Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)

Chương 1 : Bị bỏ thuốc

Ngày đăng: 22:24 16/02/21

 

– ChỊ TrỊnh à… chị uống nhiều rồi, không nên uống thêm nữa, uống miếng nước đi nhé.

Đinh Nhị Cẩu đứng dậy đem ly trà để trước mặt Trịnh Hiểu Ngãi.

– Yên tâm đi, không nhiều đâu, vừa rồi chẳng qua là do cảm xúc bộc phát nên mới nói như vậy, chị biết, chắc chắn là em nghe không ít chuyện về chị, chị cũng không sợ em chê cười, nhưng em phải suy nghĩ qua một chút, bất cứ người đàn bà nào cũng đều không muốn làm như vậy, từ xưa đến nay đàn ông tốt thì rất khó tìm, chị cũng muốn cho mình một đường lui, thật ra công ty đó là của chị, em họ hắn chỉ là trêи danh nghĩa pháp nhân mà thôi, Trường Sinh .. hôm nay chị chuyện gì cũng đều nói cho em biết hết rồi, em tự xem mà xử lý đi, nếu là có thể, chị sẽ cho em một danh nghĩa cổ phần, cuối năm sẽ chuyển tiền vào tài khoản của em…

– Chì à.. em không thiếu tiền, sống thì lẻ loi một mình, tiền lương cũng đủ rồi, nhưng chuyện chị Trịnh nhờ, em sẽ nhớ kỹ, chỉ cần là trong trong phạm vi quyền hành của em, nếu hợp lý , em nhất định sẽ ưu tiên chiếu cố đến công ty của chị ..

Đinh Nhị Cẩu trong nội tâm suy nghĩ, hiện tại cũng chỉ có thể là nói như vậy, đi một bước tính một bước, hắn cũng không tin đến lúc đó Trịnh Hiểu Ngãi còn có thể cầm dao găm kê vào cổ hắn mà buộc thực hiện lời nói của ngày hôm nay.

– Ừ.. vậy thì được rồi, cạn một ly rượu này, chị cám ơn em.

Trịnh Hiểu Ngãi lại giơ ly rượu lên, lúc này Đinh Nhị Cẩu không khỏi bội phục tửu lượng Trịnh Hiểu Ngãi, uống cạn ly rượu này xong, Đinh Nhị Cẩu cảm giác có chút mắc tiểu, vì vậy đứng dậy hướng phòng ngoài toilet đi.

Nhìn xem cánh cửa đóng cửa lại, tiếng bước chân của hắn dần dần biến mất, lúc này Trịnh Hiểu Ngãi tỉnh táo mở ra hai mắt, lập tức từ bên trong xách tay lấy ra một cái bình nhỏ, đi nhanh đến chỗ ly rượu của hắn, đem gói bột màu trắng đổ vào trong ly , sau đó cầm chai rượu rót cho đầy, nàng rất nhanh quay trở lại chỗ ngồi của mình, toàn bộ quá trình không quá 30 giây.

………………………………………………………………………………….

Trịnh Hiểu Ngãi cũng biết rất rõ ràng, nếu như là chỉ vẻn vẹn cùng Đinh Nhị Cẩu nói chuyện hợp tác các loại, quá lộ liễu, cũng không có sức thuyết phục, mình thì làm bên giáo ɖu͙ƈ, Đinh Nhị Cẩu là bên hành chính, thì làm gì có thể mà hợp tác…

– Nơi này món cá làm khá ngon, đều là cá tươi trong hồ này, em nếm thử xem.

Trịnh Hiểu Ngãi tự mình dùng đôi đũa đem một miếng cá nướng gấp vào để ở bên trong cái dĩa của Đinh Nhị Cẩu, làm cho Đinh Nhị Cẩu thấy nàng nhiệt tình quá nên đâm ra hơi lo, đương nhiên Trịnh Hiểu Ngãi là vì mục đích gì, thì Đinh Nhị Cẩu thật đúng là không có biết đến .

– Em không thể uống nữa, buổi tối em còn có việc, chúng ta uống hết ly rượu này thì nghỉ, khác ngày có thời gian thì uống tiếp nữa nhé.

– Ừ ? Nhưng sau này chúng ta khó mà có dịp, tổng cộng mới uống vài ly rượu a, như vậy đi, mới uống hết 5 ly, tính đủ cho chẵn chục, uống hết 10 ly được không? Còn lại 5 ly , nêu muốn đi sớm, vậy thì uống nhanh lên.

Trịnh Hiểu Ngãi không bỏ qua nói .

Nàng vừa mới bỏ thuốc vào, nếu đúng lúc này Đinh Nhị Cẩu uống xong ly rượu này đã đi, thì xem như chuyện tối nay xôi bỏng hỏng không, cho nên nàng nhất định phải chuốc cho Đinh Nhị Cẩu quá chén, để cho hắn dù có tỉnh lại cũng không biết là chuyện gì xảy ra, chuyện này đối với nàng là kế hoạch bước tiếp theo đối với nàng rất là trọng yếu .

– Còn 5 ly nữa … nhiều lắm đấy, nếu uống hết, thì chắc chắn là em sẽ nằm gục tại đây mất.

Đinh Nhị Cẩu lắc đầu nói .

– Không có việc gì, chỉ cần em không trượt chân xuống trong hồ nước này là được.

Trịnh Hiểu Ngãi cười nói, vừa nói vừa cởi ra cái áo khoác bên ngoài, để cho Đinh Nhị Cẩu ánh mắt của hắn thoáng cái liền thẳng, hắn chú ý lúc này không phải là bởi vì vóc người Trịnh Hiểu Ngãi đẹp, mà là hắn nhìn thấy trước ngực Trịnh Hiểu Ngãi có hai cái đầu núm иɦũ ɦσα đôi nhô lên dưới cái áo của nàng rất rõ ràng, hắn thật sự là không thể tưởng tượng được còn có loại nịt иɦũ ɦσα mỏng tanh như vậy, Đinh Nhị Cẩu trừng mắt nhìn thoáng qua, rồi cũng không dám nữa.

– Nói thật, chị đã lâu không có uống rượu mà hứng thú như đêm nay vậy, chị cám ơn em, có thể đến nơi đây uống rượu cùng với chị…nào cạn ly.

Trong gian phòng nhiệt độ dần dần tăng cao, Đinh Nhị Cẩu uống xong ly rượu, thì cảm giác được nhiệt độ trong người của mình bốc lên không ít, hắn cố đè nén ở sâu trong nội tâm cái kia nhao nhao muốn thử ý niệm tà ác, nhưng càng kềm nén như vậy, thì hắn càng là nghĩ tới cái chuyện kia, thời gian dần trôi qua , Đinh Nhị Cẩu giờ thì thấy Trịnh Hiểu Ngãi đối diện không nói ra được phong tình vũ mị, giống như là hắn gặp được người đàn bà khiến hắn tâm động nhất hiện nay.

Nhưng hắn vẫn còn biết rõ, đây là người đàn bà của bí thư thành ủy, lại nhìn Trịnh Hiểu Ngãi, phảng phất trêи trán của nàng có khắc mấy chữ bí thư thành ủy, nhưng lúc này, ly rượu đã làm cho hắn mờ mịt , hoàn toàn trở thành một tên tửu quỷ không có đề phòng, nhưng hắn cũng hoàn toàn không biết mình đã trúng chiêu của Trịnh Hiểu Ngãi .

Vốn hắn lâu nay trường kỳ luyện tập tâm pháp và Thái Cực thập tam thức do lão đạo sĩ dạy cho hắn, trong nội công tâm pháp đang luyện, hắn không biết là do lão đạo sĩ đã phát hiện bí mật của hắn, biết rõ hắn về ở phương diện đó là thiên phú dị bẩm, cho nên phương thức luyện tập chính là tăng cường tinh lực dương khí cho hắn, cho nên Đinh Nhị Cẩu mới có thể cảm giác được chính mình càng ngày càng lợi hại về chuyện nam nữ, nhưng về nguyên nhân, lão đạo sĩ không nói cho hắn biết, sợ là hắn chủ quan không biết gìn giữ thân thể mà phóng túng quá độ.

Trịnh Hiểu Ngãi hai mắt đăm đăm nhìn Đinh Nhị Cẩu, nhưng Đinh Nhị Cẩu lại cũng không có như là nàng tính toán là sẽ ngã xuống đất say đến bất tỉnh nhân sự, thậm chí vì phòng ngừa Đinh Nhị Cẩu đột nhiên ngã sấp xuống, Trịnh Hiểu Ngãi còn đứng lên đi đến bên cạnh Đinh Nhị Cẩu, chuẩn bị lúc Đinh Nhị Cẩu thấm thuốc ngã xuống đất thì sẽ đỡ lấy hắn, nàng tuyệt đối không ngờ rằng, một ly tiếp một l , Đinh Nhị Cẩu chẳng những không say ngã, mà ngược lại là càng uống càng phấn chấn tinh thần, đôi mắt đỏ như máu của hắn lom lom nhìn mình, điều này làm cho Trịnh Hiểu Ngãi trong lòng có chút sợ hãi.

Chứng kiến Đinh Nhị Cẩu lại uống cạn ly rượu, Trịnh Hiểu Ngãi cầm chai rượu rót cho Đinh Nhị Cẩu, nhưng chai rượu thoáng cái bị Đinh Nhị Cẩu dùng tay gạt, xoảng một tiếng rớt xuống sàn gian phòng, không đợi Trịnh Hiểu Ngãi kịp phản ứng, Đinh Nhị Cẩu vươn tay nắm ở bên hông của Trịnh Hiểu Ngãi, một bàn tay kia đỡ lấy cái ʍôиɠ đít của nàng, liền kéo nàng ngồi xuống ở trêи cặp đùi của mình, bắt đầu từ lúc này thì Trịnh Hiểu Ngãi đã cảm thấy việc này dường như là không đúng, nhưng nàng tin tưởng thuốc của mình dùng để phục hắn, lúc nhận thuốc thì em họ nàng đã nói rất rõ, chậm thì 30 phút, nhanh thì 10 phút sẽ lăn ngã xuống đất bất tỉnh hôn mê.

Tuy nhiên lúc này Đinh Nhị Cẩu cũng cảm giác được trong cơ thể mình có điểm gì là lạ, không ngăn cản được từ nơi đan điền bộc hỏa diễm, đối mặt với một thân thể đang ngồi ở trêи hai chân mình cực kỳ hết sức dụ dỗ, bản chất giống đực lại bị kϊƈɦ thích phát ra .

Còn không có đợi cho Trịnh Hiểu Ngãi suy nghĩ đến cùng là chuyện gì đã xảy , Đinh Nhị Cẩu cúi đầu, đã cúi đầu đem đôi môi anh đào của Trịnh Hiểu Ngãi ngậm lên ..

– Um…um …đừng. . .um..um… thả chị ra .. . . .

Trịnh Hiểu Ngãi ở trong ngực Đinh Nhị Cẩu dùng sức giãy dụa, nhưng vừa giãy dụa, nàng cũng không dám cao giọng la lên, bởi vì vạn nhất có người nghe tiếng đi đến, chỉ sợ mọi việc càng thêm rối loạn, việc này nếu nhỡ truyền đến trong lỗ tai Tưởng Văn Sơn, không những mình chịu không nổi, đối với Đinh Trường Sinh này cũng không có nửa điểm chỗ tốt, cho nên nàng chỉ là giãy dụa , càng giãy dụa ngờ đâu càng là kϊƈɦ phát ɖu͙ƈ vọng giống đực của Đinh Nhị Cẩu chiếm làm của riêng.

Ngay tại cái lưởi của Đinh Nhị Cẩu đang liều mạng muốn chen vào hàm răng nàng, trong nội tâm nàng vẫn còn giữ vững được tâm niệm, chính là kiên quyết không thể mất đi cái trận địa này, chỉ cần cố kéo dài thêm chút thời gian, thì Đinh Nhị Cẩu sẽ té xỉu hôn mê trước khi điên cuồng, nhưng đợi mãi mà hắn không té xỉu, mà là thêm một cái tay của hắn tập kϊƈɦ lên hai bầu иɦũ ɦσα của nàng, không chút kiêng kỵ nắn bóp, còn một bàn tay kia thì nâng phần cổ của nàng…

Khi hai bầu иɦũ ɦσα của chính mình bị hắn chen vào xoa nắn, thì nàng đã không còn có hy vọng xa vời, bởi vì ngay lúc nàng muốn mở miệng ngăn lại lúc, thì cái đầu lưõi của Đinh Nhị Cẩu tiến quân thần tốc, tại trong khoang miệng nàng không ngừng truy kϊƈɦ chiếc lưỡi thơm tho trơn mềm của nàng, lưỡi của nàng muốn trốn chạy, nhưng trong khoang miệng thì có được bao nhiêu khoảng trống, lúc mới bắt đầu là tránh, về sau biến thành ngươi tới ta đi, cứ như thế chẳng mấy chốc Trịnh Hiểu Ngãi không giãy dụa nữa, giống như nàng đã hứng tình, hai cái lưỡi đã như là cặp rắn nhuyễn quấn quanh ở cùng một chỗ.

Lẫn nhau ʍút̼ lấy không khí của đối phương, tuy hai người đã uống rất nhiều rượu, nhưng lúc này Trịnh Hiểu Ngãi là thanh tỉnh, còn Đinh Nhị Cẩu thì lại u mê, hắn u mê tiến hành động tác theo bản năng, cũng nào ngờ động tác điên cuồng này lại đem đến cho Trịnh Hiểu Ngãi mang vào cơn động ɖu͙ƈ thâm uyên không thể tự kềm chế được

Sau một lát, Đinh Nhị Cẩu đã không hề thỏa mãn tại trêи hai ngọn núi cao hiểm trở kia, hắn bắt đầu hạ xuống đi tìm tòi bí mật cái khe rãnh sâu hoắm bên dưới háng nàng, tuy ở bên trong khe rãnh rậm rạp, lớp cỏ dày đậm, lại không bừa bộn rối loạn, thảm thực vật hình như là được người nông phu chỉnh lý thành hàng thành luống, chỉ tiếc là Đinh Nhị Cẩu cũng không có khả năng thưởng thức đám đất mà hắn chuẩn bị cày ải này, bởi vì hiện tại hắn đã lâm vào một loại trạng thái mê loạn.

– Um… Tiểu Đinh …đừng… không được đâu.. không được ..um..à .

Trịnh Hiểu Ngãi thật không ngờ hôm nay sẽ phát sinh như thế này tại đây, dựa theo kế hoạch thì không phải như vậy, nàng vốn là muốn dùng thuốc phục cho Đinh Nhị Cẩu hôn mê, sau đó mang vào phòng trong, đem Đinh Nhị Cẩu cởi hết quần áo, nàng sẽ tự chụp mấy tấm hình hai người tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, đến lúc đó cầm những hình gây áp lực với Đinh Nhị Cẩu, thì sợ gì mà không nắm giữ được hắn, nhưng bây giờ thì ngược lại biến thành câu chuyện chân thật….