Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)

Chương 165 : Nhờ giúp vay tiền

Ngày đăng: 02:14 27/06/20

CHƯƠNG 132: NHỜ GIÚP VAY TIỀN.

Tuy rằng Đinh Đại Khuê mỗi khi nhớ tới Đinh Nhị Cẩu rình trộm vợ mình tắm rửa, trong lòng vẫn rất tức giận, nhưng ông ta vẫn cố dằn xuống sự bực bội trong lòng mà tiếp chuyện cùng Đinh Nhị Cẩu.

Ông ta cũng có mục đích ý đồ của chính mình, một lý do rất là hợp lý, cho tới thời điểm bây giờ, toàn bộ dân trong thôn Bang Tử ɖu͙ƈ chỉ có một mình Đinh Nhị Cẩu coi như là người cực kỳ có tương lai sau khi rời khỏi thôn đi ra ngoài làm việc, cho nên hắn cảm thấy việc này phải cố gắng lợi dụng nắm lấy Đinh Nhị Cẩu, với lại sau này nếu là xảy ra chuyện, thì vẫn còn có Đinh Nhị Cẩu đứng ra phía trước đương đầu giùm cho mình.

– Ngồi xuống đây Nhị Cẩu, uống chén rượu với cậu!

Đinh Đại Khuê đem Đinh Nhị Cẩu đi đến chỗ ngồi, rồi rót cho Đinh Nhị Cẩu một chén rượu.

– Cậu không cần phải làm như vậy, có chuyện gì cậu cứ nói, dù gì chúng ta cũng là họ hàng, với lại còn ở chung một thôn đấy, đâu cần phải làm tiệc rượu đãi khách, khách sáo với cháu làm gì!

Đinh Nhị Cẩu cười cười nói.

– Cháu cứ uống đi, rồi cậu nói sau!

Đinh Đại Khuê đưa chén rượu cho Đinh Nhị Cẩu.

– Haha, xem ra việc này chắc quan trọng, bằng không thì dượng cũng sẽ không phải tính đến cách, trước tiên đem cháu chuốc say, rồi mới nói sau, cháu nói vậy có đúng có đúng không mợ!

Đinh Nhị Cẩu nhìn Chân Mỹ Lệ ngồi ở cạnh đó nói, từ lúc biết Chân Mỹ Lệ là người thân thích của Lưu Hương Lê, hắn không dằn lòng được, đang ngầm so sánh Chân Mỹ Lệ và Lưu Hương Lê mỗi người mỗi vẻ, Lưu Hương Lê thì vì ảnh hưởng cuộc sống khó khăn của dân vùng núi nên hơi có tính hoang dã một ít, còn Chân Mỹ Lệ thì sống an nhàn sung sướиɠ, lộ rõ ra nét người đàn bà thành thục đằm thắm, nếu Đinh Nhị Cẩu nhớ không lầm thì Chân Mỹ Lệ cũng đã tầm ba mươi chín, bốn mươi tuổi rồi.

Quan sát kỹ một chút, trước mắt người mợ này, tuổi tác cũng đã trãi qua năm tháng rồi, nhưng trêи cơ thể mợ căn bản không có lưu lại bất cứ dấu vết gì, cho nên nhìn qua vẫn là mới có hơn ba mươi tuổi mà thôi, mợ cao khoãng 1m65, đôi mắt bồ câu thật to trong suốt như nước, lông mi thon dài đen bóng, sống mũi cao thẳng thanh tú, đôi môi kiều diễm mọng nước, khuôn mặt trái xoan mượt , mỗi khi mỉm cười cơ hồ không có bất kỳ vết nhắn tỳ vết nào, làn da tinh tế trắng nõn, thân thể đầy đặn cân xứng, đặc biệt mợ có đôi иɦũ ɦσα cao ngất, cũng tương xứng với cái mu âʍ ɦộ vồng lên thật cao ở chính giữa hai chân mà lần nhìn trộm lần đó hắn đã may mắn được chiêm ngưỡng, Chân Mỹ Lệ lúc này đang mặc cái váy dài liền áo màu trắng điểm những bông hoa cúc vàng li ti với sắc mặt tĩnh lặng ung dung như hồ nước, cái miệng hồng nhuận hơi vễnh lên, làm cho người ta tự hận trong lòng là không thể chạy đến hôn lên một cái, phối hợp cả khuôn mặt Chân Mỹ Lệ nhìn lại, mềm mại đáng yêu hiện ra toàn bộ nét đẹp phong tình vạn chủng.

Càng làm cho máu nóng trong người dâng lên khi Chân Mỹ hơi nhích thân trêи, dùng đôi đũa gắp miếng thức ăn vào chén cho Đinh Nhị Cẩu, thì bộ ngực mềm mại phập phồng hơi tựa sát vào cạnh chiếc bàn, đẹp không sao tả xiết, lả lướt di động cao ngất hồn viên hai bầu иɦũ ɦσα lớn, bên dưới cái eo là cái ʍôиɠ tròn đẫy đà màu mỡ khêu gợi .

– À..có chuyện như thế này, cách đây mấy hôm, cậu có việc đi lên thị trấn gặp chủ tịch Khấu, muốn nhờ ông ta hỗ trợ cho vay một số tiền từ ủy ban thị trấn, nhưng ông ta lại nói bây giờ ông ta đang là chủ tịch thị trấn nên không tiện ra mặt, kỳ thật cậu cũng biết ông ta tìm cớ thoái thác, nhưng ai biểu người ta là lãnh đạo, nếu ông ta cự tuyệt, cậu cũng không dám nói gì nữa, nhưng ông ta hướng dẫn là có thể tìm cháu, để nhờ cháu suy nghĩ biện giùm cho !

– Vay tiền? Vay để làm gì?

– Cậu nghe nói ở trêи huyện đang thực hành một tiêu chuẩn khảo hạch mới, nếu trong thôn, trưởng thôn mà không tìm ra được dự án nào sinh lời kiếm tiền để làm ngân sách, thì lần bầu cử tiếp theo, chắc chắn sẽ không cho trưởng thôn đó ứng cử nhiệm kỳ tiếp theo, hiện ở trong thôn sắp đến kỳ tuyển cử, thì chuyện gì xảy ra, chắc cháu cũng biết, cho nên mấy ngày nay cậu ăn không ngon, ngủ không yên a!

– Vậy cậu vay tiền muốn làm dự án gì?

– Cậu muốn lập dự án chăn nuôi heo! Trong thôn có nhiều hộ đều muốn nuôi heo, chỉ là không có vốn!

– Chăn nuôi heo? Điều này cũng tiềm ẩn rủi ro, giá thị trường heo giống cứ trồi sụt bất thường, đó là chưa kể heo bị dịch bệnh thì có thể chết không ít, đến lúc đó cậu và dân trong thôn lấy tiền đâu mà trả ?

– Cháu nói đến điều đó chỉ xảy ra trong trường hợp nuôi heo ở trong nhà thì mới bị dịch bệnh, cậu dự định không nuôi trong nhà, phía sau thôn là nhiều đồi núi, cậu sẽ tìm vài vị trí thích hợp trong khe núi, làm hàng rao vây lại ở trong núi nuôi, loại giống nuôi là heo rừng thì không dễ dàng sinh bệnh, lần trước có dịp cậu đi Nam Kinh, nơi đó thịt heo rừng bán rất có giá, cháu xem thử chủ ý này của cậu như vậy có được không?

– Đây cũng thật là một biện pháp tốt, nhưng cậu ạ, khoản tiền này vay không đơn giản như cậu nghĩ đâu! Cậu đã tìm đến cháuthì cháu có thể giúp nhưng từ từ không có gấp gáp được đâu!

– Cậu có hỏi qua ngân hàng của huyện rồi, nếu như có người có uy tín đứng ra bảo đảm thì cũng có thể vay được, nhất là cán bộ công vụ nhà nước đảm bảo thì rất tốt, cháu bây giờ đang là cán bộ công vụ nhà nước, nên cậu mới nhờ cháu giúp cho chuyện này!

– Vậy cậu định vay bao nhiêu?

– Cậu đã tính qua, ít nhất phải hai mươi vạn!

– Hừm… hai mươi vạn, cũng có thể được !

– Cháu đồng ý đứng ra bảo đảm cho cậu?

Đinh Đại Khuê hả hê vui mừng, đúng là thằng Đinh Nhị Cẩu từ khi trong nhà xảy ra chuyện từ khi cha mẹ hắn mất, nên đầu óc trở nên khờ dại, chứ không thì cũng sẽ không đi trộm cắp, xin cơm, bây giờ đã dễ dàng bị mình dụ dỗ thuyết phục.

– Cậu, cậu định bán đứng cháu với giá trị hai mươi vạn sao?

Đinh Nhị Cẩu vừa ăn vừa nói một cách thản nhiên, trong lòng hắn thầm nghĩ:

“Đinh Đại Khuê thật đúng là xem mình như một thằng ngu “

Nếu như là trước kia, Đinh Đại Khuê đã xuống nước nể mặt với hắn, thì hắn cũng phải nể lại mặt mũi của Đinh Đại Khuê, không nhiều thì ít. Nhưng Đinh Nhị Cẩu bây giờ đang tự học hàm thụ về pháp luật, nên hắn biết rỏ khi đứng tên đảm bảo vay tiền với giấy trắng mực đen, thì khi có chuyện gì xảy ra, nếu Đinh Đại Khuê không chịu trả nợ vay, đến lúc đó số tiền đó chỉ có mình Đinh Nhị Cẩu phải có trách nhiệm trả, khả năng là mình làm việc mười năm cho nhà nước tiền lương cũng chưa đủ để trả nợ.

– Cậu, số tiền này khá lớn, hãy để cho cháu cẩn thận suy nghĩ lại, uống rượu tiếp đi!

Đinh Nhị Cẩu lập lờ nói.

– À Nhị Cẩu, trong nhà cháu hiện nay không có người ở, nếu cần dọn dẹp, may may vá quần áo, khi nào cháu về chỉ cần lên tiếng, bất cứ lúc nào mợ cũng sẽ đến ngay nhà cháu giúp cho, từ khi cháu lên thị trấn công tác, cậu của cháu thường xuyên nhắc nhở tới cháu, hối hận khi cháu còn ở trong thôn thì không có chiếu cố thật tốt cho cháu!

Chân Mỹ Lệ vừa thấy chồng mình sắc mặt có chút khó coi, liền nói ngọt ngào còn gắp mấy đũa thức ăn cho Đinh Nhị Cẩu, bất chợt có con muỗi cắn vào gót chân, hơi ngứa nên cô khom người cúi xuống gãi chân mình.

Một đôi đồi núi với trung gian là cái khe sâu, bởi vì nguyên nhân Chân Mỹ Lệ khom người, đôi bầu иɦũ ɦσα hình gịot nước rủ xuống, bên dưới cái áo ngực hơi lỏng, lộ ra ở chính giữa đầu núm иɦũ ɦσα nho nhỏ màu đỏ đậm, trái nho giống như một viên độc hoàn, ăn mòn một tia lý trí còn sót lại không nhiều lắm của Đinh Nhị Cẩu.

– Mợ, cháu biết rồi, đây chính là mợ hứa đấy nhé, sau này có việc gì ở nhà, cháu sẽ nhờ mợ đến giúp!

– Ừ..mợ hứa chắc chắn có việc thì cháu cứ gọi mợ, mợ sẽ làm tất cả mọi chuyện cho,còn chuyện của cậu, cháu cũng để tâm một chút, cậu cũng là có hảo tâm, muốn dẫn dắt dân trong thôn kiếm tiền, cháu cố giúp giùm cho cậu.

Chân Mỹ Lệ mỉm cười ngọt ngào, ánh mắt rất dễ làm người động tâm, nếu như là người khác, khả năng sẽ ngay lập tức đáp ứng ngay, nhưng Đinh Nhị Cẩu thì không phải như thế, trong đầuhắn lúc này chỉ tòan là hình ảnh Chân Mỹ Lệ tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ với làn da trắng bóng nằm ở trêи giường.

– Mợ à hãy yên tâm, cháu biết sẽ nên làm như thế nào, dù sao thì cháu cũng là người của thôn Bang Tửɖu͙ƈ, không giúp người trong thôn thì cháu giúp ai, sau này cháu có chết thì vẫn phải quay trở về trong thôn chôn cất, đừng lo lắng, cháu nhất định sẽ cân nhắc việc này nên làm cái gì bây giờđể có thể giúp đỡ cái ghế trưởng thôn cho cậu.

Đinh Đại Khuê thấy vợ mình trong tay bưng thêm chai rượu , liền đề nghị:

– Này Mỹ Lệ, Nhị Cẩu sau này có thể giúp chúng ta một ân tình lớn như vậy , em cũng uống chút ít cho vui, mời Nhị Cẩu một ly.

Chân Mỹ Lệ cũng không do dự liền cười nhẹ gật đầu nói.

– Phải đấy , Nhị Cẩu mợ đây mời cháu uống một chén!

Đinh Đại Khuê không biết bởi vì quá mức hưng phấn, hay là có dự định tìm cách lợi dụng Đinh Nhị Cẩu, cho nên mỗi lần cùng Đinh Nhị Cẩu chạm chén rượu, là luôn luôn uống từng ngụm lớn từng ngụm lớn, khi chai rượu thứ hai mở ra, hơn phân nửa đều là bị ông ta uống sạch, lúc này thấy hắn cũng có chút mơ mơ màng màng , Chân Mỹ Lệ tửu lượng không uống được bao nhiêu, nên cô uống không nhiều lắm, tâm trí vẫn coi như là thanh tỉnh .

Đinh Nhị Cẩu cùng Đinh Đại Khuê vừa uống rượu , vừa hàn huyên chút ít về công tác, quan hệ nhân sự…

Chân Mỹ Lệ mắt thấy hai chai rượu đế đã cạn đáy , Đinh Đại Khuê ý thức không còn tỉnh táo, đầu lưỡi ông ta bắt đầu líu lại, Đinh Nhị Cẩu mặc dù đầu óc cũng có chút mê muội choáng váng,thật ra hắn lúc này mặc dù đầu óc có chút hơi sa , nhưng vẫn còn tỉnh táo, nhưng trước mặt Chân Mỹ Lệ, hắn lại cố ý giả bộ say mèm rất lợi hại .

Lặng lẽ nhìn nhìn bên cạnh Đinh Đại Khuê say không biết trời đất gì nữa , Đinh Nhị Cẩu trong lòng ý niệm dần dần nảy sinh tà niệm, hắn vẫn không quên được cơ thể của Chân Mỹ Lệ qua lần xem trộm cô tắm.

Khi Chân Mỹ Lệ xuống bếp lấy chai nước quay lại, thì cô có chút nhíu mày, khi nhìn thấy hai người say gục đầu ghé nằm trêи mặt bàn, thấy có chút hơi khó khăn, với Đinh Đại Khuê thì dễ xử lý , đem ông ta đưa vào phòng ngủ lên giường là được rồi , nhưng còn là Đinh Nhị Cẩu thì sao?

Cũng không thể lại để cho hắn ngủ phòng ngủ của mình …

Chân Mỹ Lệ thở dài, nhìn Đinh Nhị Cẩu, cô có chút không biết phài tính làm sao,rồi đứng dậy, dùng hết sức dìu Đinh Đại Khuê đi về phía phòng ngủ củng mình.

Không lâu lắm sau đó , Chân Mỹ Lệ bước ra , đem cửa phòng ngủ nhẹ đóng lại

Thấy Đinh Nhị Cẩu vẫn nằm trêи bàn, bàng quang cô thì hơi căng lên mắc tiểu, nên nghỉ thầm “ …đi tiểu cái đã, rồi qua nhà Trần Nhị Đãn nhờ hắn qua đây mang Nhị Cẩu về nhà giùm…”

Đinh Nhị Cẩu đang hơi híp mắt lại, thì trông thấy Chân Mỹ Lệ hướng phía nhà vệ sinh bên ngoài bước đi vội vã, chắc cô đang mắc tiểu nên hơi vội vã, Đinh Nhị Cẩu vụng trộm hí mắt nhìn hướng Chân Mỹ Lệ bước vào nhà vệ sinh, trong đầu hắn bắt đầu có chút căng thẳngkhác thường.

Lén lút lấn mò đi từ phía sau lưng Chân Mỹ Lệ,thấycửa phòng vệ sinh chỉ khép hờ, đèn sáng đã mở ra, Đinh Nhị Cẩu rón rén chậm rãi hướng phía khe hở cánh cửa nhìn,trái tim bắt đầu nhảy lên đập thình thịch.

Cảnh tượng làm cho Đinh Nhị Cẩu chịu không nổi là Chân Mỹ Lệ đang kéo cái váy dài lên đến bên hông dùng túm lại, cúi người xuống lật đật kéo trễ cái qυầи ɭót trắng xuống dưới bắp đùi, toàn bộ màu đen rừng rậm l.ông âʍ ɦộ đều lú nhú lộ ra Đinh Nhị Cẩu hai mắt trừng trừng, nước miếng chảy nhiểu ra, ngơ ngác nhìn, ɖu͙ƈ vọng trong lòng lại bùng nổ, trong quần ƈôи ȶɦịt lấy tốc độ nhanh như tia chớp đội to lên, hắn cảm giác được sự bành trướng như muốn nứt vỡ, vô cùng khó chịu.

Chân Mỹ Lệ không hề biết đây là lần thứ hai Đinh Nhị Cẩu nhìn trộm âʍ ɦộ của cô, cô nhẹ nhàng từ từ ngồi chồm hổm xuống, cũng là chính là cái âʍ ɦộ đối mặt với Đinh Nhị Cẩu, “ xè…xè…” tiếng nước tiểu vang lên truyền đến, một dòng trong suốt nước từ chính giữa cái khe âʍ ɦộ phun ra, dội vào trêи mặt đất giống như đánh vào bên trong tâm trí của Đinh Nhị Cẩu , mặt hắn đã bắt đầu nóng rực lên, hơi thở trở nên đồn dập.

Sau khi tiểu xong, Chân Mỹ Lệ nhẹ nhàng thở ra một hơi, không vội đứng dậy, mà là lấy ra cái khăn tay ở bên hông xuống, sau đó cẩn thận lau xung quanh bên trong dọc hai bên mép lớn âʍ ɦộ những giọt nước tiểu còn vương vãi dinh trêи cả chòm l.ông mu, khi cái khăn trượt lên phía ɦσα ɦuyệt, thì cô cũng nhịn không được khẽ rêи một tiếng nhỏ.

Một tiếng khẽ rêи của Chân Mỹ Lệ, giống như chim Hoàng Oanh hót vang, tâm trạng Đinh Nhị Cẩu lúc này trói buộc của đạo đức và luật pháp nháy mắt bị đáng gãy, hắn giờ đã là con trâu đực bình thường đang động ɖu͙ƈ chỉ chờ có cơ hội là xông lên…

Kϊƈɦ thích làm Đinh Nhị Cẩu khẽ lay động thân người chạm vào cánh cửa, Chân Mỹ Lệ liền giựt mình tỉnh lại, la lên:

– Ai vậy?

Chân Mỹ Lệ hai tay nắm cái qυầи ɭót nhanh chóng kéo lên đứng dậy, bước vội ló đầu ra cửa phòng vệ sinh, nhìn quanh không thấy rõ ai, rốt cuộc là cái gì đụng vào cánh cửa gây nên tiếng động? Cô ngẩm nghỉ mơ hồ suy đoán, lật đật chạy nhanh vào nhà tìm Đinh Nhị Cẩu.

Cái bàn giờ đã trống trơn không còn bóng dáng của hắn, nhìn quanh Chân Mỹ Lệbỗng phát hiện trêи bàn có tờ giấy nhỏ với vài dòng chữ nguệch ngoạc.

“ Bốn giờ sáng mai nhờ mợ đến nhà cháu, có việc cần nhờ mợ giúp, khi nào xong việc thì cháu phải đi ngay về thôn Lệ Viên rồi.

Mợ nhớ giữ lời hứa đấy. “