Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)
Chương 1 : Trinh nô
Ngày đăng: 22:36 16/02/21
-Cái gì vậy?
Đinh Nhị Cẩu vừa hỏi xong thì đã nhìn thấy Thạch Mai Trinh ngồi xuống lục vào túi xách lấy ra một món đồ.
-Biết cách dùng mấy cái này không?
Thạch Mai Trinh nhìn Đinh Nhị Cẩu hỏi.
Đinh Nhị Cẩu không nói, nhưng lắc đầu, hắn thật đúng là không biết Thạch Mai Trinh muốn làm cái gì.
-Nhìn thấy không? Đây là một cây xăm bằng máy dùng để xăm hình trêи người, có muốn thử xem không?
Thạch Mai Trinh cầm lấy cây xăm đưa cho Đinh Nhị Cẩu, lúc này hắn mới biết được ý nàng nói muốn lưu lại kỷ niệm là có ý gì.
-Khoan đã… tôi nói cho cô biết, tôi là nhân viên công vụ của chính phủ, chứ không phải là xã hội đen, tôi không có xăm hình lên trêи người tôi đâu, cô muốn xăm thì xăm đi, tôi thì dù là xăm một chữ cũng không làm, là một cán bộ nhà nước, đi ra ngoài vén tay áo lên đến lộ ra một cái hình xăm gì đó, thì ai còn coi ra gì nữa?
Đinh Nhị Cẩu liên tục khoát tay nói.
-Thôi đi ông ơi… nhìn thấy ông sợ như vậy, ai nói là xăm trêи người của ông? Tôi chỉ là muốn ông giúp tôi xăm chữ lên người của tôi.
Thạch Mai Trinh nhún vai nói.
-Này cô Thạch à, nói thật tôi không nuốt trôi thứ đồ ngổn ngang này, sau cô không chịu suy tính một chút, chúng ta cùng một chỗ vui vẻ như thế này cũng được rồi, việc gì lại phải tự tàn phá thân thể của mình thì mới thấy là tốt sao?
-Xì..anh có biết cái gì đâu, bây giờ xăm mình đang là modern đấy, tôi thấy hình như là anh lẫn vào cơ quan nhà nước thì tuổi thanh xuân cũng không còn rồi, với lại đây là là tôi tưởng thưởng cho anh, vì anh là người đàn ông đầu tiên của tôi, tuy rằng tôi không có thể bảo đảm anh là người đàn ông cuối cùng của tôi, nhưng tôi muốn sau này để cho người đàn ông khác thấy, tôi cũng đã từng có một người đàn ông, hơn nữa người đàn ông kia đối với trong lòng tôi là người giỏi nhất, đối với anh, tôi chính là tâm cam tình nguyện.
Thạch Mai Trinh ôm cổ của Đinh Nhị Cẩu, nói thật lòng.
Đinh Nhị Cẩu nhìn thẳng vào mắt của Thạch Mai Trinh, hắn hiện tại thật sự không biết người đàn bà này trong lời nói có thật hay là dối trá, bởi vì đối với như vậy dạng phụ nữ có khí chất tự cao tự đại, hắn luôn luôn đều rất cẩn thận ứng phó khác vơi thông thường.
-Làm gì mà nhìn tôi dữ vậy? Bộ không tin lời nói của tôi sao? Tôi nói rất nghiêm túc đấy, đúng ra là trước đây tôi muốn anh đối phó với Tiêu Hồng giùm tôi, nhưng sau này tôi đã suy nghĩ lại, nam nhân như anh mà dùng để đối phó với gái điếm kia thật sự là quá sảng kɧօáϊ cho Tiêu Hồng, cho nên tôi đã thay đổi chủ ý.
Thạch Mai Trinh rời khỏi người của Đinh Nhị Cẩu, cầm trong tay cây xăm hình bẳng máy, mở ra chốt mở, tuy rằng tiếng chuyển động rất nhỏ, nhưng Đinh Nhị Cẩu nghe qua “ ong ong “ thật đau đầu..
-Được rồi, tôi tin, nhưng bây giờ việc này tôn cũng cảm thấy cô có vẻ là đã tìm lộn người, thứ nhất không có biết vẽ, ngay cả viết chữ nghệ thuật cũng không biết nên viết như thế nào, cho nên chắc tôi không giúp được cô đâu, hay là cô đến tiệm xăm hình đi.
Đinh Nhị Cẩu vẫn bất động nói.
-Không, tôi chỉ tin tưởng anh, với lại hình xăm này chỉ có mình anh mới xăm được, người khác làm cũng chả có ý nghĩa gì, tại vì đây cũng không phải là xăm hình nghệ thuật, chỉ xăm lên có hai chữ mà thôi.
-Hai chữ? Chữ gì? Um…nếu chỉ có hai chữ, thì tôi có thể làm được, chứ còn xăm cả một bộ sách thì tôi thật sự chịu thua…
Đinh Nhị Cẩu vừa nghe chỉ có xăm hai chữ, áp lực liền giảm bớt không ít, hắn cứ tưởng rằng Thạch Mai Trinh bảo hắn xăm hẳn một hình ảnh….
-Đung rồi có hai chữ, mà hai chữ này cũng chỉ có mình anh mới đủ tư cách xăm lên.
-Nói đi, chữ gì?
Đinh Nhị Cẩu ngồi bật dậy.
-Rất đơn giản….
Thạch Mai Trinh ôm chặt thân hình rắn chắc Đinh Nhị Cẩu, đem miệng mình để đến bên tai Đinh Nhị Cẩu tiếp tục nói:
-Anh biết không…thông qua anh tôi mới hiểu được là cái gì gọi là lạc thú của người phụ nữ, tôi cũng tin rằng chính bàn thân anh cũng lấy được sự sung sướиɠ từ thân thể của tôi, thì đời này tôi cũng đã quá thỏa mãn rồi, đàn ông các anh có phải là ai cũng đều thích chinh phục phụ nữ, tôi sẽ đáp ứng điều đó, tôi muốn làm người phục vụ cho anh, về sau tôi sẽ là của anh, lúc nào cũng sẵn sàng tạo điều kiện cho anh rong ruổi cày cáy trêи cơ thể của tôi, chỉ cần sau này anh không ruồng bỏ tôi mà đi, tôi từng nghe nói từ thời cổ đại, trêи người nô ɭệ ai cũng đều có khắc dấu, để cho bất cứ ai nhìn thấy để mà nhận biết là nô ɭệ của nhà nào, cho nên nô ɭệ không thể trốn chạy được, mặc dù là đào vong, cũng không có ai dám nhận bọn họ, cho nên, tôi cũng muốn anh lưu cho lại một dấu hiệu khắc dấu trêи người của tôi, Thạch Mai Trinh đời này sẽ là của anh, bởi vì tôi phát hiện ra, tôi đã bắt đầu ưa thích anh rồi.
Thạch Mai Trinh thâm tình nói, thân thể nàng cũng đã ép sát người Đinh Nhị Cẩu, hai cầu иɦũ ɦσα căng mọng của nàng bắt đầu tại trêи ngực Đinh Nhị Cẩu ma sát cô qua cọ lại.
Lông ngực Đinh Nhị Cẩu rậm rạp, dễ làm cho hai đầu núm иɦũ ɦσα của nàng nhột nhạt mau chóng bị kϊƈɦ thích săn cứng hồng tươi, lúc này chỉ cần Đinh Nhị Cẩu ý chí hơi yếu chút, bọn họ lập tức sẽ lại tiếp tục lần nữa cộng phó vu sơn rồi.
-Vậy cô muốn xăm chữ gì?
Đinh Nhị Cẩu hỏi, vừa rồi Thạch Mai Trinh nói, đúng là gãi đúng chỗ ngứa sự tự hào của một thằng đàn ông, nên Đinh Nhị Cẩu bất chợt liền hứng thú.
Người đàn ông nào cũng đều giữ giữ lấy tình tiết chinh phục, huống chi là con người của Đinh Nhị Cẩu luôn luôn là đối với phụ nữ thì rất đa tình, với lại lời đề nghị của Thạch Mai Trinh cũng là mới mẻ, trước kia chưa bao giờ Đinh Nhị Cẩu nghĩ đến có chuyện như vậy, cho nên hắn cũng nôn nóng muốn thử.
-Tên tôi là Thạch Mai Trinh, vậy xăm hai chữ Trinh nô đi, hai chữ này cũng tốt lắm, cứ xăm hai chữ như vậy đi.
Thạch Mai Trinh mị nhãn như tơ nói, nghe qua thì thấy rất đơn giản, nhưng đúng là Cửu Vỹ chuyển thế thành Hồ Ly Tinh, thật sự là không biết lãnh đạo của mình làm sao lại có thể sinh ra một đứa con gái hư hỏng như vậy.
-Trinh nô….Ừ..cái tên này, nhưng xăm… ở đâu vậy?
Đinh Nhị Cẩu đối với chuyện như thế này thì hoàn toàn không biết nên bắt đầu từ nơi nào xuống tay.
-Um… hay là xăm trêи ʍôиɠ của tôi đi, xăm ở khu vực khác tôi sợ đau, với lại tôi thấy anh ưa thích làm theo kiểu từ phía sau, lần sau mỗi lần anh làm tôi kiểu đó thì là có thể nhìn thấy ngay rồi.
-Ha ha, nói nghe rất hay…
Đinh Nhị Cẩu rất thỏa mãn hả dạ, nhưng hắn không có chú ý tới bên trong ánh mắt của Thạch Mai Trinh cũng đang lóe lên một sự mừng thầm, xem ra mục đích của nàng đạt được rồi.
Rất nhanh Thạch Mai Trinh đem cây xăm máy điều chỉnh thử cho thật tốt, rồi đưa cho Đinh Nhị Cẩu, sau đó chính mình nằm úp ở trêи giường, Đinh Nhị Cẩu cầm cây xăm máy ngồi ở Thạch Mai Trinh hai cái đùi trắng của nàng, nhìn trước mắt cái ʍôиɠ đít trắng nõn vễnh lên, trong lúc nhất thời thật Đinh Nhị Cẩu cũng đúng là luyến tiếc hạ thủ.
-Xăm chữ cho đẹp đẹp một chút đấy nhé.
Thạch Mai Trinh dặn dò.
-Đẹp hay xấu gì thì cũng chỉ mình tôi xem, cô thì đâu có quay đầu nhìn thấy tới, để ý tới làm chi?
-Nói vậy là không đúng, đừng có xăm như trò hề nha, chứ sau này nhỡ người đàn ông khác thấy rồi cười nhạo chữ của anh kém quá…
Thạch Mai Trinh cười nói.
“ Bốp…”
Đinh Nhị Cẩu dùng bàn tay vỗ xuống trêи ʍôиɠ đít Thạch Mai Trinh một cái, , ngay lập tức trêи làn da trắng nõn ửng hồng năm dấu tay.
-Chưa gì mà đã muốn tìm người đàn ông khác à?
Lúc đánh cái đầu tiên, Đinh Nhị Cẩu dùng sức không nhiều, cái ʍôиɠ của Thạch Mai Trinh bị ửng đỏ, là bởi vì làn da của nàng quá mức tinh tế trơn mềm, nhưng sau một cái đánh vào trêи ʍôиɠ Thạch Mai Trinh, nàng không có kêu đau, mà tựa như phi thường thoải mái, khẽ rêи lên một tiếng.
-Cô bây giờ là người đàn bà của tôi, lại dám tưởng tượng đến nam nhân khác, thật sự là muốn ăn đòn…
Đinh Nhị Cẩu bực bội nói.
-Um… để..tôi suy nghĩ lại…nhưng anh đánh như vậy tôi lại…thích.
Thạch Mai Trinh quay đầu nhìn Đinh Nhị Cẩu nói một câu như vậy làm cho hắn sửng sốt, chẳng lẽ trêи đời này thật sự lại có dạng đàn bà như vậy sao?,Đinh Nhị Cẩu nhớ rõ bên trong quyển Hoan hỉ thái cực đồ cũng có ghi chép là có loại đàn bà thích bị đánh như vậy, các nàng lại thích nam nhân áp dụng các loại phương thức nhục nhã các nàng, mà các nàng chẳng những không cảm thấy bị sỉ nhục, ngược lại trong lúc bị tra tấn lại thấy lạc thú kɧօáϊ cảm cao độ lớn nhất, tuy rằng nói ra thì có vẻ khó tin, nhưng dù sao trêи đời này lại có người như vậy thật sự.
Đinh Nhị Cẩu âm hiểm mỉm cười, bàn tay tiếp tục tại trêи ʍôиɠ đít của Thạch Mai Trinh luyện Thiết Sa Chưởng, tăng mạnh thêm sức đánh xuống.
“ Bốp…bốp..bốp..”
Dần dần, chính ngay cả Thạch Mai Trinh cũng cảm thấy hoang mang, bởi vì hiện tại thân thể của nàng càng bị đau lại càng sinh ra cái cảm giác say mê bị ngược đãi này, nàng cắn chặt răng, liều mạng phòng ngừa lý trí sắp sửa hỏng mất, cuối cùng không chịu nổi hai bên ʍôиɠ đít gần như như tê dại đau đớn, cộng sinh với thân thể đang hưởng lấy cảm quan ɖu͙ƈ vọng đang thăng hoa vô cùng quái lạ.