Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)
Chương 1 : Cảm thấy không công bằng
Ngày đăng: 22:23 16/02/21
CHƯƠNG 624: CẢM THẤY KHÔNG CÔNG BẰNG.
Đinh Nhị Cẩu giờ mới hiểu được vì sao mà mình chỉ làm phó chủ nhiệm thanh tra phòng giáo ɖu͙ƈ hồ khu, chủ nhiệm là trưởng phòng giáo ɖu͙ƈ kiêm nhiệm, xem như là Đinh Nhị Cẩu nguyên cán bộ cấp khoa bị giáng cấp làm phó chủ nhiệm .
Vốn hắn cho là làm công tác này chỉ là ngồi uống nước, xem báo chí chứ không có chánh sự gì mà làm ở cái đơn vị này, nhưng sau khi vào cơ quan thì hắn mới hiểu được, làm thanh tra phòng giáo ɖu͙ƈ trách nhiệm và quyền lực tựa hồ không nhỏ, đương nhiên, đây mới là nhận thức của hắn, khi hắn gặp được trưởng phòng giáo ɖu͙ƈ hồ khu Trịnh Hiểu Ngãi về sau .
– Trưởng phòng Trịnh, sau này thì em làm việc ở đây rồi, kính mong chị hướng dẫn bảo ban, như vậy thì em mới có thể phát triển nhanh hơn được
Đinh Nhị Cẩu trước khi đến gặp trưởng phòng giáo ɖu͙ƈ thì trong đầu hắn tưởng tượng ít nhất phải là một bà bác đeo kính ngiêm trang khó tính, nhưng khi gặp Trịnh Hiểu Ngãi về sau, hắn phát hiện ra mình nhận thức có độ lệch rất lớn.
Trịnh Hiểu Ngãi mặc cái váy màu trắng liền áo, cổ áo hơi thấp ngực, có thể nhìn thấy xương quai xanh hai bên nhô ra tuyệt đẹp, hòa cùng hai ngọn núi bầu иɦũ ɦσα cao vút, tóc dài phiêu dật, thắt lưng trong suốt nắm chặt, cái ʍôиɠ ngọc đầy đặn hồn viên vễnh lên thật cao, đùi ngọc trắng muốt thon dài, toàn thân tản mát ra đặc hữu quý phụ nhân.
Dáng người cao cao, ước chừng 1,68 cm, bước đi nhẹ nhàng, lay động thân thể đẫy đà mà không hiện lên mập mạp, da thịt trắng nõn non mềm, trong lúc giở tay nhấc chân, hiển lộ ra một cỗ thành thục thục phụ phong vận.
Khuôn mặt mịn màng vô cùng, không có một tia tỳ vết nào, đôi mắt đẹp khi nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu che khởi một tầng sương, nhưng mà dụ người nhất cũng là đôi môi trong suốt son phấn, cái miệng nhỏ nhắn đỏ tươi cong lên, bộ váy vừa dáng người làm thân thể đẫy đà nóng bỏng lả lướt hứng thú, toàn bộ gợi cảm không mất nét trang trọng, sự quyến rũ càng lộ ra vô hạn phong tình.
Lúc này bởi vì Trịnh Hiểu Ngãi ngồi nữa nghiêng người, toàn thân cao thấp đường cong đều hiển lộ ra, cái váy liền áo bị cặp иɦũ ɦσα cứng ngắc đầy đặn đẩy lên rất cao, mắt cá chân giao nhau tư thế ngồi, khiến người ngồi đối diện cách lớp váy áo cũng có thể thấy được cái eo thon hòa với bên dưới lớp váy lõa lộ ra cặp đùi đẹp thon dài, trêи bàn chân đôi dép lê càng tăng thêm vài phần thành thục quyến rũ hòa gợi cảm.
Đen nhánh tóc dài xỏa vai như như thác nước tán ở sau ót, mắt to chuyên chú nhìn chằm chằm màn ảnh máy vi tính, lông mi thật dài tự nhiên nhếch lên, màu đỏ khéo léo trêи đôi môi anh đào làm cho người ta nhịn không được như là muốn nhào tới cắn một cái.
– Đồng chí Trường Sinh, cậu cũng đã thấy đấy, chị rất bận rộn, đã nhiều lần xin với lãnh đạo, chị không muốn vừa làm trưởng phòng giáo ɖu͙ƈ lại kiêm nhiệm chủ nhiệm thanh tra giáo ɖu͙ƈ, lãnh đạo vẫn không có trả lời, đúng ra công tác thanh tra phòng giáo ɖu͙ƈ chị chẳng có thời gian quan tâm đến, cho nên về sau công tác thanh tra phòng giáo ɖu͙ƈ bên kia, cậu phải tốn nhiều công sức đấy, nếu có cái gì không nắm được, có thể thương lượng trao đổi với chị, so với em thì chị lớn hơn tầm mấy tuổi, cho nên chị cũng xem như mình là người trẻ tuổi đi, như vậy chúng ta dễ nói chuyện hơn chứ?
– Chị Trịnh, em trước kia cũng chưa từng có làm công tác bên giáo ɖu͙ƈ , đối với chuyện này thật là mù mờ, thanh tra phòng giáo ɖu͙ƈ là làm gì, em cũng không rõ ràng lắm, sau này nhờ chị Trịnh chỉ đạo nhiều hơn, chứ không khéo em lại gây phiền toái..
– Ha ha, Tiểu Đinh .. trước khi em đến, chị cũng biết sơ qua về lý lịch của em, chị biết rõ trước đây em là thư ký của phó khu trưởng Trọng Hải, chắc chắn là kinh nghiệm có thừa, cho nên chị cho rằng chuyện làm thanh tra phòng giáo ɖu͙ƈ không có làm khó được em đâu, chúng ta sẽ cùng cộng đồng, cố gắng lên.
Trịnh Hiểu Ngãi nói xong câu đó xem như hạ lệnh trục khách rồi.
Thanh tra phòng giáo ɖu͙ƈ có một chánh chủ nhiệm, chính là trưởng phòng giáo ɖu͙ƈ Trịnh Hiểu Ngãi, còn có một vị phó chủ nhiệm, cho nên trêи cơ bản ngoại trừ Trịnh Hiểu Ngãi ở bên ngoài, thanh tra phòng giáo ɖu͙ƈ là do Đinh Nhị Cẩu định đoạt rồi.
Phòng làm việc của thanh tra giáo ɖu͙ƈ của hồ khu là riêng biệt ở khu chính trêи đại lầu, mà không phải là trong phòng giáo ɖu͙ƈ, vậy thì cũng nhìn ra phòng thanh tra giáo ɖu͙ƈ chính thức thuộc về lãnh đạo của Hồ Châu rồi .
– Đinh chủ nhiệm, đây là phòng làm việc của cậu, xem qua một chút còn thiếu cái gì không?
Đinh Nhị Cẩu lần đầu tiên đi vào phòng làm việc của mình liền ngây người, nhìn qua cũng thấy được, Thành phố Hồ Châu kinh tế trình độ tựu là không giống với , liền một cái nho nhỏ giám sát thất phó chủ nhiệm phòng làm việc ước chừng 40m² …
Phó chủ nhiệm văn phòng giáo ɖu͙ƈ Dương Hoa Thành theo thật sát bên người Đinh Nhị Cẩu, hắn chú ý quan sát nhìn xem trêи mặt Đinh Nhị Cẩu từng biểu lộ nhỏ nhặt, hắn mặc dù chức vụ là phó chủ nhiệm văn phòng giáo ɖu͙ƈ, nhưng không ở bên phòng giáo ɖu͙ƈ, nhiệm vụ của hắn phục vụ cho phó chủ nhiệm thanh tra giáo ɖu͙ƈ, tuy đều là phó chủ nhiệm, nhưng cấp bậc thì không thể so sánh nổi.
– Dương chủ nhiệm, tôi mới cấp bậc này mà dùng nơi này làm việc to thế, hình như là không thích hợp a.
Đinh Nhị Cẩu cau mày một cái nói ra .
– Đinh chủ nhiệm, đây cũng là không có cách nào khác, lúc nơi này kiến thiết khu chính cao ốc, đã suy tính cho tương lai có thể là muốn mở rộng thêm nhân viên, cho nên thiết kế không gian khá rộng, căn phòng này cũng là bình thường so với những phòng làm việc khác còn lớn hơn rất nhiều, bên cạnh phòng này là phòng làm việc của Trịnh trưởng phòng rộng đến 70m2, nhưng căn phòng này Trịnh cục trưởng cũng không có đến làm việc, cho nên trêи cơ bản quanh năm trống không.
Đinh Nhị Cẩu quay đầu lại nhìn thoáng qua Dương Hoa Thành, nhưng cũng vừa lúc nhìn thấy trong mắt Dương Hoa Thành lóe ra tia thần sắc miệt thị, Đinh Nhị Cẩu thấy rất rõ ràng , đây không phải là chú ý mình , mà là bộ dạng hướng về Trịnh Hiểu Ngãi, một phó chủ nhiệm phòng làm việc chẳng lẽ cùng trưởng phòng có mâu thuẫn? Chuyện này thật đúng là có chút ly kỳ đấy .
– Dương chủ nhiệm, ngoài tầng lầu này của chúng ta, bên trêи còn có ban ngành nào nữa không?
– Tầng lầu này là của bên thanh tra giáo ɖu͙ƈ của chúng ta, tất cả phần còn lại đều là của bên ủy ban thanh tra kỷ luật.
Dương Hoa Thành cười cười nói .
– Kỷ ủy? Tốt rồi, sát kế bên chúng ta có kỷ ủy, toàn là cán bộ thanh liêm ..
Đinh Nhị Cẩu nói đùa .
– Nói rất đúng, tại đây này ngoại trừ người kỷ ủy lui tới, thì có rất ít người ra vào, tại đây nếu không phải là bên kỳ ủy, mà là phòng tổ chức cán bộ thì sẽ rất náo nhiệt, cậu thử xem, không có việc gì thì ai mà rảnh để đến… Ban kỷ luật thanh tra …chơi.
– Dương chủ nhiệm, tối nay có rãnh không? Tôi mời khách, cùng mọi người làm quen một chút.
– Khục, Đinh chủ nhiệm, tôi cùng mấy đồng sự khác đã thương lượng xong, đêm nay là mời cậu, khách từ phương xa đến dùng cơm, nhân viên công tác ở phòng thanh tra giáo ɖu͙ƈ không nhiều lắm, nhưng cũng đều hiếu khách, cho nên đêm nay chúng tôi xin mời .
Dương Hoa Thành nụ cười có chút nịnh nọt, nhưng có mấy ai mà không thích như vậy?
– Vậy thì được rồi, hôm nào khác tôi xin mời lại mọi người a.
Đinh Nhị Cẩu cũng không sĩ diện hão, tuy hắn cũng biết, chính mình ở vị trí này cũng không có lâu dài, nhưng hắn không muốn lãng phí thời gian, phải tận dụng rèn luyện cơ hội của chính mình, chính mình đã tiếp nhận công việc này, thì nhất định làm ra chút thành tích gì đó…
– Vậy thì tôi đi sắp xếp đi, Đinh chủ nhiệm, cậu trước nghỉ ngơi một chút , để tôi gọi Tiểu Trương rót cho cậu chén trà.
Nói xong , Dương Hoa Thành liền đi ra ngoài, còn Đinh Nhị Cẩu tại phòng làm việc của mình đi vòng vo một vòng quan sát, về tới bên bàn làm việc, thoáng cái ngồi tựa ở trêи mặt ghế, hai chân phóng ở trêи bàn làm việc, một bộ dáng ra vẻ đắc chí .
Đến khi có tiếng gỏ cửa, hắn mới đem hai cái chân mình lấy xuống .
– Đinh chủ nhiệm, anh uống trà hay là uống cà phê?
Một cô gái trẻ bộ dáng như là sinh viên đại học bước vào, có khả năng đây là cô gái mà Dương Hoa Thành gọi là Tiểu Trương.
– Ừ..cái gì cũng được, cứ để trêи mặt bàn đi, em là là Tiểu Trương? Họ tên là gì?
Đinh Nhị Cẩu đứng lên xem xét, đúng dịp thấy bởi vì Tiểu Trương khom người châm trà, cổ áo rũ xuống, từ vị trí Đinh Nhị Cẩu nhìn sang, dễ dàng nhìn thấy, cảnh xuân của bộ ngực Tiểu Trương, hai bầu иɦũ ɦσα tuyết trắng gọn gàng săn chắc, bao vây dưới cái nịt иɦũ ɦσα màu hồng, dán thật chặc lại với nhau, tại trung gian hai cái иɦũ ɦσα, tạo thành một cái rãnh mê người giữa hai иɦũ ɦσα, hơn phân nửa phần chân иɦũ ɦσα không có bị cái nịt иɦũ ɦσα bọc lại, lộ ra trắng noãn chói sáng, dụ dỗ ánh mắt Đinh Nhị Cẩu, nhìn đến đây, Đinh Nhị Cẩu không khỏi âm thầm nuốt ngụm nước bọt…
– Đinh chủ nhiệm, em gọi là Trương Mẫn.
– Thoạt nhìn tuổi còn rất trẻ nha, em mới vừa tốt nghiệp sao?
– Không phải, em tốt nghiệp đã lâu rồi, là từ ở dưới trường học điều đi lên công tác thanh tra ở phòng giáo ɖu͙ƈ này.
Trương Mẫn nói ra, nàng thoạt nhìn ngươi thanh niên này ra dáng vẻ học sinh, không nghĩ tới đã làm đến chủ nhiệm thanh tra phòng giáo ɖu͙ƈ, nàng ngẫm lại chính mình, trong lòng nhất thời cảm thấy không công bằng….
Đinh Nhị Cẩu giờ mới hiểu được vì sao mà mình chỉ làm phó chủ nhiệm thanh tra phòng giáo ɖu͙ƈ hồ khu, chủ nhiệm là trưởng phòng giáo ɖu͙ƈ kiêm nhiệm, xem như là Đinh Nhị Cẩu nguyên cán bộ cấp khoa bị giáng cấp làm phó chủ nhiệm .
Vốn hắn cho là làm công tác này chỉ là ngồi uống nước, xem báo chí chứ không có chánh sự gì mà làm ở cái đơn vị này, nhưng sau khi vào cơ quan thì hắn mới hiểu được, làm thanh tra phòng giáo ɖu͙ƈ trách nhiệm và quyền lực tựa hồ không nhỏ, đương nhiên, đây mới là nhận thức của hắn, khi hắn gặp được trưởng phòng giáo ɖu͙ƈ hồ khu Trịnh Hiểu Ngãi về sau .
– Trưởng phòng Trịnh, sau này thì em làm việc ở đây rồi, kính mong chị hướng dẫn bảo ban, như vậy thì em mới có thể phát triển nhanh hơn được
Đinh Nhị Cẩu trước khi đến gặp trưởng phòng giáo ɖu͙ƈ thì trong đầu hắn tưởng tượng ít nhất phải là một bà bác đeo kính ngiêm trang khó tính, nhưng khi gặp Trịnh Hiểu Ngãi về sau, hắn phát hiện ra mình nhận thức có độ lệch rất lớn.
Trịnh Hiểu Ngãi mặc cái váy màu trắng liền áo, cổ áo hơi thấp ngực, có thể nhìn thấy xương quai xanh hai bên nhô ra tuyệt đẹp, hòa cùng hai ngọn núi bầu иɦũ ɦσα cao vút, tóc dài phiêu dật, thắt lưng trong suốt nắm chặt, cái ʍôиɠ ngọc đầy đặn hồn viên vễnh lên thật cao, đùi ngọc trắng muốt thon dài, toàn thân tản mát ra đặc hữu quý phụ nhân.
Dáng người cao cao, ước chừng 1,68 cm, bước đi nhẹ nhàng, lay động thân thể đẫy đà mà không hiện lên mập mạp, da thịt trắng nõn non mềm, trong lúc giở tay nhấc chân, hiển lộ ra một cỗ thành thục thục phụ phong vận.
Khuôn mặt mịn màng vô cùng, không có một tia tỳ vết nào, đôi mắt đẹp khi nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu che khởi một tầng sương, nhưng mà dụ người nhất cũng là đôi môi trong suốt son phấn, cái miệng nhỏ nhắn đỏ tươi cong lên, bộ váy vừa dáng người làm thân thể đẫy đà nóng bỏng lả lướt hứng thú, toàn bộ gợi cảm không mất nét trang trọng, sự quyến rũ càng lộ ra vô hạn phong tình.
Lúc này bởi vì Trịnh Hiểu Ngãi ngồi nữa nghiêng người, toàn thân cao thấp đường cong đều hiển lộ ra, cái váy liền áo bị cặp иɦũ ɦσα cứng ngắc đầy đặn đẩy lên rất cao, mắt cá chân giao nhau tư thế ngồi, khiến người ngồi đối diện cách lớp váy áo cũng có thể thấy được cái eo thon hòa với bên dưới lớp váy lõa lộ ra cặp đùi đẹp thon dài, trêи bàn chân đôi dép lê càng tăng thêm vài phần thành thục quyến rũ hòa gợi cảm.
Đen nhánh tóc dài xỏa vai như như thác nước tán ở sau ót, mắt to chuyên chú nhìn chằm chằm màn ảnh máy vi tính, lông mi thật dài tự nhiên nhếch lên, màu đỏ khéo léo trêи đôi môi anh đào làm cho người ta nhịn không được như là muốn nhào tới cắn một cái.
– Đồng chí Trường Sinh, cậu cũng đã thấy đấy, chị rất bận rộn, đã nhiều lần xin với lãnh đạo, chị không muốn vừa làm trưởng phòng giáo ɖu͙ƈ lại kiêm nhiệm chủ nhiệm thanh tra giáo ɖu͙ƈ, lãnh đạo vẫn không có trả lời, đúng ra công tác thanh tra phòng giáo ɖu͙ƈ chị chẳng có thời gian quan tâm đến, cho nên về sau công tác thanh tra phòng giáo ɖu͙ƈ bên kia, cậu phải tốn nhiều công sức đấy, nếu có cái gì không nắm được, có thể thương lượng trao đổi với chị, so với em thì chị lớn hơn tầm mấy tuổi, cho nên chị cũng xem như mình là người trẻ tuổi đi, như vậy chúng ta dễ nói chuyện hơn chứ?
– Chị Trịnh, em trước kia cũng chưa từng có làm công tác bên giáo ɖu͙ƈ , đối với chuyện này thật là mù mờ, thanh tra phòng giáo ɖu͙ƈ là làm gì, em cũng không rõ ràng lắm, sau này nhờ chị Trịnh chỉ đạo nhiều hơn, chứ không khéo em lại gây phiền toái..
– Ha ha, Tiểu Đinh .. trước khi em đến, chị cũng biết sơ qua về lý lịch của em, chị biết rõ trước đây em là thư ký của phó khu trưởng Trọng Hải, chắc chắn là kinh nghiệm có thừa, cho nên chị cho rằng chuyện làm thanh tra phòng giáo ɖu͙ƈ không có làm khó được em đâu, chúng ta sẽ cùng cộng đồng, cố gắng lên.
Trịnh Hiểu Ngãi nói xong câu đó xem như hạ lệnh trục khách rồi.
Thanh tra phòng giáo ɖu͙ƈ có một chánh chủ nhiệm, chính là trưởng phòng giáo ɖu͙ƈ Trịnh Hiểu Ngãi, còn có một vị phó chủ nhiệm, cho nên trêи cơ bản ngoại trừ Trịnh Hiểu Ngãi ở bên ngoài, thanh tra phòng giáo ɖu͙ƈ là do Đinh Nhị Cẩu định đoạt rồi.
Phòng làm việc của thanh tra giáo ɖu͙ƈ của hồ khu là riêng biệt ở khu chính trêи đại lầu, mà không phải là trong phòng giáo ɖu͙ƈ, vậy thì cũng nhìn ra phòng thanh tra giáo ɖu͙ƈ chính thức thuộc về lãnh đạo của Hồ Châu rồi .
– Đinh chủ nhiệm, đây là phòng làm việc của cậu, xem qua một chút còn thiếu cái gì không?
Đinh Nhị Cẩu lần đầu tiên đi vào phòng làm việc của mình liền ngây người, nhìn qua cũng thấy được, Thành phố Hồ Châu kinh tế trình độ tựu là không giống với , liền một cái nho nhỏ giám sát thất phó chủ nhiệm phòng làm việc ước chừng 40m² …
Phó chủ nhiệm văn phòng giáo ɖu͙ƈ Dương Hoa Thành theo thật sát bên người Đinh Nhị Cẩu, hắn chú ý quan sát nhìn xem trêи mặt Đinh Nhị Cẩu từng biểu lộ nhỏ nhặt, hắn mặc dù chức vụ là phó chủ nhiệm văn phòng giáo ɖu͙ƈ, nhưng không ở bên phòng giáo ɖu͙ƈ, nhiệm vụ của hắn phục vụ cho phó chủ nhiệm thanh tra giáo ɖu͙ƈ, tuy đều là phó chủ nhiệm, nhưng cấp bậc thì không thể so sánh nổi.
– Dương chủ nhiệm, tôi mới cấp bậc này mà dùng nơi này làm việc to thế, hình như là không thích hợp a.
Đinh Nhị Cẩu cau mày một cái nói ra .
– Đinh chủ nhiệm, đây cũng là không có cách nào khác, lúc nơi này kiến thiết khu chính cao ốc, đã suy tính cho tương lai có thể là muốn mở rộng thêm nhân viên, cho nên thiết kế không gian khá rộng, căn phòng này cũng là bình thường so với những phòng làm việc khác còn lớn hơn rất nhiều, bên cạnh phòng này là phòng làm việc của Trịnh trưởng phòng rộng đến 70m2, nhưng căn phòng này Trịnh cục trưởng cũng không có đến làm việc, cho nên trêи cơ bản quanh năm trống không.
Đinh Nhị Cẩu quay đầu lại nhìn thoáng qua Dương Hoa Thành, nhưng cũng vừa lúc nhìn thấy trong mắt Dương Hoa Thành lóe ra tia thần sắc miệt thị, Đinh Nhị Cẩu thấy rất rõ ràng , đây không phải là chú ý mình , mà là bộ dạng hướng về Trịnh Hiểu Ngãi, một phó chủ nhiệm phòng làm việc chẳng lẽ cùng trưởng phòng có mâu thuẫn? Chuyện này thật đúng là có chút ly kỳ đấy .
– Dương chủ nhiệm, ngoài tầng lầu này của chúng ta, bên trêи còn có ban ngành nào nữa không?
– Tầng lầu này là của bên thanh tra giáo ɖu͙ƈ của chúng ta, tất cả phần còn lại đều là của bên ủy ban thanh tra kỷ luật.
Dương Hoa Thành cười cười nói .
– Kỷ ủy? Tốt rồi, sát kế bên chúng ta có kỷ ủy, toàn là cán bộ thanh liêm ..
Đinh Nhị Cẩu nói đùa .
– Nói rất đúng, tại đây này ngoại trừ người kỷ ủy lui tới, thì có rất ít người ra vào, tại đây nếu không phải là bên kỳ ủy, mà là phòng tổ chức cán bộ thì sẽ rất náo nhiệt, cậu thử xem, không có việc gì thì ai mà rảnh để đến… Ban kỷ luật thanh tra …chơi.
– Dương chủ nhiệm, tối nay có rãnh không? Tôi mời khách, cùng mọi người làm quen một chút.
– Khục, Đinh chủ nhiệm, tôi cùng mấy đồng sự khác đã thương lượng xong, đêm nay là mời cậu, khách từ phương xa đến dùng cơm, nhân viên công tác ở phòng thanh tra giáo ɖu͙ƈ không nhiều lắm, nhưng cũng đều hiếu khách, cho nên đêm nay chúng tôi xin mời .
Dương Hoa Thành nụ cười có chút nịnh nọt, nhưng có mấy ai mà không thích như vậy?
– Vậy thì được rồi, hôm nào khác tôi xin mời lại mọi người a.
Đinh Nhị Cẩu cũng không sĩ diện hão, tuy hắn cũng biết, chính mình ở vị trí này cũng không có lâu dài, nhưng hắn không muốn lãng phí thời gian, phải tận dụng rèn luyện cơ hội của chính mình, chính mình đã tiếp nhận công việc này, thì nhất định làm ra chút thành tích gì đó…
– Vậy thì tôi đi sắp xếp đi, Đinh chủ nhiệm, cậu trước nghỉ ngơi một chút , để tôi gọi Tiểu Trương rót cho cậu chén trà.
Nói xong , Dương Hoa Thành liền đi ra ngoài, còn Đinh Nhị Cẩu tại phòng làm việc của mình đi vòng vo một vòng quan sát, về tới bên bàn làm việc, thoáng cái ngồi tựa ở trêи mặt ghế, hai chân phóng ở trêи bàn làm việc, một bộ dáng ra vẻ đắc chí .
Đến khi có tiếng gỏ cửa, hắn mới đem hai cái chân mình lấy xuống .
– Đinh chủ nhiệm, anh uống trà hay là uống cà phê?
Một cô gái trẻ bộ dáng như là sinh viên đại học bước vào, có khả năng đây là cô gái mà Dương Hoa Thành gọi là Tiểu Trương.
– Ừ..cái gì cũng được, cứ để trêи mặt bàn đi, em là là Tiểu Trương? Họ tên là gì?
Đinh Nhị Cẩu đứng lên xem xét, đúng dịp thấy bởi vì Tiểu Trương khom người châm trà, cổ áo rũ xuống, từ vị trí Đinh Nhị Cẩu nhìn sang, dễ dàng nhìn thấy, cảnh xuân của bộ ngực Tiểu Trương, hai bầu иɦũ ɦσα tuyết trắng gọn gàng săn chắc, bao vây dưới cái nịt иɦũ ɦσα màu hồng, dán thật chặc lại với nhau, tại trung gian hai cái иɦũ ɦσα, tạo thành một cái rãnh mê người giữa hai иɦũ ɦσα, hơn phân nửa phần chân иɦũ ɦσα không có bị cái nịt иɦũ ɦσα bọc lại, lộ ra trắng noãn chói sáng, dụ dỗ ánh mắt Đinh Nhị Cẩu, nhìn đến đây, Đinh Nhị Cẩu không khỏi âm thầm nuốt ngụm nước bọt…
– Đinh chủ nhiệm, em gọi là Trương Mẫn.
– Thoạt nhìn tuổi còn rất trẻ nha, em mới vừa tốt nghiệp sao?
– Không phải, em tốt nghiệp đã lâu rồi, là từ ở dưới trường học điều đi lên công tác thanh tra ở phòng giáo ɖu͙ƈ này.
Trương Mẫn nói ra, nàng thoạt nhìn ngươi thanh niên này ra dáng vẻ học sinh, không nghĩ tới đã làm đến chủ nhiệm thanh tra phòng giáo ɖu͙ƈ, nàng ngẫm lại chính mình, trong lòng nhất thời cảm thấy không công bằng….