Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)
Chương 1347 : Lộ liễu
Ngày đăng: 23:57 16/02/21
CHƯƠNG 1347: LỘ LIỄU.
-Anh rể, hai người định lúc nào kết hôn vậy?
Tưởng Mộng Điệp hỏi.
-Um… chuyện này . . .
Đinh Trường Sinh không biết trả lời như thế nào, hắn và Tương Ngọc Điệp đã có mối quan hệ xác thịt, nhưng nói đến nói chuyện cưới gả, quả thật là chưa có đề cập qua, mà Tương Ngọc Điệp cũng không có quấn quít đến vấn đề này, hơn nữa hiện tại bây giờ lại xuất hiện một yêu tinh hôn thiên hắc địa Từ Kiều Kiều, Đinh Trường Sinh làm sao lại dám lần nữa dám đem cái chuyện này mở miệng hứa ra nữa đây .
-Nói bậy gì đấy, không cần lo đến chuyện của người lớn, chuẩn bị làm cơm ăn đi, cả một đêm chưa ăn cơm rồi.
Tương Ngọc Điệp nhớ tới chuyện tối hôm qua đến giờ, nhớ lại vẫn còn sợ , nàng đã từng nghĩ tới tình huống xấu nhất đó là cá chết lưới rách, nhưng bây giờ, nàng đang an toàn ngồi tại trong căn biệt thự của mình, đây cũng là nhờ có người thanh niên này, người thanh niên này đã mang lại cho nàng cảm giác an toàn nhất.
Tưởng Mộng Điệp nhìn thấy chị của mình mất hứng, quẹt mồm đến phòng bếp chuẩn bị đồ ăn, còn Tương Ngọc Điệp thì cùng Đinh Trường Sinh đến ngồi ở trêи ghế sa lon, trong lúc nhất thời cũng không nói gì với nhau, Tương Ngọc Điệp không nói lời nào là vì nàng không biết Đinh Trường Sinh đến cùng đối với chuyện này biết được bao nhiêu, Đinh Trường Sinh không nói lời nào là bởi vì chính mình là người thi ân, cũng không biết nên nói cái gì đây.
-Này… chiều nay em phải trở về, cơ quan còn có việc …
-Chị biết.. chị và em cùng đi, em đi rồi, chị cũng không dám lại ở lại tại thành phố Giang Đô này nữa, chị không biết em và Bạch Khai Sơn nói như thế nào, nhưng con người của Bạch Khai Sơn tâm ngoan thủ lạt, em phải cẩn thận một chút, lão sẽ không để yên như vậy.
Tương Ngọc Điệp lo lắng nói ra .
– Không sao đâu, em đã nói rất rõ với lão rồi, vô luận về sau chị xảy ra chuyện gì, em sẽ tìm lão tính sổ..Hừ…nếu lão vẫn còn muốn ở đại lục lăn lộn, thì không dám đến tìm chị gây chuyện đâu.
Đinh Trường Sinh đối với sự uy hϊế͙p͙ của mình rất là tự tin, nhưng hắn không biết là lúc này hắn đã bị Bạch Khai Sơn liệt vào nhân vật nguy hiểm, nên để cho A Lang theo dõi hắn rồi.
-Ừ…chuyện hôm nay cám ơn em, giờ phải chờ một chút mới có cơm, bằng không em lên lầu nhắm mắt nghỉ ngơi một chút đi, sáng sớm hôm nay đã quấy rầy giấc ngủ của em rồi .. .
Tương Ngọc Điệp khi nói xong lời này thì sắc mặt ửng đỏ, hương vị cám dỗ dày đặc, đối diện chỉ cần nam nhân không phải là người ngu, thì liền có thể nhìn ra tâm tư của nàng.
Đinh Trường Sinh cười cười, làm Tương Ngọc Điệp cũng rất xấu hổ, nhưng nếu như Đinh Trường Sinh cự tuyệt, thì nàng lại còn xấu hổ hơn.
– Được rồi….chị đã nói như vậy, nếu em không đồng ý, thì sau này chắc là chị cho treo mỏ lên luôn a.
Đinh Trường Sinh liền cất bước lên lầu, còn Tương Ngọc Điệp thì đi theo thật sát ở phía sau .
Muốn nói trước kia thì Tương Ngọc Điệp giấu giếm mối quan hệ của bọn họ, mặc dù không phải là hoàn toàn giữ bí mật, nhưng ít nhất cũng không lộ liễu như thế này, chẳng qua là hôm nay, Tương Ngọc Điệp muốn phóng túng một phen, em trai của mình thì ở trêи lầu đánh máy tính, còn em gái của mình thì dưới lầu đang chuẩn bị thức ăn, chính mình cùng tình nhân trẻ của mình ở bên trong phòng tranh thủ làm chút chuyện, đây là trước kia, thì nàng tuyệt đối không làm được .
Lúc Đinh trường Sinh ôm Tương Ngọc Điệp ở trêи giường, khi bàn tay vừa để lên một đôi cặp иɦũ ɦσα đầy đặn này khiều lấy một chút, thì hai đầu núm иɦũ ɦσα đỏ ửng đã thô sáp nhô ra, một tay còn lại của hắn cũng đã duỗi đến giữa hai chân xoa nắn bộ phận sinh ɖu͙ƈ của nàng, hai chân của Tương Ngọc Điệp nhẹ nhàng run rẩy. rất nhanh ngón tay của hắn đã cảm thấy hạ thân của nàng vừa ướt vừa trơn…
Đinh trường Sinh cầm lấy cây ƈôи ȶɦịt cứng rắn hướng về phía trước, Tương Ngọc Điệp theo cũng dùng sức nhếch lên cái âʍ ɦộ phối hợp để cho cây ƈôи ȶɦịt cứng rắn cắm vào sâu trong thân thể nàng.
………………………………………………………………………………………….
Tương Ngọc Điệp lúc này mái tóc đã tán loạn rồi, mấy sợi tóc dài phất phơ bên miệng, Tương Ngọc Điệp dùng môi cắn lấy mấy sợi tóc dài, ánh mắt nhắm lại, đôi bầu иɦũ ɦσα đầy đặn ở trước ngực chớp lên từng hồi, cong hai đầu gối lên, trong cổ họng không kềm chế được kêu rêи, Đinh trường Sinh bên dưới hạ thân dùng đại lực cần cù rút ra đút vào cạy ƈôи ȶɦịt trong ɦσα ɦuyệt nàng.
…………………………………………………………………………………………
Qua một lúc rút ra đút vào thì hắn đã có cảm giác nhịn không được, liền ngừng lại trong chốc lát, bàn tay đưa đến trước người Tương Ngọc xoa nắm lấy hai bầu иɦũ ɦσα nàng, tiếng rêи rỉ của Tương Ngọc Điệp đã có chút không chút kiêng kỵ, nhưng nàng lại không dám lớn tiếng, Đinh trường Sinh liền với tay lấy cái remote TV mở ra, có tiếng âm nhạc át đi, thanh âm Tương Ngọc Điệp liền buông ra:
– Ai ui… a.. . làm chị nhanh lên đi.. ui.sướиɠ…chị muốn..tới rồi..ui..
Vào lúc trong phòng hai người đang điên cuồng thời, thì Tương Mộng Điệp đã len lén chạy tới tựa vào cạnh cửa, vừa vặn lúc nàng tới thì nghe thấy trong phòng tiếng nhạc, cẩn thận lắng nghe, thì nghe thấy được tiếng kêu rêи của chị mình Tương Ngọc Điệp lần bên trong tiếng nhạc, không khỏi lập tức bên dưới hạ thể liền rỉ ra dịch nhờn, thầm nghĩ thằng trai trẻ này đang làm như thế nào mà chị Tương Ngọc Điệp của mình phải rêи rỉ như khóc lóc, còn có như ẩn hiện tiếng nước nhờn bị ma sát cắm vào rút ra, làm cho trái tim của nàng thình thịch thiếu điều đều phải nhảy ra ngoài, cái loại kϊƈɦ thích theo dạng nghe lén này cảm giác cơ hồ so với lúc mình cùng với bạn trai làʍ ȶìиɦ còn muốn kϊƈɦ thích mãnh liệt hơn, ..
………………………………………………………………………………………….
Trong lúc Đinh trường Sinh đua chạy nước rút, tay chân của Tương Ngọc Điệp giống như là đang bơi lội vậy, cái ʍôиɠ thật cao nhếch lên, cây ƈôи ȶɦịt lớn hung hăng từ trong thân thể Tương Ngọc Điệp rút ra đút vào lấy, bên trong cái ɦσα ɦuyệt ướt nhẹp phát ra tiếng va chạm ọp ọp không dứt bên tai…
Đinh trường Sinh hai tay tiếp tục nâng phần hông của Tương Ngọc Điệp, dùng sức vận động lấy cây ƈôи ȶɦịt cứng rắn, cảm thụ được thành thịt mềm mại ɦσα ɦuyệt ma sát ấm áp, thưởng thức lúc này người đàn bà trở nên nhu nhược oằn oại tại dưới thân mình rêи rỉ.
………………………………………………………………………………………….
Lúc Đinh trường Sinh xuất tinh, cổ t.ử ƈυиɠ Tương Ngọc Điệp bị tϊиɦ ɖϊƈh͙ cuồng phún cũng nở rộ, hai chân chặt chẽ nhếch lên lấy mũi chân, sâu trong ɦσα ɦuyệt không ngừng co rút, từng làn chất lỏng ấm áp âm tinh đánh thẳng vào đầu khấc ƈôи ȶɦịt, khi Đinh trường Sinh rút ra cây ƈôи ȶɦịt ướt nhẹp, Tương Ngọc Điệp cũng không để ý đến hai chân đang dạng rộng ra, hai mép trong mở ra hai bên, trắng ngà tϊиɦ ɖϊƈh͙ theo sự co rút bên trong ɦσα ɦuyệt xì xì trào ra chảy xuống bên trêи mặt tấm ga giường….
Ngoài cửa Tương Mộng Điệp rất nhanh lén lút chạy xuống dưới lầu.
…………………………………………………………………………………………….
Trong lúc này tại Vệ Hoàng Trang, Triệu Khánh Hổ lắng nghe Triệu Cương báo cáo, đôi lông mày khóa thật chặc, trước khi Triệu Cương đến báo cáo, thì lão nhận được điện thoại của Bạch Khai Sơn, lão gia hỏa này muốn ngày mai đến Hồ Châu bái phỏng lão, điều này này làm cho lão thấy thật khó khăn, đồng thời cũng rất cảnh giác, tuy cùng là xã ôi đen, nhưng về phương diện ma túy, thì Bạch Khai Sơn già đời cũng lưu manh hơn so với Triệu Khánh Hổ, ở phương diện này chỉ số thông minh của Triệu Khánh Hổ cùng thủ đoạn rõ ràng không phải là đối thủ của Bạch Khai Sơn .
-Nói như vậy, cháu cũng không biết chuyện Đinh Trường Sinh vì Tương Ngọc Điệp mà xuất đầu?
-Chú… cháu thấy rõ là hắn, nhưng cháu không có xuống xe, như vậy lão già Bạch Khai Sơn kia chắc chắn là không biết chúng ta đang ở sau lưng của Tương Ngọc Điệp, chẳng qua nếu lão ta biết được thì là do con đàn bà này hại chúng ta mà thôi. .
-Ừ, cũng có thể là như vậy, lúc đầu chú muốn bán cho Tương Ngọc Điệp một cái nhân tình, đồng thời cũng để cho Bạch Khai Sơn biết rõ, vụ tinh chế ma túy chúng ta lần này là làm quyết tâm, nhưng không nghĩ đến nửa đường lại nhảy ra một tên Đinh Trường Sinh, tiểu tử này như thế nào khắp nơi đều gặp hắn a, đúng là âm hồn bất tán, người của cháu có còn theo dõi hắn không vậy ? Đến cùng công việc làm đến đâu rồi?
Triệu Khánh Hổ đối với hành động của Triệu Cương không hài lòng, Đinh Trường Sinh cũng không phải là thần tiên, như thế nào lại khó bàn theo hắn như vậy?
-Còn đang ngó chừng đây , bất quá thằng này hình như đã đắc tội với quá nhiều người rồi, không chỉ một mà cả nhóm người đều đang ngó chừng hắn, theo người của cháu báo lại nói , Tưởng Dại Dương đang cho người ngó chừng hắn, còn có phó cục trưởng cục công an Đàm Quốc Khánh trước đây cũng đang ngó chừng hắn, tiểu tử này sớm muộn cũng sẽ gặp chuyện không may, cho nên chúng ta có theo dõi hay không theo dõi, thì giờ cũng không thành vấn đề nữa, mà nếu tiếp tục theo dõi hắn, thì chúng ta cũng không biết xử lý hắn như thế nào đây?
Triệu Cương nói .
Triệu Khánh Hổ nghe được Triệu Cương nói như vậy cũng là sửng sờ, thấy vậy tiểu tử này thật sự là đã chọc cho nhiều người tức giận rồi, nếu như hắn bị bắt chặt một chút tay cầm nào đó, thì những người kia sẽ là phóng đại vô hạn, Triệu Khánh Hổ hiểu rất rõ thủ đoạn của nhóm người kia.
– Ừ, vậy thì rút người trở về đi, gần đây không được giao hàng đấy nhé, tiếng gió đã phong phanh nhiều rồi, đúng rồi.. còn phải tìm người duy trì mối quan hệ bên công an kia, tìm không được quan lớn, thì có thể tìm một tên cảnh sát nào đó, chậm rãi bồi dưỡng cũng được…
Triệu Khánh Hổ nói ra .
-Cháu biết, bất quá gần đây có một phụ nữ hay đến sàn nhảy cùa quán bar, có lần cắn thuốc lắc, bị mấy huynh đệ ở dưới định cưỡng hϊế͙p͙, thì la hét là em vợ của cục quản lý đường bộ, nếu không có cháu tại trong quán, thì đã bị mấy tên khốn kiếp kia tao đạp rồi, từ đó thường xuyên qua thì quen biết, hình như người phụ nữ này cùng với anh rễ có quan hệ không tầm thường a, chú có muốn phát triển qua mối quan hệ này không vậy ?
Triệu Cương gãi đầu, hồi báo cho Triệu Khánh Hổ, hắn vốn việc này không muốn báo cho chú của mình biết, nhưng nghĩ tới nghĩ lui, việc này hắn giấu không nổi, cho nên mới báo cáo qua.
-Quản lý cục đường bộ?
Triệu Khánh Hổ ngạc nhiên, vào mấy năm trước, cục đường bộ và cục giao thông thì cùng chung nhau, thì cón qua lại được, nhưng mấy năm sau này do đơn vị hành chánh đổi thành đơn vị sự nghiệp, sau đó lại đổi thành tự thu tự chi, cho nên cục đường bộ có hiệu quả và lợi ích càng ngày càng tệ, cho nên lão không còn xuất tiền ra nữa.
-Có gì màu mỡ không?
-Có nhiều đấy.. cục đường bộ tuy bây giờ nhìn không khởi sắc như trước đây rồi, nhưng là cục đường bộ vẫn có còn có một đơn vị cấp dưới chuyên cấp giấy phép qua trạm kiểm tra giao thông, hiện tại không ít tư nhân cùng đơn vị này liên hợp, chỉ cần nộp phí tổn thì có giấy thông hành đi đường, miễn đi phong hiểm khi xe bị kiểm tra, không cần dỡ hàng, cứ thế trực tiếp có thể qua trạm kiểm tra, chúng ta tại đây có nhiều xe chở quá tải đấy, cho nên nếu nắm giữ được, thì tiền lời cũng rất là khả quan.
-Anh rể, hai người định lúc nào kết hôn vậy?
Tưởng Mộng Điệp hỏi.
-Um… chuyện này . . .
Đinh Trường Sinh không biết trả lời như thế nào, hắn và Tương Ngọc Điệp đã có mối quan hệ xác thịt, nhưng nói đến nói chuyện cưới gả, quả thật là chưa có đề cập qua, mà Tương Ngọc Điệp cũng không có quấn quít đến vấn đề này, hơn nữa hiện tại bây giờ lại xuất hiện một yêu tinh hôn thiên hắc địa Từ Kiều Kiều, Đinh Trường Sinh làm sao lại dám lần nữa dám đem cái chuyện này mở miệng hứa ra nữa đây .
-Nói bậy gì đấy, không cần lo đến chuyện của người lớn, chuẩn bị làm cơm ăn đi, cả một đêm chưa ăn cơm rồi.
Tương Ngọc Điệp nhớ tới chuyện tối hôm qua đến giờ, nhớ lại vẫn còn sợ , nàng đã từng nghĩ tới tình huống xấu nhất đó là cá chết lưới rách, nhưng bây giờ, nàng đang an toàn ngồi tại trong căn biệt thự của mình, đây cũng là nhờ có người thanh niên này, người thanh niên này đã mang lại cho nàng cảm giác an toàn nhất.
Tưởng Mộng Điệp nhìn thấy chị của mình mất hứng, quẹt mồm đến phòng bếp chuẩn bị đồ ăn, còn Tương Ngọc Điệp thì cùng Đinh Trường Sinh đến ngồi ở trêи ghế sa lon, trong lúc nhất thời cũng không nói gì với nhau, Tương Ngọc Điệp không nói lời nào là vì nàng không biết Đinh Trường Sinh đến cùng đối với chuyện này biết được bao nhiêu, Đinh Trường Sinh không nói lời nào là bởi vì chính mình là người thi ân, cũng không biết nên nói cái gì đây.
-Này… chiều nay em phải trở về, cơ quan còn có việc …
-Chị biết.. chị và em cùng đi, em đi rồi, chị cũng không dám lại ở lại tại thành phố Giang Đô này nữa, chị không biết em và Bạch Khai Sơn nói như thế nào, nhưng con người của Bạch Khai Sơn tâm ngoan thủ lạt, em phải cẩn thận một chút, lão sẽ không để yên như vậy.
Tương Ngọc Điệp lo lắng nói ra .
– Không sao đâu, em đã nói rất rõ với lão rồi, vô luận về sau chị xảy ra chuyện gì, em sẽ tìm lão tính sổ..Hừ…nếu lão vẫn còn muốn ở đại lục lăn lộn, thì không dám đến tìm chị gây chuyện đâu.
Đinh Trường Sinh đối với sự uy hϊế͙p͙ của mình rất là tự tin, nhưng hắn không biết là lúc này hắn đã bị Bạch Khai Sơn liệt vào nhân vật nguy hiểm, nên để cho A Lang theo dõi hắn rồi.
-Ừ…chuyện hôm nay cám ơn em, giờ phải chờ một chút mới có cơm, bằng không em lên lầu nhắm mắt nghỉ ngơi một chút đi, sáng sớm hôm nay đã quấy rầy giấc ngủ của em rồi .. .
Tương Ngọc Điệp khi nói xong lời này thì sắc mặt ửng đỏ, hương vị cám dỗ dày đặc, đối diện chỉ cần nam nhân không phải là người ngu, thì liền có thể nhìn ra tâm tư của nàng.
Đinh Trường Sinh cười cười, làm Tương Ngọc Điệp cũng rất xấu hổ, nhưng nếu như Đinh Trường Sinh cự tuyệt, thì nàng lại còn xấu hổ hơn.
– Được rồi….chị đã nói như vậy, nếu em không đồng ý, thì sau này chắc là chị cho treo mỏ lên luôn a.
Đinh Trường Sinh liền cất bước lên lầu, còn Tương Ngọc Điệp thì đi theo thật sát ở phía sau .
Muốn nói trước kia thì Tương Ngọc Điệp giấu giếm mối quan hệ của bọn họ, mặc dù không phải là hoàn toàn giữ bí mật, nhưng ít nhất cũng không lộ liễu như thế này, chẳng qua là hôm nay, Tương Ngọc Điệp muốn phóng túng một phen, em trai của mình thì ở trêи lầu đánh máy tính, còn em gái của mình thì dưới lầu đang chuẩn bị thức ăn, chính mình cùng tình nhân trẻ của mình ở bên trong phòng tranh thủ làm chút chuyện, đây là trước kia, thì nàng tuyệt đối không làm được .
Lúc Đinh trường Sinh ôm Tương Ngọc Điệp ở trêи giường, khi bàn tay vừa để lên một đôi cặp иɦũ ɦσα đầy đặn này khiều lấy một chút, thì hai đầu núm иɦũ ɦσα đỏ ửng đã thô sáp nhô ra, một tay còn lại của hắn cũng đã duỗi đến giữa hai chân xoa nắn bộ phận sinh ɖu͙ƈ của nàng, hai chân của Tương Ngọc Điệp nhẹ nhàng run rẩy. rất nhanh ngón tay của hắn đã cảm thấy hạ thân của nàng vừa ướt vừa trơn…
Đinh trường Sinh cầm lấy cây ƈôи ȶɦịt cứng rắn hướng về phía trước, Tương Ngọc Điệp theo cũng dùng sức nhếch lên cái âʍ ɦộ phối hợp để cho cây ƈôи ȶɦịt cứng rắn cắm vào sâu trong thân thể nàng.
………………………………………………………………………………………….
Tương Ngọc Điệp lúc này mái tóc đã tán loạn rồi, mấy sợi tóc dài phất phơ bên miệng, Tương Ngọc Điệp dùng môi cắn lấy mấy sợi tóc dài, ánh mắt nhắm lại, đôi bầu иɦũ ɦσα đầy đặn ở trước ngực chớp lên từng hồi, cong hai đầu gối lên, trong cổ họng không kềm chế được kêu rêи, Đinh trường Sinh bên dưới hạ thân dùng đại lực cần cù rút ra đút vào cạy ƈôи ȶɦịt trong ɦσα ɦuyệt nàng.
…………………………………………………………………………………………
Qua một lúc rút ra đút vào thì hắn đã có cảm giác nhịn không được, liền ngừng lại trong chốc lát, bàn tay đưa đến trước người Tương Ngọc xoa nắm lấy hai bầu иɦũ ɦσα nàng, tiếng rêи rỉ của Tương Ngọc Điệp đã có chút không chút kiêng kỵ, nhưng nàng lại không dám lớn tiếng, Đinh trường Sinh liền với tay lấy cái remote TV mở ra, có tiếng âm nhạc át đi, thanh âm Tương Ngọc Điệp liền buông ra:
– Ai ui… a.. . làm chị nhanh lên đi.. ui.sướиɠ…chị muốn..tới rồi..ui..
Vào lúc trong phòng hai người đang điên cuồng thời, thì Tương Mộng Điệp đã len lén chạy tới tựa vào cạnh cửa, vừa vặn lúc nàng tới thì nghe thấy trong phòng tiếng nhạc, cẩn thận lắng nghe, thì nghe thấy được tiếng kêu rêи của chị mình Tương Ngọc Điệp lần bên trong tiếng nhạc, không khỏi lập tức bên dưới hạ thể liền rỉ ra dịch nhờn, thầm nghĩ thằng trai trẻ này đang làm như thế nào mà chị Tương Ngọc Điệp của mình phải rêи rỉ như khóc lóc, còn có như ẩn hiện tiếng nước nhờn bị ma sát cắm vào rút ra, làm cho trái tim của nàng thình thịch thiếu điều đều phải nhảy ra ngoài, cái loại kϊƈɦ thích theo dạng nghe lén này cảm giác cơ hồ so với lúc mình cùng với bạn trai làʍ ȶìиɦ còn muốn kϊƈɦ thích mãnh liệt hơn, ..
………………………………………………………………………………………….
Trong lúc Đinh trường Sinh đua chạy nước rút, tay chân của Tương Ngọc Điệp giống như là đang bơi lội vậy, cái ʍôиɠ thật cao nhếch lên, cây ƈôи ȶɦịt lớn hung hăng từ trong thân thể Tương Ngọc Điệp rút ra đút vào lấy, bên trong cái ɦσα ɦuyệt ướt nhẹp phát ra tiếng va chạm ọp ọp không dứt bên tai…
Đinh trường Sinh hai tay tiếp tục nâng phần hông của Tương Ngọc Điệp, dùng sức vận động lấy cây ƈôи ȶɦịt cứng rắn, cảm thụ được thành thịt mềm mại ɦσα ɦuyệt ma sát ấm áp, thưởng thức lúc này người đàn bà trở nên nhu nhược oằn oại tại dưới thân mình rêи rỉ.
………………………………………………………………………………………….
Lúc Đinh trường Sinh xuất tinh, cổ t.ử ƈυиɠ Tương Ngọc Điệp bị tϊиɦ ɖϊƈh͙ cuồng phún cũng nở rộ, hai chân chặt chẽ nhếch lên lấy mũi chân, sâu trong ɦσα ɦuyệt không ngừng co rút, từng làn chất lỏng ấm áp âm tinh đánh thẳng vào đầu khấc ƈôи ȶɦịt, khi Đinh trường Sinh rút ra cây ƈôи ȶɦịt ướt nhẹp, Tương Ngọc Điệp cũng không để ý đến hai chân đang dạng rộng ra, hai mép trong mở ra hai bên, trắng ngà tϊиɦ ɖϊƈh͙ theo sự co rút bên trong ɦσα ɦuyệt xì xì trào ra chảy xuống bên trêи mặt tấm ga giường….
Ngoài cửa Tương Mộng Điệp rất nhanh lén lút chạy xuống dưới lầu.
…………………………………………………………………………………………….
Trong lúc này tại Vệ Hoàng Trang, Triệu Khánh Hổ lắng nghe Triệu Cương báo cáo, đôi lông mày khóa thật chặc, trước khi Triệu Cương đến báo cáo, thì lão nhận được điện thoại của Bạch Khai Sơn, lão gia hỏa này muốn ngày mai đến Hồ Châu bái phỏng lão, điều này này làm cho lão thấy thật khó khăn, đồng thời cũng rất cảnh giác, tuy cùng là xã ôi đen, nhưng về phương diện ma túy, thì Bạch Khai Sơn già đời cũng lưu manh hơn so với Triệu Khánh Hổ, ở phương diện này chỉ số thông minh của Triệu Khánh Hổ cùng thủ đoạn rõ ràng không phải là đối thủ của Bạch Khai Sơn .
-Nói như vậy, cháu cũng không biết chuyện Đinh Trường Sinh vì Tương Ngọc Điệp mà xuất đầu?
-Chú… cháu thấy rõ là hắn, nhưng cháu không có xuống xe, như vậy lão già Bạch Khai Sơn kia chắc chắn là không biết chúng ta đang ở sau lưng của Tương Ngọc Điệp, chẳng qua nếu lão ta biết được thì là do con đàn bà này hại chúng ta mà thôi. .
-Ừ, cũng có thể là như vậy, lúc đầu chú muốn bán cho Tương Ngọc Điệp một cái nhân tình, đồng thời cũng để cho Bạch Khai Sơn biết rõ, vụ tinh chế ma túy chúng ta lần này là làm quyết tâm, nhưng không nghĩ đến nửa đường lại nhảy ra một tên Đinh Trường Sinh, tiểu tử này như thế nào khắp nơi đều gặp hắn a, đúng là âm hồn bất tán, người của cháu có còn theo dõi hắn không vậy ? Đến cùng công việc làm đến đâu rồi?
Triệu Khánh Hổ đối với hành động của Triệu Cương không hài lòng, Đinh Trường Sinh cũng không phải là thần tiên, như thế nào lại khó bàn theo hắn như vậy?
-Còn đang ngó chừng đây , bất quá thằng này hình như đã đắc tội với quá nhiều người rồi, không chỉ một mà cả nhóm người đều đang ngó chừng hắn, theo người của cháu báo lại nói , Tưởng Dại Dương đang cho người ngó chừng hắn, còn có phó cục trưởng cục công an Đàm Quốc Khánh trước đây cũng đang ngó chừng hắn, tiểu tử này sớm muộn cũng sẽ gặp chuyện không may, cho nên chúng ta có theo dõi hay không theo dõi, thì giờ cũng không thành vấn đề nữa, mà nếu tiếp tục theo dõi hắn, thì chúng ta cũng không biết xử lý hắn như thế nào đây?
Triệu Cương nói .
Triệu Khánh Hổ nghe được Triệu Cương nói như vậy cũng là sửng sờ, thấy vậy tiểu tử này thật sự là đã chọc cho nhiều người tức giận rồi, nếu như hắn bị bắt chặt một chút tay cầm nào đó, thì những người kia sẽ là phóng đại vô hạn, Triệu Khánh Hổ hiểu rất rõ thủ đoạn của nhóm người kia.
– Ừ, vậy thì rút người trở về đi, gần đây không được giao hàng đấy nhé, tiếng gió đã phong phanh nhiều rồi, đúng rồi.. còn phải tìm người duy trì mối quan hệ bên công an kia, tìm không được quan lớn, thì có thể tìm một tên cảnh sát nào đó, chậm rãi bồi dưỡng cũng được…
Triệu Khánh Hổ nói ra .
-Cháu biết, bất quá gần đây có một phụ nữ hay đến sàn nhảy cùa quán bar, có lần cắn thuốc lắc, bị mấy huynh đệ ở dưới định cưỡng hϊế͙p͙, thì la hét là em vợ của cục quản lý đường bộ, nếu không có cháu tại trong quán, thì đã bị mấy tên khốn kiếp kia tao đạp rồi, từ đó thường xuyên qua thì quen biết, hình như người phụ nữ này cùng với anh rễ có quan hệ không tầm thường a, chú có muốn phát triển qua mối quan hệ này không vậy ?
Triệu Cương gãi đầu, hồi báo cho Triệu Khánh Hổ, hắn vốn việc này không muốn báo cho chú của mình biết, nhưng nghĩ tới nghĩ lui, việc này hắn giấu không nổi, cho nên mới báo cáo qua.
-Quản lý cục đường bộ?
Triệu Khánh Hổ ngạc nhiên, vào mấy năm trước, cục đường bộ và cục giao thông thì cùng chung nhau, thì cón qua lại được, nhưng mấy năm sau này do đơn vị hành chánh đổi thành đơn vị sự nghiệp, sau đó lại đổi thành tự thu tự chi, cho nên cục đường bộ có hiệu quả và lợi ích càng ngày càng tệ, cho nên lão không còn xuất tiền ra nữa.
-Có gì màu mỡ không?
-Có nhiều đấy.. cục đường bộ tuy bây giờ nhìn không khởi sắc như trước đây rồi, nhưng là cục đường bộ vẫn có còn có một đơn vị cấp dưới chuyên cấp giấy phép qua trạm kiểm tra giao thông, hiện tại không ít tư nhân cùng đơn vị này liên hợp, chỉ cần nộp phí tổn thì có giấy thông hành đi đường, miễn đi phong hiểm khi xe bị kiểm tra, không cần dỡ hàng, cứ thế trực tiếp có thể qua trạm kiểm tra, chúng ta tại đây có nhiều xe chở quá tải đấy, cho nên nếu nắm giữ được, thì tiền lời cũng rất là khả quan.