của nàng biểu lộ.

-Cố chủ nhiệm là cha nuôi của tôi, tôi rất lo lắng , cho nên đã trễ như thế này mà đến làm phiền chủ nhiệm, thật sự là xin lỗi, mời Khương chủ nhiệm nói cho tôi biết tình hình thực tế, để tôi chuẩn bị trước công tác tư tưởng cho cha nuôi, qua đó dễ dàng phối hợp trị liệu hơn.

Đinh Trường Sinh cung kính nói ra .

-Đinh chủ nhiệm , vị Khương bác sĩ này là tiến sĩ du học từ nước ngoài về viện đấy, vừa mới trở lại Hồ Châu, đã được bổ nhiệm làm chủ nhiệm phòng bệnh lý , y thuật rất cao.

Chu Hồng Diễm thay Khương chủ nhiệm tâng bốc lên.