Đổ Thạch Sư
Chương 23 : Kế hoạch dụ dỗ
Ngày đăng: 12:27 18/04/20
“Cậu ấy là của ta.” Vincent giống như không nghe thấy câu hỏi của Allan, chỉ lập lại câu nói kia.
“Được được được, ta biết cậu ấy là của ngươi.” Allan hết sức bất đắc dĩ, “Nhưng, tiểu đông tây này rõ ràng còn chưa trưởng thành, nhà của cậu ấy ở chỗ này, ngươi đi ra ngoài cũng là có việc phải làm, chẳng lẽ ngươi còn có thể mang theo cậu ấy cùng đi khắp nơi được sao?”
Vincent khó có được bố thí cho Allan một cái đáp án: “Ta không cần mang theo cậu ấy đi khắp nơi.”
“Không mang theo cậu ấy đi khắp nơi. . . Không mang theo cậu ấy đi khắp nơi, nhiệm vụ của ngươi. . . Ha? Ngươi không phải, không phải là như ta nghĩ đó chứ?” Allan không đầu không đuôi kêu được phân nửa thì đem âm thanh đè thấp xuống: “Ta nói, ngươi sẽ không phải muốn trực tiếp mang Bạch Tử Thạch về Á Thành chứ?”
“Uy, Vincent, ngươi chẳng lẽ cam nguyện bại bởi Sousa? Trước không nói đến tên hỗn đản kia suốt ngày tìm ngươi gây sự, nhưng nhiệm vụ lần này liên quan đến những thứ kia, ngươi cũng phải thận trọng a, không tìm được người mà cứ như vậy trở về, cũng chính là ngươi thẳng thắn vứt bỏ quyền thừa kế những thứ kia?” Allan thật có chút đỡ trán, hắn thật không hiểu Vincent ngày thường bình tĩnh tự chế giống như thánh nhân, sao đến thời điểm mấu chốt này cư nhiên biến thành loại người vì tình này.
“Người ta đã tìm được rồi.” Allan lo lắng cho mình, Vincent cũng không phải là không biết, hắn nhìn tiểu á thú nhân giữa đám người chịu khó học hỏi người khác, nghiêm túc nói.
“Tìm được rồi? Ngươi tìm được người. . . Chờ một chút. . .” Allan kích động nói năng lộn xộn đột nhiên dừng lại, hắn cũng quay đầu, nhìn về phía tiểu á thú nhân đang chỉ vào giữa một khối mao liêu nói gì đó, “Ngươi nói người, sẽ không phải là. . .” Ngón tay của hắn chỉ vào tiểu á thú nhân đang đứng bên trong.
Vincent ánh mắt bình tĩnh gật đầu. Allan trong nháy mắt gục đầu xuống, hữu khí vô lực nói: “Vincent. . . Ngươi không có quên Bạch Tử Thạch cậu ấy chỉ là một tiểu thái điểu vừa mới vào nghề đổ thạch đi. Ngươi chọn cậu ấy thì coi như lần này chọn người không phải rõ ràng nhận thua hay sao?”
Mỗi người đều có chuyện riêng phải làm, Bạch Tử Thạch nhanh chóng bình ổn tâm trí mình, cậu dùng thìa quấy một ít kem đã tan mỉm cười nói: “Ta bây giờ mới biết nhà của ngươi tại Á Thành, nơi đó như thế nào?”
Vincent suy nghĩ một chút: ” So sánh với Maca thành thì, Á thành vô cùng. . . văn minh, vô cùng xa hoa “
Xa hoa rất dễ hiểu, nhưng văn minh? Đây là ví dụ kiểu gì? Bạch Tử Thạch kỳ quái nhìn Vincent một cái.
Vincent cũng không giải thích: “Ngươi tận mắt nhìn sẽ hiểu.”
Bạch Tử Thạch lắc đầu: “Thôi quên đi, nơi này giao thông bất tiện, ta cũng không biết đến lúc nào mới có thể đến Á Thành xem một chút.”
Vincent trong mắt lóe lên một đạo quang mang, hắn cúi đầu uống một hớp nước đá, hỏi: “Bạch, ngươi muốn đến Á Thành học tập không?”
Học tập? Bạch Tử Thạch ngẩn ra, cái từ này cách cậu đã rất xa, nhưng bây giờ mới nhớ ra, cậu tựa hồ tựa hồ thật sự phải đi học, hiểu biết của cậu đối với đại lục này cùng với đứa trẻ con mới hiểu chuyện không khác biệt là mấy.
Nhưng, đến Á Thành ư?