Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)

Chương 166 : Đáp án chỉ có một

Ngày đăng: 02:14 27/06/20

Nằm ở trêи giường nhà mình, Đinh Nhị Cẩu trong lòng không cam chịu , trước đây hắn cũng chỉ biết không rỏ ràng lắm là mình thậm chí có sự ưa thích vợ của người khác , từ khi gặp được Điền Ngạc Như, Dương Phụng Tê, Lý Phượng Ny, Lưu Hương Lê , La Tử Hàm, Trương Hinh Nhã, Vương Bạch Lệ, giờ thì Đinh Nhị Cẩu trong lòng đã có thể khẳng định , mình quả thật là thích thú vợ người… .

Có phải là nội tâm mình quá mức đen tối sao?

Đinh Nhị Cẩu bắt đầu đem Chân Mỹ Lệ coi là mục tiêu mới, chỉ vừa trong tối nay khi Đinh Đại Khuê định giở trò lợi dụng hắn, lúc này hắn trong lòng cũng dằn xé khinh bỉ chính mình , cái loại này hành vi không đạo đức cứ muốn lên giường với vợ người khác, nhưng cái xã hội này hiện giờ có quá nhiều điều dung tục đê hèn, làm cho mọi người tư tưởng luôn cỡi mở sống vội, chứ không có còn bảo thủ như trước nữa, hiện nay tình một đêm, các loại hiện tượng phi công lái máy bay bà già, chơi hậu môn, hai nam một nữ, hai nữ một nam, nhìn mãi quen mắt , trở thành một mốt thời thượng !

Đinh Nhị Cẩu cười không ra tiếng , khuôn mặt hắn che trong chăn biểu lộ rất tà ác , Đinh Nhị Cẩu vẫn cho rằng nhân tính vốn là tà ác nếu gặp cơ hội phát triễn, đây có lẽ là đang vì mình yêu thích vợ người khác mà tìm lấy cớ! Nhưng có một thực tế là chân hắn đã đạp vào con đường làm quan này, cái con đường làm quan luôn luôn ở bên trong người lừa, ta gạt, ánh sáng và bóng tối đều song hành, bản thân tất cả đều phải tiếp nhận mới tồn tại được, cũng bởi vì chính cái đạo lý làm quan này, mà hắn không còn cách nào khác là phải bán đứng linh hồn mình mà hùa theo, nếu không muốn bị hất văng ra khỏi guồng quay của thời đại.

Đinh Nhị Cẩu nằm trêи giường , suy nghĩ một hồi thì đã ngủ quên không biết lúc nào…

Bốn giờ sáng…

– Cốc…cốc…cốc.

Ba tiếng gỏ cửa nhè nhẹ, liền đánh thức Đinh Nhị Cẩu .

Một đêm trôi qua, đối với một số người thì đó là khoãng thời gian đầy ác mộng âu lo, nhưng cuối cùng thì cũng đã là quá khứ rồi,bầu trời sáng sớm sương mù vẫn còn bao phủ, chuẩn bị cho một ngày mới tràn đầy sức sống, trước nhà Đinh Nhị Cẩu một người đàn bà xinh đẹp khoác cái áo choàng che kín cả mái tóc, ngây ngốc đứng im tại chỗ, cô như đang suy tư điều gì, một đôi tròng mắt mê người nhàn nhạt ưu sầu lúc ẩn lúc hiện …

Chân Mỹ Lệ lo lắng không phải là chuyện nếu Đinh Nhị Cẩu không giúp đỡ Đinh Đại Khuê, nhiệm kỳ bầu cử sắp tới ông ta không được làm trưởng thôn, mà cô chỉ e ngại Đinh Đại Khuê nếu rớt chức, thì về sau trở nên nhu nhược buông xuôi, cô rất hiểu rất rõ cá tính yếu ớt của chồng mình.

Rốt cục vẫn phải đi vào nhà của của Đinh Nhị Cẩu khi hắn bước ra mở cửa, Chân Mỹ Lệ chậm rãi đi tới, một hình dáng trẻ tuổi quen thuộc, mạnh mẽ ra đón tiếp cô.

Đinh Nhị Cẩu chằm chằm nhìn Chân Mỹ Lệ, lời nói có vẻ thập phần thân thiết:

– Mợ.. sắc mặt hình như không tốt lắm..!

– Đại khái là ngủ không ngon giấc

– Thật sao?

Chân Mỹ Lệ cười mỉm một cách miễn cưỡng, cô thật sự không nghĩ sẽ cùng với thằng cháú họ xa lưu manh này ở chung một chỗ, là một người đàn bà từng trãi, đêm qua khi xem qua tờ giấy thì Chân Mỹ Lệ cũng hiểu được thằng cháu họ xa này muốn làm gì rồi, nhưng vì tình thế bắt buộc nên đành nhắm mắt đưa chân.

– Ừ, cũng không có việc gì, mợ còn có việc ở nhà, cháu muốn nhờ giúp gì thì nói mau đi!

– Vâng được rồi, cháu có một ít tiền cá nhân chừng mười vạn để dành sau này cưới vợ, nên định gửi nhờ mợ giữ giùm, nếu cậu có kẹt thì cứ sự dụng trước, xem như là cháu cho vay, khi nào cháu cần thỉ trả lại cho cháu sau cũng được.

Đinh Nhị Cẩu nói xong xoay người lại bước vào trong phòng, rất bình tĩnh tựa như trước mặt Chân Mỹ Lệ chào hỏi một câu nói đơn giản .

Chân Mỹ Lệ ánh mắt đã đang dần dần giãn rộng mở ra, tựa như một người bị bỏ đói suốt ba ngày không có ăn cơm, bỗng dưng chợ thấy ở đây sẽ có thức ăn đưa cho mình.

– Nếu..nếu là như vậy, mợ sẽ…giúp cháu..giữ tiền giùm cho.

Chân Mỹ Lệ nói ra có vẻ thẳng thắn, lúc này, đã không có điều gì có thể giúp cho chồng mình Đinh Đại Khuê ngoài khoản tiền vay trọng yếu rất gấp rút khi cuộc bầu cử sắp đến gần, mà Đinh Nhị Cẩu lại tỏ ý đưa trước mười vạn cho mình giữ, cứ cầm tiền trong tay trước đã rồi tính sau, nên Chân Mỹ Lệ nở nụ cười, tuy rằng định nói tiếp theo vài câu lấy lòng Đinh Nhị Cẩu nữa, nhưng khi cô nhìn thấy vẻ mặt của hắn, đã đưa cho Chân Mỹ Lệ một đáp án.

Chân Mỹ Lệ ngồi lẳng lặng xuống trêи ghế, tâm trí vẫn là hoang mang rối loạn, dù đã đoán ra đáp án, nhưng trước khi Đinh Nhị Cẩu nói thẳng ra lời, thì tất cả cũng là ẩn số .

– Loại chuyện nhỏ này với cháu mà nói, cũng không khó lắm để có thể hoàn thành đấy, nhưng xem ra giúp cũng không phải là giúp cho dân trong thôn, mà là giúp cho cái ghế trưởng thôn của cậu sắp tới vững chắc, ha ha, vậy giờ thì cháu muốn xem thành ý của mợ như thế nào đã.

Đinh Nhị Cẩu giống biến thành người khác vậy, ám hiệu của hắn lúc này đã như nói trắng ra rồi, Chân Mỹ Lệ nở nụ cười cứng ngắc, cô lại hối hận chính mình lại đi đến nhà của hắn.

– Cháu vẫn không có thay đổi ý định sao?

Nói xong Chân Mỹ Lệ đứng bước ra ngoài phòng, cô không muốn lãng phí thời gian nữa, Đinh Nhị Cẩu lúc này lại gấp hơn, vội vàng đuổi theo, giọng nói thay đổi mềm mỏng:

– Cháu không đúng rồi! Chuyện gì cũng có thể thương lượng, cháu chỉ muốn…

– ……………..

– Cháu chỉ muốn có thể ôm mợ, hôn lên đôi môi mợ, không làm gì hơn nữa!

– …………………

– Chỉ một chút nho nhỏ yêu cầu, mợ lại nhẫn tâm nhìn cậu bị mất chức vì không có tiền, thì không cách nào phát triễn dự án sao? ! Mợ nên suy tính lại một chút!

Đinh Nhị Cẩu cầu khẩn, lời nói của hắn làm cho người ta ghê tởm, bàn tay Chân Mỹ Lệ đã cầm lấy chuôi cửa phòng, tùy lúc đều có thể rời đi, nhưng đôi chân cố tình như bị dính chặt vào trêи nên nhà, chậm chạp vẫn chưa bước đi ra, giờ phút này, trong lòng Chân Mỹ Lệ vẫn rất rối loạn, không phải là cô rung động trước lời cầu xin của Đinh Nhị Cẩu, trong đầu vẫn không quên được khuôn mặt tái nhợt mệt mỏi của chồng mình Đinh Đại Khuê, cô đột nhiên cảm giác được, có lẽ tất cả bởi vì quá tham quyền hành chức vụ, mà mọi chuyện trở nên không hề tốt đẹp chút nào.

Đinh Nhị Cẩu đã đứng ở chận trước mặt Chân Mỹ Lệ, nhìn vào thái độ hắn biết người đàn bà này đang do dự, nên tiếp tục nói:

– Cháu chỉ ôm mợ hôn lên miệng rồi thì xong mà!

– Như vậy có ý nghĩa sao?

Chân Mỹ Lệ lên tiếng, nhưng lời nói đã dịu lại, chộp ngay thời cơ, Đinh Nhị Cẩu không nói gì, bước lên một bước, một tay ôm eo Chân Mỹ Lệ, cái miệng đói khát của hắn hôn lướt lên mặt bên tai, chóp mũi, đôi môi của cô, tựa như một con sói rình mồi chờ đợi đã lâu, bỗng nhiên xuất hiện một chú dê con, cái miệng hắn “ cắn xé “ bốn phía trêи làn sa mặt trắng không tỳ vết của Chân Mỹ Lệ.

Chân Mỹ Lệ không có trốn tránh, không có kháng cự, cô chỉ đứng im lặng không nhúc nhích, cô nhẫn nhục chờ đợi, chờ cho cơn mưa rền gió dữ trôi qua, thì cầu vồng tươi sáng sẽ xuất hiện, Chân Mỹ Lệ giờ đã thông suốt trong tâm trí, cô cảm thấy, vì chồng mình trả giá chỉ một chút như thế này cũng đáng giá!

Không thể tránh né một điều xác thực, là ngay lúc Đinh Nhị Cẩu lần lượt hôn lên trêи khuôn mặt, Chân Mỹ Lệ mím chặc đôi môi lại, ánh mắt mở to vô cảm, nhưng cơ thể của một người đàn bà đang độ chín muồi, suốt sáu tháng nay vì Đinh Đại Khuê hao tâm tổn trí âu lo từ khi nghe chuyện trêи huyện thay đổi tiêu chuẩn khảo hạch mới đối với các trưởng thôn, nên ông ta mệt mỏi không có còn hứng thú sinh hoạt chuyện vợ chồng với cô, dạng đàn bà thiếu thốn tình ɖu͙ƈ, thân thể làm sao chịu được sự thèm khát âm thầm dày vò, nên bản năng ɖu͙ƈ vọng liền xuất hiện có phản ứng! Dù Chân Mỹ Lệ cố kềm nén lại phản ứng thay đổi của cơ thể, mới đầu còn rụt rè , dần dần trong nháy mắt, hai gò má của Chân Mỹ Lệ đã hơi ửng hồng, bụng dưới như có từng cơn sóng quặn, hai đầu núm иɦũ ɦσα cũng bắt đầu săn cứng lại.

Đinh Nhị Cẩu bây giờ đã có nhiều kinh nghiệm tình trường, đương nhiên phát hiện Chân Mỹ Lệ biểu hiện đã có biến hóa dù rất nhỏ, bàn tay còn lại chưa có dùng đến, nhanh chóng sờ soạng ở phía sau lưng của Chân Mỹ Lệ, đồng thời bàn tay đang ôm lấy eo Chân Mỹ Lệ cũng đã mò xuống hai bên ʍôиɠ đít dưới cái quần dài tham lam nắn bóp, tất cả hành động của Đinh Nhị Cẩu đều làm cho Chân Mỹ Lệ trở nên ý thức được, thằng cháu họ xa này sẽ không dễ dàng buông tha cho mình, nhưng ɖu͙ƈ vọng vô sĩ lại đang vô ý thức lan tràn, nên cô lập tức cũng cảm nhận được trong đũng quần hắn cái vật cứng to lớn dị thường đạng cạ cạ vào bụng dưới của cô, Chân Mỹ Lệ ngay lúc vừa phát hiện, thì phía dưới cái khe hở âʍ ɦộ của mình, cửa miệng đã ri rỉ hơi ươn ướt.

Bên trong ɦσα ɦuyệt lại đang muốn tiết ra dịch nhờn! Nếu tiếp tục như vậy nữa, sẽ phát sinh cái gì? Tín hiệu cơn nứиɠ cầm thú này đang bắt đầu muốn lên cơn kϊƈɦ phát cô rồi, xấu hổ Chân Mỹ Lệ liều mạng dãy dụa tránh né.

Trong lúc này này, Chân Mỹ Lệ vẫn như cũ, có thể rõ ràng cảm nhận được trong đáy quần của mình đã bắt đầu ẩm ướt .

Hai tròng mắt tà ác của Đinh Nhị Cẩu bừng sáng lên, hắn rõ ràng đây là lúc dễ dàng chinh phục người phụ nữ nhất.

Trước mặt bị gã cháu họ trẻ tuổi mãnh liệt thâm tình hôn hít, thân thể Chân Mỹ Lệ đã ngược lại hơi buông lỏng, hưởng thụ trấn an cũng tốt, là phát tiết cũng tốt, ít nhất cô đã đầu hàng chậm rãi buông xuống cơ thể mình, khuôn mặt các cơ đã dãn ra không còn co cứng, đôi môi mọng căng thẳng cũng hé mở, trong khoang miệng cô cảm nhận được lại đầu lưỡi lão luyện của hắn đang lục lọi bυ" ʍút̼, tâm trí hoàn toàn tan chảy,Chân Mỹ Lệ say mê nhắm đôi mắt lại, trong đầu không khỏi hiện lên hình ảnh chồng mình Đinh Đại Khuê, trong lòng không tránh khỏi áy náy, nhưng cơn nứиɠ của cô không còn khả năng tự kềm chế, miệng cô thì nói ” đừng…đừng …thả mợ ra “ nhưng đôi bàn tay thì không tự giác ôm lấy sau lưng của Đinh Nhị Cẩu.

Tiếng hôn vang lên như củi khô bốc lửa, khoảng cách hơi thở đã trao đổi lẫn nhau rỏ ràng, Đinh Nhị Cẩutừng bước một tiến dần lên xâm phạm, động tác có chừng mực nắm chặc, làm cho người đàn bà này đang trong tình trạng kɧօáϊ cảm trộm tình, càng lún sâu vào ɖu͙ƈ vọng thèm muốn, rất nhanh làm cho Chân Mỹ Lệ trở tay không kịp.

Đôi mắt của Chân Mỹ Lệ đang ẩm ướt dần mờ đi với sự khát vọng ɖâʍ đãng, thì cô bỗng cảm thấy bộ ngực trống trãi, cái áo đang mặc đã hoàn toàn thoát khỏi ra khỏi người, toàn bộ đều xoã tung rồi, cảm giác mát lạnh lao thẳng đến trêи đôi bầu иɦũ ɦσα, cô kêu lên:

– Á…!

Thì mọi chuyện đã trễ rồi.

Cái иɦũ ɦσα cứ như không biết thẹn thùng, xấu hổ, chỉ trong nháy mắt đôi иɦũ ɦσα lớn đã toàn bộ thông suốt hướng ra hai bên vễnh ra, trơn bóng đẫy đà bức người, đôi иɦũ ɦσα căng phồng như đang chất chứa đầy bầu sữa tươi, hai đầu núm иɦũ ɦσα sưng trướng căng ra như là nếu chạm vào thì giòng sữa ứ đọng sẵn sàng phun ra, cho nên khó trách Chân Mỹ Lệ mặc bất cứ cái áo như thế nào, thì hai bên bầu иɦũ ɦσα cũng sừng sững nhô cao như muốn đâm thủng làn áo, báu vật này hiển nhiên là tự nhiên có do trời sinh ra, may mắn vận vào cơ thể của Chân Mỹ Lệ.