Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)

Chương 417 : Tùy ý mà làm

Ngày đăng: 02:19 27/06/20

Chu Hồng Kỳ mới vừa chợp mắt hơn một tiếng đồng hồ thì giật mình tỉnh lại, đôi mắt còn chưa kịp mở ra, thì ngửi thấy được hàng loạt mùi thơm, loại mùi thơm này đối với một người phụ nữ đang đói thì thật là có sức hấp dẫn quá mức rồi.

– Ồ, cậu nướng cái gì mà thơm vậy!

Chu Hồng Kỳ hỏi mà nhịn không được liền nuốt từng ngụm nước bọt.

-Á Hồng Kỳ, cô đã tỉnh, nhanh lên đến đây đi, chín rồi có thể ăn được!

Vương Nhất quơ quơ trong tay khúc gỗ đang xuyên qua đồ vật đang nướng, lúc này Chu Hồng Kỳ đã ngồi dậy nhìn Vương Nhất, cơ thể của cô lại tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ lộ liễu trước mặt của Vương Nhất, cô cũng không có buồn làm động tác che giấu, mặc kệ Vương Nhất tùy ý nhìn, có lẽ cô đã nhận thức là thân thể của mình đã cho hắn cắm vào rồi giờ có nhìn bao nhiêu lần thì cũng vậy thôi.

Nhưng rồi cô cũng mặc vào quần áo, đi tới ngồi xổm bên người Vương Nhất nói:

– Con gì mà thơm quá !

– Con thỏ ! Vừa vặn cũng có thể đã ăn, cô ăn thử một miếng đi !

Vương Nhất vừa cười vừa nói.

–A, đảo hoang này cũng có thỏ sao?

– Hồi nãy đói qua, tôi đi vòng vòng chung quanh tìm kiếm xem có cái gì bỏ bụng không, trong lúc vô tình đã nhìn thấy hai con thỏ, kỳ quái là nơi này con thỏ hình như không có sợ người, còn ngơ ngác nhìn lại tôi, thật sự là quá đói nên tôi lượm một viên đá dưới đất ném tới, không nghĩ tới là trúng ngay đầu một con, cho nên chúng ta mới có thịt thỏ thơm ngát như thế này, quả thật là quá may mắn, ha ha !

Vương Nhất đắc ý vừa nói, cũng khó trách hắn nói mình may mắn, không riêng gì tìm được đường sống trong chỗ chết, lại còn thống kɧօáϊ được nữ thủ trưởng xinh đẹp đồng ý cho quan hệ xác thịt, bây giờ thậm chí ngay cả con thỏ cũng ngoan ngoãn đưa tới trước cửa.

– À thì ra là như vậy , xem ra thật là ông trời cũng đang âm thầm giúp chúng ta, ngon quá!

Sở dĩ Chu Hồng Kỳ cảm giác được ăn rất ngon, là vì cô quá đói, năng lượng thân thể bị tiêu hao rất nhiều từ lúc vật lộn trong biển, đã vậy còn tốn thể lực trong chuyện nam nữ giao hoan vừa rồi………………………………….

Sau khi hai người đem tất cả thịt thỏ ăn sạch sẻ, quần áo của Vương Nhất cũng đã hoàn toàn khô, Chu Hồng Kỳ lấy sống bàn tay chùi khóe miệng còn chảy mỡ, tay kia cầm lên quần áo đưa cho hắn nói:

– Đã no rồi , mặc vào quần áo đi, còn ngủ lấy sức cho ngày mai!”

Vương Nhất tiếp nhận quần áo:

– Vâng.

Sau đó đứng tại bên cạnh Chu Hồng Kỳ chuẩn bị mặc quần áo vào.

Thế nhưng mà có câu là “ ..no bụng thì nghĩ đến chuyện ɖâʍ ɖu͙ƈ..” câu nói đó thật là không sai, lúc thịt thỏ đã lấp đầy bụng của mình, Vương Nhất khôi phục thể lực lại, nhìn người mỹ nữ rung động lòng người Chu Hồng Kỳ, ƈôи ȶɦịt hắn lại một lần nữa cương lên, vật kia thời gian dần qua rất nhanh đã thành một câythịt to, hắn không kiêng kỵ chút nào, một lần nữa đem Chu Hồng Kỳ đè xuống tại trêи thảm cỏ.

-Ưm..

Quả thực là tâm linh tương thông, hai người đều hiểu tình cảnh trước mắt, bởi vậy Chu Hồng Kỳ nhiệt liệt cực kỳ nằm phía dưới đất cô hẩy ʍôиɠ lên phối hợp với động tác của Vương Nhất, thậm chí còn chủ động áp dụng, dùng sức nắm hai bên hông hắn hướng trêи người mình mãnh liệt ghịt mạnh xuống .

Vương Nhất lựa chọn không có đổi qua tư thế, cũng không có thay đổi tần suất ƈôи ȶɦịt đâm vào ɦσα ɦuyệt của cô, cứ như vậy dồn sức đánh vọt mạnh, lần nào ƈôи ȶɦịt cũng đều nhấn sâu vào toàn bộ lút cán, lớp lông đen trêи háng hắn hung hăng ma sát vuốt lên trêи hạt le nhỏ sưng phồng trêи cái âʍ ɦộ của Chu Hồng Kỳ.

Tại nơi hoang tàn vắng vẻ trêи hoang đảo, ngoại trừ mấy con chim vui mừng líu lo, chỉ còn lại tiếng va đập “Phạch…phạch….phạch ! ” của hai bộ phân sinh ɖu͙ƈ, cùng với tiếng Chu Hồng Kỳ thở hổn hển rêи rỉ say mê .

– Ừ…a..a..ừ.. .

Thân thể cô vặn vẹo, bờ ʍôиɠ khi thì chạm đất khi thì nhấc lên, một trận đấu võ của người đàn ông chinh phục người phụ nữ ở trêи hoang đảo này, mặc dù không có thay đổi tư thế, Vương Nhất áp dụng phương thức chiến đấu chính là đánh nhanh thắng nhanh, nhưng do mới vừa đã xuất tinh rồi, cho nên ƈôи ȶɦịt Vương Nhất từ sâu trong thân thể Chu Hồng Kỳ đâm thọt tới tới lui lui kéo dài đến tầm gần 20 phút, mới cảm nhận được đã đến lúc xuất tinh, tại giây phút khẩn cấp nhấn sâu vào những cái cuối cùng, hắn phát hiện ra là sức đẩy phóng mạnh của tϊиɦ ɖϊƈh͙ giảm đi rất nhiều, biểu hiện tinh lực của hắn là có giới hạn.

– Ah…a..ư… !

Chu Hồng Kỳ rêи to, do Vương Nhất liên tục không ngừng cuồng mãnh trùng kíc, khiến cho cô sướиɠ run rẩy hết cả người, toàn thân, kɧօáϊ cảm thấm vào đến tận trong xương tủy làm cô nhịn không được lớn tiếng rêи rỉ, nghe qua thật thảm thiết, giống là đang chịu tra tấn, nếu như đột nhiên người ngoài nghe thấy đượ , nhất định là sẽ cho rằng một người phụ nữ tại chịu lấy cực hình.

Chu Hồng Kỳ chỉ cảm thấy ƈôи ȶɦịt Vương Nhất phảng phất không ngừng mổ vào trêи miệng cổ t.ử ƈυиɠ từ sâu trong hoa tâm, lực đạo kϊƈɦ thích càng xâm nhập lại càng không có chút nào giảm xuống ɖu͙ƈ hỏa của cô, ngược lại làm cho âm tinh của cô tiết nhanh hơn, càng thư sướиɠ hơn, càng không biện pháp ngừng lại, không chỉ là âm tinh, trong ɦσα ɦuyệt dịch nhờn cũng giống như nước vỡ đê mãnh liệt tươm chảy ra, toàn thân sướиɠ cả người, thoải mái giống như bay lên lên Tiên cảnh, âm tinh trào không ngừng, thân thể yêu kiều đầy dẫy kɧօáϊ lạc mãnh liệt thoải mái.

Đến lúc Vương Nhất xuất tinh xong, lại một lần nữa thở hồng hộc từ trêи thân thể Chu Hồng Kỳ lăn xuống, hắn đã mệt thở như không còn ra hơi…

Hôm nay đối với Vương Nhất mà nói, cực sướиɠ hơn nhiều so với những giấc mộng trước đây, trải qua khảo nghiệm sinh tử, đại nạn không chết, lại may mắn được giao cấu với đệ nhất mỹ nữ Chu Hồng Kỳ , hơn nữa là lặp đi lặp lại hai lần tiến vào thên thể của cô, một người đàn ông có được loại phúc khí này, nếu bây giờ có chết cũng không hề hối tiếc.

Sau đó thì hoàn toàn yên tĩnh, trong bóng đêm hoang dã, hai thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ tự nhiên nằm ở nơi đó, cũng tạo nên cảnh tượng một bức tranh tuyệt mỹ. ……………………………………………………………………………………………..

…………………………………………………………………………………………

– Dậy nhanh lên!

Khi một vòng màu hồng thái dương từ đường chân trời bay lên, Chu Hồng Kỳ cảm thấy chói mắt, cô bò lên xem xét trêи mặt biển hôm nay gió êm sóng lặng, bầu trời một mảnh tươi thắm, hài hòa biển gió nhẹ nhàng thổi, mang đến cho cô một vùng không khí thật sự là rất thư thái.

Chu Hồng Kỳ nghiêng người nhìn thoáng qua Vương Nhất vẫn còn ngủ say, bởi vì tranh thủ thời gian, Vương Nhất sau khi được Chu Hồng Kỳ đánh thức, lập tức đi ngay đến trong hồ tắm rửa thân thể.

Thu thập thỏa đáng xong mọi chuyện, Chu Hồng Kỳ cùng Vương Nhất nhìn lại một lần nơi đống lửa tàn, nghĩ đến một chút lưu luyến nơi này , nhưng người không thể chỉ vì kɧօáϊ cảm tính ɖu͙ƈ mà sống, thực tế thì không có lãng mạn như vậy, bọn họ phải tìm cách trở về, nếu không thì chỉ có con đường chết ….

– Hồng Kỳ, xin lỗi cô về chuyện đêm qua !

Vương Nhất thừa dịp có cơ hội nói một câu như vậy với Chu Hồng Kỳ, bởi vì hắn có cảm giác chuyện xảy ra quan hệ với cô, bàn thân mình có chút lợi dụng giậu đổ bìm leo.

– Không có việc gì đâu , chỉ cần sau khi trở về cậu biết điều im miệng của mình lại là được rồi, tôi không suy nghĩ đến chuyện này mà làm ảnh hưởng đến cuộc sống hàng ngày và công tác của tôi , cứ xem như là chúng ta chẳng có chuyện gì phát sinh là được rồi !

Chu Hồng Kỳ đỏ mặt nhìn Vương Nhất, xuất phát từ nội tâm nói .

– Thế nhưng mà … nói thật tôi là rất yêu thích cô , chúng ta về sau còn có cơ hội nữa không?

– Vương Nhất, mọi việc cứ thuận theo tự nhiên đi, không nên quá miễn cưỡng, chuyện nên phát sinh thì đến lúc tự nhiên sẽ phát sinh, thôi không nói đến chuyện này nữa, hãy chú ý nhìn một chút trêи mặt biển có chiếc tàu nào đi ngang qua không…

Hơn một tiếng đồng hồ trôi qua, cả hai thận trọng dò xét chúng quanh đảo hoang, Chu Hồng Kỳ đi ở phía trước, Vương Nhất theo sau trong lòng vẫn là có chút lo lắng, đương nhiên hắn đang suy nghĩ đến nữ thủ trưởng Chu Hồng Kỳ đệ nhất mỹ nữ của trung đoàn đặc nhiệm, với cái ɦσα ɦuyệt vô cùng tươi non bị chính mình áp dưới thân thể mặc sức mà làm, hắn cảm giác mình sống trêи đời này thật là đáng giá, Chu Hồng Kỳ đem thân thể của cô ban tặng cho hắn, như vậy sau này vì cô xông pha khói lửa cũng không chối từ .

– Vương Nhất! Có một chiếc ca nô!

Đang lúc Vương Nhất đầu óc đang nghĩ đến chuyện đêm qua, đột nhiên trước mặt Chu Hồng Kỳ khẽ kêu, đôi mắt cô trợn trừng, tay chỉ về đằng trước.

Vương Nhất chạy mau tiến lên, theo phương hướng ngón tay Chu Hồng Kỳ nhìn về phía trước, vì áp sát quá gần, hắn lại nghe thấy được cái mùi mồ hôi trêи cơ thể Chu Hồng Kỳ lãng đãng, trong lòng hắn lại xúc động, một bàn tay không sai biệt lắm, muốn sờ đến trêи ʍôиɠ đít của cô.

– A..hình như đây chính là chiếc cano ngày hôm qua chúng ta truy đuổi, cô xem có phải không?

– Suỵt , nhỏ giọng một chút!

Chu Hồng Kỳ đưa nàng ngón trỏ thon dài dọc tại trêи đôi môi mọng nước gợi cảm của cô, ý bảo Vương Nhất thấp giọng, sau đó cô lại nói tiếp:

– Chiếc ca nô này không có bị cuốn trôi, có thể là do bị bão nên bọn chúng dạt đến nơi này, cẩn thận đừng để bọn hắn phát hiện chúng ta….

Nói xong Chu Hồng Kỳ cong khom thân thể ma quỷ của cô xuống, nhanh chóng hướng về phía chiếc ca nô tới, Vương Nhất bám sát đi theo….

Chu Hồng Kỳ nhanh chóng nhảy lên chiếc ca nô, nhưng chỉ thấy chiếc ca nô lắc lư vài cái mà không có có bất cứ động tĩnh gì, Chu Hồng Kỳ cảm thấy rất kỳ quái cô liền kêu Vương Nhất cảnh giác, rồi bắt đầu kiểm tra bên trong chiếc ca nô.

Vừa thấy Chu Hồng Kỳ liền trợn tròn mắt, toàn bộ ca nô chất chứa các thùng vuông có chức năng chống nước, rõ ràng không có khóa, xem ra bọn hắn chỉ là giao cho đối phương thì liền xong việc, mở ra những cái thùng xem xét, bên trong còn bao lấy một lớp giấy dầu không thấm nước.

Chu Hồng Kỳ cởi bỏ giấy dầu, bên trong là những hộp đóng gói tuyệt đẹp nguyên lai toàn là đồng hồ, cô mở ra một cái hộp xem xét, toàn là đồng hồ nổi tiếng Omega, cô cơ hồ không thể tin được những người này dám lớn mật như thế: buôn lậu ma túy cùng với các loại đồng hồ nổi tiếng thế giới …

– Vương Nhất, hôm nay lại tra được thêm hoạt động của bọn chúng, theo tính toán nước sở tại thì đồng hồ áp dụng các loại thuế suất lên đến 66 % đây là một số tiền không hề nhỏ , bọn này thật là lớn gan, tên trùm Côn Thái phen này khó tránh được sự truy nã của nước sở tại hợp tác cùng với chúng ta rồi..

– Ừm.. không nghĩ tới hôm nay số hàng này lại lọt vào trong tay của chúng ta, cũng không biết bọn chúng đang ở nơi nào, có khi nào chúng cũng bị sóng biển cuốn đi không?

Vương Nhất vừa cảnh giác chung quanh, một bên cầm qua một cái đồng hồ xem, một bộ dáng yêu thích không muốn buông tay…………………….