Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)

Chương 1 : Mỹ nhân kế

Ngày đăng: 22:17 16/02/21

CHƯƠNG 468: MỸ NHÂN KẾ.

Trương Nguyên Phòng lúc này đang ẩn nấp ở một vùng giáp ranh biên giới của tỉnh Vân Nam trong một khách sạn nhỏ, khuya hôm nay rất là quan trọng, bởi vì ông ta muốn gặp đầu rắn thủ lĩnh, ông đã thay đổi sim số điện thoại di động, chỉ cùng với người trung gian của đầu rắn thủ lĩnh liên lạc, cũng không dám đi ra ngoài, đây là giai đoạn mấu chốt nhất, càng đến lúc mấu chốt càng là phải cẩn thận.

Tiền của ông đã thông qua công ty tín dụng tư nhân chuyển hết ra nước ngoài, nhớ tới những số tiền kia Trương Nguyên Phòng rất đau lòng, ông vất vả kiếm tiền như vậy vài năm, khó khăn lắm mới để dành được một số tiền, nhưng phải bị công ty tín dụng tư nhân cầm lấy đi 40% thủ tục phí, thật sự là quá đen, nhưng không có cách nào khác, nếu không đem các loại tiền chuyển ra nước ngoài, mai này ông cũng trốn đi, khi đến nước ngoài thì chỉ có nước mà đi ăn xin, hơn nữavợ con còn đang ở nước ngoài thì ăn uống bằng cái gì? Đây cũng nguyên nhân thời gian gần đây trong khoảng thời gian này ông thường xuyên đi tới lui Bắc Kinh, bởi vì tại thành phố Bắc Kinh chẳng những có rất nhiều công ty tín dụng tư nhân, mà bởi vì tại Bắc Kinh, ông cũng có mấy căn phòng nhỏ phải xử lý, nếu đã muốn đi ra nước ngoài, thì ông cũng sẽ không để một đồng tiền nào ở lại trong nước.

Nữ cảnh sát Trần Tĩnh Tĩnh cùng đồng nghiệp nam Dương Chấn cùng lúc nhận được điện thoại của Tào Bạch Phượng, hai người bọn họ đều là tinh binh cường tướng của sở công an thành phố Bạch Sơn, đặc biệt là Trần Tĩnh Tĩnh, cô là một cảnh sát chìm rất xinh đẹp đầy tài năng, chính cô đã tận dụng sắc đẹp của mình dùng kế mỹ nhân đột nhập vào rất nhiều hang ổ của bọn tội phạm phá án thành công.

Nhưng thời gian trước đây đột nhiên bị phái xuống công tác ở dưới trấn Độc Sơn, lúc mới bắt đầu hai người còn tưởng rằng là đã đắc tội lãnh đạo nào đó, khi đến đồn công an trấn Độc Sơn thì mới biết được, đây là sở công an thành phố Bạch Sơn muốn bọn họ đi hiệp trợ cho con gái cưng của trưởng công an thành phố, biết được như vậy, bọn họ rất cao hứng, đây là chuyện tốt, đi theo thiên kim của trưởng công an thành phố làm sao mà lỗ vốn được, trưởng công an thành phố Tào cũng đã từng nói qua, người trẻ tuổi dũng cảm phải biết chọn gánh nặng, xuống bên dưới cơ sở rèn luyện bản lỉnh, như vậy mới có thể tích lủy kinh nghiệm cho nghề nghiệp của mình càng thêm bản lĩnh, sau này mới có thể gánh thêm chức trách quan trọng hơn…..

Lời nói này nghe qua thật là hay, lãnh đạo đúng là lãnh đạo, nghe xong hình như là mình xuống công tác ở cơ sở là vì tốt cho bản thân mình vậy, đó là vì tương lai gánh chịu nhiều hơn trọng trách, nhưng nếu cẩn thận phân tích tình huống lãnh đạo nói gì, nói muốn cho lên chức sao? Không có ! Nói cho mình gánh thêm trọng trách sao? Cũng không có ! Hiển nhiên trường sở công an Tào biết rõ đạo lý này.

Trần Tĩnh Tĩnh cùng Dương Chấn đóng giả dạng làm đôi tình nhân đi đến tỉnh Vân Nam, đúng lúc này hai người ngay đang ở phòng đối diện với phòng của Trương Nguyên Phòng, hai người chia nhà mỗi người một giờ, chỉ nhìn chằm chằm quan sát cửa phòng của Trương Nguyên Phòng, đây là lầu ba, chỉ cần Trương Nguyên Phòng từ nơi này đi ra ngoài, là có thể dễ dàng phát hiện.

– Đồn trưởng ra lệnh như thế này là có ý gì? Hiện tại liền động thủ?

Dương Chấn hỏi, hắn có chút không rõ lắm ý tứ của Tào Bạch Phượng, cầm điện thoại di động hỏi Trần Tĩnh i.

– Đừng hỏi em, anh là tổ trưởng, em chỉ hành động theo lời của anh.

Trần Tĩnh Tĩnh khôn khéo trả lời, con mắt vẫn y nguyên thông qua mắt mèo cửa phòng, quan sát cửa phòng đối diện .

– Dùng lý do gì đi nữa, đây không phải là trêи địa bàn của chúng ta, vạn nhất xảy ra chuyện bất ngờ thì làm sao bây giờ, nếu muốn hành động bí mật làm cho người không biết, quỷ không rất là phiền toái.

Dương Chấn nói ra .

– Cái này có gì mà phiền toái, anh đi ra ngoài mua một số bột ngọt mì chính, nhân tiện đến công ty cho mướn xe hơi, thuê một chiếc xe, chờ trời tối xuống tay, em đoán chừng đồn trưởng Tào Bạch Phương ở bên kia cũng đang sốt ruột chờ đợi đấy , việc này phải làm nhanh ah.

Đều là làm cảnh sát, Trần Tĩnh Tĩnh vừa nói đi mua bột ngọt mì chính, Dương Chấn liền biết rõ là có ý đi mua ma túy vu vạ để sau này làm chứng cứ bắt người, hắn hướng về Trần Tĩnh giơ ngón tay cái lên.

– Nhưng việc này có cần hướng về trưởng sở công an thành phố Tào báo cáo không? Chứ đến lúc đó có việc gì thì đem trách nhiệm đều ụp lên trêи đầu chúng ta, với lại, vì cái gì mà động thủ ? Chúng ta hoàn toàn không biết đến, vạn nhất bắt rồi sau này có sự nhầm lẫn, đến lúc đó ai đứng ra gánh trách nhiệm, là em hay chính là anh?

Dương Chấn có chút do dự .

– Anh mau đi đi, có gì em chịu…

Trần Tĩnh Tĩnh lặng lẽ mở cửa ra nói.

Đêm đã dần khuya, nhưng tại đội cảnh sát hình sự công an huyện Hải Dương trong phòng thẩm tra đèn đuốc vẫn còn sáng trưng, Thạch Lỗi cũng hoàn toàn kiệt sức mất đi sức sống, hắn đã khai hết tất cả, ngay cả chuyện khi còn bé nhìn lén bà thím hàng xóm tắm rửa, bị bà thím phát hiện lôi vào bắt phải bυ" cái âʍ ɦộ ra sao cũng đều khai tuốt, nhưng Tào Bạch Phượng vẫn không có buông tha cho hắn…

Miêu Chấn Đông cũng chưa có quay về, hắn cũng đang chờ kết quả, hắn đã đi ra ngoài, cũng không có ý quay lại phòng thẩm vấn nữa, hắn muốn biểu hiện đầy đủ tín nhiệm với Tào Bạch Phượng, chỉ có điều là Miêu Chấn Đông không vụ án này còn là một vụ án chồng trong án.

Tối nay cũng nhất định có rất nhiều người thức, Đinh Nhị Cẩu đã đến huyện Hải Dương, hắn đang đợi người của Tào Bạch Phượng bên kia động thủ, sau khi thành công, hắn sẽ ngay lập tức đi gặp đại chủ nhiệm Lâm Đức Vinh , đầu tiên đem việc khó khăn chướng ngại khi giam giữ bí thư Trương Nguyên Phòng là đại biểu nhân dân toàn quốc huyện đưa ra cho Lâm Đức Vinh tính cách, tiếp theo lại đi tìm đến trưởng ban Dương Đại Chí của ban kỷ luật thanh tra huyện, hắn biết rõ, Dương Đại Chí vẫn đang chằn chằm ngó đến vụ án ở trấn Độc Sơn , nhưng bởi vì bằng cớ chưa đủ, còn bị bí thư huyện ủy Trịnh Minh Đường gây áp lực, cho nên vừa rồi vụ án để cho Tôn Quốc Cường tự sát chết , làm cho ông mất hết mặt mũi ở trước lãnh đạo kỷ luật thanh tra thành phố Bạch Sơn bí thư La Bàn Hạ, bí thư La Bàn Hạ tự mình đến huyện Hải Dương để ông làm chỗ dựa, để cho ông hoàn thành bản án kia, nhưng… trong nội tâm ông cố nén giận trong lòng không cam tâm, cho nên Đinh Nhị Cẩu hiểu rỏ, chỉ cần mình đem Trương Nguyên Phòng giao cho trưởng ban Dương Đại Chí, Dương Đại Chí nhất định sẽ đem Trương Nguyên Phòng nghiền ép sạch sẽ…..

“Cộc…cộc….cộc”

10 giờ tối, Trần Tĩnh Tĩnh hoá trang mặc một cái áo khêu gợi mỏng manh khêu gợi, lộ ra mảnh lưng trắng mịn, cái váy ngắn bên trong mặc bộ đồ lót màu đen cực kỳ khiêu khích, cao ngất hai bầu иɦũ ɦσα đứng vững đem cái áo màu hồng nhạt đội lên cao cao, dáng người tốt đẹp tuyệt luân đột thể hiện, trêи tay cầm một đĩa trái cây hoa quả, tiếng gỏ cửa vang lên làm Trương Nguyên Phòng khẩn trương tới cực điểm trái tim như muốn chấn vỡ, nhìn qua mắt mèo từ bên trong quan sát, thì ra là một cô gái xinh đẹp, lúc này ông mới bình tỉnh trở lại .

– Có chuyện gì không?

Trương Nguyên Phòng kéo cửa ra hỏi.

– Thưa ông, đây là ông chủ khác sạn của tôi biếu tặng dĩa trái cây hoa quả, cảm ơn ông quang lâm trú ngụ ở khách sạn.

Trần Tĩnh Tĩnh nhỏ giọng điềm đạm đáng yêu nói .

Trương Nguyên Phòng nhìn nhìn Trần Tĩnh Tĩnh, vóc người rất đẹp, trước lồi sau vểnh, nhất là trước ngực rất no đầy, liền không đứng đắn trêu ghẹo hỏi:

– Ngoại trừ dĩa trái cây hoa quả còn có gì khác nữa không?

Trương Nguyên Phòng cười ɖâʍ hỏi dò.

Ông ta vốn tưởng rằng cô gái này sau sau lời trêu ghẹo của ông sẽ để dĩa trái cây lại rồi nhanh rời khỏi nơi đây, không nghĩ tới Trần Tĩnh Tĩnh lại quyến rũ cười cười:

– Thưa ông.. ông còn nghĩ muốn đến cái gì nữa, chỉ cần có tiền nhiều, việc gì cũng đều có thể thương lượng.

Lúc này Trương Nguyên Phòng mới hiểu được, đưa đĩa trái cây là giả, chuyện kia mới là thật, ông càng chắc chắn tin vào thân phận của Trần Tĩnh Tĩnh, chỉ là một cô gái xình đẹp đưa hàng tới cửa mà thôi .

Trần Tĩnh Tĩnh thân hình chen vào bên trong khe cửa, cửa phòng lập tức khóa trái lại, Trương Nguyên Phòng nhìn qua đồng hồ trêи cổ tay, thời gian còn sớm, giờ hẹn đến 12 giờ khuya, bây giờ đánh một pháo thời gian vẫn còn kịp, Trần Tĩnh Tĩnh nhẹ nhàng bước đến đem dĩa trái cây hoa quả đặt ở trêи tủ đầu giường, xoay người một cái, tất cả đều dựa theo kế hoạch tiếp cận Trương Nguyên Phòng, dưới ánh đèn sáng trắng của gian phòng, khuôn mặt cô bàng bạc xinh đẹp động lòng người, lông mi thật dài, cái mũi khéo léo, đặc biệt cái miệng hơi vễnh lên đầy gợi cảm.

Trương Nguyên Phòng thấy trước mắt cô gái này tràn đầy mùi vị thành thục, trong lòng đại động…

Trần Tĩnh Tĩnh nhìn thấy Trương Nguyên Phòng ánh mắt sáng ngời, cô đến đây chính là tìm Trương Nguyên Phòng, lại lại cảm thấy đến Trương Nguyên Phòng kia ánh mắt nóng bỏng, làm cho Trần Tĩnh Tĩnh hai má có chút hồng nhuận, nhưng vẫn bình thản đi tới.

Trương Nguyên Phòng nhìn Trần Tĩnh Tĩnh bởi vì đi lại mà cặp иɦũ ɦσα đứng thẳng nở nang nhấc lên từng trận sóng sữa, hai ʍôиɠ đầy đặn theo bước chân của cô đi lại tả hữu lay động, thân thể vừa vặn thành thục phong vận dưới làn váy áo biểu lộ không bỏ sót thứ gì…

Trương Nguyên Phòng vẫn tương đối cẩn thận, cũng không có trực tiếp ngay tức khắc nhào đến ôm lấy thân hình của cô.

Trần Tĩnh Tĩnh cảm thụ được Trương Nguyên Phòng đối thân thể mình đã bắt đầu khát vọng, cô chẳng những không có bất kỳ sự phản cảm nào, mà trong nội tâm ngược lại có chút phấn khích, đối với cô, tình cảm yêu đương cũng không có coi trọng bằng nhiệm vụ công tác của mình, mỗi khi dùng thân thể mình có thể cám dỗ được đối tượng, chính là thỏa mãn thích thú lớn nhất của Trần Tĩnh Tĩnh.

Trương Nguyên Phòng nhìn thấy hai cái tất chân dài màu đen ôm lấy cặp đùi thon tròn, thật sự ức chế không được nội tâm kϊƈɦ tình, liền đưa đôit tay để ở trêи đầu vai của cô.

Trần Tĩnh Tĩnh không có tránh né….

Từ trêи người Trần Tĩnh Tĩnh lan tỏa một loạt hương thơm, trong lòng Trương Nguyên Phòng nhảy dồn dập, ông cúi đầu xuống, nhẹ nhàng hôn lên cổ cô, khi đôi môi của ông chạm được làn da nhẵn mịn da thịt thì trong lòngTrương Nguyên Phòng hoàn toàn mê say rồi.

Trần Tĩnh Tĩnh hô hấp dồn dập, tựa vào trêи người của Trương Nguyên Phòng.

Trương Nguyên Phòng thoáng cái miệng đã ngậm chặt đôi môi ướt át Trần Tĩnh Tĩnh, hơi thở của cô mang theo hơi ẩm, hà hơi phà đến trêи mặt Trương Nguyên Phòng, cái lưỡi thơm tho trắng hồng ôn nhu đưa vào miệng của ông.

“Um…”

Trương Nguyên Phòng phát ra tiếng hừ nhẹ, Trần Tĩnh Tĩnh tham lam ɭϊếʍ khắp từng cái bộ vị trêи miệng Trương Nguyên Phòng, ông ta thưởng thức mùi đầu lưỡi hòa nước bọt của cô, cảm giác được môi của cô thực mềm mại ướt đầu lưỡi lại xục vào trong miệng nóng bỏng Trần Tĩnh Tĩnh tìm kiếm lấy, xúc cảm cực kỳ thoải mái.

Trần Tĩnh Tĩnh lúc này mới phát giác tay trái Trương Nguyên Phòng đã theo vạt áo trước duỗi vào cách bóp lên bầu иɦũ ɦσα phải bên ngoài cái nịt ngực, tay phải thì thọt vào xuống phía dưới cái âʍ ɦộ mình lục lọi, cách cái qυầи ɭót đè hỏm xuống ngay giữa cái khe thị âʍ ɦộ, còn hai cái tay nhỏ bé Trần Tĩnh Tĩnh từ lâu cũng đã đưa vào bên trong háng Trương Nguyên Phòng, cầm thật chặt cây ƈôи ȶɦịt lửa nóng tráng kiện của hắn.

Trương Nguyên Phòng cúi đầu nhẹ nhàng tại vành tai trêи Trần Tĩnh Tĩnh ɭϊếʍ nhẹ, sau đó nhẹ nhàng nói:

– Cô gái, tôi đã muốn côm bao nhiêu tiền không thành vấn đề…

Trần Tĩnh Tĩnh tựa vào trong lòng Trương Nguyên Phòng, nhắm chặc hai mắt, khẽ gật đầu, Trần Tĩnh Tĩnh lại lại đột nhiên mở mắt ra thẹn thùng rù rì nói:

– Nhưng em không thể qua đêm đâu!

– Không có quan hệ, tôi chỉ cắm vào một lần thôi…

Đối mặt với Trần Tĩnh Tĩnh khơi mào như thế , Trương Nguyên Phòng đã ɖu͙ƈ hỏa như đốt, hiện tại chỉ muốn sớm một chút đem cây ƈôи ȶɦịt giâm rễ vào cái vườn hoa nhỏ ấm áp thấm ướt của cô mà thôi.

Lúc này Trần Tĩnh Tĩnh hai gò má ửng đỏ, mềm mại thanh âm của yếu ớt muỗi kêu, cô thừa biết càng ỡm ờ thì càng kϊƈɦ thích ɖu͙ƈ tính của ông ta.

Trương Nguyên Phòng nói xong cởi quần áo của cô ra, Trần Tĩnh Tĩnh khẽ nhấc cái ʍôиɠ nâng lên để ông thuận tiện kéo cái qυầи ɭót xuống, phảng phất như đang khích lệ lấy Trương Nguyên Phòng.

Trương Nguyên Phòng hít một hơi thật sâu, trêи tay dùng sức, nhanh chóng cởi.

“Ưm…..”

Trương Tĩnh Tĩnh, vội vàng dùng hai tay che khuất mặt mình như là xấu hổ, nhưng xuyên thấu qua khe hở của các ngón tay, len lén quan sát tình hình..

Trương Nguyên Phòng lúc này bị cảnh đẹp trước mắt rung động, nên ông thay đổi ý định, không đánh nhanh rút gọn mà từ từ thường thức khối màu mỡ bình nguyên này đang dâng hiến ra.

Đem Trương Tĩnh Tĩnh ôm để trêи chiếc giường rộng, còn mình thì quỳ gối ở dưới háng của Trương Tĩnh Tĩnh, cái đầu chôn ở giữa hai chân Trương Tĩnh Tĩnh, lúc này ngoại trừ đối tất chân màu đen, toàn thân cô đã là tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ như nhộng rồi.

Cô gái kia làn da động tình dưới trạng thái trong trắng lộ hồng, đường cong hoàn mỹ từ đầu gáy dọc theo thon dài cổ rồi trèo lên đến hai bầuиɦũ ɦσα cao ngất, tiếp theo xuôi xuống đến cái bụng bằng phẳng, vòng qua cái ʍôиɠ hồn viên, điều lèm cho làm Trương Nguyên Phòng cảm thấy rung động mà quyết định chậm rãi nhấp nháp cô gài này là do nguyên nhân, bên dưới cái mu âʍ ɦộ vốn phải là khu vực lông đen rừng rậm, lại xuất hiện một mảnh bình nguyên tuyết trắng trơn bóng, một cái khe nứt màu hồng lẳng lặng nằm ở chính giữa cái âʍ ɦộ như một nhánh sông nhỏ.

Phụ nữ qua tay Trương Nguyên Phòng cũng không ít, nhưng đây là lần đầu tiên nhìn thấy loại cảnh đẹp này, một cái âʍ ɦộ trơn tru như bé gái không một sợi lông, lúc này ông cũng đã quên mất theo như lời đồn là chạm vào cái âʍ ɦộ không lông thì sẽ rất xui xẻo, ông bây giờ lại thấy mình may mắn khi vô tình lại bắt được của quí như thế này.

Ông vươn tay ngón tay run rẩy, dọc theo cái khe thịt trơn tru hồng thắm kia, nhấn nhẹ hõm vào.

– Ưm……

Trương Tĩnh Tĩnh dưới sự kϊƈɦ thích, hai chân rắn chắc như duỗi căng ra..

Trương Nguyên Phòng cũng không nhịn được khi Trương Tĩnh Tĩnh từng đợt nhột nhạt rêи rỉ, sau đó ông cúi đầu lè lưỡi dọc theo hai bên mép nhỏ bên trong khe hở qua lại ɭϊếʍ láp, đợi đến cửa miệng ɦσα ɦuyệt Trương Tĩnh Tĩnh dịch nhờn tươm ra ướt át lan tràn, mới tạo mở ra đôi môi, vói cái đầu lưỡi vào bên trong bí đạo.

– A… a… cho sâu hơn một chút!

Trương Tĩnh Tĩnh lúc này đã sớm lên cơn động đực, hỗn loạn lấy hai tay gắt gao đè lại đầu Trương Nguyên Phòng, cái ʍôиɠ hẩy lên phối hợp với động tác đầu lưỡi của Trương Nguyên Phòng , dùng sức hướng cái âʍ ɦộ về phía trước lay động, hưởng thụ kɧօáϊ cảm từ cái đầu lưỡi của ông.

Qua gần 5 phút…

– Á….

Trương Tĩnh Tĩnh rêи to lên một tiếng, cái ʍôиɠ đít hẩy lên cao quá mặt giường, dịch nhờn liên tục không ngừng chảy ra, làm cho Trương Nguyên Phòng tận tình nhấm nháp đầy đủ.

Chìm đắm trong cơn sướиɠ kɧօáϊ, hạ thể Trương Tĩnh Tĩnh đóa hoa cửa miệng ɦσα ɦuyệt lén lút tràn ra, lộ ra cái lổ nhỏ hé mở mời gọi người đến hái.

Trương Nguyên Phòng nhanh chóng cởi sạch y phục của mình.

– Này cô gái, quì xuống mau đưa ʍôиɠ vễnh lên!

Trương Nguyên Phòng dùng bàn tay vỗ vỗ vào cái ʍôиɠ Trần Tĩnh Tĩnh nói.

Trần Tĩnh Tĩnh quyến rũ liếc mắt nhìn Trương Nguyên Phòng một cái, rồi xoay quỳ trêи mặt đất giống như con chó nhỏ, cái ʍôиɠ hồn viên vễnh lên thật cao, Trương Nguyên Phòng nhìn cái âʍ ɦộ trắng hồng không một sợi lông nước miếng thẳng nuốt, tay phải cầm cây ƈôи ȶɦịt, tay trái nâng lên cái ʍôиɠ đẹp Trần Tĩnh Tĩnh, hai cánh tay đồng loạt dùng sức, đầu khấc ƈôи ȶɦịt liền chen vào bên trong tiểu hoa viên của Trần Tĩnh Tĩnh, theo sau ông buông ra tay phải, hai tay giữ lấy hai bên cái ʍôиɠ to mọng Trần Tĩnh Tĩnh bắt đầu nhấp tới, Trần Tĩnh Tĩnh cũng chủ động lắc lư xoay trở cái ʍôиɠ, để cho ƈôи ȶɦịt Trương Nguyên Phòng thâm nhập vào chỗ sâu nhất trong ɦσα ɦuyệt của mình.

Rất nhanh đút vào, thân ƈôи ȶɦịt cấn vào thành trong thịt non đỏ tươi ɦσα ɦuyệt, tiến ra tiến vào, thân cây ƈôи ȶɦịt trùm lên một tầng màu trắng sữa dịch nhờn bên trong ɦσα ɦuyệt bài tiết ra.

Trương Nguyên Phòng ôm chặt cái ʍôиɠ mỹ hảo phát cuồng rút ra đút vào, trong không khí tràn đầy âm thanh ɖâʍ đãng “Phạch…phạch…phạch”

Trương Nguyên Phòng hai chân dùng sức về đấy tới, ƈôи ȶɦịt cứng rắn thẳng tắp không cần làm dư thừa động tác nào, hắn cứ như vậy về mà đấy tới, thân thể nghiêng về trước, giao ƈôи ȶɦịt thật sâu vùi sâu vào trong cơ thể Trần Tĩnh Tĩnh…..

Trần Tĩnh Tĩnh hai cánh hoa mép nhỏ âʍ ɦộ dưới sự thôi thúc mạnh mẽ của Trương Nguyên Phòng, bị bắt buộc lật cuốn vào bên trong ɦσα ɦuyệt, thật chặc theo ép vào hai bên trái phải thân cây ƈôи ȶɦịt, lúc này toàn thân Trương Nguyên Phòng huyết dịch sôi trào, nhiệt huyết xông qua ƈôи ȶɦịt liên tục không ngừng ở trong đầu khấc tích tụ mà bắt đầu bành trướng, lắp đầy u cốc dũng đạo ở chỗ sâu trong Trần Tĩnh Tĩnh, mỗi phân mỗi giây, ƈôи ȶɦịt của Trương Nguyên Phòng ở trong cơ thể Trần Tĩnh Tĩnh khuếch trương, ông đã cảm giác được đầu khấc đã phồng đến cực hạn, ông cố nhịn, bởi vì đã biết đã sắp tới cơn kɧօáϊ cảm hoàn toàn.

Trương Nguyên Phòng cắn răng dùng sức đứng vững trong ɦσα ɦuyệt Trần Tĩnh Tĩnh , hai tay ômchặt lấy cái ʍôиɠ Trần Tĩnh Tĩnh hung hăng trong khe rãnh u cốc đảo quanh, bên trái quay chuyển, lại hướng quẹo phải chuyển, chỉ nghe thấy hai bộ phân sinh ɖu͙ƈ phát ra “ óc… óc” tiếng vang.

Bỗng nhiên, Trần Tĩnh Tĩnh trong cổ họng phát ra rêи thảm:

– Aí da….muốn chết… nhanh mạnh lên đi……”

Cùng lúc Trương Nguyên Phòng cảm thấy được hắn trêи mặt đầu khấc đột nhiên truyền đến một trận tê dại, càng lúc càng mãnh liệt, dường như đầu khấc đang bị một cái chổi lông nhỏ càng không ngừng từ trêи xuống dưới cà sát, toàn thân tất cả cơ bắp đều cương lên , ông dùng một đầu ngón tay mài lên hạt le nhỏ lộ ra bên ngoài khe thịt hở của Trần Tĩnh Tĩnh, tiếng rêи kêu giờ bị giấu ở dưới yết hầu, từ dưới cái âʍ ɦộ truyền ra sự kϊƈɦ thích giống điện lưu truyền khắp toàn thân Trần Tĩnh Tĩnh, dẫn phát Trần Tĩnh cơ bắp không tự chủ được run rẩy co rút âm tinh trào phát, theo cổ họng Trần Tĩnh Tĩnh nặn đi ra liên tiếp tiếng rên:

– Á..á….a…..a…

Trương Nguyên Phòng đáy chậu hậu môn cơ đã co rút lại thành một đoàn, đầu khấc toan phồng, đến rồi, ra rồi!

Núi lửa bùng nổ theo quy đầu lan tràn đến toàn bộ bụng dưới, Trương Nguyên Phòng tựa như gian khổ trèo lên vượt qua đỉnh, ƈôи ȶɦịt tại trong cơ thể Trần Tĩnh Tĩnh cuối cùng quẩy người một cái, tinh quan mở ra như miệng cống, ngay sau đó lại cường lực một làn nóng bỏng nham thạch nóng chảy tinh hoa từ trong đầu khấc bị đè ép đi ra, thẳng tắp phún ra đụng vào cổ miệng t.ử ƈυиɠ, Trần Tĩnh Tĩnh sau đó là làn thứ hai, làn thứ ba… tận tình phun ra.

Trương Nguyên Phòng cúi người xuống, sau đó ông lui người ra phía sau đem cây ƈôи ȶɦịt đàng mềm dần từ trong ɦσα ɦuyệt Trần Tĩnh Tĩnh rút ra.

Trương Tĩnh Tĩnh i rêи rỉ thở dốc thật lâu sau dó tay chân mới chậm rãi buông ra, nằm ngửa người trêи giường, ánh mắt hơi lóe lên nhìn Trương Nguyên Phòng.

Trương Nguyên Phòng đưa tay ra lấy ra khăn tay, khom người cẩn thận ngay tại cửa miệng ɦσα ɦuyệt Trần Tĩnh Tĩnh chà lau.

– Ừ…a…. xuống chút nữa..a…

Khi Trương Nguyên Phòng hạ xuống thấp chút nữa thì sau cùng chỉ kịp nhìn thấy là đùi phải Trần Tĩnh thoáng cái cao cao nâng lên, rồi là lập tức có một gót chân đập vào trêи ót của ông, ông có cảm giác mình như là đã ngủ rồi ….

Và có lẽ đây là ân huệ cuối cùng trong đời mà Trương Nguyên Phòng được hưởng….