Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)

Chương 1 : Không chịu đi vào khuôn khổ

Ngày đăng: 22:32 16/02/21

CHƯƠNG 773: KHÔNG CHỊU ĐI VÀO KHUÔN KHỔ.

Hơn một ngàn học sinh bị nhốt trêи lầu hai trường học, đến buổi chiều lũ lụt đã ngập quá đầu người ở bên dưới sân trường ..

Cũng may là thư ký trưởng Đào Thành Quân đã phối hợp, cho nên vào lúc 9 giờ tối, bên quân đội trợ giúp đi thuyền xuồng đến, đem thức uống cùng mì gói đến trong trường học, nhưng không có điện, nên chẳng có nấu nước nóng được.

Học sinh cũng hiểu, cho nên buổi tối dưới sự hướng dẫn của chủ nhiệm lớp hoặc là kể chuyện xưa, hoặc là tổ chức trò chơi, mãi đến thật khuya, trường học mới yên tĩnh.

– Em có đói không? Có túi bánh đây này.

Trịnh Hiểu Ngãi lấy túi bánh đưa về phía Đinh Nhị Cẩu.

– Em không đói bụng, chị ăn đi, hay là chị nghỉ ngơi trước một chút đi..

– Thôi quên đi, chỗ này làm sao mà có thể nghỉ ngơi được, giờ có chỗ để ngồi là cũng không tệ rồi. À…. Hay là đến phòng của Hồ hiệu trưởng nghỉ ngơi một chút đi, em cũng mệt mỏi một ngày rồi.

Toàn trường bị mất điện đều là bóng tối, cho nên Trịnh Hiểu Ngãi cũng không sợ có người thấy hành vi của nàng và Đinh Nhị Cẩu ..

– Um…em biết một chỗ rộng rãi, không biết chị có dám đi hay không?

Đinh Nhị Cẩu nhìn Trịnh Hiểu Ngãi, cười nham nhở nói.

– Hừ..làm gì mà có, chúng quanh đây đều là nước, chị cũng không muốn xuống dưới đi ra ngoài.

– Theo em đi, không cần phải bơi lội đâu.

Đinh Nhị Cẩu kéo cánh tay của Trịnh Hiểu Ngãi hướng về phía trong hành lang đi đến, trong nháy mắt nàng đã biết Đinh Nhị Cẩu muốn dẫn nàng đến đầu rồi, đó là gian phòng của hiệu trưởng tiền nhiệm Chu Hồng Quân.

– Không… không đi, chị sợ ở chỗ đó lắm.

Trịnh Hiểu Ngãi lui về phía sau, dứt khoát không muốn đến nơi đó, bởi vì đó là nơi mà Chu Hồng Quân ép buộc cưỡng gian nàng, rồi sau này lại đem nàng dâng cho bí thư Tương Văn Sơn.

– Đi thôi, không có chuyện gì đâu, mọi chuyện đều đã đi qua rồi, tin tưởng em… nơi nào bắt đầu thì cũng là nơi chấm dứt .

Tuy rằng trường cấp 3 Hồ Châu hiện nay cũng đang thiếu thốn phòng ốc, nhưng có một chỗ mà ai cũng không muốn dời qua, đó tức là phòng làm việc của tiền nhiệm hiệu trưởng Chu Hồng Quân, nếu gian phòng không người nào muốn dùng, thì càng miễn bàn đến đồ vật bên trong đó rồi, cho nên trong phòng của Chu Hồng Quân, toàn bộ đồ đạc gì cơ hồ vẫn còn y nguyên so với lần Đinh Nhị Cẩu lẻn vào chẳng có gì thay đổi, chẳng qua là trêи bàn và bộ bàn ghế sofa tất cả đều là bụi bậm đóng.

Đinh Nhị Cẩu mở cửa sổ ban công, bên trong một mùi mốc meo đập vào mũi, hắn đẩy cửa sổ mở rộng ra, không khí mới mẻ tràn vào, Trịnh Hiểu Ngãi cũng theo sát sau lưng hắn, không dám rời đi nửa bước.

Trong bóng đêm, ánh mắt của hai người đã dần thích ứng bóng đêm, Đinh Nhị Cẩu chậm rãi đi đến gần Trịnh Hiểu Ngãi, nàng từng bước lui về phía sau.

– Em muốn làm gì?

– Làm gì? Làm cái chuyện mà chị vẫn muốn làm đấy.

– A.. không được, hiện tại bây giờ hoàn cảnh như thế nào mà em còn muốn làm chuyện đó..

Trịnh Hiểu Ngãi vừa lui vừa cự tuyệt.

Trong bóng tối, Đinh Nhị Cẩu cười gian lấy, nhìn qua càng rợn người.

Cuối cùng thì Trịnh Hiểu Ngãi thối lui đến trước bàn làm việc, mặt sau đã không có đường, nàng không thể lui được nữa, cảnh tượng này so với vài năm trước, lần đầu tiên nàng bị Chu Hồng Quân kêu đến nơi đây giống nhau như đúc, rất có thể chỉ là sự trùng hợp, nàng ở trong lòng tự an ủi chính mình.

Đinh Nhị Cẩu thấy nàng không lui về sau nữa, tiến lên ôm eo nhỏ của nàng, đem miệng của mình áp lên, nàng thì lắc đầu muốn thoát khỏi tay hắn..

Thấy nàng không chịu đi vào khuôn khổ, Đinh Nhị Cẩu vẫn không nóng nảy, đem đầu của mình để ở một bên tai nàng, nhẹ nói:

– Con người của em lòng ghen tỵ rất mạnh, phàm là đồ của em, em sẽ không cho phép bất luận kẻ nào nhúng chàm vào, ngay cả thiên vương lão tử cũng đều không được, em nói cho chị biết, dù là Chu Hồng Quân nếu chưa bị bại lộ, thì em cũng sẽ tìm tới để lấy mạng của hắn, bất quá, tiện nghi cho hắn là đã chết rồi, nhưng còn Tương Văn Sơn kia thế mạnh quá lớn, không dễ để bức hại ông ta, cho nên em muốn lợi dụng cơ hội lần này, đây chính là cơ hội, chị hiểu không?

– Nhưng chị lo lắng cho em.

Trịnh Hiểu Ngãi cũng không né nữa, ôm lấy gáy Đinh Nhị Cẩu, có chút động tình, dùng khuôn mặt của mình cà cạ vào mặt của Đinh Nhị Cẩu.

– Không cần lo lắng cho em đâu, ông ta lần nay là xong rồi, đến lúc đó chị chính là một người của em đấy, tuy rằng từ ngày em cùng với chị phát sinh quan hệ, em chưa từng có hỏi qua là chị có gặp lại ông ta không, nhưng trong lòng của em rất là khó chịu, mỗi khi nghĩ đến người đàn bà của mình cũng bị người đàn ông khác giữ lấy, trong lòng của em đau lắm, cho nên, người đàn ông này phải chết, nếu Tương Văn Sơn lần này rời khỏi TP Hồ Châu, em cũng sẽ không bỏ qua cho ông ta đâu, buông tha cho ông ta thì chẳng khác nào chôn trái mìn hẹn giờ, không biết khi nào thì sẽ bùng nổ, em tuyệt đối sẽ không cho ông ta cơ hội như vậy…

Trịnh Hiểu Ngãi không nhắc lại, trong bóng đêm sững sờ nhìn Đinh Nhị Cẩu, hắn cũng không nói thêm, bởi vì lúc này thật sự là không cần phải nói nữa.

Đinh Nhị Cẩu hai tay ôm chặc Trịnh Hiểu Ngãi , miệng áp sát vào đôi môi đỏ tươi của Trịnh Hiểu Ngãi hôn lên, Trịnh Hiểu Ngãi “ um “ một tiếng, rồi nhắm mắt lại, chậm rãi cảm nhận tình cảm khó tả này.

Đinh Nhị Cẩu hấp thụ lấy trong miệng nước bọt của Trịnh Hiểu Ngãi , bυ" ʍút̼ cái lưỡi mềm nhẵn vô cùng, đồng thời hai tay Đinh Nhị Cẩu vươn vào sau lưng áo Trịnh Hiểu Ngãi, vuốt ve cái lưng, dọc theo cái lưng trơn mềm dời xuống, nắn bóp tại lên cái ʍôиɠ rất tròn vung cao của nàng, kϊƈɦ tình đang thiêu đốt, ɖu͙ƈ hỏa tăng lên, Trịnh Hiểu Ngãi cũng ôm chặc lấy Đinh Nhị Cẩu, bàn tay tại sau lưng của Đinh Nhị Cẩu sờ loạn không thôi, gương mặt ửng hồng, trong miệng lưỡi nàng cùng Đinh Nhị Cẩu đan vào cùng một chỗ, không biết qua bao lâu, Trịnh Hiểu Ngãi mới buông ra khóe miệng nàng dính lấy một ít nước bọt…

– Trường Sinh…chị yêu em..

Đinh Nhị Cẩu biết rõ Trịnh Hiểu Ngãi bây giờ đã động tình si mê để làm chuyện đó, vì vậy trực tiếp đem bàn tay với vào trong trong áo nàng, thẳng đến ở bên trong cái áo nịt ngực, mò tới bầu иɦũ ɦσα đầy đặn, co dãn nóng hổi, xúc cảm thật tốt , bên ngoài cái áo nịt ngực bọc ép lại bàn tay hắn càng thêm thư thái .

Đinh Nhị Cẩu đem Trịnh Hiểu Ngãi nhấn ngã tại trêи bàn làm việc của Chu Hồng Quân trước đây, thân thể nàng cứng ngắc, sau đó mới trở nên mềm mại, , bàn tay Đinh Nhị Cẩu đặt tại phía trêи bộ ngực cao ngất Trịnh Hiểu Ngãi, khẽ xoa chậm bóp, cảm nhận được kia hai bầu thịt mềm mại ở trong lòng bàn tay mình càng đang biến ảo thành các loại hình dạng.

Hôn hít một hồi, Trịnh Hiểu Ngãi thấy thân thể khô nóng lên, phía dưới cái ɦσα ɦuyệt truyền đến ngột nhạt ngưa ngứa, cái loại nhột ngứa này là do Đinh Nhị Cẩu lúc hôn môi cùng vuốt ve hai bầu иɦũ ɦσα mà từ từ truyền vào, trong chốc lát nàng đã lên cơn động ɖâʍ, hai chân chặc kẹp ma sát cái âʍ ɦộ, hơi thở dồn dập , nàng vươn cánh tay vào trong đũng quần Đinh Nhị Cẩu vuốt ve lấy cây ƈôи ȶɦịt, rồi cầm lấy cây ƈôи ȶɦịt khuấy động lên.

Rất nhanh Đinh Nhị Cẩu thể trẻ trung bắt đầu cháy rừng rực, dưới sự kϊƈɦ động ,một tay vừa dùng lực xoa nắn bầu иɦũ ɦσα, tay kia từ trong áo rút ra , mò đến nút khóa quần của Trịnh Hiểu Ngãi, vì cái quần bó sát người thật chặt, hắn mở vài lần khóa quần vẫn chưa có ra .

Trịnh Hiểu Ngãi có chút nóng nảy, thở hổn hển nói:

– Để chị.

Nói xong nàng đẩy tay hắn ra, tự mình đem cái quần dài cởi xuống đến đầu gối , ɖu͙ƈ vọng đang bị thiêu đốt, Trịnh Hiểu Ngãi chủ động nằm ngữa ở trêи bàn, cái âʍ ɦộ nhếch cao lên.

Đinh Nhị Cẩu vô cùng hưng phấn, cũng không có cởi cái qυầи ɭót nàng ra, mà đem mép quần kéo lệch qua một bên, ngón tay đụng vào cửa miệng ɦσα ɦuyệt, một ít nước nhờn sền sệt dính vào đầu ngón tay, một cái mùi khai khai nước tiểu hòa lẫn hăng gắt của cái âʍ ɦộ không có thời gian để vệ sinh sạch sẽ bốc lên, chung quanh tối đen nên Đinh Nhị Cẩu không kịp thưởng thức, đứng thẳng người tiện tay hắn cầm lấy cây ƈôи ȶɦịt trực tiếp đâm ngay vào cửa miệng ɦσα ɦuyệt, mũi chân nhấc lên, hai chân có chút cong lượn, bờ ʍôиɠ hắn hẩy tới một cái, toàn bộ cây ƈôи ȶɦịt liền đâm vào bên trong ɦσα ɦuyệt.

Một cảm giác vừa nóng, vừa trơn trợt lập tức bao phủ lấy thân ƈôи ȶɦịt hắn, trong nháy mắt kɧօáϊ cảm tuyệt không thể tả, lướt qua trung tâm thần kinh của Đinh Nhị Cẩu, ngay lúc đó Trịnh Hiểu Ngãi bị ƈôи ȶɦịt hắn đút vào khá nhanh nên thốn có chút rêи rỉ khi hắn bắt đầu nhấp ƈôи ȶɦịt vào bắt đầu va chạm.

– Úi…

Cái ɦσα ɦuyệt Trịnh Hiểu Ngãi bị cây ƈôи ȶɦịt to lớn banh ra đến cực hạn, dường như muốn xé rách ra, hai chân của nàng khép lại để giảm bớt sự xâm nhập của ƈôи ȶɦịt hắn, đầu khấc ƈôи ȶɦịt của hắn chạm đến sâu đến đâu thì dịch nhờn ɦσα ɦuyệt như được nấu chảy trào ra.

…………………………………………………………………………………………..

Tầm 15 phút sau cái ʍôиɠ của nàng trước sau lay động, hưởng ứng ƈôи ȶɦịt thêm mau tiết tấu đút vào, sóng điện sảng kɧօáϊ theo từ những ngón chân của nàng, xuyên qua thân thể, cuối cùng tập trung lên trung tâm thần kinh đầu óc của nàng bùng nổ, lập tức một tiếng rêи rỉ kéo dài tại bên trong vang vọng, một lớp sóng sung sướиɠ vừa chấm dứt, lập tức có một lớp sóng khác khởi động, khiến cho trái tim nàng giống như muốn từ trong thân thể nhảy ra ..

– Ai ui….sướиɠ…sướиɠ quá……

Trịnh Hiểu Ngãi rêи rỉ kêu lên, hai tay hắn giữ lấy hai bên ʍôиɠ của nàng, ƈôи ȶɦịt kia ra vào tại cửa miệng hang động ướt nhẹp, Nhị Cẩu cũng bắt đầu ‘ hừ..hừ..” từ trong cổ họng, nàng giãy dụa bật nửa người lên ôm lấy cổ của hắn, bờ ʍôиɠ hẩy tới muốn cho cây ƈôи ȶɦịt to lớn kia, dùng hết khả năng xâm nhập đến tận cùng bên trong ɦσα ɦuyệt nàng.

Hai thân thể của con người, một trêи bàn, một đứng trêи sàn, cứ như vậy cái ʍôиɠ của nàng càng có thể tự do vặn vẹo, theo ƈôи ȶɦịt từ từ gia tăng tiết tấu, cây côn thịt kia vừa đâm kéo rất là mạnh mẽ. .

………………………………………………………………………………………..

Lúc này, Trịnh Hiểu Ngãi cảm giác được toàn thân cơ bắp hắn đang run rẩy, biết hắn sắp đạt tới cao trào, nàng buông tay ra ôm cỗ hắn ra nằm ngữa người lại, chuẩn bị cái ɦσα ɦuyệt nhận tϊиɦ ɖϊƈh͙ của hắn, qua mấy giây, thân thể hắn phía trước cuồng loạn nhún nhẩy, đầu khấc ƈôи ȶɦịt nháy mắt bạo trướng, từng làn tϊиɦ ɖϊƈh͙ hung mãnh phun vào sâu bên trong ɦσα ɦuyệt, hai bên mép trong âʍ ɦộ run rẩy hàng loạt lặp lại run run, cổ miệng t.ử ƈυиɠ nàng ʍút̼ hết vào bên trong tϊиɦ ɖϊƈh͙ nồng đặc, nhưng bên trong hang động ɦσα ɦuyệt thần bí không có thể chất chứa hết tϊиɦ ɖϊƈh͙ nhiều như vậy, vài ba giây sau, tϊиɦ ɖϊƈh͙ bắt đầu theo cây ƈôи ȶɦịt, trào ra bên ngoài hòa lẫn dịch nhờn của nàng đọng lại thành vũng trêи cạnh thành bàn..

Hai người bọn họ rất nhanh tách ra, lúc này trong phòng lại trở về im lặng…