Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)

Chương 1 : Vì chồng mà cam nguyện?

Ngày đăng: 22:17 16/02/21

CHƯƠNG 464: VÌ CHỒNG MÀ CAM NGUYỆN ?

Khi Đinh Nhị Cẩu rảo bước đi vào bên trong quán ăn Thanh Hà Uyển, vừa vặn ngay lúc Hạ Hà Tuệ đầu óc đang gấp rút xoay quanh, nguyên nhân là người nhà bên chồng gọi điện thông báo cho biết là sáng hôm nay chồng của cô là Thạch Lỗi đã bị cảnh sát bắt đi, bởi vì không có bất kỳ một tin tức gì, cho nên Hạ Hà Tuệ cũng không biết nên làm cái gì bây giờ, ngay lúc Đinh Nhị Cẩu xuất hiện ở trước mặt cô, Hạ Hà Tuệ mới sực nhớ thằng trai trẻ trước mặt này cũng có chút thần thông quảng đại .

– Làm gì mà vội vả như lửa cháy vậy? Hoan nghênh em đến ư ?

Đinh Nhị Cẩu nhìn quanh trong quán, lúc này cũng không có những người khác, nên nhỏ giọng nói đùa.

Hạ Hà Tuệ cũng nhìn chung quanh một chút tồi thấp giọng nói:

– Em đi theo chị đi có chuyện một chút.

Nói xong liền dẫn hắn đến một gian phòng, Đinh Nhị Cẩu cười cười, thầm nghỉ “ Ặc.. mới có một thời gian ngắn không gặp mặt, Hạ Hà Tuệ đã biết chủ động rồi .”

– Hì..bộ nhớ em mà phải vội vả đến như vậy à?

Đinh Nhị Cẩu vừa vào trong gian phòng liền đem cánh cửa khóa trái lại .

– Nói cái gì vậy? Chị đang lo muốn chết đây, làm gì có tâm tư mà đùa với em, Thạch Lỗi chồng chị đã bị đồn công an bắt đi, em quen biết nhiều người, giúp chị hỏi thăm một chút đến cùng là chuyện gì xảy ra, có được không?

– Cái gì? Thạch Lỗi bị cảnh sát bắt? Anh ta chỉ là một giáo viên dạy học, chủ nhiệm lớp thì có thể gây nên chuyện gì? Hay là cùng những phụ nữ khác thông ɖâʍ bị người tố cáo?

Đinh Nhị Cẩu vẫn còn nói đùa .

– Hắn dám….

Hạ Hà Tuệ vẻ mặt sững sờ nói ra .

Đinh Nhị Cẩu khẽ vươn tay, nhẹ nhàng nắm ở bờ eo Hạ Hà Tuệ, nhẹ nhàng kéo một cái, Hạ Hà Tuệ mất trọng tâm liền ngã xuống trong ngực Đinh Nhị Cẩu , còn chưa có làm gì, thân thể của cô đã mềm nhũn, nhớ tới Đinh Nhị Cẩu khi trêи giường cùng cây ƈôи ȶɦịt to lớn biểu hiện dũng mãnh phi thường, chuyện của Thạch Lỗi dần dần phai nhạt ra khỏi trong đầu óc của cô, bên dưới cái ɦσα ɦuyệt đã bắt đầu rỉ nước, nhưng đúng lúc này vừa lúc điện thoại di động của cô vang lên, nên vội vàng giãy giụa tránh thoát Đinh Nhị Cẩu đang ôm ấp, muốn đứng lên nhận cú điện thoại, nhưng bị Đinh Nhị Cẩu ôm đến sít sao ngồi trêи ghế dựa, cô bất đắc dĩ, chỉ có thể lấy điện thoại di động ra tại trong lòng ngực Đinh Nhị Cẩu mà nhận nghe điện thoại, nhìn số trêи điện thoại là chính cha chồng mình gọi tới .

– Tiểu Tuệ con à.. cha nhờ người nghe ngóng thì biết là chồng con bị đồn cảnh sát trấn Độc Sơn bắt đi đấy, con xem có quen biết ai là người trêи trấn của đồn công an, dò xét đến cùng là vì chuyện gì mà chồng con bị bắt vậy? Ui trời …vì chuyện này mà cha lo lăng muốn chết đây.

Hạ Hà Tuệ nghe cha chồng tại đầu bên kia điện thoại cằn nhằn không để yên , mà lúc này Đinh Nhị Cẩu xấu xa đã cởi ra cái nút áo thư nhất ở trêи cái áo sơ mi của Hạ Hà Tuệ rồi, cô thất kinh, thằng này đang trong lúc mình đang cùng với cha chồng nói điện thoại, hắn đã thừa dịp đúng lúc này sơ soạng quấy nhiễu lấy mình, một tay cô vươn ra che ở trước ngực của mình, nhưng lại bị Đinh Nhị Cẩu dùng cánh tay gạt ra, bất đắc dĩ Hạ Hà Tuệ thõng xuống cánh tay của mình, bên tai vẫn còn đang nghe cha chồng ở đằng kia than vãn không để yên .

– Được rồi cha…con biết rồi, sẽ lập tức tìm quan hệ hỏi thăm qua, nếu có tin tức gì về Thạch Lỗi, con sẽ mau chóng thông báo cho cha, được không?

– Ừ..ừ…con làm nhanh lên, cha sợ Tiểu Lỗi ở bên trong đồn cảnh sát bị đánh.

– Con biết rồi

Hạ Hà Tuệ đã bị Đinh Nhị Cẩu thọc tay vào bên dưới cái âʍ ɦộ vuốt ve, một đầu ngón tay của hắn đã đỉnh vào ɦσα ɦuyệt văn vê, cô tức giận thở hổn hển, nhưng phải cực lực nhẫn nại chịu đựng, cái loại cảm giác này làm cho thân thể của cô càng thêm mẫn cảm kϊƈɦ thích, đầu dây điện thoại bên này đang cùng cha chồng nói chuyện, ngoài chồng ra còn bị một người đàn ông khác xâm phạm lấy không chút kiêng kỵ, cảm giác như vậy lại làm cho cái ɦσα ɦuyệt của cô càng hưng phấn tự động bài tiết ra thêm dịch nhờn…

– Em là chủ tịch trấn, chắc là phải quen biết người trêи đồn cảnh sát trấn Độc Sơn, giúp giùm chị hỏi thắm là chuyện gì xảy ra với Thạch Lỗi được không? Chị van em đấy…

Hạ Hà Tuệ quay sang nhỏ giọng nói với Đinh Nhị Cẩu, nhưng trong toàn bộ giọng nói là hàm xúc của người đàn bà làm nũng.

– Chỉ cần gọi điện thoại cũng không phải là không thể được, nhưng hiện tại thì em không có thoải mái, theo chị thì nên làm cái gì bây giờ?

– Không thoải mái? Em khó chịu ở chỗ nào, có cần phải đi bệnh viện không?

Hạ Hà Tuệ ngồi dậy , nhìn xem Đinh Nhị Cẩu gấp gáp hỏi, mấu chốt là cô muốn mau sớm biết chồng mình bị bắt là bởi vì nguyên nhân nào..

– Tại đây không thoải mái, chị xem thư đầy này…

Đinh Nhị Cẩu cúi đầu nhìn thoáng qua hai chân của mình, lúc này cây ƈôи ȶɦịt chó chết đã giương cào đội lên thành cái lều vải, cười ɖâʍ nói.

– Em…em đến lúc này, còn có tâm tư nói đùa như vậy.

Hạ Hà Tuệ bực tức nói .

– Chị đến đây đi, hai người chúng ta phân công hợp tác một chút được không? Chị làm chuyện của chị, em làm chuyện của em, như thế nào đây?

Nói xong ấn chặt Hạ Hà Tuệ đầu xuống háng hắn, khiến cho cô ngồi quỵ dưới đất, ngay giữa hai chân hắn, còn hắn thì thì thảnh thơi không lo lắng, lấy điện thoại di động ra bấm số điện thoại của đồn trưởng Tào Bạch Phượng.

Hạ Hà Tuệ không còn cách nào khác, vì cô đang mang đôi giày cao gót nên ngồi cạnh xổm rất là khó chịu, cho nên chỉ có thể là đành quỳ gối trêи cái sàn nhà, miễn cưỡng giải khai dây lưng Đinh Nhị Cẩu.

Bất chợt tay phải Đinh Nhị Cẩu nắm đằng sau đầu của cô đè sát xuống cây ƈôи ȶɦịt to của mình, Hạ Hà Tuệ không có đề phòng, cái miệng nhỏ nhắn lập tức chạm vào đầu khấc ƈôи ȶɦịt của hắn, cô vội vàng dùng sức ngẩng đầu lên, cảm giác được trong miệng có mùi vị của tanh tanh của tϊиɦ ɖϊƈh͙ đàn ông, cô xấu hổ khuôn mặt đỏ bừng, khẩn trương thở dồn dập, một đôi bầu иɦũ ɦσα đầy đặn không ngừng phập phồng.

Chuông điên thoại reo nhưng phía đồn cảnh sát Tào Bạch Phương chưa kết nối..

Hạ Hà Tuệ gấp đến độ chảy ra nước mắt ra, hai tay vẫn nắm lấy ƈôи ȶɦịt to, Hạ Hà Tuệ không chút suy nghĩ qua, dưới tình huống bây giờ mà lại phát sinh ra loại chuyện này, trong đầu thầm nghỉ “Vì muốn biết tin tức của Thạch Lỗi, đành phải ủy khuất …..”

Hạ Hà Tuệ lẳng lặng quỳ gối trước mắt Đinh Nhị Cẩu, nhắm mắt lại, tay trái lặng lẽ cầm lấy thân cây ƈôи ȶɦịt, miệng thì ɭϊếʍ lên đầu khấc, sau đó di động cặp môi thơm lộ ra đầu lưỡi ướt át tại trêи đầu khấc hôn ʍút̼, rồi di chuyễn đầu lưỡi hướng xuống thân cây ƈôи ȶɦịt ɭϊếʍ đi qua.

Kế tiếp, hai tay trái phải phân biệt cầm cây ƈôи ȶɦịt to, mở ra miệng anh đào nhỏ miệng ngậm cái đầu khấc vào, ƈôи ȶɦịt to của Đinh Nhị Cẩu vừa lớn vừa thô lại vừa cứng, đẩy lên cái miệng nhỏ nhắn như là muốn nứt ra, còn có một lượng mãnh mùi hôi tanh của dịch tiết ra từ lổ tiểu, Đinh Nhị Cẩu lại dùng tay trái đem đầu Hạ Hà Tuệ mạnh mẽ giữ lại, đem đầu mạnh mẽ nhét thêm vào trong cái miệng nhỏ nhắn của cô..

Lúc này đây cái miệng nhỏ Hạ Hà Tuệ tận lực mở to ôn nhu ngậm đầu khấc hắn, khi thì hút mấy cái, khi thì ɭϊếʍ rồi nhẹ nhàng hôn ở đầu lỗ tiểu, Hạ Hà Tuệ lý tính dần dần biến mất, hiện tại cô đã quá chú tâm vùi đầu vào trận bυ" ɭϊếʍ ở bên trong này, cô cho rằng chỉ có tận tình bυ" ɭϊếʍ ƈôи ȶɦịt của hắn, thì mới có thể để cho hắn mau xuất tinh.

Điện thoại vẫn chưa kết nối được, Đinh Nhị Cẩu gọi lại cho Tào Bạch Phượng lần thứ hai…

Đang lúc ʍút̼ bυ" nồng nhiệt lấy ƈôи ȶɦịt Đinh Nhị Cẩu, một bên lại bị hắn đầy cái nịt ngực lên bán nắn bóp cặp иɦũ ɦσα đầy đặn của mình, hắn thô lỗ vê vê đầu núm иɦũ ɦσα, rất nhanh hai đầu núm иɦũ ɦσα đã nhanh sung huyết cứng rắn nhô lên như mời gọi, ɦσα ɦuyệt của cô đã không còn khống chế được, dịch nhờn liên tục ri rỉ tươm ra, hơn nữa chỗ thẹn đó đồng thời tê dại ngứa ngáy muốn lên cơn động ɖu͙ƈ, đem làm Hạ Hà Tuệ biến thành cả người run run, muốn ngừng mà không được, xấu hổ trong cái khe cũng bất tranh khí bài tiết làm ướt sũng, cô chỉ có thể xấu hổ hai mắt nhắm chặc, không dám nhìn Đinh Nhị Cẩu nữa …

Đúng lúc này Đinh Nhị Cẩu tiếp thông được điện thoại của Tào Bạch Phượng.

– Này, Tào đồn trưởng … đúng, tôi là Đinh Trường Sinh”.

– À..nếu anh không tìm tôi, thì tôi cũng đang muốn tìm anh đây, có chuyện này tôi định cho anh biết.

Đinh Nhị Cẩu nghe Tào Bạch Phượng nói rất nghiêm túc, nên ngồi ngay ngắn lại, nhưng vừa nhìn thấy Hạ Hà Tuệ ngẩng đầu lên nhìn mình nói chuyện điện thoại, vì vậy hắn đưa tay ra dấu cho cô cứ tiếp tục bυ" ɭϊếʍ ƈôи ȶɦịt của mình, , lúc này ƈôи ȶɦịt Đinh Nhị Cẩu đã bị Hạ Hà Tuệ nhả miệng ra, thẳng tắp nổi gân xanh, bóng nhoáng sáng ngời, ngay đầu lổ tiểu đang tiết ra dịch tinh…

– Chuyện gì, cô cứ nói đi.

– Người của tôi bám theo họ Trương có hơn nửa tháng, phát hiện ra ông ta không phải là đến Bắc Kinh thăm vợ con, mà là đến Bắc Kinh xong rồi đi máy bay về tỉnh Vân Nam, thời gian vừa qua đã đi Vân Nam hai lần rồi, theo chúng tôi điều tra, vợ con của ông ta cũng không có ở Bắc Kinh, mấy năm trước đã di dân sang Canada rồi, cho nên tôi nghi ngờ hình như là ông ta muốn bỏ trốn đấy.

– Nhập cư trái phép? Nhập cư trái phép để làm gì? Chính đại quang minh đi ra nước ngoài không được sao?

– Nói nhảm, làm như vậy sẽ bạo lộ hành tung sao, có lẽ ông ta muốn biến mất thần không biết quỷ không hay, nếu chuyện là như vậy, anh có muốn báo cáo lên huyện không?

– Như vậy không tốt đâu, chúng ta chưa có chứng cớ gì, tôi và Trương Nguyên Phòng lại là đồng sự với nhau, người khác sẽ nhìn vào tôi thì như thế nào mà giải thích?

Đinh Nhị Cẩu trực tiếp cự tuyệt, Trương Nguyên Phòng nếu quả thật bỏ trốn đi thì đối với hắn cũng chả có quan hệ gì , nhưng nếu thật là trốn chạy, đối với Tào Bạch Phượng đang theo dõi chằm chằm vào vụ án Cổ Thành Lượng bị chết tan xác thì có thể nói đây không phải là chuyện tốt .

– Anh sao vậy? Nếu anh không cân nhắc, ông ta đi rồi về sau cục diện lại càng rối rắm hơn, với lại vụ án Cổ Thành Lượng kia còn chưa có phá được trọn vẹn, thì làm sau này làm sao phá án đây?

– Những chuyện này không phải là tôi không biết, nhưng không có chứng cớ, tôi lấy cái gì mà báo cáo lên huyện. À…tôi có chuyện này muốn hỏi thăm, có phải trêи đồn cảnh sát của cô mới vừa bắt bắt một người tên là Thạch Lỗi, giáo viên trung học của trấn Độc Sơn?

Cuối cùng cũng nghe được Đinh Nhị Cẩu nhắc đến chuyện của chồng mình, cái miệng nhỏ đang ngậm gần hết cây ƈôи ȶɦịt của hắn, Hạ Hà Tuệ rõ ràng lắng nghe mà quên mất động tác bυ" ɭϊếʍ, cứ như vậy ngậm lấy ƈôи ȶɦịt hắn mà không động đậy.