Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)
Chương 182 : Suýt bị phát hiện
Ngày đăng: 02:14 27/06/20
Đàm Quế Hoa giờ thì cả người mềm yếu vô lực xụi lơ, phó mặc choĐinh Nhị Cẩu không chút kiêng kỵ khinh bạc nhục nhã giở trò,đáng sợ là dịch nhờn từ ɦσα ɦuyệt đã tươm ra róc rách, u cốc lầy lội, đáng sợ hơn nữa là hai chân côtự nhiên tách ra hai bên cặp đùi ngọc, để cho hắn tùy ý xâm nhậptùy tâm sở ɖu͙ƈ, muốn làm gì thì làm, Đàm Quế Hoa nhẹ nhàng ngọa nguậyuốn mình theocử động của ngón tay của hắn đang khều gãy trêи cái âʍ ɦộ, cô bất lực tựa vào trêи bờ vai Đinh Nhị Cẩu thở hổn hển.
Bỗng ngoài cửa sân, có tiếng kêu lanh lãnh của một cô gái:
– Dì Đàm Hoa ơi….
Giật mình kinh hãi, Đàm Quế Hoa thấp giọng:
– Nhị Cẩu, thôi đi! Vạn nhất bị người thấy, chết người đó! Ngồi thấp xuống…
Đàm Quế Hoa lật đật đẩy hắn ra, chạy vội đến bên cửa sổ nhìn ra màn đêm bên ngoài, từng bước chân vang vọng lại, như từng nhát đánh vào trài tim đang hoảng sợ của Đàm Quế Hoa, hình như đây là nơi rất quen thuộc, nên cô gái đã nhanh chóng tự mở cửa rào, đang đi đến gần cái cửa sổ, đối diện với Đàm Quế Hoa đang ở trong nhà, quả thật trớ trêu đó là Hà Oanh Nhi.
Lúc này Đinh Nhị Cẩu thật đã nhanh chóng ngồi xổm xuống bò sát trốn vào mé sau chân của Đàm Quế Hoa, phía dưới có vách tường cách cái cửa sổ tầm hơn một mét che chắn, sau đó cầm lấy gấu váy bằng vải mềm của Đàm Quế Hoa giở ra, chui vào chính giữa hai chân của cô, Đàm Quế Hoa biết hắn muốn làm gì, muốn kháng nghị, nhưng Hà Oanh Nhi kia đã đi tới cửa sổ , dưới tình thế cấp bách, Đàm Quế Hoa đành phải dịu ngoan tận lực đến gần sát bên cái cửa sổ đứng, đem phía dưới cái váy dài rộng che khuất Đinh Nhị Cẩu đang trốn ở bên trong chân mình.
– Có chuyện gì vậy Oanh Nhi!
Cố giữ bình tỉnh, Đàm Quế Hoa hỏi.
– Hì..số lê mà dì gởi cháu bán giùm, cháu bán được năm trăm đồng đấy!
Cô gái tóet miệng cười, rồi đứng tựa bên cửa sổ trò chuyện với Đàm Quế Hoa về giá cả của lê, số lê mỗi nhà còn bao nhiêu..v.v.., cũng may cô gái nhỏ không có ý định bước chân vào nhà..
Đinh Nhị Cẩu ở bên dưới chân Đàm Quế Hoa, một sự hưng phấn khác thường kϊƈɦ động Đinh Nhị Cẩu, hắn liền thong thả quyết định tách ra hai cái đùi ngọc Đàm Quế Hoa, cái đầu vói vào đến háng củaĐàm Quế Hoa,cô chân trần đang mang dép lê, bởi vì quá khẩn trương lo lắng, trêи đôi chân đều là mồ hôi xuất ra,đầu bị váy đắp lại che kín mít, Đinh Nhị Cẩu cảm giác hơi mờ tối không nhìn rỏ, cái mũi của hắn tràn ngập một cái mùi ngây ngây nồng nặc của âʍ ɦộ đàn bà pha lẫn đầy mùi mồ hôi hơi gắt, chóp mũi hắn cũng đụng đến ngaymé dưới đáy cái qυầи ɭót của Đàm Quế Hoa, ngay lập tức một cái mùi dịch nhờncủa người đàn bà thành thục lấn chiếm,xộc hết vào khoang mũi của hắn.
Lúc này Hà Oanh Nhi lại chuyển đề tài khác tâm sự:
– Dì Đàm Hoa, dạo này Lưu Tam không biết ăn phai bùa mê thuốc lú gì mà bỏ mặc cháu, cứ bám lấy chủ nhiệm Đinh đáng ghét kia hừ…hừ…!
Nghe nhắc đến chủ nhiệm Đinh,tuy rằng biết rõ Hà Oanh Nhi nhìn không thấy gì, nhưng vẫn có loại cảm giácriêng tư bị xuyên thấu nên cảm thấy thẹn, ánh mắtcô theo bản năng tránh qua một bên, cố gắng trấn định nói:
– Ừm..Lý Đại Pháo nhà dì..cũng vậy…
Đinh Nhị Cẩu ở dưới háng Đàm Quế Hoa nghe được đối thoại của hai người nhắc đến tên mình, bản chất lưu manh đùa dai nổi lên, lấy hai tay để hai bên váy, nắm lấy qυầи ɭót Đàm Quế Hoa bên cạnh kéo xuống luôn, Đàm Quế Hoa không thể tưởng tượng ra được, hắn dám từ phía dưới lại cởi qυầи ɭót của mình, trong lòng không khỏi xấu hổ , nhưng giờ cô đã biết, không thể cưỡng lại được tên tiểu oan gia này, đành phải đem từ phía thắt lưng hơi hạ thấp xuống, đùi khép lại, nhẳm ngăn chận động tác Đinh Nhị Cẩu.
Hà Oanh Nhi bỗng nhìn thấy Đàm Quế Hoa đột nhiên hạ thấp thân người một đoạn, trong đôi mắt không khỏi hiện lên vẻ kỳ quái.
Đàm Quế Hoa sợ cô gái phát hiện nhìn vào, vội nói:
– Chân của dì hơi tê, mà giờ này chắc Lưu Tam cũng sắp họp xong rồi về đấy..
Hà Oanh Nhi quả thật nghe vậy lập tức quay đầu nhìn ra bên ngoài, lắng tai nghe tiếng chó sủa vang vọng từng cơn ở nơi xa xa, như có ý muốn chạy về, Đàm Quế Hoa thấy thế mới như trút được gánh nặng nhẹ nhàng thở ra, nhưng vừa mới trải qua tình huống lo sợ, cái loại thiếu chút nữa bị xấu hổ đánh cho tan vỡ, lại khiến cho trong lòng Đàm Quế Hoa ẩn ẩn dâng lên một tia kɧօáϊ ý ɖâʍ ngược, gian tình âm thầm trước mặt người khác, nguyên lai còn có một sự mập mờ cấm kỵ kϊƈɦ thích vô cùng kỳ diệu nha!
Lúc này Đinh Nhị Cẩu đã đem cái qυầи ɭót viền tơ tuột đến để tại trêи mắt cá chân của cô, dưới đáy qυầи ɭót có ướt một mảng dịch nhờn thấm vào cỡ như quả trứng gà.
Không có lớp vải qυầи ɭót ngăn trở, đầu lưỡi của hắn bắt đầu trực tiếp tiến công cái âʍ ɦộ thần bí, đầu lưỡi tham lam trêu chọc cửa miệng ɦσα ɦuyệt ẩm ướt, thỉnh thoảng thăm dò vào mật huyệt ɭϊếʍ láp qua lại, ʍút̼ ra từng giọt dịch nhờn ngây ngấy, pha lẫn vị mằn mặn mồ hôi…
Đàm Quế Hoa vẻ mặt ửng hồng, thân thể mềm thu nhận kɧօáϊ cảm mãnh liệt thỉnh thoảng run rẩy một chút, cô hai tay vịn lấy khung cửa, trong lòng cơn nứиɠ đang trào dâng lên cơn sướиɠ kɧօáϊ liên tục, nhưng ở ngoài mặt lại vẫn phải cố giả bộ dáng điệu bình thường, cái loại ɖu͙ƈ tính cố gắng trấn định, đè nén kɧօáϊ hoạt mà bên ngoài thì biểu tình lãnh đạm, hình thành một sự đối lập cực kỳ khó chịu luôn muốn bùng nổ ɖâʍ tính bất cứ lúc nào.
Dù không nhìn thấy rỏ biểu hiện bên ngoài của Đàm Quế Hoa vì bị cái váy trùm kín đầu, nhưng Đinh Nhị Cẩu cũng cảm giác được Đàm Quế Hoa thân thể càng ngày càng nóng rực, hắn âm thầm đắc ý, đầu lưỡi càng thêm ra sức ɭϊếʍ láp, cái chóp mũi dính sát vào tại nơi lổ tiểu của cô, giờ thì mới thấy một mùi khai khai thoang thoảng nhè nhẹ tuôn ra từ nơi cái lổ nhỏ ấy, hơi thở của hắn như thổi ra nhiệt khí làm lay động lất phất những sợi l.ông đen đang bám dọc trêи hai bên cái khe chính giữa âʍ ɦộ.
Đàm Quế Hoa trêи trán đã ra tươm ra từng giọt mồ hôi, đây là kết quả của áp lực sự chịu khổ đè nén kɧօáϊ cảm ở dưới háng mình, trong lòng cô đang mâu thuẫn, vừa muốn Đinh Nhị Cẩu nhanh chút chấm dứt sự trêu ghẹo quái ác này, lại vừa muốn đem loại kɧօáϊ hoạt này kéo dài thêm nữa.
Lúc này Hà Oanh Nhi móc tiền từ trong túi ra nói:
– Dì Quế Hoa, đây là tiền bán lê…
Đinh Nhị Cẩu nghe được giọng nói phía trêи của Hà Oanh Nhi, miệng đột nhiên dời lên trêи ɦσα ɦuyệtĐàm Quế Hoa cọ xát một chút, rồi dùng bơi môi với cái lưỡi ʍút̼ ɭϊếʍ nhanh nhanh lên cái hạt le đang sưng phồng trương lên của cô.
Bị bất ngờ, đột nhiên ɦσα ɦuyệtbị kϊƈɦ thích dồn dập làm cho Đàm Quế Hoa thân mình mềm nhũn, cổ họng nhịn không được,bật ra một tiếng “ ưm…”,Hà Oanh Nhi kinh dị nhìn hai má ửng hồng của Đàm Quế Hoa, muốn hỏi cái gì nhựng lại nhịn xuống,Đàm Quế Hoa cũng giật mình hoảng sợ, đỏ bừng cả khuôn mặt giơ tay ra cầm lấy tiền Hà Oanh Nhi đưa cho, đồng thời vặn vẹo cái ʍôиɠ to như muốn cái miệng Đinh Nhị Cẩu tránh ra khỏi ɦσα ɦuyệt của mình, Đinh Nhị Cẩu cũng không màng tới điều này, ngược lại tiếp tục dùng môi ʍút̼ lấy ɦσα ɦuyệt, đầu lưỡi đánh nhanh lên xuống trêи cái hạt nho nhỏ như hạt đậu này, đồng thời một bàn tay lặng lẽ lướt qua khe đít, đầu ngón tay ngón giữa ngay trêи lỗ hậu môn Đàm Quế Hoa vỗ về khều móc qua lại.
Đàm Quế Hoa lập tức cảm giác được lổ hậu môn bị ngón tay hắn xâm lăng, cái lổ hậu môn cứ nhiu nhíu lại, cô sợ Đinh Nhị Cẩu dùng ngón tay chen vào cái lổ chật hẹp chỉ dùng cho việc bài tiết của mình, lại sợ bị Hà Oanh Nhi nhìn ra điều khác thường, quýnh lên nên bất chấp, cách cái váy hung hăng vỗ lên đầu Đinh Nhị Cẩu hai cái.
Hai cú gỏ khá mạnh trêи đầu, Đinh Nhị Cẩu biết Đàm Quế Hoa không chịu hắn khều dưới lổ hậu môn, nên ngừng lại ngón tay, nhưng đầu lưỡi lại ra sức hơn hoạt động trêи cái ɦσα ɦuyệt đã bị sung huyết phồng sưng hơn trước , vì đầu lưỡi của hắn đang đánh liên tục tác động vào ở khắp nơi trêи hạt le đang nhú đầu ra khỏi cái khe giữa âʍ ɦộ…
Hà Oanh Nhi loáng thoáng nghe được tiếng bυ" ʍút̼ bên dưới, ánh mắt nghi hoặc nhìn trêи mặt Đàm Quế Hoa đảo quanh, còn dáo dác muốn dợm chân đi vào bên nhà xem, Đàm Quế Hoa che giấu kɧօáϊ sắpkhông chịu nỗi nữa, hai bờ môi đang mím lại, nén xuống hơi thở gấp, mặt đỏ tới mang tai, cầm tiền Hà Oanh Nhi đưa cho, rút vội ra năm chục đồng, nói vội:
– Cầm lấy tiền công của cháu rồi về đi, dì..cũng buồn ngủ rồi!
Hà Oanh Nhi tiếp nhận tiền, tiền cũng không vội nhét vào trong túi, nhưng vẫn chưa chịu chịu rời đi, Đàm Quế Hoa cảm giác từ sâu bên trong ɦσα ɦuyệt dịch nhờn đang tuôn ra, cơn cực kɧօáϊ tựa như dây cung đã kéo căng mũi tên đến mức tận cùng, sắp sữa chỉ cần chạm vào buông nhẹ mũi tên sẽ phóng vụt bay đi, đến lúc đó thì không còn cách nào đè nén cơn cao trào tuyệt đỉnh.
Đàm Quế Hoa dù đang có cảm giác sắp đến cơn cực kɧօáϊ, nhưng vẫn còn một tia lý trí cuối cùng, trừng mắt nhìn Hà Oanh Nhi cô gái nhỏ đang tò mò.
– Có cái gì mà nhìn chằm chằm vậy? Mau về đi để dì còn ngủ!
Hà Oanh Nhi cười khan lui về phía sau, nhưng vừa quay đi, vẫn còn lưu luyến không ngừng sự tò mò kϊƈɦ thích quay đầu xem, khi Hà Oanh Nhi đã mất hút trong màn đêm, Đàm Quế Hoa sự nhẫn nại kềm chế, phòng tuyến rốt cục thất thủ, dưới cái đầu lưỡi Đinh Nhị Cẩu liên tục kϊƈɦ thích, âm tinh tích tụ đã lâu, cơn cực kɧօáϊ như là lũ quét, từ chỗ sâu ngay cổ t.ử ƈυиɠ bắt đầu bạo phát …
Đàm Quế Hoa không dám rêи rỉ ra tiếng, đành phải cắn mạnh vào cạnh bàn tay của mình, hai mắt nhắm nghiền, bên trong ɦσα ɦuyệt co rút, hai chân như quíu lại, trong cổ họng phát ra tiếng than nhẹ.
– Ui…ui…a…!
… Âm tinh tuôn trào theo từng đợt của sự co rút bên trong ɦσα ɦuyệt, không ngừng hướng ra phía ngoài cửa miệng miệng hang, trào ra dính đầy những dòng như sữa trắng dính vào tung tóe trêи miệng Đinh Nhị Cẩu cùng với cái mùi nồng gắt mồ hôi, tanh ngấy của cái ɦσα ɦuyệt, khai khai cuả cái lổ tiểu… hỗn hợp mùi bị bịt kín không có lối thoát ra ngoài không khí, đều quẩn quanh tập trung chung quanh dưới háng của Đàm Quế Hoa.
Trong huyệt ɖâʍ một trận run rẩy, đẩy kɧօáϊ hoạt của Đàm Quế Hoa đưa lên một cơn sung sướиɠ cực hạn, cơn sướиɠ kɧօáϊ kéo dài có chừng gần một phút, làm cho Đàm Quế Hoa hồn vía như đang bay bỗng một hồi lâu, mới dần dần thối lui, trong thời gian này cái đầu của Đinh Nhị Cẩu bị hai bắp đùi mềm mại của cô gồng cứng lên gắt gao kẹp chặt lấy, hắn phải dãy dụa rút đầu thoát ra, thiếu chút nữa bị thiếu không khí mà ngộp thở ngất xỉu ngay tại dưới chính giữa trung gian cặp đùi no đủ của người đàn bà đẹp này rồi, nếu bị như vậy thật, có thể nói là tự hắn làm, thì phải tự chịu mà thôi, chứ không trách ai được!
Theo dưới háng của Đàm Quế Hoa đứng lên, Đinh Nhị Cẩu vẫn còn ráng hít sâu vào hơi thở, cười nham nhở nói:
– Chị Quế Hoa , suýt chút nữa là chị kẹp chết em rồi….
Đàm Quế Hoa xoay người lại nhéo trêи cánh tay của Đinh Nhị Cẩu :
– Em mà chết đi thì mới tốt cho chị! Người ta mới bị em hại chết đây nè, suýt chút nữa Hà Oanh Nhi đã phát hiện ra rồi.
Ánh mắt của Đàm Quế Hoa mềm mại đáng yêu đến cơ hồ muốn chảy ra nước, hai gò má ửng hồng còn chưa kịp có tản đi, hiển nhiên trong cơn cực kɧօáϊ, cô thụ hưởng được đến cực lớn sự thỏa mãn của ɖu͙ƈ tính bên trong cơ thể chín mọng căng đầy của mình.
Bỗng ngoài cửa sân, có tiếng kêu lanh lãnh của một cô gái:
– Dì Đàm Hoa ơi….
Giật mình kinh hãi, Đàm Quế Hoa thấp giọng:
– Nhị Cẩu, thôi đi! Vạn nhất bị người thấy, chết người đó! Ngồi thấp xuống…
Đàm Quế Hoa lật đật đẩy hắn ra, chạy vội đến bên cửa sổ nhìn ra màn đêm bên ngoài, từng bước chân vang vọng lại, như từng nhát đánh vào trài tim đang hoảng sợ của Đàm Quế Hoa, hình như đây là nơi rất quen thuộc, nên cô gái đã nhanh chóng tự mở cửa rào, đang đi đến gần cái cửa sổ, đối diện với Đàm Quế Hoa đang ở trong nhà, quả thật trớ trêu đó là Hà Oanh Nhi.
Lúc này Đinh Nhị Cẩu thật đã nhanh chóng ngồi xổm xuống bò sát trốn vào mé sau chân của Đàm Quế Hoa, phía dưới có vách tường cách cái cửa sổ tầm hơn một mét che chắn, sau đó cầm lấy gấu váy bằng vải mềm của Đàm Quế Hoa giở ra, chui vào chính giữa hai chân của cô, Đàm Quế Hoa biết hắn muốn làm gì, muốn kháng nghị, nhưng Hà Oanh Nhi kia đã đi tới cửa sổ , dưới tình thế cấp bách, Đàm Quế Hoa đành phải dịu ngoan tận lực đến gần sát bên cái cửa sổ đứng, đem phía dưới cái váy dài rộng che khuất Đinh Nhị Cẩu đang trốn ở bên trong chân mình.
– Có chuyện gì vậy Oanh Nhi!
Cố giữ bình tỉnh, Đàm Quế Hoa hỏi.
– Hì..số lê mà dì gởi cháu bán giùm, cháu bán được năm trăm đồng đấy!
Cô gái tóet miệng cười, rồi đứng tựa bên cửa sổ trò chuyện với Đàm Quế Hoa về giá cả của lê, số lê mỗi nhà còn bao nhiêu..v.v.., cũng may cô gái nhỏ không có ý định bước chân vào nhà..
Đinh Nhị Cẩu ở bên dưới chân Đàm Quế Hoa, một sự hưng phấn khác thường kϊƈɦ động Đinh Nhị Cẩu, hắn liền thong thả quyết định tách ra hai cái đùi ngọc Đàm Quế Hoa, cái đầu vói vào đến háng củaĐàm Quế Hoa,cô chân trần đang mang dép lê, bởi vì quá khẩn trương lo lắng, trêи đôi chân đều là mồ hôi xuất ra,đầu bị váy đắp lại che kín mít, Đinh Nhị Cẩu cảm giác hơi mờ tối không nhìn rỏ, cái mũi của hắn tràn ngập một cái mùi ngây ngây nồng nặc của âʍ ɦộ đàn bà pha lẫn đầy mùi mồ hôi hơi gắt, chóp mũi hắn cũng đụng đến ngaymé dưới đáy cái qυầи ɭót của Đàm Quế Hoa, ngay lập tức một cái mùi dịch nhờncủa người đàn bà thành thục lấn chiếm,xộc hết vào khoang mũi của hắn.
Lúc này Hà Oanh Nhi lại chuyển đề tài khác tâm sự:
– Dì Đàm Hoa, dạo này Lưu Tam không biết ăn phai bùa mê thuốc lú gì mà bỏ mặc cháu, cứ bám lấy chủ nhiệm Đinh đáng ghét kia hừ…hừ…!
Nghe nhắc đến chủ nhiệm Đinh,tuy rằng biết rõ Hà Oanh Nhi nhìn không thấy gì, nhưng vẫn có loại cảm giácriêng tư bị xuyên thấu nên cảm thấy thẹn, ánh mắtcô theo bản năng tránh qua một bên, cố gắng trấn định nói:
– Ừm..Lý Đại Pháo nhà dì..cũng vậy…
Đinh Nhị Cẩu ở dưới háng Đàm Quế Hoa nghe được đối thoại của hai người nhắc đến tên mình, bản chất lưu manh đùa dai nổi lên, lấy hai tay để hai bên váy, nắm lấy qυầи ɭót Đàm Quế Hoa bên cạnh kéo xuống luôn, Đàm Quế Hoa không thể tưởng tượng ra được, hắn dám từ phía dưới lại cởi qυầи ɭót của mình, trong lòng không khỏi xấu hổ , nhưng giờ cô đã biết, không thể cưỡng lại được tên tiểu oan gia này, đành phải đem từ phía thắt lưng hơi hạ thấp xuống, đùi khép lại, nhẳm ngăn chận động tác Đinh Nhị Cẩu.
Hà Oanh Nhi bỗng nhìn thấy Đàm Quế Hoa đột nhiên hạ thấp thân người một đoạn, trong đôi mắt không khỏi hiện lên vẻ kỳ quái.
Đàm Quế Hoa sợ cô gái phát hiện nhìn vào, vội nói:
– Chân của dì hơi tê, mà giờ này chắc Lưu Tam cũng sắp họp xong rồi về đấy..
Hà Oanh Nhi quả thật nghe vậy lập tức quay đầu nhìn ra bên ngoài, lắng tai nghe tiếng chó sủa vang vọng từng cơn ở nơi xa xa, như có ý muốn chạy về, Đàm Quế Hoa thấy thế mới như trút được gánh nặng nhẹ nhàng thở ra, nhưng vừa mới trải qua tình huống lo sợ, cái loại thiếu chút nữa bị xấu hổ đánh cho tan vỡ, lại khiến cho trong lòng Đàm Quế Hoa ẩn ẩn dâng lên một tia kɧօáϊ ý ɖâʍ ngược, gian tình âm thầm trước mặt người khác, nguyên lai còn có một sự mập mờ cấm kỵ kϊƈɦ thích vô cùng kỳ diệu nha!
Lúc này Đinh Nhị Cẩu đã đem cái qυầи ɭót viền tơ tuột đến để tại trêи mắt cá chân của cô, dưới đáy qυầи ɭót có ướt một mảng dịch nhờn thấm vào cỡ như quả trứng gà.
Không có lớp vải qυầи ɭót ngăn trở, đầu lưỡi của hắn bắt đầu trực tiếp tiến công cái âʍ ɦộ thần bí, đầu lưỡi tham lam trêu chọc cửa miệng ɦσα ɦuyệt ẩm ướt, thỉnh thoảng thăm dò vào mật huyệt ɭϊếʍ láp qua lại, ʍút̼ ra từng giọt dịch nhờn ngây ngấy, pha lẫn vị mằn mặn mồ hôi…
Đàm Quế Hoa vẻ mặt ửng hồng, thân thể mềm thu nhận kɧօáϊ cảm mãnh liệt thỉnh thoảng run rẩy một chút, cô hai tay vịn lấy khung cửa, trong lòng cơn nứиɠ đang trào dâng lên cơn sướиɠ kɧօáϊ liên tục, nhưng ở ngoài mặt lại vẫn phải cố giả bộ dáng điệu bình thường, cái loại ɖu͙ƈ tính cố gắng trấn định, đè nén kɧօáϊ hoạt mà bên ngoài thì biểu tình lãnh đạm, hình thành một sự đối lập cực kỳ khó chịu luôn muốn bùng nổ ɖâʍ tính bất cứ lúc nào.
Dù không nhìn thấy rỏ biểu hiện bên ngoài của Đàm Quế Hoa vì bị cái váy trùm kín đầu, nhưng Đinh Nhị Cẩu cũng cảm giác được Đàm Quế Hoa thân thể càng ngày càng nóng rực, hắn âm thầm đắc ý, đầu lưỡi càng thêm ra sức ɭϊếʍ láp, cái chóp mũi dính sát vào tại nơi lổ tiểu của cô, giờ thì mới thấy một mùi khai khai thoang thoảng nhè nhẹ tuôn ra từ nơi cái lổ nhỏ ấy, hơi thở của hắn như thổi ra nhiệt khí làm lay động lất phất những sợi l.ông đen đang bám dọc trêи hai bên cái khe chính giữa âʍ ɦộ.
Đàm Quế Hoa trêи trán đã ra tươm ra từng giọt mồ hôi, đây là kết quả của áp lực sự chịu khổ đè nén kɧօáϊ cảm ở dưới háng mình, trong lòng cô đang mâu thuẫn, vừa muốn Đinh Nhị Cẩu nhanh chút chấm dứt sự trêu ghẹo quái ác này, lại vừa muốn đem loại kɧօáϊ hoạt này kéo dài thêm nữa.
Lúc này Hà Oanh Nhi móc tiền từ trong túi ra nói:
– Dì Quế Hoa, đây là tiền bán lê…
Đinh Nhị Cẩu nghe được giọng nói phía trêи của Hà Oanh Nhi, miệng đột nhiên dời lên trêи ɦσα ɦuyệtĐàm Quế Hoa cọ xát một chút, rồi dùng bơi môi với cái lưỡi ʍút̼ ɭϊếʍ nhanh nhanh lên cái hạt le đang sưng phồng trương lên của cô.
Bị bất ngờ, đột nhiên ɦσα ɦuyệtbị kϊƈɦ thích dồn dập làm cho Đàm Quế Hoa thân mình mềm nhũn, cổ họng nhịn không được,bật ra một tiếng “ ưm…”,Hà Oanh Nhi kinh dị nhìn hai má ửng hồng của Đàm Quế Hoa, muốn hỏi cái gì nhựng lại nhịn xuống,Đàm Quế Hoa cũng giật mình hoảng sợ, đỏ bừng cả khuôn mặt giơ tay ra cầm lấy tiền Hà Oanh Nhi đưa cho, đồng thời vặn vẹo cái ʍôиɠ to như muốn cái miệng Đinh Nhị Cẩu tránh ra khỏi ɦσα ɦuyệt của mình, Đinh Nhị Cẩu cũng không màng tới điều này, ngược lại tiếp tục dùng môi ʍút̼ lấy ɦσα ɦuyệt, đầu lưỡi đánh nhanh lên xuống trêи cái hạt nho nhỏ như hạt đậu này, đồng thời một bàn tay lặng lẽ lướt qua khe đít, đầu ngón tay ngón giữa ngay trêи lỗ hậu môn Đàm Quế Hoa vỗ về khều móc qua lại.
Đàm Quế Hoa lập tức cảm giác được lổ hậu môn bị ngón tay hắn xâm lăng, cái lổ hậu môn cứ nhiu nhíu lại, cô sợ Đinh Nhị Cẩu dùng ngón tay chen vào cái lổ chật hẹp chỉ dùng cho việc bài tiết của mình, lại sợ bị Hà Oanh Nhi nhìn ra điều khác thường, quýnh lên nên bất chấp, cách cái váy hung hăng vỗ lên đầu Đinh Nhị Cẩu hai cái.
Hai cú gỏ khá mạnh trêи đầu, Đinh Nhị Cẩu biết Đàm Quế Hoa không chịu hắn khều dưới lổ hậu môn, nên ngừng lại ngón tay, nhưng đầu lưỡi lại ra sức hơn hoạt động trêи cái ɦσα ɦuyệt đã bị sung huyết phồng sưng hơn trước , vì đầu lưỡi của hắn đang đánh liên tục tác động vào ở khắp nơi trêи hạt le đang nhú đầu ra khỏi cái khe giữa âʍ ɦộ…
Hà Oanh Nhi loáng thoáng nghe được tiếng bυ" ʍút̼ bên dưới, ánh mắt nghi hoặc nhìn trêи mặt Đàm Quế Hoa đảo quanh, còn dáo dác muốn dợm chân đi vào bên nhà xem, Đàm Quế Hoa che giấu kɧօáϊ sắpkhông chịu nỗi nữa, hai bờ môi đang mím lại, nén xuống hơi thở gấp, mặt đỏ tới mang tai, cầm tiền Hà Oanh Nhi đưa cho, rút vội ra năm chục đồng, nói vội:
– Cầm lấy tiền công của cháu rồi về đi, dì..cũng buồn ngủ rồi!
Hà Oanh Nhi tiếp nhận tiền, tiền cũng không vội nhét vào trong túi, nhưng vẫn chưa chịu chịu rời đi, Đàm Quế Hoa cảm giác từ sâu bên trong ɦσα ɦuyệt dịch nhờn đang tuôn ra, cơn cực kɧօáϊ tựa như dây cung đã kéo căng mũi tên đến mức tận cùng, sắp sữa chỉ cần chạm vào buông nhẹ mũi tên sẽ phóng vụt bay đi, đến lúc đó thì không còn cách nào đè nén cơn cao trào tuyệt đỉnh.
Đàm Quế Hoa dù đang có cảm giác sắp đến cơn cực kɧօáϊ, nhưng vẫn còn một tia lý trí cuối cùng, trừng mắt nhìn Hà Oanh Nhi cô gái nhỏ đang tò mò.
– Có cái gì mà nhìn chằm chằm vậy? Mau về đi để dì còn ngủ!
Hà Oanh Nhi cười khan lui về phía sau, nhưng vừa quay đi, vẫn còn lưu luyến không ngừng sự tò mò kϊƈɦ thích quay đầu xem, khi Hà Oanh Nhi đã mất hút trong màn đêm, Đàm Quế Hoa sự nhẫn nại kềm chế, phòng tuyến rốt cục thất thủ, dưới cái đầu lưỡi Đinh Nhị Cẩu liên tục kϊƈɦ thích, âm tinh tích tụ đã lâu, cơn cực kɧօáϊ như là lũ quét, từ chỗ sâu ngay cổ t.ử ƈυиɠ bắt đầu bạo phát …
Đàm Quế Hoa không dám rêи rỉ ra tiếng, đành phải cắn mạnh vào cạnh bàn tay của mình, hai mắt nhắm nghiền, bên trong ɦσα ɦuyệt co rút, hai chân như quíu lại, trong cổ họng phát ra tiếng than nhẹ.
– Ui…ui…a…!
… Âm tinh tuôn trào theo từng đợt của sự co rút bên trong ɦσα ɦuyệt, không ngừng hướng ra phía ngoài cửa miệng miệng hang, trào ra dính đầy những dòng như sữa trắng dính vào tung tóe trêи miệng Đinh Nhị Cẩu cùng với cái mùi nồng gắt mồ hôi, tanh ngấy của cái ɦσα ɦuyệt, khai khai cuả cái lổ tiểu… hỗn hợp mùi bị bịt kín không có lối thoát ra ngoài không khí, đều quẩn quanh tập trung chung quanh dưới háng của Đàm Quế Hoa.
Trong huyệt ɖâʍ một trận run rẩy, đẩy kɧօáϊ hoạt của Đàm Quế Hoa đưa lên một cơn sung sướиɠ cực hạn, cơn sướиɠ kɧօáϊ kéo dài có chừng gần một phút, làm cho Đàm Quế Hoa hồn vía như đang bay bỗng một hồi lâu, mới dần dần thối lui, trong thời gian này cái đầu của Đinh Nhị Cẩu bị hai bắp đùi mềm mại của cô gồng cứng lên gắt gao kẹp chặt lấy, hắn phải dãy dụa rút đầu thoát ra, thiếu chút nữa bị thiếu không khí mà ngộp thở ngất xỉu ngay tại dưới chính giữa trung gian cặp đùi no đủ của người đàn bà đẹp này rồi, nếu bị như vậy thật, có thể nói là tự hắn làm, thì phải tự chịu mà thôi, chứ không trách ai được!
Theo dưới háng của Đàm Quế Hoa đứng lên, Đinh Nhị Cẩu vẫn còn ráng hít sâu vào hơi thở, cười nham nhở nói:
– Chị Quế Hoa , suýt chút nữa là chị kẹp chết em rồi….
Đàm Quế Hoa xoay người lại nhéo trêи cánh tay của Đinh Nhị Cẩu :
– Em mà chết đi thì mới tốt cho chị! Người ta mới bị em hại chết đây nè, suýt chút nữa Hà Oanh Nhi đã phát hiện ra rồi.
Ánh mắt của Đàm Quế Hoa mềm mại đáng yêu đến cơ hồ muốn chảy ra nước, hai gò má ửng hồng còn chưa kịp có tản đi, hiển nhiên trong cơn cực kɧօáϊ, cô thụ hưởng được đến cực lớn sự thỏa mãn của ɖu͙ƈ tính bên trong cơ thể chín mọng căng đầy của mình.