Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)

Chương 181 : Chẳng lẻ… đứng như thế này!

Ngày đăng: 02:14 27/06/20

Ngay cuối thôn, căn nhà Đàm Quế Hoa khá lớn, trước nhà có cái sân trồng một số hoa cảnh, bao vây chung quanh là các loại rau trồng, cảnh tượng rất là thanh tĩnh, nhưng điều kiện nhìn chung thì cũng bình thường như những thôn dân xung quanh . Xác thực mà nói Đàm Quế Hoa đúng là một người phụ nữ nông thôn miền núi như bao người khác , nhưng thực chất bên trong lại tản ra hàm súc thú vị của người đàn bà thành thục nóng bỏng, quyến rũ, không phải như những người đàn bà nông thôn miền núi bình thường có được.

– Vào nhà ngồi đi, chờ xem hôm nay chị tự mình làm thức ăn có thể vừa miệng của em không? Lý Đại Pháo đi họp đồng thời cũng đại diện cho chị luôn rồi, sau khi họp, chắc còn ăn nhậu nữa, sẽ về rất trễ đấy!

Đàm Quế Hoa vừa cười đùa dẫn theo Đinh Nhị Cẩu đi vào nhà ăn, vừa nói chuyện rất thân thiết chứ không như trước cứ luôn miệng gọi hắn là chủ nhiệm này, chủ nhiệm nọ…

Đi từ phía sau lưng Đàm Quế Hoa, hắn ung dung thưởng thức cái ʍôиɠ đẫy đà của Đàm Quế Hoa đong đưa uốn tới ẹo lui dưới bước chân tạo thành. Cái váy liền áo màu hồng phấn với những bông hoa trắng nhỏ điểm tô, có hai dây đeo trêи vai, hoàn toàn phụ trợ nổi bật với bờ vai trần giống như khoe ra một cơ thể đầy đặn, một đôi bầu иɦũ ɦσα no tròn, theo từng bước chân hơi lắc lư chuyễn động, tuyệt đẹp mà khêu gợi hơi vểnh lên, dáng người yểu điệu, đường cong đầy đặn, cái ʍôиɠ đẹp như ẩn như hiện sáng ngời lên trước mắt Đinh Nhị Cẩu, thật sự là ngàn vạn phong tình, cực kỳ mê người.

Đàm Quế Hoa đến bên cạnh bàn ăn để cho Đinh Nhị Cẩu ngồi xuống, cô thì ngồi ở bên cạnh hắn, trêи bàn đã dọn sẵn gà canh hầm, thịt kho tàu sườn khoai tây nấm hương còn có cá trích chiên, trêи bàn thức ăn các món đều là một tay Đàm Quế Hoa nấu nướng.

– Ui trời, toàn món ngon đều là chị làm sao? Em vừa thấy đã thèm chảy nước miếng rồi, thật sự là hâm mộ anh Đại Pháo mấy đời tu luyện phúc khí, cưới được người xinh đẹp hiền lành hạ, lại còn có tay nghề nấu nướng món ăn!

– Hì.. còn chưa có dùng bữa, mà bắt đầu miệng lưỡi trơn tru rồi.

Đàm Quế Hoa hơi ngượng ngùng khi nghe hắn khen ngợi, liền rót cho hắn một ly rượu, tiếp theo cũng rót một ly cho mình.

Đinh Nhị Cẩu cảm thấy Đàm Quế Hoa hôm nay là lần đầu tiên thấy cô thẹn thùng thật quyến rũ, trêи người cô toát lên một sự ấm áp gì đó khó diễn tả, cảm giác từa tựa như là tình cảm của người chị đối với đứa em nhỏ yêu thương trong gia đình vậy.

Đinh Nhị Cẩu nhấp một hớp rượu, cười nói:

– Chị Quế Hoa, trước tiên nói một chút về chuyện gì mà chị muốn bàn với em vậy?

Đàm Quế Hoa lúc này như mới sực nhớ, nghiêng mặt qua , đôi mắt đầy ẩn tình liếc hắn, cười yếu ớt nói:

– À há, đúng rồi , Nhị Cẩu nếu em không nhắc nhở , thì chuyện chánh sự chị quên mất! Chỉ cần về sau được chuyện, em có có yêu cầu gì cứ nói , chị nhất định sẽ thỏa mãn đáp ứng cho em!

Đinh Nhị Cẩu hơi khép đôi mắt lại , suy nghĩ một lát vẫn chưa rỏ chuyện gì, nên nói.

– Có chuyện gì chị cứ nói, để xem em có thể thử giúp một chút, còn chuyện yêu cầu gì đó thì chị quên đi…không tốt lắm đâu!

Ánh mắt như quyến rũ Đàm Quế Hoa nhìn Đinh Nhị Cẩu, giống như là thấy thấu tâm tư của hắn, tâm trí cô như vửa lĩnh hội điều gì nên nói:

– Nhị Cẩu , em cũng đừng chối từ, tại đây không có người khác , chính là một điểm tâm ý của chị , em không cần phải suy nghĩ nhiều!

Đàm Quế Hoa nói xong, đem bờ ʍôиɠ không ngại hướng bên cạnh hắn nhích lại gần một ít , nắm lấy bàn tay của hắn đưa tới đặt ở trêи bắp đùi của mình .

Đinh Nhị Cẩu cười hắc hắc, nói:

– Vậy… em sẽ không khách khí đâu nhé! À..mà chuyện chị cần nhờ em là gì, nói trước đi..

Đàm Quế Hoa không ngần ngại chút nào, khẽ nói:

– Sau khi thành lập công ty, hy vọng em sẽ đưa chồng chị Lý Đại Pháo vào làm đốc công, chuyên trách việc đặt chất nổ phá đá mở đường, đây cũng là tâm nguyện của hắn, vì lâu nay hắn chỉ mang thân mình, nai lưng đi thuê làm mướn cho người ta khắp nơi bên ngoài, trong lòng cũng rất là bất đắc chí, chỉ có lần này là cơ hội duy nhất hắn có thể ngẩng mặt với người trong thôn về tài năng của hắn.

Nghe qua Đàm Quế Hoa nói, hắn thở phào nhẹ nhỏm, tưởng chuyện gì quan trọng khó xử, chứ việc này thì quá đơn giản với hắn rồi.

– Chuyện này dù chị không có mở lời, thì em cũng đã bàn với chủ nhiệm Lưu Hương Lê rồi, vì quả thật Lý Đại Pháo rất giỏi về việc dùng thuốc nổ phá đá mở đường, vậy bây giờ chị có hối hận vì câu nói vừa rồi không?

Đàm Quế Hoa không trả lời, chỉ thở gấp “ ưm “ một tiếng, là vì bàn tay của Đinh Nhị Cẩuđã vói vào trong váy của cô, cách cái qυầи ɭót viền tơ lập tức không chút kiêng kỵ , khẽ vuốt trêи cái mu âʍ ɦộ màu mỡ non mềm, những ngón tay hắn tự do hoạt động khi không có sự phản đối từ chủ nhiệm hội phụ nữ Đàm Quế Hoa , lúc này Đinh Nhị Cẩu tăng thêm tốc độ khều gảy dọc theo trung tâm cái khe giữa âʍ ɦộ, một bàn tay khác của lập tức chui vào bên trong nịt иɦũ ɦσα của cô gần như cuồng dã vuốt ve bầu иɦũ ɦσα no đủ, đầu ngón tay trêu chọc văn về trêи đầu núm иɦũ ɦσα, ngọn núi mềm mại không tự chủ được bành trướng, đầu núm иɦũ ɦσα nhanh chóng sung huyết vững chắc đứng lên, một tia tê tê kɧօáϊ cảm từ đầu núm иɦũ ɦσα chạy trốn xuống hướng phía dưới thân thể, ở chỗ sâu thẳm bên trong hang động, cả người Đàm Quế Hoa ngứa ngáy cơ hồ ngồi yên trêи ghế không được.!

Dưới sự thành thạo của ngón tay Đinh Nhị Cẩu sờ xuống, Đàm Quế Hoa rất nhanh có cảm giác dưới cái ɦσα ɦuyệt của mình đã hơi dinh dính rin rít một ít dịch nhờn, lúc này ngón tay của hắn ở ngoài cái qυầи ɭót viền tơ lướt dọc lên, bắt đầu văn vê trêи đầu ɦσα ɦuyệt cũng đã đang bắt đầu muốn sưng lên, chỗ mẫn cảm nhất đã bị kϊƈɦ thích, Đàm Quế Hoa nhẹ nhàng rêи rỉ:

– Không… không … không nên ở chỗ này…!

Đàm Quế Hoa hơi thở hơi dồn dập.

Hắn có chút không nhẫn nại được, tim đập cũng bất giác nhanh thêm, nuốt nước bọt một cái, bằng vào trực giác , hắn cảm thấy có thể triển vọng , 80% nắm chắc sẽ áp được Đàm Quế Hoa nằm dưới thân thể của mình , vì vậy cũng không nói thêm cái gì.

Lúc này Đàm Quế Hoa chợt bật nhanh đứng dậy rời khỏi cái ghế,cô vừa mở rộng bước chân, đột nhiên cô thất kinh kêu thét một tiếng “ á..”

Đinh Nhị Cẩu còn chưa kịp há miệng, chỉ thấy một thân thể nhanh như sét đánh không kịp bịt tai,ngã nhào về phía hắn, nói thì chậm nhưng xảy ra rất nhanh , dưới tình thế cấp bách hắn chưa kịp đa tưởng, liền vội vàng giang hai cánh tay đưa rađỡ lấy Đàm Quế Hoa,chủ nhiệm hội phụ nữ không biết là trợt chân hay là thế nào, nếu hắn không kịp thời đở lấy, nói không chừng cô sẽ ngã nằm úp sấp trêи nền nhà, dưới tình thế cấp bách, hai bàn tay Đàm Quế Hoanắm chặt lấy cánh tay của hắn , trước ngực hai bầu bυ" cao ngất cao ngất mềm mại,co dãnlách vào dính trong lòng ngực hắn . .

– Chị…bị vấp chân…!

Đàm Quế Hoa vội vàng đứng thẳng lên, biểu tình trêи mặt cực kỳ xấu hổ, quayđầu không dám nhìn thẳng vào mặt Đinh Nhị Cẩu, tràn đầy nét phòng tình.

Cảnh tượng một màn hấp dẫn hắn, cảm giác kϊƈɦ tình bắn ra bốn phía, trong lòng tuổi trẻ lập tức bắt đầu cháy nóng rừng rực, rung động hắn không còn biết sợ hay lo lăng e ngại là gì nữa, hắn vội đứng dậy ôm lấy Đàm Quế Hoa,từ bên trêи vành tai của cô hôn lên .

– Ưm..từ…từ… chị chưa có..kịp chuẩn bị..tinh thần!

Đàm Quế Hoa khe khẽ đẩy hắn ra, ỡm ờ nói, thân thể lại từng chút…từng chút lui về phía sau cho đến khi tựa lưng vào trêи tường, bộ ngực cao lớn phập phồng lên xuống theo hơi thở, lại làm cho hắn rất nhanh lâm vào trạng thái điên cuồng .

Người đàn bà còn ráng làm điệu bộ giãy dụa những lần sau cùng, sau đó thì trong miệng ngậm lại lời phản kháng nỉ non âm điệu, cánh tay ngọc lại nhẹ nhàng ôm lấy từ phía sau lưng của Đinh Nhị Cẩu, ở phía trêи nhẹ khẽ vuốt vuốt, từ trong lỗ mũi phát ra tiếng thở hào hển .

Đàm Quế Hoa càng là biểu hiện say mê, hắn càng cảm giác thêm sự dũng cảm, cô nếu không phải tựa lưng ở trêи tường, chỉ sợ thân thể đã sớm đứng yên không vững..

Âʍ ɦộ của Đàm Quế Hoa dưới sự trêu đùa những ngón tay Đinh Nhị Cẩu, bên dưới đã rỉ dịch nhờn ra hơi ướt, lúc này Đinh Nhị Cẩu đang đứng ép sát thân người trêи cơ thể của cô, ƈôи ȶɦịt đã căng cứng độn lên từ trong quần, cắm vào giữa hai chân Đàm Quế Hoa, mặc dù không có trực tiếp sáp nhập u cốc dũng đạo, nhưng cái ɦσα ɦuyệt nhạy cảm bị một nhát này kϊƈɦ thích, trêи cơ thể cô lại thêm một trận run run, mang tới thật lớn tâm lý kϊƈɦ thích, kɧօáϊ cảm dị thường mãnh liệt.

Đàm Quế Hoa xấu hổ khuôn mặt ửng đỏ, nhịn không được trong lòng hoảng loạn, cô thấp giọng cầu khẩn nói:

– Nhị Cẩu, đừng… đừng như vậy… lần sau ở bên ngoài, tùy em làm sao …cũng được, nhưng không nên… ở trong nhà này…!

Bây giờ Đinh Nhị Cẩu tên đã giương trêи cung, bắt đầu lâm trận mà lùi bước thì còn là đạo lý gì nữa, hắn cúi xuống bên tai Đàm Quế Hoa, khẽ cắn dưới thùy tai trắng nõn non mềm cô, miệng nói thầm: ”

– Không, chị Quế Hoa, em muốn ở chỗ này…!

Đàm Quế Hoa cơ thể hoàn toàn mềm nhũn ra, trong lòng cô thầm than một tiếng, rù rì nói:

– Vậy…em muốn làm sao? Chẳng lẽ đứng…như thế này…!