Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)
Chương 1 : Hoạt động ngầm
Ngày đăng: 22:24 16/02/21
CHƯƠNG 627: HOẠT ĐỘNG NGẦM.
Đinh Nhị Cẩu nghe theo ý kiến của Trọng Hải, đến bên cạnh Nam Hồ thuê một gian phòng , lúc đi ngang qua dưới lầu, nhìn lên trêи nơi Trọng Hải ở, trông thấy gian phòng Trọng Hải đèn vẫn sáng, vì vậy hắn dừng xe lại, đi lên lầu tìm gặp Trọng Hải, hắn biết Trọng Hải vợ con còn chưa có đến, cho nên cũng không có cố kỵ nhiều.
– Này.. lêu lổng ở đâu về, người toàn là mùi rượu vậy?
Trọng Hải mở cửa ra nhìn thấy bộ dạng Đinh Nhị Cẩu liền khiển trách .
– Khục, bởi vì là ngày đầu tiên em đi làm, đồng sự mời em từ phương xa đến dùng cơm, không đi không được, thuận tiện cũng tìm hiểu một ít tình huống của cơ quan, có thu hoạch không nhỏ.
Đinh Nhị Cẩu không khách sáo tự mình rót cho mình chén nước trà rồi nói tiếp:
– Lãnh đạo, à…mà tại sao em không thấy có ai mời anh đi ra ngoài tiêu phí vậy?
Thật ra như cấp bậc lãnh đạo này của Trọng Hải, người muốn mời ông ta ăn cơm chắc chắn là phải xếp hàng, chỉ cần ông đồng ý, một ngày ba bữa cơm đều sẽ có người mời dùng.
– Hừ..cậu lây tôi ra so với cậu thì tự đắc phải không? Đúng là ý thức của cá thể nông dân, mời cậu ăn bữa cơm liền là xong việc?
– Hì..em cũng là vì công tác, lãnh đạo mới tới hồ khu chưa nắm rỏ tình hình, em cũng giống như vậy, huống chi em còn phải thay cho lãnh đạo tìm hiểu tin tức, cho nên em phải hy sinh cái dạ dày mình phải cống hiến ra, khoan hãy nói, thật sự có những tin tức tốt.
Đinh Nhị Cẩu uống một hớp, thần bí ngồi đối diện với Trọng Hải nói ra.
– Xem tiểu tử đắc ý, chắc chắn là không phải chuyện tốt.
Trọng Hải trong tay cầm một quyển sách tiên tay vứt trêи trêи ghế sa lon, vẫn ung dung nghe Đinh Nhị Cẩu đối diện giảng thuật cho ông thu hoạch tối nay…
– Hôm nay mọi người uống một chút rượu, có tin nói rằng trưởng phòng giáo ɖu͙ƈ là nhờ có người từ phía sau nâng lên, mới đầu em cũng còn không tin, nhưng về sau thì suy nghĩ cũng có khả năng, trưởng phòng Trịnh Hiểu Ngãi tuổi chưa lớn lắm mà có thể làm được trưởng phòng giáo ɖu͙ƈ, nếu đằng sau không có người chống đỡ, đánh chết em cũng không tin nàng là bằng vào bản lãnh của mình leo đến trêи vị trí này.
Đinh Nhị Cẩu nói đến chuyện đứng đắn thì vẻ mặt hắn thật sự nghiêm trang.
– Ồ? Vậy chuyện đó ra sao?
– Gã đó nói trưởng phòng Trịnh Hiểu Ngãi, được đứng phía sau lưng là bí thư thành ủy Tưởng Văn Sơn, chuyện này người biết không nhiều lắm, mà gã chính là một trong số ít đó biết chuyện.
Đinh Nhị Cẩu có chút châm chước nói .
– Chuyện này cũng rất bình thường, thân ở trong chốn quan trường, ai mà không có thân thích hoặc là chỗ dựa nào đó, điều này mặc dù là không được cho phép, nhưng có người nào lại thật thà thoát khỏi loại quy tắc ngầm này đâu, cậu nói đứng sau lưng nàng chính là bí thư thành ủy Tưởng Văn Sơn thì chuyện này cũng không có chút nào kỳ lạ.
Trọng Hải bình thản nói .
Chuyện trong quan trường vốn chính là ngàn vạn lần biến hóa,nhưng khi Đinh Nhị Cẩu biết được tin tức này không khỏi làm cho hắn có chút thất thần, bởi vì trong suy nghĩ của hắn, hồ khu trước sau như một đều là địa bàn của bí thư thành ủy Tưởng Văn Sơn, mỗi một bí thư giới khu ủy không có chuyện ông ta gật đầu thì là không có khả năng làm được bí thư khu, có đôi khi là bí thư khu ủy cùng khu trưởng đều là nắm giữ trong tay của ông ta, nhưng lần này thì hồ khu lại khác, tuy rằng bí thư khu ủy vẫn là người của Tưởng Văn Sơn, nhưng khu trưởng thì do chủ tịch Thành phố Hồ Châu Thạch Ái Quốc đề cử người, chính điều này làm cho bí thư thành ủy và chủ tịch thanh phố chuyện hai người đấu tranh từ từ đã lộ rỏ ra .
– Lãnh đạo, em nói đứng sau lưng không phải là ý thông thường như lãnh đạo suy nghĩ, em nghe Dương Hoa Thành nói hình như là Trịnh Hiểu Ngãi là tình nhân của bí thư Tương.
Đinh Nhị Cẩu chưa bao giờ ở trước mặt lãnh đạo thảo luận về chuyện riêng tư của người lãnh đạo khác, bởi vì nếu làm như vậy, sẽ khiến cho lãnh đạo đối với ngươi sinh ra lòng cảnh giác, bởi vì ngươi đã có thể ở trước mặt lãnh đạo đàm luận về lãnh đạo khác, thì cũng có khả năng ngươi ở trước những lãnh đạo khác thảo luận về người lãnh đạo này, sự đề phòng người lãnh đạo khác cũng vẫn phải có.
– Cậu nói cái gì vậy Đinh Nhị Cẩu? Đây cũng không phải là chuyện đùa giỡn, hắn nói như vậy có chứng cớ gì sao?
Trọng Hải sắc mặt hơi khó coi, tuy ông biết rõ Đinh Nhị Cẩu sẽ không bao giờ ăn nói lung tung, ông cũng biết Đinh Nhị Cẩu hướng đến mình báo cáo chuyện này, cũng là để cho sau này trong công tác biết chỗ để má lựa chọn, nhưng ông vẫn không thích hắn ở sau lưng nghị luận sinh hoạt cá nhân của lãnh đạo.
– Nếu Dương Hoa Thành không nói thì đây cũng không phải vấn đề của em, em không có hỏi qua hắn về chuyện này, đó chính là bản thân hắn chủ động nói cho em biết,em nghĩ đến chuyện hắn tranh cử chức vụ chủ nhiệm văn phòng giáo ɖu͙ƈ bị thất bại có quan hệ trong chuyện này, cho nên rất có thể là ở sau lưng làm bại hoại danh dự Trịnh Hiểu Ngãi, cũng có thể là không có chuyện này.
Nói xong Đinh Nhị Cẩu cũng thấy mình mệt rồi…
– Cậu có xem qua lý lịch trích ngang của trưởng phòng giáo ɖu͙ƈ của cậu chưa?
– Vâng có xem qua, trưởng phòng Trịnh Hiểu Ngãi không quá 31 tuổi, thạc sĩ nghiên cứu sinh tốt nghiệp lúc 26 tuổi, sau khi tốt nghiệp thì đến TP Hồ Châu dạy lớp 10 Anh ngữ, sự tình liền rất rõ ràng, dạy lớp 10 là bước đệm của cô ấy, sau này một đường quá ngũ quan, trảm lục tướng, trong thời gian 5 năm làm tới trưởng phòng giáo ɖu͙ƈ hồ khu, chức vụ thì cũng không cao lắm, cùng em cũng không sai biệt bao nhiêu, nhưng là hồ khu là một khu lớn, có thể nói giống như là con trai trưởng của Thành phố Hồ Châu, cho nên mặc dù cơ quan giáo ɖu͙ƈ không phải rất trọng yếu, nhưng dù sao cũng là chư hầu một phương ah.
– Chỉ bằng vào những điều này mà nói người ta có quan hệ như vậy, tôi cảm thấy Dương Hoa Thành người này có vấn đề, về sau nếu nhìn người cậu vẫn phải cẩn thận một chút tốt hơn, đừng cho người ta nắm bắt cậu làm vũ khí sử dụng.
– Chuyện này em biết, lãnh đạo … đối với công tác này em cũng không muốn ngồi đọc báo uống trà rồi chờ đến ngày ra đi, em muốn cuối cùng cũng làm được chút sự tình gì đó mới tốt, đến lúc em làm ra thành tích, anh có đề bạt em lúc thì lời nói mới có trọng lượng, miễn cho người ta nói lãnh đạo kết bè kết phái a.
– Hỗn tiểu tử, tôi lúc nào nói đến chuyện đề bạt cậu hả? Công tác của cậu là chuyện của cậu, chỗ này của tôi suốt ngày còn bận rộn không có thời gian, làm sao có thời giờ quản những chuyện hư hỏng kia của cậu chứ, tự xem mà xử lý đi, cậu cũng không phải là lính mới đâu nhé, biết rõ chuyện gì có thể làm, chuyện gì không thể làm, chính mình suy nghĩ qua một chút, giờ tôi cần nghỉ ngơi, mau xéo nhanh đi.
……………………………………………………………………………………………
Nếu có người giám sát Đinh Nhị Cẩu, thì nhất định sẽ phát hiện ra, thằng này ngoan ngoãn trở lại căn phòng thuê của mình, cởi quần áo ra tắm rửa xong, ngồi ở trêи ghế sa lon uống chút nước liền vào phòng để đi ngủ, hắn kéo lên bức màn thật dầy , bên ngoài cái gì đều không nhìn thấy vào được, nhưng sau khi tắt đèn xong, thằng này rõ ràng rón rén ra khỏi cửa căn phòng mình, sau đó dùng cái chìa khóa, vụng trộm mở ra cửa căn phòng đối diện, vừa vào cửa đã bị một thân thể ôn hòa nóng bỏng ôm chặc lấy, lập tức hai người bắt đầu hòa tan lẫn nhau, ai cũng muốn đem đối phương xâm nhập đến trong thân thể của mình .
Đinh Nhị Cẩu thoáng cái vào trong phòng rồi mở đèn ra, hắn muốn dưới ánh ngọn đèn thưởng thức mỹ nhân, ánh mắt Đinh Nhị Cẩu rơi vào trước đôi bầu иɦũ ɦσα đầy của nàng, bởi vì hai người ôm nhau thật chặc, cho nên hai bầu иɦũ ɦσα giống cặp chén ngọc bị móc ngược đè ép biến hình :
– Đã trễ thế như vậy còn chờ em à?
– Em cũng biết là đã muộn? Rõ ràng quay trở lại đây từ sớm rồi, còn giả bộ không đến, hừ…nếu em không đến, thì chị liền đi qua tìm em.
Hạ Hà tuệ thanh âm rất ôn Nhu, làm cho người tacó cảm giác như tắm gió xuân, ngửi từ trêи người nàng bay tới một loạt mùi thơm của cơ thể …
Bị Hạ Hà Tuệ cực độ cám dỗ, Đinh Nhị Cẩu rốt cuộc cũng chịu thua, không rảnh thưởng thức thân thể khêu gợi của nàng, hắn đem nàng tư thế quỳ nằm úp sấp, cái ʍôиɠ lớn quyện lên, dùng hai bàn tay đẩy ra hai bên cái ʍôиɠ thịt, không chút do dự liền vùi đầu vào Hạ Hà Tuệ trong cái khe đít sâu đậm, giống như heo con củng loạn ɭϊếʍ lên.
Hạ Hà Tuệ bị hắn kϊƈɦ thích yêu kiều rêи rỉ lấy, tại trong nhà không có băn khoăn buông ra âm lượng, nàng đem cái ʍôиɠ to mình dùng sức hướng về phía sau, hận không thể đem toàn bộ cái đầu Đinh Nhị Cẩu cất giấu vào cái ʍôиɠ đít của mình….
Nàng chổng ʍôиɠ quỳ ghé vào trêи mặt thảm như không thở ra hơi, biểu đạt trêи thân thể sự sảng kɧօáϊ, thật sự cũng như là muối bỏ biển, không giải quyết được sâu trong thân thể đói khát, Đinh Nhị Cẩu lúc này đang ɭϊếʍ láp hai bên mép lớn hòa với âm hạch, ở chỗ sâu trong ɦσα ɦuyệt nàng là cỡ nào hy vọng bị ƈôи ȶɦịt to nhét vào, ɖu͙ƈ hỏa dày vò khiến lý trí nàng như dại đi, dưới sự trêu đùa không ngừng của Đinh Nhị Cẩu.
– Nhị Cẩu đừng…đừng ɭϊếʍ nữa…. nhét…nhét vào đi…
Nói xong nàng dùng động tác đung đưa cái ʍôиɠ to, vẻ mặt tựa như là một ɖâʍ phụ.
Đinh Nhị Cẩu làm sao không muốn dùng ƈôи ȶɦịt thọc vào ɦσα ɦuyệt màu mỡ trơn nhớt của Hạ Hà Tuệ kia, chỉ vì muốn điều động khích thích tính ɖu͙ƈ Hạ Hà Tuệ, hắn chỉ có nhẫn nại, để trong cuộc giao hoan phát huy tác dụng cực lớn, khi nghe được Hạ Hà Tuệ ɖâʍ đãng mời gọi, hắn biết thời cơ chín muồi rồi.
Đầu khấc to lớn dạng xòe ô, tách ra hai mép trong, nhắm ngay cửa miệng ướt đẩm dịch nhờn đang chảy dài, nói là ƈôи ȶɦịt Đinh Nhị Cẩu thọt vào, còn không bằng nói là bị ɦσα ɦuyệt Hạ Hà Tuệ mấp máy mật không ngừng tự mình hút vào….
– Phạch…phạch….phạch….
Đến khi hai người cùng phát ra thanh âm thỏa mãn, lại một lần nữa cái ɦσα ɦuyệt của nàng lại bị Đinh Nhị Cẩu nhét vào, vách tường thịt non nhạy cảm bên trong ɦσα ɦuyệt cảm nhận được cây ƈôи ȶɦịt tráng kiện cứng rắn, nhét vào phình lên, đây mới thật sự là cảm thụ được ƈôи ȶɦịt to từng mỗi một phân cọ sát, nàng ɖâʍ lãng cả người thư sướиɠ, mặt dán tại trêи mặt thảm, ʍôиɠ quyệt đã không thể cao hơn, miệng “ hừ …hừ…” ra giống con mèo nhỏ ê a thanh âm vậy.
Cái âʍ ɦộ nồng đậm tối đen đám lông lóe ánh sáng dịch nhờn, lung tung dính sát vào trêи cái mu âʍ ɦộ, lông mu nhiều như vậy cũng không ngăn cản được bên trong cảnh xuân cái khe thịt hở, hai mép trong phì nộn thật chặc bao vây lấy một cây ƈôи ȶɦịt lớn, có một chút lộ ra bên ngoài, nơi đó lại là dịch nhờn dầy đặc, đi lên nữa một chút, âm hạch đỏ tươi sung huyết sưng phồng, theo hai mép ngoài đầy đặn chui đầu lộ ra…
Khi cơn cực kɧօáϊ tiến đến, Hạ Hà Tuệ hòa cùng Đinh Nhị Cẩu cơ hồ là đồng bộ đến một lượt, khi tϊиɦ ɖϊƈh͙ Đinh Nhị Cẩu tại trong ɦσα ɦuyệt của nàng bắn ra, Hạ Hà Tuệ đã ở trong tình huống cực độ mê ly, lúc này đây cơn cực kɧօáϊ đến càng thêm mãnh liệt, kéo dài thời gian phóng xuất ra một lần đầy ngập thân thể ɖu͙ƈ hỏa của nàng …
Đinh Nhị Cẩu nghe theo ý kiến của Trọng Hải, đến bên cạnh Nam Hồ thuê một gian phòng , lúc đi ngang qua dưới lầu, nhìn lên trêи nơi Trọng Hải ở, trông thấy gian phòng Trọng Hải đèn vẫn sáng, vì vậy hắn dừng xe lại, đi lên lầu tìm gặp Trọng Hải, hắn biết Trọng Hải vợ con còn chưa có đến, cho nên cũng không có cố kỵ nhiều.
– Này.. lêu lổng ở đâu về, người toàn là mùi rượu vậy?
Trọng Hải mở cửa ra nhìn thấy bộ dạng Đinh Nhị Cẩu liền khiển trách .
– Khục, bởi vì là ngày đầu tiên em đi làm, đồng sự mời em từ phương xa đến dùng cơm, không đi không được, thuận tiện cũng tìm hiểu một ít tình huống của cơ quan, có thu hoạch không nhỏ.
Đinh Nhị Cẩu không khách sáo tự mình rót cho mình chén nước trà rồi nói tiếp:
– Lãnh đạo, à…mà tại sao em không thấy có ai mời anh đi ra ngoài tiêu phí vậy?
Thật ra như cấp bậc lãnh đạo này của Trọng Hải, người muốn mời ông ta ăn cơm chắc chắn là phải xếp hàng, chỉ cần ông đồng ý, một ngày ba bữa cơm đều sẽ có người mời dùng.
– Hừ..cậu lây tôi ra so với cậu thì tự đắc phải không? Đúng là ý thức của cá thể nông dân, mời cậu ăn bữa cơm liền là xong việc?
– Hì..em cũng là vì công tác, lãnh đạo mới tới hồ khu chưa nắm rỏ tình hình, em cũng giống như vậy, huống chi em còn phải thay cho lãnh đạo tìm hiểu tin tức, cho nên em phải hy sinh cái dạ dày mình phải cống hiến ra, khoan hãy nói, thật sự có những tin tức tốt.
Đinh Nhị Cẩu uống một hớp, thần bí ngồi đối diện với Trọng Hải nói ra.
– Xem tiểu tử đắc ý, chắc chắn là không phải chuyện tốt.
Trọng Hải trong tay cầm một quyển sách tiên tay vứt trêи trêи ghế sa lon, vẫn ung dung nghe Đinh Nhị Cẩu đối diện giảng thuật cho ông thu hoạch tối nay…
– Hôm nay mọi người uống một chút rượu, có tin nói rằng trưởng phòng giáo ɖu͙ƈ là nhờ có người từ phía sau nâng lên, mới đầu em cũng còn không tin, nhưng về sau thì suy nghĩ cũng có khả năng, trưởng phòng Trịnh Hiểu Ngãi tuổi chưa lớn lắm mà có thể làm được trưởng phòng giáo ɖu͙ƈ, nếu đằng sau không có người chống đỡ, đánh chết em cũng không tin nàng là bằng vào bản lãnh của mình leo đến trêи vị trí này.
Đinh Nhị Cẩu nói đến chuyện đứng đắn thì vẻ mặt hắn thật sự nghiêm trang.
– Ồ? Vậy chuyện đó ra sao?
– Gã đó nói trưởng phòng Trịnh Hiểu Ngãi, được đứng phía sau lưng là bí thư thành ủy Tưởng Văn Sơn, chuyện này người biết không nhiều lắm, mà gã chính là một trong số ít đó biết chuyện.
Đinh Nhị Cẩu có chút châm chước nói .
– Chuyện này cũng rất bình thường, thân ở trong chốn quan trường, ai mà không có thân thích hoặc là chỗ dựa nào đó, điều này mặc dù là không được cho phép, nhưng có người nào lại thật thà thoát khỏi loại quy tắc ngầm này đâu, cậu nói đứng sau lưng nàng chính là bí thư thành ủy Tưởng Văn Sơn thì chuyện này cũng không có chút nào kỳ lạ.
Trọng Hải bình thản nói .
Chuyện trong quan trường vốn chính là ngàn vạn lần biến hóa,nhưng khi Đinh Nhị Cẩu biết được tin tức này không khỏi làm cho hắn có chút thất thần, bởi vì trong suy nghĩ của hắn, hồ khu trước sau như một đều là địa bàn của bí thư thành ủy Tưởng Văn Sơn, mỗi một bí thư giới khu ủy không có chuyện ông ta gật đầu thì là không có khả năng làm được bí thư khu, có đôi khi là bí thư khu ủy cùng khu trưởng đều là nắm giữ trong tay của ông ta, nhưng lần này thì hồ khu lại khác, tuy rằng bí thư khu ủy vẫn là người của Tưởng Văn Sơn, nhưng khu trưởng thì do chủ tịch Thành phố Hồ Châu Thạch Ái Quốc đề cử người, chính điều này làm cho bí thư thành ủy và chủ tịch thanh phố chuyện hai người đấu tranh từ từ đã lộ rỏ ra .
– Lãnh đạo, em nói đứng sau lưng không phải là ý thông thường như lãnh đạo suy nghĩ, em nghe Dương Hoa Thành nói hình như là Trịnh Hiểu Ngãi là tình nhân của bí thư Tương.
Đinh Nhị Cẩu chưa bao giờ ở trước mặt lãnh đạo thảo luận về chuyện riêng tư của người lãnh đạo khác, bởi vì nếu làm như vậy, sẽ khiến cho lãnh đạo đối với ngươi sinh ra lòng cảnh giác, bởi vì ngươi đã có thể ở trước mặt lãnh đạo đàm luận về lãnh đạo khác, thì cũng có khả năng ngươi ở trước những lãnh đạo khác thảo luận về người lãnh đạo này, sự đề phòng người lãnh đạo khác cũng vẫn phải có.
– Cậu nói cái gì vậy Đinh Nhị Cẩu? Đây cũng không phải là chuyện đùa giỡn, hắn nói như vậy có chứng cớ gì sao?
Trọng Hải sắc mặt hơi khó coi, tuy ông biết rõ Đinh Nhị Cẩu sẽ không bao giờ ăn nói lung tung, ông cũng biết Đinh Nhị Cẩu hướng đến mình báo cáo chuyện này, cũng là để cho sau này trong công tác biết chỗ để má lựa chọn, nhưng ông vẫn không thích hắn ở sau lưng nghị luận sinh hoạt cá nhân của lãnh đạo.
– Nếu Dương Hoa Thành không nói thì đây cũng không phải vấn đề của em, em không có hỏi qua hắn về chuyện này, đó chính là bản thân hắn chủ động nói cho em biết,em nghĩ đến chuyện hắn tranh cử chức vụ chủ nhiệm văn phòng giáo ɖu͙ƈ bị thất bại có quan hệ trong chuyện này, cho nên rất có thể là ở sau lưng làm bại hoại danh dự Trịnh Hiểu Ngãi, cũng có thể là không có chuyện này.
Nói xong Đinh Nhị Cẩu cũng thấy mình mệt rồi…
– Cậu có xem qua lý lịch trích ngang của trưởng phòng giáo ɖu͙ƈ của cậu chưa?
– Vâng có xem qua, trưởng phòng Trịnh Hiểu Ngãi không quá 31 tuổi, thạc sĩ nghiên cứu sinh tốt nghiệp lúc 26 tuổi, sau khi tốt nghiệp thì đến TP Hồ Châu dạy lớp 10 Anh ngữ, sự tình liền rất rõ ràng, dạy lớp 10 là bước đệm của cô ấy, sau này một đường quá ngũ quan, trảm lục tướng, trong thời gian 5 năm làm tới trưởng phòng giáo ɖu͙ƈ hồ khu, chức vụ thì cũng không cao lắm, cùng em cũng không sai biệt bao nhiêu, nhưng là hồ khu là một khu lớn, có thể nói giống như là con trai trưởng của Thành phố Hồ Châu, cho nên mặc dù cơ quan giáo ɖu͙ƈ không phải rất trọng yếu, nhưng dù sao cũng là chư hầu một phương ah.
– Chỉ bằng vào những điều này mà nói người ta có quan hệ như vậy, tôi cảm thấy Dương Hoa Thành người này có vấn đề, về sau nếu nhìn người cậu vẫn phải cẩn thận một chút tốt hơn, đừng cho người ta nắm bắt cậu làm vũ khí sử dụng.
– Chuyện này em biết, lãnh đạo … đối với công tác này em cũng không muốn ngồi đọc báo uống trà rồi chờ đến ngày ra đi, em muốn cuối cùng cũng làm được chút sự tình gì đó mới tốt, đến lúc em làm ra thành tích, anh có đề bạt em lúc thì lời nói mới có trọng lượng, miễn cho người ta nói lãnh đạo kết bè kết phái a.
– Hỗn tiểu tử, tôi lúc nào nói đến chuyện đề bạt cậu hả? Công tác của cậu là chuyện của cậu, chỗ này của tôi suốt ngày còn bận rộn không có thời gian, làm sao có thời giờ quản những chuyện hư hỏng kia của cậu chứ, tự xem mà xử lý đi, cậu cũng không phải là lính mới đâu nhé, biết rõ chuyện gì có thể làm, chuyện gì không thể làm, chính mình suy nghĩ qua một chút, giờ tôi cần nghỉ ngơi, mau xéo nhanh đi.
……………………………………………………………………………………………
Nếu có người giám sát Đinh Nhị Cẩu, thì nhất định sẽ phát hiện ra, thằng này ngoan ngoãn trở lại căn phòng thuê của mình, cởi quần áo ra tắm rửa xong, ngồi ở trêи ghế sa lon uống chút nước liền vào phòng để đi ngủ, hắn kéo lên bức màn thật dầy , bên ngoài cái gì đều không nhìn thấy vào được, nhưng sau khi tắt đèn xong, thằng này rõ ràng rón rén ra khỏi cửa căn phòng mình, sau đó dùng cái chìa khóa, vụng trộm mở ra cửa căn phòng đối diện, vừa vào cửa đã bị một thân thể ôn hòa nóng bỏng ôm chặc lấy, lập tức hai người bắt đầu hòa tan lẫn nhau, ai cũng muốn đem đối phương xâm nhập đến trong thân thể của mình .
Đinh Nhị Cẩu thoáng cái vào trong phòng rồi mở đèn ra, hắn muốn dưới ánh ngọn đèn thưởng thức mỹ nhân, ánh mắt Đinh Nhị Cẩu rơi vào trước đôi bầu иɦũ ɦσα đầy của nàng, bởi vì hai người ôm nhau thật chặc, cho nên hai bầu иɦũ ɦσα giống cặp chén ngọc bị móc ngược đè ép biến hình :
– Đã trễ thế như vậy còn chờ em à?
– Em cũng biết là đã muộn? Rõ ràng quay trở lại đây từ sớm rồi, còn giả bộ không đến, hừ…nếu em không đến, thì chị liền đi qua tìm em.
Hạ Hà tuệ thanh âm rất ôn Nhu, làm cho người tacó cảm giác như tắm gió xuân, ngửi từ trêи người nàng bay tới một loạt mùi thơm của cơ thể …
Bị Hạ Hà Tuệ cực độ cám dỗ, Đinh Nhị Cẩu rốt cuộc cũng chịu thua, không rảnh thưởng thức thân thể khêu gợi của nàng, hắn đem nàng tư thế quỳ nằm úp sấp, cái ʍôиɠ lớn quyện lên, dùng hai bàn tay đẩy ra hai bên cái ʍôиɠ thịt, không chút do dự liền vùi đầu vào Hạ Hà Tuệ trong cái khe đít sâu đậm, giống như heo con củng loạn ɭϊếʍ lên.
Hạ Hà Tuệ bị hắn kϊƈɦ thích yêu kiều rêи rỉ lấy, tại trong nhà không có băn khoăn buông ra âm lượng, nàng đem cái ʍôиɠ to mình dùng sức hướng về phía sau, hận không thể đem toàn bộ cái đầu Đinh Nhị Cẩu cất giấu vào cái ʍôиɠ đít của mình….
Nàng chổng ʍôиɠ quỳ ghé vào trêи mặt thảm như không thở ra hơi, biểu đạt trêи thân thể sự sảng kɧօáϊ, thật sự cũng như là muối bỏ biển, không giải quyết được sâu trong thân thể đói khát, Đinh Nhị Cẩu lúc này đang ɭϊếʍ láp hai bên mép lớn hòa với âm hạch, ở chỗ sâu trong ɦσα ɦuyệt nàng là cỡ nào hy vọng bị ƈôи ȶɦịt to nhét vào, ɖu͙ƈ hỏa dày vò khiến lý trí nàng như dại đi, dưới sự trêu đùa không ngừng của Đinh Nhị Cẩu.
– Nhị Cẩu đừng…đừng ɭϊếʍ nữa…. nhét…nhét vào đi…
Nói xong nàng dùng động tác đung đưa cái ʍôиɠ to, vẻ mặt tựa như là một ɖâʍ phụ.
Đinh Nhị Cẩu làm sao không muốn dùng ƈôи ȶɦịt thọc vào ɦσα ɦuyệt màu mỡ trơn nhớt của Hạ Hà Tuệ kia, chỉ vì muốn điều động khích thích tính ɖu͙ƈ Hạ Hà Tuệ, hắn chỉ có nhẫn nại, để trong cuộc giao hoan phát huy tác dụng cực lớn, khi nghe được Hạ Hà Tuệ ɖâʍ đãng mời gọi, hắn biết thời cơ chín muồi rồi.
Đầu khấc to lớn dạng xòe ô, tách ra hai mép trong, nhắm ngay cửa miệng ướt đẩm dịch nhờn đang chảy dài, nói là ƈôи ȶɦịt Đinh Nhị Cẩu thọt vào, còn không bằng nói là bị ɦσα ɦuyệt Hạ Hà Tuệ mấp máy mật không ngừng tự mình hút vào….
– Phạch…phạch….phạch….
Đến khi hai người cùng phát ra thanh âm thỏa mãn, lại một lần nữa cái ɦσα ɦuyệt của nàng lại bị Đinh Nhị Cẩu nhét vào, vách tường thịt non nhạy cảm bên trong ɦσα ɦuyệt cảm nhận được cây ƈôи ȶɦịt tráng kiện cứng rắn, nhét vào phình lên, đây mới thật sự là cảm thụ được ƈôи ȶɦịt to từng mỗi một phân cọ sát, nàng ɖâʍ lãng cả người thư sướиɠ, mặt dán tại trêи mặt thảm, ʍôиɠ quyệt đã không thể cao hơn, miệng “ hừ …hừ…” ra giống con mèo nhỏ ê a thanh âm vậy.
Cái âʍ ɦộ nồng đậm tối đen đám lông lóe ánh sáng dịch nhờn, lung tung dính sát vào trêи cái mu âʍ ɦộ, lông mu nhiều như vậy cũng không ngăn cản được bên trong cảnh xuân cái khe thịt hở, hai mép trong phì nộn thật chặc bao vây lấy một cây ƈôи ȶɦịt lớn, có một chút lộ ra bên ngoài, nơi đó lại là dịch nhờn dầy đặc, đi lên nữa một chút, âm hạch đỏ tươi sung huyết sưng phồng, theo hai mép ngoài đầy đặn chui đầu lộ ra…
Khi cơn cực kɧօáϊ tiến đến, Hạ Hà Tuệ hòa cùng Đinh Nhị Cẩu cơ hồ là đồng bộ đến một lượt, khi tϊиɦ ɖϊƈh͙ Đinh Nhị Cẩu tại trong ɦσα ɦuyệt của nàng bắn ra, Hạ Hà Tuệ đã ở trong tình huống cực độ mê ly, lúc này đây cơn cực kɧօáϊ đến càng thêm mãnh liệt, kéo dài thời gian phóng xuất ra một lần đầy ngập thân thể ɖu͙ƈ hỏa của nàng …