Độ Ấm Môi Em

Chương 14 : Nhìn với cặp mắt khác

Ngày đăng: 12:32 30/04/20


“……” Vu Vãn thật muốn nhảy dựng lên, đem cái tên tiểu hỗn đản ngứa đòn này hung hăng đạp một trận. Cuối cùng cô vẫn đè nén sự ức chế lại, không thèm chấp nhặt với cậu ta, cũng không thể xem nhẹ cái dạ dày của bản thân, rốt cuộc thì cũng ăn xong bữa sáng cầu hòa mà  Lục Thời Dập đưa tới.



Lúc nãy, khi Lưu Nhất Minh tới tố giác chuyện của Lục Thời Dập với cô, cô không tỏ ra thái độ gì, chỉ nói câu “Đã biết”, rồi đem người đuổi ra ngoài.



Bởi bản thân cô là một tổng tài của một tập đoàn lớn, cô không phải, cũng không có nghĩa vụ, phải giải thích với một trợ lý rằng người con gái say rượu mà Lục Thời Dập che chở cho lúc đó chính là cô. Cũng càng không cần thiết làm người khác biết, Lục Thời Dập luôn thích sáp đến trước mặt cô, không phải bởi vì cậu ta có ý đồ gì với cô cả, cũng không phải bởi vì bọn họ đang tìm hiểu nhau, mà chỉ bởi vì là căn bản Lục Thời Dập không coi cô là lãnh đạo trực tiếp của mình mà giống như Vu Mục, cậu ta luôn xem cô như một người chị gái. 



Cho nên mới không biết lớn nhỏ, cũng không có tí đúng mực nào cả!



Trong khi Vu Vãn chăm chú ăn bữa sáng, thì Lục Thời Dập cũng không đi, luôn ngồi ở ghế phía đối diện nhìn chằm chằm cô ăn từng miếng từng miếng một, giống như giám sát viên vậy.



Cuối cùng, với sự tự giác của một trợ lý khi thấy cô đã ăn xong xuôi, liền chủ động bỏ hộp cơm vào túi rác, còn cẩn thận giúp cô đem bàn làm việc lau dọn sạch sẽ.



“Vu tổng, ngài cũng đã ăn bữa sáng của tôi, tôi cũng đã ngồi bồi ngài lâu như thế không phải sao. Ngài thưởng cho tôi một nụ cười thật tươi đi?” Trước khi rời đi, Lục Thời Dập còn tiện thể khoe mẽ đề ra cái yêu cầu này.



Người  vẫn luôn lạnh lùng nghiêm khắc như Vu Vãn, rốt cuộc cũng bị chọc cho bật cười, “Đâu ra nhiều yêu cầu như vậy chứ?”



“Cười rồi, tổng tài lạnh lùng của chúng ta rốt cuộc cũng nở nụ cười rồi, thật không dễ dàng nha!”



“Thật lẻo mép!” Vu Vãn cầm tập văn kiện trên bàn lên, trực tiếp nện vào người Lục Thời Dập một cái, “Mau cút ra ngoài ra tôi!”



“Tuân mệnh, lãnh đạo!” cuối cùng Lục Thời Dập nhanh chóng cút ra ngoài.



Ra khỏi phòng tổng tài, anh vừa đi vừa huýt sáo với tâm trạng vô cùng thoải mái. Không biết là bởi vì Vu Vãn đã ăn hết bữa sáng mà anh mang tới, hay là bởi vì lúc anh xoay người đóng cửa lại thì nhìn thấy Vu Vãn cuối cùng cũng đã nở một nụ cười rạng rỡ.



Advertisement / Quảng cáo



Tóm lại, khóe miệng Vu Vãn cong cong, trông cực kỳ xinh đẹp. Bất giác khóe miệng Lục Thời Dập cũng cong lên theo.







Một thời gian dài sau đó, Lục Thời Dập luôn thường xuyên đem đổi cà phê của Vu Vãn thành sữa tươi. Vu Vãn có tức giận, Lục Thời Dập cũng không phản đối ngay trước mặt cô mà lại cười đùa cùng cô nói về chuyện dưỡng sinh chi đạo. Anh còn thường nói gần nói xa nhắc nhở cô không nên chỉ mải lo chuyện công việc mà không quan tâm tới sức khỏe của bản thân mình.



Từng câu từng chữ như trong bài từ vậy, người ngoài không biết chắc người còn tưởng Lục Thời Dập là anh trai của cô, mà cô thì chính là đứa trẻ đầu còn để chỏm chẳng hiểu chuyện gì cả nữa ấy.



Vu Vãn có nổi cáu, mà cũng chẳng si nhê gì với cậu ta.



Vu Vãn thường không có thói quen dùng bữa sáng, mà cũng không biết bắt đầu từ khi nào, mỗi ngày Lục Thời Dập đều sẽ mang cho cô một phần bữa sáng, mỗi lần còn ngồi giám sát cô ăn xong mới chịu rời đi. Còn nếu cô không nghiêm túc ăn sáng, Lục Thời Dập sẽ như bã kẹo cao su dính chặt lấy cô không buông, quấy rầy cô không thể yên tâm làm việc cả một buổi sáng.



Vu Vãn đến đau cả đầu, không có lấy một biện pháp nào trị anh chàng. Nhưng căn bản, bữa sáng mỗi ngày Lục Thời Dập mang tới đều vô cùng phong phú, không hề bị trùng lặp.




……



Vu Vãn vội vàng về tới công ty đã là ba giờ chiều.



Trong phòng khách, mặc dù chỉ có một mình Lục Thời Dập nói chuyện cùng đoàn khảo sát của Tây Đốn. Nhưng bên trong cũng còn có cả phó tổng Vương, và đám người Lưu Nhất Minh. Nhưng cũng đã hai tiếng trôi qua, bọn họ vẫn chỉ tựa như bối cảnh để trang trí, không thể nói một câu, chỉ có thể làm trợ thủ cho Lục Thời Dập.



Tuy rằng bọn họ nghe không hiểu, nhưng cũng biết Lục Thời Dập đàm phán cùng đối phương thực không tồi.



Lúc này thấy Vu Vãn tới, liền đồng loạt đứng lên, dõng dạc nói “Vu tổng”.



Vu Vãn gật gật đầu, lập tức đi hướng tới chỗ Mễ Đặc, “Xin lỗi, ngài Mễ Đặc, làm ông phải đợi lâu rồi.” Cô dùng tiếng Pháp để nói chuyện, vô cùng thuần thục và lưu loát.



Advertisement / Quảng cáo



“Không biết hành trình công việc hôm nay của Vu tổng, chúng tôi lại đột xuất tới, mạo muội rồi.” Mễ Đặc đứng lên, cùng Vu Vãn bắt tay, “Đã sớm nghe nói tổng giám đốc của Vinh Quang còn rất trẻ, không nghĩ tới lại là một đại mỹ nhân thế này. Thật là tuổi trẻ đầy hứa hẹn.”



Người nước ngoài không thích thuyết khách với những lời nói khách sáo, khen người khác đều vô cùng chân thành.



“Cảm ơn ngài đã tán thưởng.” Vu Vãn cũng chân thành khen lại Mễ Đặc một lượt, nói thái độ của ông trong công việc cũng như trong lãnh đạo công ty đều đáng để cô phải học tập.



Có lẽ là đã cùng Lục Thời Dập nói chuyện rất hợp ý, nên ấn tượng của Mễ Đặc đối Vinh Quang, cùng với tổng giám đốc Vinh Quang vô cùng tốt đẹp.



Lục Thời Dập thấy Vu Vãn tới, liền chủ động đứng lên nhường cho cô làm chủ cuộc đàm phán.



Vu Vãn vẫy vẫy đầu ngón tay đi xuống, ý bảo anh trở lại ngồi vị trí cũ, mà cô lại tiến tới ngồi xuống ghế bên cạnh của Lục Thời Dập. Cũng không bởi vì mình là tổng giám đốc của Vinh Quang mà tới đoạt đi quyền làm chủ cuộc đàm phán của Lục Thời Dập, anh vẫn tiếp tục làm chủ cuộc hợp tác lần này với Tây Đốn.



Lục Thời Dập nói chuyện cùng Mễ Đặc khá nhiều, Mễ Đặc đối với chất lượng sản phẩm của Vinh Quang rất vừa ý, cùng cảm thấy vô cùng hứng thú. Cuối cùng hai bên cùng đồng ý ký thoả thuận hợp tác. Vu Vãn nhìn bản hợp đồng, lợi nhuận so với dự kiến cao hơn tận 5%.



Trong lòng Vu Vãn thầm khen ngợi: Tên tiểu hỗn đản khá lắm!



Trước khi trở về, Vu Vãn cũng đã biết, Lục Thời Dập ngăn được cơn sóng dữ, giữ được Mễ Đặc lại. Nói cô không ngoài ý muốn là giả.



Đến khi cô tận mắt chứng kiến quá trình Lục Thời Dập cùng Mễ Đặc đàm phán, rất có kỹ xảo, cùng chiến thuật khi vừa vì công ty tranh thủ được nhiều phần trăm lợi nhuận vừa khiến đối phương lưu lại ấn tượng tốt.



Biểu hiện hôm nay của anh, đáng giá thưởng thức, hoàn toàn không giống với một nhân viên mới nhậm chức chút nào.



Hôm nay Lục Thời Dập, đã làm cho Vu Vãn phải nhìn bằng cặp mắt khác.